Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 194: Vương đối vương! Hai bên thi đấu!
Không khí tại đại lễ đường lúc này yên lặng đến một cây kim rơi xuống cũng nghe thấy tiếng.
Một màn vương gặp vương này, tuy rằng khiến cho đám tép riu bọn họ cảm giác rất vinh hạnh, nhưng cũng khiến cho đám tôm nhỏ bọn họ hận không thể chui đầu vào sâu trong hầm ngầm, quá CMN đáng sợ!
"Tô đại ca." Không khí yên lặng được một lúc, Hạ Thiên Tịch dừng một chút nói: "Kỳ thực chúng ta cũng không muốn đối nghịch với tứ đại thế lực, chẳng qua chúng ta hiện tại không muốn gia nhập tứ đại thế lực mà thôi."
"Tiểu Hạ, các ngươi..."
"Hừ" Tô Thanh Khê đang chuẩn bị nói thì bị một tiếng trào phúng lạnh lùng cắt ngang, đôi mắt thâm sâu của Hạ Cung nhìn Hạ Thiên Tịch mang theo vài phần hung ác, khinh thường nói: "Các ngươi khinh thường gia nhập tứ đại thế lực còn không phải là muốn trực tiếp khiêu chiến uy nghiêm của tứ đại thế lực sao? Tô Thanh Khê, nếu ngươi muốn liếm chân bọn họ thì có thể đi liếm, nhưng Thanh Bang ta tuyệt đối sẽ không cho phép người khác khiêu chiến uy nghiêm của Thanh bang ta."
Lời Hạ Cung nói không chút lưu tình, không chỉ trào phúng Tô Thanh Khê, càng là trực tiếp đem quan hệ không tốt của hai người biểu lộ ra.
"Hạ Cung, ngươi CMN nói gì vậy? Khê ca ca khi nào nói muốn đi liếm chân bọn họ? Ta thấy, ngươi là muốn đi liếm ngón chân người khác ấy!" Vân Bối Nhi lập tức nổi giận, Khê ca ca của hắn cư nhiên bị tên tiểu nhân âm hiểm đê tiện Hạ Cung kia bôi nhọ, quả thực không thể tha thứ.
"Vân Bối Nhi!" Khuôn mặt âm trầm của Hạ Cung lập tức càng âm trầm hơn trực mắt Vân Bối Nhi.
Tô Thanh Khê tiến thêm một bước đem Vân Bối Nhi kéo ra sau mình che chở, một đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng, mặt mày thần sắc nhàn nhạt nhìn Hạ Cũng nói: "Hạ Cung, hiện tại không phải thời gian giải quyết mâu thuẫn giữa ta và ngươi, nếu ngươi nhất định muốn giải quyết ở chỗ này, ta Tô Thanh Khê cũng phụng bồi đến cùng."
Lời Tô Thanh Khê nói thực nhẹ nhàng, khuôn mặt ôn hòa thong dong cũng không có biểu tình gì, thần sắc nhàn nhạt, nhưng lời hắn nói ra lại mang theo một loại uy hiếp, chỉ với thần sắc nhàn nhạt như vậy trong lúc nhất thời cũng khiến Hạ Cung không dám nói tiếp.
Nếu hai người thực sự đánh tới, Hạ Cung căn bản không phải là đối thủ của Tô Thanh Khê, nếu không, dựa vào tính tình của Hạ Cung, hắn nếu là đối thủ của Tô Thanh Khê, Thanh Bang đã sớm áp qua Lưu Phái trở thành đầu rồng trong trường Quân đội số 1.
Sắc mặt Hạ Cũng khó coi, nghe Tô Thanh Khê nhàn nhạt uy hiếp, lạnh lùng hừ một tiếng.
"Nếu các ngươi muốn khiêu chiến uy nghiêm của tứ đại thế lực, vậy ấn quy củ mà làm!" Vẫn luôn không nói gì, Eureka đột nhiên nói ra một câu, lập tức kéo lấy sự chú ý của mọi người, cũng không có ai đi chú ý tới mâu thuẫn giữa bốn đại thế lực nữa.
"Quy củ gì?" Hạ Thiên Tịch nhướng mày.
"Khiêu chiến bốn người chúng ta." Khuôn mặt lạnh lùng của Eureka không có bất cứ biểu tình gì nói.
Phàm là người dám khiêu chiến bốn vị lão đại bọn họ, vậy cũng đều là lão đại có thể đi ngang ở trường Quân đội số 1!
Nhưng là, cho tới bây giờ, còn chưa có xuất hiện qua một người như vậy!
Đã từng, cũng có những tân sinh nghé con không sợ cọp, chẳng qua cuối cùng là bị giáo huấn thực thảm!
Một câu của Eureka lập tức khiến người bên Hạ Thiên Tịch trái tim đều nhảy lên cổ họng.
Khiêu chiến bốn người bọn họ, đây là nói giỡn đi!
"Hạ thiếu!" Filna vẻ mặt lo lắng nhìn Hạ Thiên Tịch, tuy rằng nàng rất tin tưởng thực lực của Hạ Thiên Tịch, nhưng người có thể đứng đầu tứ đại thế lực, thực lực chắc chắn cũng không thấp!
"Hừ!" Lancet hừ lạnh một tiếng nói: "Khiêu chiến thì khiêu chiến, bổn điện hạ chẳng lẽ còn sợ các ngươi."
Lancet tự phụ kiêu ngạo, thân là một vị điện hạ quốc gia, hắn từ trước tới nay liền không sợ mấy cái tồn tại như này.
"Tiểu Hạ, mấy người bọn ta đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, khi các ngươi khiêu chiến chúng ta, chúng ta cũng sẽ không đè thấp thực lực của bản thân." Tô Thanh Khê tuy chỉ gặp mặt một lần với Hạ Thiên Tịch, nhưng ấn tượng của hắn với Hạ Thiên Tịch cũng không tệ, không khỏi liền trước thông tri cho y một câu.
Đây là quy củ cũ của bọn họ.
Bình thường, gặp được người có đủ can đảm khiêu chiến bọn họ, bọn họ đương nhiên cũng sẽ không trốn tránh, chẳng qua những người này dám can đảm khiêu chiến bọn họ, vậy cần phải chuẩn bị tốt can đảm dám khiêu chiến bọn họ. Bởi vì, bọn họ muốn chính là dùng vũ lực trấn áp, muốn dùng thực lực bản thân ngăn chặn lại thế lực của ngươi.
Đây là tác phong của trường Quân đội số 1, trường Quân đội số 1 không đề cao thế lực, chỉ đề cao thực lực, chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi liền có thể kiêu ngạo.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày, nhìn Lăng Thần một cái.
"Vậy khiêu chiến đi!" Lăng Thần nói thẳng.
Tô Thanh Khê bọn họ là vương, bọn họ bên này sao lại không phải là vương?
Nếu không chiến đấu một phen, không phân chia cao thấp thực lực, tin rằng sẽ không có ai chịu phục ai.
"Nhưng chúng ta bên này chỉ có ba người." Hạ Thiên Tịch nhíu mày một chút, xoay người nhìn thoáng qua mọi người phía sau, ánh mắt khi nhìn đến Flina lắc đầu, Flina tuy rằng bưu hãn, nhưng thực lực của nàng trước mắt còn chưa đủ, hơn nữa vừa khai giảng, y còn chưa kịp ở chung với Flina, cũng liền không có kiểm tra Flina học tập ma pháp như thế nào? Nếu ma pháp của Flina không tồi, hẳn là có thể đối phó một chút với chiến sĩ cơ giáp cấp 4, nhưng là...Hạ Thiên Tịch lắc đầu, khi đôi mắt y dừng lại ở một đầu mái tóc màu xanh lam trên người Dạ Đồng, ánh mắt Hạ Thiên Tịch tạm dừng một chút.
Tuy y và Dạ Đồng quen biết cũng có hơn nửa năm, nhưng bọn họ đối với Dạ Đồng người này cũng không quen thuộc. Có thể nói, Dạ Đồng là một người thực thích độc lai độc vãng, mấy tháng huấn luyện kia, Dạ Đồng rất ít cùng người khác đáp lời, cả ngày đều là một người đứng trong góc, vẻ mặt thần sắc nhàn nhạt.
Nhưng Dạ Đồng này không thể khinh thường, thực lực của hắn cũng không triển lộ quá nhiều, nhưng hắn lại cho Hạ Thiên Tịch cảm nhận được một loại hơi thở thuộc về trời sinh vương giả, cũng khiến Hạ Thiên Tịch ngửi được mùi nguy hiểm trên người hắn.
"Làm sao vậy?" Lăng Thần theo tầm mắt Hạ Thiên Tịch thấy được Dạ Đồng, Dạ Đồng nhận ra hai người nhìn qua hơi hơi cười.
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi hướng về phía Dạ Đồng đi tới, hai người bốn mắt đối diện, đôi mắt màu đỏ sậm của Dạ Đồng mang theo vài phần quang mang tà tứ lưu chuyển, nếu là ngày thường Hạ Thiên Tịch thật đúng là không chú ý tới, Dạ Đồng ngày thường không hợp đàn, thần sắc nhàn nhạt một bộ không liên quan tới mình, tư thế vân đạm phong khinh.
Đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch tiếp cận Dạ Đồng, cũng là lần đầu tiên từ trên người hắn ngửi được được khí tức giấu trong nơi tối hắc ám, cả người Dạ Đồng cho y cảm giác rất quái lạ lại cũng rất nguy hiểm, liền giống như người này tới từ nơi hắc ám vậy, cả người hắn bị khí tức hắc ám vây quanh, hơi thở nguy hiểm lại bị hắn áp chế thực hảo, nếu không phải vì bản thân tu luyện ma pháp ngũ quan đều nhạy bén hơn nhiều, tin rằng bản thân cũng không ngửi được hơi thở nguy hiểm nhàn nhạt được Dạ Đồng che giấu rất sâu trên cơ thể.
Hạ Thiên Tịch kinh hãi, Dạ Đồng này cho y cảm giác chính là sâu không lường được, bình thường không chú ý tới, đó là vì Dạ Đồng che dấu quả thực quá tốt, một người như vậy vì sao lại phải che dấu sâu như vậy? Hạ Thiên Tịch y trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng trên mặt lại không hiển sợ lộ thủy nói với Dạ Đồng: "Như thế nào? Muốn gia nhập với chúng ta hay không?"
Khuôn mặt lãnh đạm tùy ý của Dạ Đồng nhướng nhướng chân mày, đôi con ngươi đỏ sậm không chút gợn sóng nhìn Hạ Thiên Tịch cong môi cười nói: "Ta cũng không phải là Thái tử gia gì đó."
Hắn không có thân phận tôn quý như vậy.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày cười nói: "Không quan hệ, không phải chúng ta có thể sáng tạo, này chẳng lẽ còn không dễ dàng sao?"
Đôi mắt đỏ sậm của Dạ Đồng nhìn nhìn Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch cũng nhìn hắn một chút, trong mắt mang theo một cỗ phong lưu lịch sự tao nhã.
Dạ Đồng không trả lời, nhưng bước chân lại tiến về phía trước một bước, trực tiếp dùng hành động của bản thân để biểu lộ lựa chọn của mình.
Hạ Thiên Tịch câu môi, quay đầu nhìn về phía mấy người Tô Thanh Khê nói: "Chúng ta đã quyết định xong người được chọn, Tô đại ca, ngươi nói đi! Khiêu chiến thế nào?"
Tô Thanh Khê nhìn nhìn bốn người bọn họ, gật gật đầu: "Một khi đã như vậy, như vậy ta liền nói một chút về quy tắc thi đấu, các ngươi nếu không muốn gia nhập chúng ta, hơn nữa muốn tồn tại ở trường Quân đội số 1, như vậy chính là trực tiếp khiêu chiến bốn người chúng ta là được. Các ngươi hiện tại đã quyết định khiêu chiến bốn người chúng ta, vậy thắng bại liền trước nói rõ ràng."
"Các ngươi muốn thắng chúng ta, cần thiết phải đánh bại ba trong bốn người chúng ta mới có thể tính thắng, nếu hai bên ngang tay cũng sẽ nhận là các ngươi thất bại, nếu các ngươi thất bại cần phải gia nhập chúng ta, hơn nữa phục tùng quản giáo của chúng ta không được phản kháng, nhưng nếu các ngươi thắng, chúng ta sẽ không quản các ngươi, nhưng danh ngạch tiến vào nội viện của trường Quân Đội số 1 chỉ có tứ đại thế lực chúng ta mới có, các ngươi muốn tiến vào nội viện cần phải cùng giáo quan thương lượng. Các ngươi nếu đáp ứng, chúng ta liền đi tới sân huấn luyện, rút thăm quyết định thứ tự giao chiến của hai bên."
"Hừ! Bổn điện hạ mới sẽ không thua đám người bình dân các ngươi." Lancet một tay nghịch tóc mình, vẻ mặt kiêu ngạo khinh thường hừ hừ.
Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi, kỳ thực mặc kệ ở đâu có một vị điện hạ cao ngạo tự phụ như Lancet tồn tại, thật sự là khiến người áp lực như núi a!
Có điều cũng tốt, Lancet tuy rằng tự phụ cao ngạo, nhưng thực lực không tồi, so với những tên chỉ biết ăn chơi trác táng khá hơn nhiều.
Hạ Cung sắc mặt âm u trừng mắt Lancet, hận không thể đem cả người Lancet lột ra nuốt sống.
Cố tình Lancet lại đối với loại người như hắn căn bản là khinh thường nhìn lại, cái đầu cao ngạo vừa ngẩng lên giống như một con hoa khổng tước cao ngạo, thần sắc khiêu khích: "Làm sao? Hâm mộ? Khuôn mặt hoa lệ của bổn điện hạ cũng là ngươi không hâm mộ nổi đâu"
Phốc ――
Hạ Thiên Tịch quả thực muốn hộc máu.
Y vẫn luôn biết Lancet là một tên cực kỳ tự luyến, lại không nghĩ đến hắn cư nhiên tự luyến đến trình độ này.
Mọi người nhìn Lancet tự luyến tự phụ, sau ót treo đầy hắc tuyến, trừ bỏ Vân Bối Nhi, hắn một đôi mắt sáng lấp lánh giống như cún con nhìn Lancet, giống như tìm được đồng chí, hai người đều là người cực kỳ tự luyến!
Khuôn mặt Hạ Cung quả thực thối so với táo bón còn khó coi hơn!
Nếu ánh mắt có thể giết người, Lancet đã sớm bị Hạ Cũng dùng đôi mắt thiên đạo vạn quả.
Nhưng Lancet cũng không sợ ánh mắt âm ngoan của Hạ Cung, cao ngạo ngẩng đầu, vẻ mặt khinh thường.
Hạ Cung giờ phút này thật là hận không thể đem Lancet thiên đao vạn quả mới tốt.
Trong không khí giữa hai người mùi thuốc súng bùm bùm vang lên, mắt thấy sắp sửa nổ mạnh.
"Khụ khụ......" Hạ Thiên Tịch cắt đứt không khí quỷ dị này, trách không được trước kia người khác đều nói vương không gặp vương, giờ phút này đúng là như vậy a!
"Chúng ta đồng ý." Nếu không có người lên tiếng, Hạ Thiên Tịch liền đại biểu mấy người đứng ra nói.
"Nếu các ngươi đồng ý, như vậy chúng ta hiện tại liền đi sân huấn luyện." Tô Thanh Khê nói, dẫn đầu dẫn theo mấy người hướng sân huấn luyện đi đến.
Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn Lancet và Dạ Đồng một cái, tuy bốn người bọn họ không quá hợp, nhưng hiện tại không thể không vì lợi ích chung mà đoàn kết nhất trí, này quả thực giống như thần duyên phận!
Mấy người theo sát Tô Thanh Khê hướng tới sân huấn luyện đi đến.
"Cái gì? Cư nhiên có mấy người dám khiêu chiến mấy tiểu tử Tô Thanh Khê?"
"Các ngươi có phải nghe nhầm không? Tô Thanh Khê mấy tiểu tử kia là người mà đám mao đầu tiểu tử mới vào học dám khiêu chiến hay sao?"
"Ha ha...lại xuất hiện kẻ ngu như vậy, không cần lo, trước kia mới vừa tiến vào trường Quân đội số 1 không phải cũng xuất hiện mấy tên ngốc như vậy sao!"
"Lần này không phải một hai người, là bốn người đều cùng nhau bị khiêu chiến."
Phốc ――
Một người đang uống nước không kịp phản ứng bị sặc, ngẩng đầu đồng dạng khiếp sợ nhìn nhóm trưởng quan, ngơ ngác hỏi: "Ngươi nói, bốn người cùng nhau bị khiêu chiến."
"Đúng vậy, Kyznie trưởng quan, nghe nó lần này người chủ động khiêu khích bốn cái tiểu tử bọn họ là nhân vật lớp ngươi mới nhận đi?" Có một trưởng quan vẻ mặt hâm mộ nhìn Kyznie nói:"Chậc chậc, Kyznie trưởng quan, ngươi thật đúng là nhặt được bảo, cư nhiên dám khiêu chiến bốn tiểu tử kia, thật là nghé con mới sinh không sợ cọp nha!"
"Là ba vị thái tử gia kia!" mặt Kyznie lập tức đen thui, hắn biết ba vị thái tử kia nhất định sẽ tìm việc cho hắn mà, không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
"Kyznie trưởng quan, đừng nóng giận, nói không chừng ba vị thái tử kia cũng thật sự có thực lực ấy chứ! Ha ha..."
Nghe mấy vị trưởng quan trong phòng nghỉ nói cười, Kyznie thiếu chút nữa muốn cắn một ngụm răng, ba tên tiểu tử kia, ngày mai hắn nhất định phải hảo hảo giáo huấn chúng một chút.
"Harvey" Kyznie phẫn nộ gầm lên một tiếng.
"Báo cáo trưởng quan, nói"
"Đi phòng điều khiển đem video trong sân huấn luyện lại đây cho ta."
"Vâng, trưởng quan."
Kyznie nắm chặt hai tay, mấy tiểu tử này nếu dám khiến hắn mất mặt, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha dễ dàng.
..........
Một màn vương gặp vương này, tuy rằng khiến cho đám tép riu bọn họ cảm giác rất vinh hạnh, nhưng cũng khiến cho đám tôm nhỏ bọn họ hận không thể chui đầu vào sâu trong hầm ngầm, quá CMN đáng sợ!
"Tô đại ca." Không khí yên lặng được một lúc, Hạ Thiên Tịch dừng một chút nói: "Kỳ thực chúng ta cũng không muốn đối nghịch với tứ đại thế lực, chẳng qua chúng ta hiện tại không muốn gia nhập tứ đại thế lực mà thôi."
"Tiểu Hạ, các ngươi..."
"Hừ" Tô Thanh Khê đang chuẩn bị nói thì bị một tiếng trào phúng lạnh lùng cắt ngang, đôi mắt thâm sâu của Hạ Cung nhìn Hạ Thiên Tịch mang theo vài phần hung ác, khinh thường nói: "Các ngươi khinh thường gia nhập tứ đại thế lực còn không phải là muốn trực tiếp khiêu chiến uy nghiêm của tứ đại thế lực sao? Tô Thanh Khê, nếu ngươi muốn liếm chân bọn họ thì có thể đi liếm, nhưng Thanh Bang ta tuyệt đối sẽ không cho phép người khác khiêu chiến uy nghiêm của Thanh bang ta."
Lời Hạ Cung nói không chút lưu tình, không chỉ trào phúng Tô Thanh Khê, càng là trực tiếp đem quan hệ không tốt của hai người biểu lộ ra.
"Hạ Cung, ngươi CMN nói gì vậy? Khê ca ca khi nào nói muốn đi liếm chân bọn họ? Ta thấy, ngươi là muốn đi liếm ngón chân người khác ấy!" Vân Bối Nhi lập tức nổi giận, Khê ca ca của hắn cư nhiên bị tên tiểu nhân âm hiểm đê tiện Hạ Cung kia bôi nhọ, quả thực không thể tha thứ.
"Vân Bối Nhi!" Khuôn mặt âm trầm của Hạ Cung lập tức càng âm trầm hơn trực mắt Vân Bối Nhi.
Tô Thanh Khê tiến thêm một bước đem Vân Bối Nhi kéo ra sau mình che chở, một đôi mắt bình tĩnh không gợn sóng, mặt mày thần sắc nhàn nhạt nhìn Hạ Cũng nói: "Hạ Cung, hiện tại không phải thời gian giải quyết mâu thuẫn giữa ta và ngươi, nếu ngươi nhất định muốn giải quyết ở chỗ này, ta Tô Thanh Khê cũng phụng bồi đến cùng."
Lời Tô Thanh Khê nói thực nhẹ nhàng, khuôn mặt ôn hòa thong dong cũng không có biểu tình gì, thần sắc nhàn nhạt, nhưng lời hắn nói ra lại mang theo một loại uy hiếp, chỉ với thần sắc nhàn nhạt như vậy trong lúc nhất thời cũng khiến Hạ Cung không dám nói tiếp.
Nếu hai người thực sự đánh tới, Hạ Cung căn bản không phải là đối thủ của Tô Thanh Khê, nếu không, dựa vào tính tình của Hạ Cung, hắn nếu là đối thủ của Tô Thanh Khê, Thanh Bang đã sớm áp qua Lưu Phái trở thành đầu rồng trong trường Quân đội số 1.
Sắc mặt Hạ Cũng khó coi, nghe Tô Thanh Khê nhàn nhạt uy hiếp, lạnh lùng hừ một tiếng.
"Nếu các ngươi muốn khiêu chiến uy nghiêm của tứ đại thế lực, vậy ấn quy củ mà làm!" Vẫn luôn không nói gì, Eureka đột nhiên nói ra một câu, lập tức kéo lấy sự chú ý của mọi người, cũng không có ai đi chú ý tới mâu thuẫn giữa bốn đại thế lực nữa.
"Quy củ gì?" Hạ Thiên Tịch nhướng mày.
"Khiêu chiến bốn người chúng ta." Khuôn mặt lạnh lùng của Eureka không có bất cứ biểu tình gì nói.
Phàm là người dám khiêu chiến bốn vị lão đại bọn họ, vậy cũng đều là lão đại có thể đi ngang ở trường Quân đội số 1!
Nhưng là, cho tới bây giờ, còn chưa có xuất hiện qua một người như vậy!
Đã từng, cũng có những tân sinh nghé con không sợ cọp, chẳng qua cuối cùng là bị giáo huấn thực thảm!
Một câu của Eureka lập tức khiến người bên Hạ Thiên Tịch trái tim đều nhảy lên cổ họng.
Khiêu chiến bốn người bọn họ, đây là nói giỡn đi!
"Hạ thiếu!" Filna vẻ mặt lo lắng nhìn Hạ Thiên Tịch, tuy rằng nàng rất tin tưởng thực lực của Hạ Thiên Tịch, nhưng người có thể đứng đầu tứ đại thế lực, thực lực chắc chắn cũng không thấp!
"Hừ!" Lancet hừ lạnh một tiếng nói: "Khiêu chiến thì khiêu chiến, bổn điện hạ chẳng lẽ còn sợ các ngươi."
Lancet tự phụ kiêu ngạo, thân là một vị điện hạ quốc gia, hắn từ trước tới nay liền không sợ mấy cái tồn tại như này.
"Tiểu Hạ, mấy người bọn ta đều là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, khi các ngươi khiêu chiến chúng ta, chúng ta cũng sẽ không đè thấp thực lực của bản thân." Tô Thanh Khê tuy chỉ gặp mặt một lần với Hạ Thiên Tịch, nhưng ấn tượng của hắn với Hạ Thiên Tịch cũng không tệ, không khỏi liền trước thông tri cho y một câu.
Đây là quy củ cũ của bọn họ.
Bình thường, gặp được người có đủ can đảm khiêu chiến bọn họ, bọn họ đương nhiên cũng sẽ không trốn tránh, chẳng qua những người này dám can đảm khiêu chiến bọn họ, vậy cần phải chuẩn bị tốt can đảm dám khiêu chiến bọn họ. Bởi vì, bọn họ muốn chính là dùng vũ lực trấn áp, muốn dùng thực lực bản thân ngăn chặn lại thế lực của ngươi.
Đây là tác phong của trường Quân đội số 1, trường Quân đội số 1 không đề cao thế lực, chỉ đề cao thực lực, chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi liền có thể kiêu ngạo.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày, nhìn Lăng Thần một cái.
"Vậy khiêu chiến đi!" Lăng Thần nói thẳng.
Tô Thanh Khê bọn họ là vương, bọn họ bên này sao lại không phải là vương?
Nếu không chiến đấu một phen, không phân chia cao thấp thực lực, tin rằng sẽ không có ai chịu phục ai.
"Nhưng chúng ta bên này chỉ có ba người." Hạ Thiên Tịch nhíu mày một chút, xoay người nhìn thoáng qua mọi người phía sau, ánh mắt khi nhìn đến Flina lắc đầu, Flina tuy rằng bưu hãn, nhưng thực lực của nàng trước mắt còn chưa đủ, hơn nữa vừa khai giảng, y còn chưa kịp ở chung với Flina, cũng liền không có kiểm tra Flina học tập ma pháp như thế nào? Nếu ma pháp của Flina không tồi, hẳn là có thể đối phó một chút với chiến sĩ cơ giáp cấp 4, nhưng là...Hạ Thiên Tịch lắc đầu, khi đôi mắt y dừng lại ở một đầu mái tóc màu xanh lam trên người Dạ Đồng, ánh mắt Hạ Thiên Tịch tạm dừng một chút.
Tuy y và Dạ Đồng quen biết cũng có hơn nửa năm, nhưng bọn họ đối với Dạ Đồng người này cũng không quen thuộc. Có thể nói, Dạ Đồng là một người thực thích độc lai độc vãng, mấy tháng huấn luyện kia, Dạ Đồng rất ít cùng người khác đáp lời, cả ngày đều là một người đứng trong góc, vẻ mặt thần sắc nhàn nhạt.
Nhưng Dạ Đồng này không thể khinh thường, thực lực của hắn cũng không triển lộ quá nhiều, nhưng hắn lại cho Hạ Thiên Tịch cảm nhận được một loại hơi thở thuộc về trời sinh vương giả, cũng khiến Hạ Thiên Tịch ngửi được mùi nguy hiểm trên người hắn.
"Làm sao vậy?" Lăng Thần theo tầm mắt Hạ Thiên Tịch thấy được Dạ Đồng, Dạ Đồng nhận ra hai người nhìn qua hơi hơi cười.
Hạ Thiên Tịch cong cong khóe môi hướng về phía Dạ Đồng đi tới, hai người bốn mắt đối diện, đôi mắt màu đỏ sậm của Dạ Đồng mang theo vài phần quang mang tà tứ lưu chuyển, nếu là ngày thường Hạ Thiên Tịch thật đúng là không chú ý tới, Dạ Đồng ngày thường không hợp đàn, thần sắc nhàn nhạt một bộ không liên quan tới mình, tư thế vân đạm phong khinh.
Đây là lần đầu tiên Hạ Thiên Tịch tiếp cận Dạ Đồng, cũng là lần đầu tiên từ trên người hắn ngửi được được khí tức giấu trong nơi tối hắc ám, cả người Dạ Đồng cho y cảm giác rất quái lạ lại cũng rất nguy hiểm, liền giống như người này tới từ nơi hắc ám vậy, cả người hắn bị khí tức hắc ám vây quanh, hơi thở nguy hiểm lại bị hắn áp chế thực hảo, nếu không phải vì bản thân tu luyện ma pháp ngũ quan đều nhạy bén hơn nhiều, tin rằng bản thân cũng không ngửi được hơi thở nguy hiểm nhàn nhạt được Dạ Đồng che giấu rất sâu trên cơ thể.
Hạ Thiên Tịch kinh hãi, Dạ Đồng này cho y cảm giác chính là sâu không lường được, bình thường không chú ý tới, đó là vì Dạ Đồng che dấu quả thực quá tốt, một người như vậy vì sao lại phải che dấu sâu như vậy? Hạ Thiên Tịch y trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng trên mặt lại không hiển sợ lộ thủy nói với Dạ Đồng: "Như thế nào? Muốn gia nhập với chúng ta hay không?"
Khuôn mặt lãnh đạm tùy ý của Dạ Đồng nhướng nhướng chân mày, đôi con ngươi đỏ sậm không chút gợn sóng nhìn Hạ Thiên Tịch cong môi cười nói: "Ta cũng không phải là Thái tử gia gì đó."
Hắn không có thân phận tôn quý như vậy.
Hạ Thiên Tịch nhướng mày cười nói: "Không quan hệ, không phải chúng ta có thể sáng tạo, này chẳng lẽ còn không dễ dàng sao?"
Đôi mắt đỏ sậm của Dạ Đồng nhìn nhìn Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch cũng nhìn hắn một chút, trong mắt mang theo một cỗ phong lưu lịch sự tao nhã.
Dạ Đồng không trả lời, nhưng bước chân lại tiến về phía trước một bước, trực tiếp dùng hành động của bản thân để biểu lộ lựa chọn của mình.
Hạ Thiên Tịch câu môi, quay đầu nhìn về phía mấy người Tô Thanh Khê nói: "Chúng ta đã quyết định xong người được chọn, Tô đại ca, ngươi nói đi! Khiêu chiến thế nào?"
Tô Thanh Khê nhìn nhìn bốn người bọn họ, gật gật đầu: "Một khi đã như vậy, như vậy ta liền nói một chút về quy tắc thi đấu, các ngươi nếu không muốn gia nhập chúng ta, hơn nữa muốn tồn tại ở trường Quân đội số 1, như vậy chính là trực tiếp khiêu chiến bốn người chúng ta là được. Các ngươi hiện tại đã quyết định khiêu chiến bốn người chúng ta, vậy thắng bại liền trước nói rõ ràng."
"Các ngươi muốn thắng chúng ta, cần thiết phải đánh bại ba trong bốn người chúng ta mới có thể tính thắng, nếu hai bên ngang tay cũng sẽ nhận là các ngươi thất bại, nếu các ngươi thất bại cần phải gia nhập chúng ta, hơn nữa phục tùng quản giáo của chúng ta không được phản kháng, nhưng nếu các ngươi thắng, chúng ta sẽ không quản các ngươi, nhưng danh ngạch tiến vào nội viện của trường Quân Đội số 1 chỉ có tứ đại thế lực chúng ta mới có, các ngươi muốn tiến vào nội viện cần phải cùng giáo quan thương lượng. Các ngươi nếu đáp ứng, chúng ta liền đi tới sân huấn luyện, rút thăm quyết định thứ tự giao chiến của hai bên."
"Hừ! Bổn điện hạ mới sẽ không thua đám người bình dân các ngươi." Lancet một tay nghịch tóc mình, vẻ mặt kiêu ngạo khinh thường hừ hừ.
Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi, kỳ thực mặc kệ ở đâu có một vị điện hạ cao ngạo tự phụ như Lancet tồn tại, thật sự là khiến người áp lực như núi a!
Có điều cũng tốt, Lancet tuy rằng tự phụ cao ngạo, nhưng thực lực không tồi, so với những tên chỉ biết ăn chơi trác táng khá hơn nhiều.
Hạ Cung sắc mặt âm u trừng mắt Lancet, hận không thể đem cả người Lancet lột ra nuốt sống.
Cố tình Lancet lại đối với loại người như hắn căn bản là khinh thường nhìn lại, cái đầu cao ngạo vừa ngẩng lên giống như một con hoa khổng tước cao ngạo, thần sắc khiêu khích: "Làm sao? Hâm mộ? Khuôn mặt hoa lệ của bổn điện hạ cũng là ngươi không hâm mộ nổi đâu"
Phốc ――
Hạ Thiên Tịch quả thực muốn hộc máu.
Y vẫn luôn biết Lancet là một tên cực kỳ tự luyến, lại không nghĩ đến hắn cư nhiên tự luyến đến trình độ này.
Mọi người nhìn Lancet tự luyến tự phụ, sau ót treo đầy hắc tuyến, trừ bỏ Vân Bối Nhi, hắn một đôi mắt sáng lấp lánh giống như cún con nhìn Lancet, giống như tìm được đồng chí, hai người đều là người cực kỳ tự luyến!
Khuôn mặt Hạ Cung quả thực thối so với táo bón còn khó coi hơn!
Nếu ánh mắt có thể giết người, Lancet đã sớm bị Hạ Cũng dùng đôi mắt thiên đạo vạn quả.
Nhưng Lancet cũng không sợ ánh mắt âm ngoan của Hạ Cung, cao ngạo ngẩng đầu, vẻ mặt khinh thường.
Hạ Cung giờ phút này thật là hận không thể đem Lancet thiên đao vạn quả mới tốt.
Trong không khí giữa hai người mùi thuốc súng bùm bùm vang lên, mắt thấy sắp sửa nổ mạnh.
"Khụ khụ......" Hạ Thiên Tịch cắt đứt không khí quỷ dị này, trách không được trước kia người khác đều nói vương không gặp vương, giờ phút này đúng là như vậy a!
"Chúng ta đồng ý." Nếu không có người lên tiếng, Hạ Thiên Tịch liền đại biểu mấy người đứng ra nói.
"Nếu các ngươi đồng ý, như vậy chúng ta hiện tại liền đi sân huấn luyện." Tô Thanh Khê nói, dẫn đầu dẫn theo mấy người hướng sân huấn luyện đi đến.
Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn Lancet và Dạ Đồng một cái, tuy bốn người bọn họ không quá hợp, nhưng hiện tại không thể không vì lợi ích chung mà đoàn kết nhất trí, này quả thực giống như thần duyên phận!
Mấy người theo sát Tô Thanh Khê hướng tới sân huấn luyện đi đến.
"Cái gì? Cư nhiên có mấy người dám khiêu chiến mấy tiểu tử Tô Thanh Khê?"
"Các ngươi có phải nghe nhầm không? Tô Thanh Khê mấy tiểu tử kia là người mà đám mao đầu tiểu tử mới vào học dám khiêu chiến hay sao?"
"Ha ha...lại xuất hiện kẻ ngu như vậy, không cần lo, trước kia mới vừa tiến vào trường Quân đội số 1 không phải cũng xuất hiện mấy tên ngốc như vậy sao!"
"Lần này không phải một hai người, là bốn người đều cùng nhau bị khiêu chiến."
Phốc ――
Một người đang uống nước không kịp phản ứng bị sặc, ngẩng đầu đồng dạng khiếp sợ nhìn nhóm trưởng quan, ngơ ngác hỏi: "Ngươi nói, bốn người cùng nhau bị khiêu chiến."
"Đúng vậy, Kyznie trưởng quan, nghe nó lần này người chủ động khiêu khích bốn cái tiểu tử bọn họ là nhân vật lớp ngươi mới nhận đi?" Có một trưởng quan vẻ mặt hâm mộ nhìn Kyznie nói:"Chậc chậc, Kyznie trưởng quan, ngươi thật đúng là nhặt được bảo, cư nhiên dám khiêu chiến bốn tiểu tử kia, thật là nghé con mới sinh không sợ cọp nha!"
"Là ba vị thái tử gia kia!" mặt Kyznie lập tức đen thui, hắn biết ba vị thái tử kia nhất định sẽ tìm việc cho hắn mà, không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
"Kyznie trưởng quan, đừng nóng giận, nói không chừng ba vị thái tử kia cũng thật sự có thực lực ấy chứ! Ha ha..."
Nghe mấy vị trưởng quan trong phòng nghỉ nói cười, Kyznie thiếu chút nữa muốn cắn một ngụm răng, ba tên tiểu tử kia, ngày mai hắn nhất định phải hảo hảo giáo huấn chúng một chút.
"Harvey" Kyznie phẫn nộ gầm lên một tiếng.
"Báo cáo trưởng quan, nói"
"Đi phòng điều khiển đem video trong sân huấn luyện lại đây cho ta."
"Vâng, trưởng quan."
Kyznie nắm chặt hai tay, mấy tiểu tử này nếu dám khiến hắn mất mặt, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha dễ dàng.
..........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất