Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 196: Lancet vs Tô Thanh Khê

Trước Sau
Tĩnh!

Tĩnh mịch đến trầm lặng!

Hiện trường lặng ngắt như tờ.

Mọi người thần sắc ngốc ngốc nhìn một màn này trên chiến trường, mặc cho ai cũng không nghĩ nổi Eureka sẽ bại! Hơn nữa, còn bị bại thảm thiết như vậy!

Eureka, chiến thần trong cảm nhận của bọn họ, cư nhiên bị một cái người tên còn chưa biết đánh rơi khỏi sàn đấu.

Mọi người cảm thấy đôi mắt cùng ngũ quan đã bị phá nát, trong lúc nhất thời thật đúng là không thể tiếp thu được.

"Eureka." Có người kinh hoảng kêu lên, sau đó chính là vài người cuống quýt chạy tới sàn đấu kiểm tra tình huống lúc này của Eureka.

"Eureka, ngươi thế nào?" Rất nhiều người vội vàng kêu gọi, thanh âm lộ ra khẩn trương cùng lo lắng.

Eureka bỗng nhiên ho khan một tiếng, một búng máu từ trong miệng phun ra, đôi mắt âm trầm của hắn nặng nề. Giơ tay chà lau vết máu trên khóe miệng, ném cánh tay người khác ra, thân hình có chút lảo đảo lắc lư từ trên mặt đất đứng lên, bước chân lảo đảo một cái, trong ánh mắt lo lắng khẩn trương của mọi người, Eureka nặng nề nhìn vẻ mặt vân đạm phong khinh của Dạ Đồng trên sàn đấu.

Thất bại lúc này, khiến hắn hiểu rõ một việc, đó chính là mặc kệ đối đãi địch nhân lớn hay nhỏ, đều không thể khinh địch.

Vả lại, Eureka trong lòng thật sâu hiểu rõ, này không chỉ là hắn khinh địch Đạ Đồng, còn có thực lực bản thân của Dạ Đồng. Vừa rồi trong nháy mắt kia, khi ai tròng mắt của hắn chuyển biến thành đỏ máu, một khắc kia trong tâm hồn hiện lên kiêng kị cùng run rẩy thực sâu, cảm giác của hắn sẽ không sai.

Một khắc kia, hắn thực sự sợ hãi, nội tâm hắn thực sự sợ hãi.

Nhưng hiện tại nhìn Dạ Đồng biểu tình vân đạm phong khinh trên sàn đấu, Eureka lại lập tức có chút hoảng hốt, thật giống như một màn khiến cho linh hồn hắn kiêng kị thực sâu kia không phải là người ở trước mắt này.Tuy rằng linh hồn kiêng kị chỉ trong nháy mắt, nhưng Eureka sẽ không quên cũng sẽ không mơ hồ, hắn biết, Dạ Đồng không đơn giản, thậm chí thực lực sâu không lường được, còn có khả năng ở trên cả mình, như vậy...một chiến sĩ cơ giáp cấp 3 nho nhỏ, thực lực lại ở phía trên mình, rất có khả năng là hắn ẩn tàng thực lực bản thân."Eureka" Người khác vội vàng lo lắng gọi lại thần trí Eureka trở về.

Tầm mắt Eureka từ trên người Dạ Đồng rời đi, hắn nhìn nhìn mọi người quay chung quanh hắn lo lắng, thần sắc nhàn nhạt nói: "Ta thua." Sau đó, hắn lập tức rời khỏi sàn đấu, đi vào vị trí bên cạnh mấy người Tô Thanh Khê đang đứng.

"Ngươi thế nào?" Trong ánh mắt Tô Thanh Khê cũng có lo lắng.

Những tân sinh đó, thật sự cho hắn kinh hỉ rất lớn, ngay cả Eureka cư nhiên cũng bị bại trận.

"Không có việc gì." Eureka lắc đầu, ánh mắt lại nhìn thoáng qua Dạ Đồng đã bước xuống sàn đấu, ngay sau đó đem tầm mắt dời đi nói: "Bọn họ rất mạnh."

"Ừ" Tô Thanh Khê gật gật đầu, người có thể khiến Eureka nhìn trúng, thực lực sẽ không thể khinh thường, hơn nữa người đánh bại Eureka chính là tân sinh, thật sự là khiến bọn họ rửa mắt mà nhìn.

Trong phòng nghỉ của trưởng quan:

Tất cả các trưởng quan đang theo dõi video sân huấn luyện trong phòng nghỉ lúc này tập thể đều mở lớn mắt như chuông đồng.

"Mẹ cái chim, đây là giả đi!" Một trưởng quan thiếu chút nữa đem hai mắt mình trừng quá lớn, cổ vươn thật dài, thiếu chút nữa biến thành hươu cao cổ, cả người như hận không thể chui vào trong video nhìn cho rõ.

"Đệch! Đầu năm nay tân sinh khi nào lại lợi hại như vậy?"

"Kyznie trưởng quang, này đúng là hạt giống lớp ngươi sao? Là lớp của ta đi!"

"...."

Các vị huấn luyện viên quả thực cũng không dám tin rằng bản thân được nhìn một màn này, một tân sinh cư nhiên đánh bại được Eureka, đây quả thực chính là chọc mù mắt bọn họ.Mẹ cái chim! Quá không khoa học!

Kyznie biểu tình cũng rất kích động, không nghĩ tới trong lớp hắn cư nhiên có một hạt giống tốt như vậy, tuyệt đối cần trọng điểm bồi dưỡng!

Kyznie bỗng nhiên đứng lên, hắn muốn đích thân tới sân huấn luyện để xem, chỉ nhìn qua video, quá CMN không đã nghiền.

Vừa thấy Kyznie không quay đầu đi thẳng ra phòng nghỉ, tuy hắn nện bước trầm ổn, nhưng tốc độ nhanh hơn kia vẫn khiến mọi người không nhịn được trừng mắt, một đám người cũng sôi nổi đứng lên ra khỏi phòng nghỉ, bọn họ hiện tại đối với một màn ở sân huấn luyện tràn ngập tò mò.



Mà trong sân huấn luyện, giờ phút này Dạ Đồng đã thắng một ván, đã hung hăng đánh vào khí thế của mấy lão sinh kia một hồi, khiến đám tân sinh nở mày nở mặt dài dài.

"Lancet điện hạ, chúng ta ủng hộ ngươi."

"Lance điện hạ, cố lên!"

"Lance điện hạ, chúng ta yêungươi......."

Trên đài chiến đấu, vì ván thứ nhất được Dạ Đồng cho nở mặt, cho nên đám tân sinh giờ phút này cũng không có người nhát gan khẩn trương, mỗi người đều biểu tình xúc động cố gắng hò hét trợ uy, đặc biệt chính là Lancet, hắn có không ít fans, cho dù ở trường Quân đội số 1, người của hắn cũng vẫn thực đông đảo.

Lancet được mọi người chú mục, ngẩng đầu ưỡn ngực bước từng bước lên đài chiến đấu, đầu ngẩng cao, toàn thân tản mát ra quang mang hấp dẫn người giống như một con khổng tước đầy cao ngạo, quang mang hấp dẫn mọi người.

Loại cảm giác được mọi người chú mục này, giống như chúng tinh phủng nguyệt, là thứ Lancet thích nhất. Hắn đi lên đài chiến đấu nghe tiếng kêu gọi cổ vũ nhiệt liệt phía dưới, đôi mắt của hắn nhàn nhạt liếc nhìn cảm xúc của mọi người dưới đài, khóe môi hơi nhếch lên, bỗng nhiên vươn tay, ngón tay búng một cái ở không trung, thanh âm hò hét kích động trợ uy ủng hộ hắn đột nhiên im bặt, phảng phất giống như thế giới vào giờ phút này bị dừng lại. Ánh mắt hắn màu xanh lam mang theo một tia hoa lệ liếc nhìn mọi người một cái nói: "Nhìn bổn điện hạ dùng chiêu thức hoa lệ nhất đánh bại ngươi!"

Ngón tay hắn chỉ về phía Tô Thanh Khê, ánh mắt cao ngạo mà làm càn.

Mọi người phía dưới xôn xao một tiếng sôi trào lên, lập tức thanh âm hò hét trợ uy lại càng thêm sôi trào.

Đây là Lancet, hắn giống như một con khổng tước vương cao ngạo, hoa lệ mà lại kiêu ngạo!

Một người, một cái thủ thế, một ánh mắt, một câu...đều có thể lập tức đem không khí tại hiện trường đẩy lên cao trào!

Nhân khí, khí tráng, nhân cách mị lực...so với Hạ Thiên Tịch bọn họ, Lancet tự luyến xác thực có được một loại tư cách được chú mục.

Hạ Thiên Tịch giật nhẹ khóe miệng, sau ót treo đầy hắc tuyến đầm đìa, Lancet kiêu ngạo thật là trước sau như một.

"Oa! Quả thực chính là thần tượng của ta! Ta khí nào có thể giống được như hắn, một cái thủ thế là có thể hiệu lệnh cho nhiều người như vậy?" Vân Bối Nhi một đôi mắt giống như cún con sáng lấp lánh nhìn Lancet trên đài chiến đấu, quả thực hâm mộ cũng không biết nên dùng biểu tình gì biểu đạt mới được.

Hắn thân là nam nhân vì sao phải giả nữ nhân? Đó là vì hắn luôn cảm thấy chỉ có nữ nhân mới có loại hiệu lệnh của khí thế nữ vương như này. Nhưng hiện tại nhìn Lancet, Vân Bối Nhi mới phát hiện, thì ra nam nhân cũng có thể có được khí thế nữ vương như vậy, quả thực quá khí phách.

Tinh Tuyết Y đứng ở phía sau Vân Bối Nhi, nghe Vân Bối Nhi nói, cả người sắc mặt hung hăng run rẩy, nàng một chút cũng không cảm thấy một người tự luyến như vậy sẽ khiến người sùng bái.

Đối với Lancet lớn mật khiêu khích, vốn dĩ Tô Thanh Khê cũng không đặt hắn ở trong lòng, mặc kệ hắn có khinh địch hay không, nhưng đối với Lancet vừa tự luyến vừa kiêu ngạo như khổng tước này, đều không có thể khiến hắn đặt trong lòng.

Nhưng hiện tại, nghe Vân Bối Nhi nói, thanh âm kia nồng đậm tình cảm sùng bái không chút che dấu, đôi mắt ôn hòa của Tô Thanh Khê lập tức thay đổi, trong mắt xẹt qua một tia sắc bén nhìn Lancet đang đứng trên sàn đấu, khóe môi nhếch một cái đi lên đài chiến đấu.

Cho nên nói, nam nhân ghen là đáng sợ nhất.

Tô Thanh Khê trong tầm mắt trông mong của mọi người đi lên sàn đấu, mặt đối mặt với Lancet.

Lancet gợi lên cánh môi đỏ tươi, ánh mắt kiêu ngạo, thanh tuyến hoa lệ: "Hảo hảo cảm thụ lát nữa bổn điện hạ như thế nào đánh bại ngươi đi!"

"Vậy sao?" Tô Thanh Khê cười cười, khuôn mặt tương đối ôn hòa rất là thong dong ưu nhã, ánh mắt nhìn Lancet nói: "Vậy đến đây đi!"

Lancet nhướng mày, lập tức triệu hồi ra cơ giáp của mình, đầu tiên hướng về phía Tô Thanh Khê tấn công.

Cũng không biết có phải Tô Thanh Khê quá tự tin hay Tô Thanh Khê quá tự phụ, hắn cư nhiên không triệu hồi ra cơ giáp của mình.

Lancet nhìn một màn này, khuôn mặt hoa lệ lập tức không còn hoa lệ, dám can đảm coi rẻ bổn điện hạ, bổn điện hạ nhất định sẽ khiến ngươi nếm mùi đau khổ.

Lancet điều khiển cơ giáp tấn công, chiêu thức tiến công của hắn khác với người khác, người khác đều là mãnh liệt tấn công, chiêu thức mang theo hung ác. Nhưng Lancet là một người đặc biệt chú trọng bề ngoài, mặc kệ là diện mạo hay là chiêu thức tiến công của hắn, đầu tiên cần phải hoa lệ, cần phải hấp dẫn tròng mắt mọi người, khiến cho mọi người cảm giác được một chiêu này phi thường đẹp mắt, phi thường phù hợp với thân phận vương tử điện hạ của hắn.

Nhìn Lancet tiến công, Tô Thanh Khê không chút hoang mang chờ đợi, thần sắc nhàn nhạt, thong dong ưu nhã nện bước, phảng phất căn bản là không đem tiến công của Lancet đặt vào trong mắt.



Hắn làm như vậy, không thể nghi ngờ càng khiến Lancet trở nên gay gắt hơn.

Chiến sĩ cơ giáp thủy hệ, là lấy nhu thắng cương. Hắn khống chế cơ giáp bên ngoài phảng phất nhàn nhạt gợn sóng màu xanh lá, sóng màu xanh lá trong suốt rất hoa lệ, giống như một con rồng nước đánh thẳng vào Tô Thanh Khê.

Tô Thanh Khê không chút hoang mang, khi bị rồng nước tập kích đến trước mặt hắn, hắn mới triệu hồi ra cơ giáp của mình. Hỏa hồng cơ giáp cùng vẻ ôn hòa của hắn hoàn toàn khác nhau, đây là một đài cơ giáp vô cùng kiệt ngạo.

Rồng nước khi va chạm vào cơ giáp của Tô Thanh Khê phát ra tiếng "phanh", lập tức bị bốc hơi hết.

Có thể nói, Lancet gặp khắc tinh.

Ngũ hành tương khắc, hỏa vừa lúc khắc thủy, hơn nữ thực lực của Tô Thanh Khê còn cao hơn Lancet.

Lancet nhíu mi, hắn hiển nhiên cũng biết bản thân gặp khắc tinh.

Vì so với thế tới rào rạt của rồng nước của Lancet, cả người Tô Thanh Khê có thể nói là rất thong dong. Hắn chỉ đơn giản triệu hồi ra cơ giáp, ngưng tụ lực lượng đề cao độ ấm bản thân, chỉ một chiêu đánh nát rồng nước của Lancet.

Tuy biết bản thân gặp phải khắc tinh, nhưng Lancet cũng không lui về phía sau, hắn thân là vương tử điện hạ, kiêu ngạo cũng không cho phép hắn lui về phía sau.

Lancet lại lần nữa khống chế cơ giáp công kích tới, Tô Thanh Khê như cũ không chút hoang mang ngăn cản, hai người ở trên sàn đấu trong lúc nhất thời còn rất có điểm thắng bại khó phân.

Nhìn một màn trên sàn đấu, trái tim mọi người đều nhảy lên cổ họng, sân huấn luyện giờ phút này im ắng, không có ai dám phát ra một tiếng động vào lúc này, bọn họ đối với trận chiến trước mắt quả thực quá khẩn trương.

Kiêu ngạo của Lance không cho phép hắn thất bại.

Tô Thanh Khê là một người có lực lượng cao hơn hắn rất nhiều.

Một trận đánh thực khiến người khẩn trương, nhưng mà, lại cũng khiến mấy người Hạ Thiên Tịch dưới đài nhìn ra, Lancet không phải là đối thủ của Tô Thanh Khê.

Từ khi vừa lên sàn đấu, một khắc Lancet công kích Tô Thanh Khê kia, khí thế của hắn đã bị Tô Thanh Khê ngăn chặn, hơn nữa hỏa khắc thủy, Tô Thanh Khê vốn là chiến sĩ cơ giáp cấp 4, thực lực so với Lancet còn cao hơn một bậc, cho nên lúc này trận đấu không hề trì hoãn chính là Lancet thua trận.

Cho dù Lancet thua trận, hắn vẫn như cũ là một vị vương tử điện hạ cao quý.

Hai bên thực lực chênh lệch rất lớn, trên chiến trường, hắn không có một tia lui về phía sau, khi lực lượng của bản thân hao hết đến một tia cuối cùng té xỉu ở trên đài chiến đấu, hắn dùng thực lực của hắn cho thấy, hắn không phải là một vương tử điện hạ chỉ biết lấy thân phận ra để khoe khoang, chỉ là hai bên chênh lệch quá lớn, hắn muốn thắng cũng đã cố gắng hết sức của bản thân.

Lancet té xỉu trên sàn đâu.

Khóe miệng Tô Thanh Khê như cũ vẫn ôn hòa mỉm cười, thong dong đi xuống khỏi đài chiến đấu.

"Lancet điện hạ..."

Có fans nhìn một màn này, lẩm bẩm nhỏ giọng kêu gọi, nước mắt không tự giác chảy xuống."Lance điện hạ, chúng ta yêu ngươi......"Cho dù hắn thua, hắn cũng đã cố hết sức nỗ lực, khiến cho đám fans hết sức kích động.

"Lance điện hạ, điện hạ, điện hạ......"

Tiếng hò hét trong sân huấn luyện, lập tức vang vọng khắp chân trời.

Trong tiếng hò hét tại đây, Lancet chậm rãi đứng lên khỏi mặt đất, ánh mắt hoa lệ cao ngạo nhìn mọi người. Cho dù hắn thua, hắn vẫn là một khổng tước vương không ai bì nổi.

Hắn vươn ra ngón tay, búng một cái ở không trung, hiện trường lập tức yên tĩnh không tiếng động, từng đôi mắt nhìn Lancet, trong lòng tràn ngập cảm động, Lancet điện hạ của bọn họ đã tận lực, không có ai trách hắn.

Chỉ một cái búng tay đơn giản, Lancet liền lập tức có thể khống chế được mọi người biểu tình kích động tại hiện trường, hắn cong cong khóe môi nói: "Bổn điện hạ sẽ lại lần nữa quay lại đánh bại ngươi."

Xôn xao ───

"Lancet điện hạ, chúng ta ủng hộ ngươi!""Lancet điện hạ, chúng ta yêu ngươi, yêu ngươi......"Không khí tại hiện trước tức khắc lại bị hắn đẩy lên cao trào.Mặc kệ là lên sân khấu hay là kết cục, Lancet như cũ ở dưới sự chú mục của mọi người cao ngạo đi xuống đài chiến đấu!..........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau