Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 233: Tà mị cuồng quyến Lăng Thần! Bị hấp dẫn!

Trước Sau
Cho nên nói, đối đầu với Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch toàn bại!

Ngay cả vận khí, cũng cực kỳ kém!

"Sao? các ngươi còn không ngừng tay, là muốn nhìn thấy cổ hắn bị ta vặn gãy sao?"

Lăng Thần gợi lên khóe môi khinh phiêu phiêu nói.

Lời nói tùy ý giống như hỏi ngươi hôm nay ăn gì vậy, một chút cũng không có cảm giác uy hiếp, nhưng lại khiến những bảo tiêu kia lập tức dừng tay lại, không dám nhúc nhích, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám, ánh mắt khẩn trương nhìn Cửu thiếu đang bị Lăng Thần một tay bóp cổ, biểu tình trên mặt mọi người đều phi thường khẩn trương.

Lăng Thần quan sát thần sắc mọi người một chút, híp híp mắt, xem ra, thân phận vị Cửu thiếu này ở Bạch Ải tinh cũng không thấp, nếu không cũng sẽ không có nhiều người khẩn trương như vậy, hơn nữa bảo tiêu của gã còn có hai gã chiến sĩ cơ giáp cấp bốn.

Phải biết rằng, ở thứ nguyên tinh tế, chiến sĩ cơ giáp vốn dĩ rất ít, tỉ lệ 1:100 so với người thường, một người thường lại có nhiều chiến sĩ cơ giáp làm bảo tiêu như vậy, chỉ có thể nói rằng thân phận của gã không thấp.

Ở cái tinh cầu Bạch Ải tinh nho nhỏ này, thân phận không thấp lại có hai chiến sĩ cơ giáp cấp bốn làm bảo tiêu, trừ bỏ người trong phủ tinh chủ hẳn là sẽ không có người khác đi!

Cho dù thiếu niên này không phải người trong phủ tinh chủ thì chắc hẳn gã cũng có quan hệ quan trọng với tinh chủ Bạch Ải tinh này.

Lăng Thần suy đoán không sai chút nào!

Vị Cửu thiếu này đúng là người con trai thứ 9 của tinh chủ Bạch Ải tinh.

Tinh chủ Bạch Ải tinh hiện giờ hơn ba trăm tuổi, nhưng không biết số của hắn chú định là không có con trai hay như thế nào? Mặc kệ vợ hắn hay là tình nhân của hắn, phàm là sinh con cho hắn toàn bộ là con gái, điều này khiến cho tinh chủ Bạch Ải tinh phi thường đau đầu, tại sao hắn vẫn luôn không có con trai chứ?

Cho nên vì có con trai, tinh chủ Bạch Ải tinh quả thật là các loại phương pháp đều dùng hết, bao gồm kỹ thuật công nghệ cao nuôi cấy phôi thai gì đó, nhưng chỉ cần thành hình lại đều là con gái. Vì thế, hắn ở bên ngoài nuôi rất nhiều bồ nhí, nỗ lực cùng đám nhân tình này chế tạo con, khi một đứa con gái cứ tiếp một đứa con gái được sinh ra, tinh chủ Bạch Ải tinh tức giận, phàm là con gái đều phá bỏ, căn bản không cho sinh ra.

Vòng đi vòng lại, vì chế tạo người, thân thể hắn thiếu chút nữa đều bị đám bồ nhí đó hút khô, rốt cuộc trời không phụ lòng người có tâm, khi hắn hơn 300 tuổi rốt cuộc có được đứa con trai đầu tiên của mình, kết quả là, hắn lập tức đem vị bồ nhí kia làm phu nhân chính thức, cho đứa con trai này danh chính ngôn thuận danh nghĩa là con mình, mà trước đứa con trai này có 8 vị chị gái, kết quả tên của gã trực tiếp gọi là Cửu, được người ngoài tôn xưng là Cửu thiếu.

Cửu thiếu thân là con trai của tinh chủ Bạch Ải tinh, thân phận tự nhiên không giống người thường, từ nhỏ đã được tinh chủ cực kỳ cưng chiều đến lớn, tuy gã không nhiều tuổi lắm, nhưng thủ đoạn tàn nhẫn lại khiến người giận sôi.

Cho nên, không thể nói gã không có lớn, mà là gã lớn lên quả thực quá biến thái.

Những người này cũng phi thường khẩn trương, tinh chủ Bạch Ải tinh chỉ có một đứa con trai là Cửu thiếu, nếu Cửu thiếu chết, đám bảo tiêu mà gã dẫn theo hôm nay thậm chí là cả người nhà của bọn họ chắc chắn đều không sống được.

Mọi người ánh mắt khẩn trương nhìn Lăng Thần, chỉ sợ Lăng Thần nhất thời không chú ý bẻ gãy cổ Cửu thiếu.

"Ngươi chơi xấu." Khi không khí đang khẩn trương, Hạ Thiên Tịch đột nhiên bất mãn bĩu môi lên án.

Y đều đem những người này dẫn đi, cuối cùng lại cho Lăng Thần hưởng lợi, Hạ Thiên Tịch nhận ra, rõ ràng là hắn chơi xấu!

Lăng Thần cười, nhướng mi: "Phu nhân, sao ta lại chơi xấu chứ??

"Rõ ràng là ngươi chơi xấu." Hạ Thiên Tịch nghiêm túc lên án, cũng không so đo Lăng Thần gọi y là phu nhân.

Bởi vì thắng thu phải...khụ khụ....



"Phu nhân, ngươi không rõ, vi phu cũng không biết ta chơi xấu ở chỗ nào?" Lăng Thần tươi cười mang theo một cỗ tà khí.

Hạ Thiên Tịch quả thực tức đến xì khói đầu.

"Là ta dẫn đi bọn họ, ngươi mới thực hiện được." Hạ Thiên Tịch nói ra cái sự thực này.

Lăng Thần nhướng mày mang theo vài phần tà khí, hơi nhếch khóe môi: "Phu nhân, hai người chúng ta đánh đố cũng không quy định ai phải dẫn người rời đi đi?"

Cho nên, đây chỉ có thể tính là ngươi tự mình ôm việc!

Hạ Thiên Tịch trừng mắt, sao có thể vô lại như vậy chứ!!?

"Cho nên, phu nhân, đây sao có thể coi là vi phu chơi xấu chứ?"

"...."

Hạ Thiên Tịch toàn bại!

Trước cái lưỡi độc của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch cũng không phải đối thủ.

Flina run run khóe miệng, trước mặt phúc hắc trung khuyển, nữ vương đại nhân cũng không phải đối thủ nha!

Hai người không coi ai ra gì tán tỉnh nhau ở chỗ này, quả thực muốn đem vị Cửu thiếu kia tức giận đến hộc máu mà chết. Lớn tới giờ, cuộc sống vẫn luôn thuận buồm xuôi gió, ở Bạch Ải tinh, có thể nói gã chính là một ông vua, ngay cả phụ thân gã cũng phải mọi chuyện thuận theo lời gã nói. Vẫn là lần đầu tiên gã bị ăn thiệt như vậy, tôn nghiêm bị người hung hăng chà đạp dưới chân mà vũ nhục.

"Ta nói cho các ngươi, làm thương một sợi tóc của ta, các ngươi cũng đừng mong sống sót mà ra khỏi Bạch Ải tinh này." Cửu thiếu thu người không thua khí thế hung tợn uy hiếp.

Trước kia đều là người khác biết thân phận của gã, căn bản không cần gã uy hiếp, thấy gã liền lập tức như tiểu ra quần mà chạy mất, nhưng hiện tại, thấy rõ mấy người này hẳn là từ ngoại tinh tới, Cửu thiếu lập tức thả ra thân phận bối cảnh của mình.

"Nga...." Lăng Thần híp lại mắt phượng kéo dài thanh âm, ý cười trên khóe môi rất là tà khí, khiến người nhìn thấy hắn như vậy nhịn không được rùng mình một cái.

"Xem ra, ngươi ở Bạch Ải tinh thân phận không thấp nhỉ!" Lăng Thần lẳng lặng, giống như đang tự thuật sự thật vậy.

"Đó là đương nhiên." Cũng không nhìn đến khóe miệng mang theo ý cười tà khí của Lăng Thần, Cửu thiếu thật đúng là cho rằng Lăng Thần sợ hãi thân phận của mình, tuy dùng thân phận của mình uy hiếp người cảm thấy có chút trơ trẽn, nhưng giờ phút này có liên quan tới tính mạng, gã vẫn là lập tức công khai ra thân phận của mình.

"Ta là con trai của tinh chủ Bạch Ải tinh, khuyên ngươi tốt nhất hiện tại liền thả ta, sau đó bồi tội với bổn thiếu, bổn thiếu còn có thể tha cho ngươi một mạng."

Phụt ――

Hạ Thiên Tịch không chút nào nể tình cười.

Tiếng cười của Hạ Thiên Tịch nghe vào trong tai Cửu thiếu cực kỳ vũ nhục, đôi mắt gã tối tăm hung tợn trừng mắt Hạ Thiên Tịch, hận không thể lập tức đem Hạ Thiên Tịch bầm thây vạn đoạn mới được.

"Đầu của ngươi bị lừa đá à!" Đối với ánh mắt ác độc của Cửu thiếu, Hạ Thiên Tịch hoàn toàn làm lơ, mười phần không cho mặt mũi, đều tới cái lúc này rồi còn dám lấy thân phận đi uy hiếp người, đầu gã không bị lừa đá thì chính là não bị cánh cửa kẹp.

"Đầu của ngươi mới bị lừa đá." Cửu thiếu bị tức giận thiếu chút nữa hộc máu, nhịn không được trả lời lại một câu, ngay sau đó, một tiếng hét thảm vang lên.



Lăng Thần rất là nhanh tay cắt đứt một bên lỗ tai của Cửu thiếu, máu tươi lập tức chảy xuống, Cửu thiếu chưa bao giờ chịu qua loại khổ này, nhịn không được liền hét thảm một tiếng.

Một cái lỗ tai mang theo máu tươi rơi trên mặt đất, mọi người trong mắt quả thực chính là bạo lực huyết tinh.

Giờ phút này, thanh âm âm trầm của Lăng Thần vang lên trên đỉnh đầu của Cửu thiếu: "Còn dám mắng y, ngươi nói ngay sau đó ta băm tới bộ phận nào trên người ngươi mới được đây?"

Rõ ràng là thanh âm trầm thấp mang theo tà mị, nghe vào tai Cửu thiếu quả thực chính là ma âm xâm nhập, gã run rẩy thân thể hoảng sợ gật đầu.

Lăng thiếu quả thực vừa đẹp trai vừa soái khí có phải không?

"Các ngươi...các ngươi đừng thương tôn Cửu thiếu, chỉ cần, chỉ cần các ngươi thả Cửu thiếu, các ngươi có điều kiện gì tinh chủ chúng ta đều đáp ứng, cầu xin các ngươi đừng thương tổn Cửu thiếu." Lúc này, từ cửa quán bar đột nhiên chạy vào một nam nhân trung niên, nam nhân trung niên nhịn Cửu thiếu bị Lăng Thần ngăn trụ cùng một cái lỗ tai trên mặt đất, thân thể run rẩy lập tức cầu xin.

"Hoàng quản gia!" Cửu thiếu nhịn xuống đau đớn ở một bên mặt của mình kêu lên một tiếng.

"Cửu thiếu, ngài mau nhận lỗi với mấy vị này đi, mau lên." Hoàng quản gia vừa mới tiến vàonày còn tính có chút đầu óc, biết giờ phút này không phải thời đểm chọc giận Lăng Thần bọn họ, nếu chọc giận Lăng Thần, can bản sẽ không có trái cây ngon cho bọn họ ăn.

Cửu thiếu sắc mặt khó coi, hơn nữa gương mặt gã một bên không ngừng đổ máu, khiến cho gã nhìn qua thê thê thảm thảm rất đáng sợ, làm khí chất hung ác của gã lại thêm vài phần âm ngoan, gã cắn răng lạnh lùng nói: "Thực xin lỗi, ta sai rồi."

"Cái gì?" Lăng Thần gợi lên khóe môi cười tà khí vạn phần, gian tà nói: "Ta nghe không rõ."

Cửu thiếu bị chọc tức đến nghiến răng nghiến lợi, cả người lạnh đến phát run, sắc mặt hiện tại đều không tìm ra từ để hình dung, tin rằng nếu không phải cái cổ yếu ớt của gã ở trong tay Lăng Thần, giờ phút này gã tuyệt đối muốn đem Lăng Thần cọc thành một con nhím.

"Thực xin lỗi, ta sai rồi." Hảo hán phải biết tránh cái thiệt trước mắt, Cửu thiếu không phải mấy tên ăn chơi trác táng bình thường, gã vẫn rõ điểm này, kiềm chế lửa giận trong lòng, lớn tiếng nói.

Lăng Thần cong cong khóe môi, ánh mắt nhìn về phía Hạ Thiên Tịch gợi lên khóe môi hỏi: "Phu nhân, ngươi nói làm sao bây giờ?"

Ánh mắt mọi người lập tức hướng về Hạ Thiên Tịch.

Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt, nhìn nụ cười tà khí trên khuôn mặt lãnh ngạnh kia, đột nhiên cảm thấy, Lăng Thần như vậy kỳ thực quá tà mị cuồng quyến hấp dẫn hết sức!

Ánh mắt Hạ Thiên Tịch thẳng tắp nhìn Lăng Thần, cảm thấy càng nhìn càng thấy nam nhân của mình vô cùng mị lực.

Dáng người thon dài, một thân y phục hưu nhàn cắt may khéo léo, mái tóc dài màu bạc kết hợp với khuôn mặt tuấn mỹ, môi mỏng hơi nhếch, quá là tà mị cuồng quyến.

Nam nhân không chỗ nào không phát ra mị lực như vậy cư nhiên là của y, Hạ Thiên Tịch càng nghĩ trong lòng càng sung sướng, hai mắt mang theo lang quang sáng lấp lánh.

Hạ thiếu, Hạ thiếu....cho dù chúng ta biết Lăng thiếu mị lực rất lớn, ngươi cũng đừng hai mắt tỏa sáng như sói đói nhìn hắn không chớp như vậy chứ, bên trong phiếm lục quang rồi kìa.

Kiềm chế, kiềm chế, đừng chảy nước miếng chứ!

Khóe miệng mọi người đồng thời run rẩy: "...."

Đây là quên mất bọn họ rồi sao?

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau