Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 248: Nhờ họa được phúc!

Trước Sau
Nụ hôn này khác với nụ hôn trấn an nhẹ nhàng không mang theo một tia dục niệm lúc trước, nụ hôn này tràn ngập tình dục nguy hiểm, lại mang theo cường thế bá đạo không thể kháng cự.

Hạ Thiên Tịch mở ra cánh môi bị nam nhân thâm nhập, mỗi một góc trong khoang miệng đều bị nam nhân cường thế xâm chiếm.

Nam nhân mạnh mẽ hôn giống như quét qua chiến trường, tinh tế tuyệt đối không buông tha bất luận một góc nào.

Hạ Thiên Tịch cảm thấy miệng bị hôn có chút sưng tê, cơ hồ đều sắp không còn tri giác. Nhưng không thể phủ nhận y phi thường thích loại cảm giác này.

Y vươn đầu lưỡi câu lấy đầu lưỡi trong khoang miệng nam nhân, đầu lưỡi hai người trong khoang miệng y kịch liệt quấn lại bên nhau.

Loại kịch liệt gắt kết tương giao này, khiến cho hai người bọn họ không nhịn được đều rùng mình một cái.

Dưới sự cường thế xâm lược của nam nhân, Hạ Thiên Tịch dần dần hô hấp trở nên dồn dập, cảm giác giống như bị ngạt thở, ngay cả nước miếng cũng không khống chế được theo khóe miệng trượt xuống, tạo thành một vệt ướt át khiến người ta vô hạn mơ màng...

Tận đến khi thân thểy mềm thành một vũng nước, nam nhân rốt cuộc mới buông y ra, chẳng qua miệng Hạ Thiên Tịch đã sưng lên, màu sắc đỏ bừng giống như màu máu phi thường dụ hoặc, còn tản mát ra hương thơm vô hạn mê người.

Hơi thở ấm áp của nam nhân nghênh diện phả vào mặt y, ngắ, khiến toàn thân Hạ Thiên Tịch càng thêm run rẩy lợi hại.

Ngón tay nam nhân nhẹ nhàng vẽ theo cánh môi đỏ bừng đang sưng lên của Hạ Thiên Tịch, cánh môi mềm mại như vậy hương vị thực sự quá ngon, ngon đến mức khiến người không muốn buông ra, thật muốn một ngụm nuốt cả vào trong bụng.

Hạ Thiên Tịch dồn dập thở hổn hển, hai tay bất mãn bắt lấy mái tóc dài màu bạc của nam, dùng sức túm túm sợi tóc hắn, bất mãn đô miệng, đến lúc này còn có hứng thú ở chỗ này chơi, ngươi nha lão tử đều sắp bị dục vọng đốt người.

"Gấp như vậy!" Nam nhân cười khẽ ở nhẹ nhàng nói bên tai y.

Hạ Thiên Tịch hỏa đại hung hăng kéo kéo tóc nam nhân, chẳng qua cơ thể y đang xụi lơ thành nước, một chút lực độ đều không có, hai tay lôi kéo tóc nam nhân, quả thực giống hư mèo con gãi ngứa, nhưng ngoài ý muốn lại gợi lên hứng thú của nam nhân.

Sợi tóc dài màu bạc rơi rụng xuống kết hợp với diện mạo tuấn mỹ của nam nhân, nam nhân như vậy thật sự giống như thiên thần rơi xuống.

Làn da màu mật của nam nhân hơi hơi trắng, nhưng lại không có màu trắng sữa như Hạ Thiên Tịch, màu da nam nhân đầy khỏe mạnh, trên ngươi cơ bắp hơi mỏng, đường cong tuyệt đẹp, hoa văn dày đặc, tràn ngập cảm giác mạnh mẽ.

Hạ Thiên Tịch ngơ ngẩn nhìn nam nhân, giờ phút này y thật sự bị nam nhân hấp dẫn.

Tận đến khi thân thể đau đớn, khiến y cảm nhận được nam nhân.



Giờ phút này y nhịn không được gắt gao ôm chặt nam nhân.

Y cảm giác được, bọn họ là thật sự sống lại, hai người bọn họ không ai bị chết cả, ai cũng không bị chết!

Hạ Thiên Tịch thực kích động, thân thể càng thêm mẫn cảm, cùng nam nhân cùng nhau sa vào vực sâu của dục vọng.

Từ lúc nam nhân ôm y cùng tiến vào trong miệng xà, từ lúc ở trong dịch dạ dày y đã hiểu ra tình cảm đối với nam nhân, tình yêu hình thành trong lòng y, không còn mơ hồ mà rõ ràng khiến y hiểu được nam nhân trước mắt quan trọng như nào đối với y, khiến y hiêu thì ra yêu một người là có thể hy sinh sinh mệnh vì hắn, trong ngực y tràn đầy hạnh phúc, cái loại cảm giác hạnh phúc này từ trước tới nay y chưa từng thể nghiệm qua, nhưng thực là thoải mái, thoải mái khiến y không cảm giác được một tia hối hận, trong đầu ngay cả một tia lùi bước cũng không có.

Tại giây phút hiểu ra tinh yêu kia, cảm thấy trong lồng ngực của mình tràn đầy hạnh phúc, Hạ Thiên Tịch ngộ đạo, cho nên y không còn mờ mịt, cho nên y đánh ngất Lăng Thần, cho nên y nguyện ý hy sinh bản thân để cứu lấy người yêu.

Lúc ấy y không còn y kỷ, vì y biết, y không thể ích kỷ, nếu lúc đó y ích kỷ, như vậy về sau chỉ sợ y sẽ giống như tang thi trở thành một cái xác không hồn, trong tim trống trơn, trái tim như bị vứt bỏ, vĩnh viễn sẽ không tìm về lại được.

Một khắc kia, trong lòng Hạ Thiên Tịch tràn ngập vô hạn sợ hãi, y vô pháp tưởng tượng, về sau thế giới không có người nam nhân này làm bạn, thế giới của y sẽ như thế nào?

Y không nghĩ ra, cũng không dám nghĩ.

Cho nên, một khắc kia, trong đầu y chỉ có một ý niệm, đó chính là nhất định để nam nhân sống sót, để nam nhân sống sót, cho dù y phải chết, trong tim cũng sẽ hạnh phúc!

Một phen tình cảm mãnh liệt qua đi, nhiệt tình của hai người chậm rãi tan ra. Hạ Thiên Tịch đầy mặt ửng đỏ, trái tim nhảy lên lợi hại, y hơi hơi ngẩng đầu nhìn nam nhân, trán của hai người vì nhiệt tình vừa rồi toát ra một tầng mỏng mồ hôi, y hơi hơi há miệng thở dốc, cảm thấy giờ này phút này phải nói cái gì đó, nhưng trong lúc nhất thời y lại tìm không ra bất luận cái gì để nói.

Nam nhân giống như biết được suy nghĩ trong lòng y, cúi đầu nhẹ nhàng cắn một chút lên chóp mũi y, sau đó động tác mềm nhẹ liếm đi lớp mồ hôi mỏng trên chóp mũi y, khóe môi câu ra một mạt ý cười mị hoặc, thanh âm trầm thấp mang theo hơi thở tình dục qua đi: "Bảo bối, thật muốn cứ như vậy chết ở trên người của ngươi."

Chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu!Hiện tại, nam nhân cảm nhận được sâu sắc hàm nghĩa của những lời này.

Trách không được, nhiều người đã chết như vậy, cũng vẫn cảm thấy hạnh phúc!

Sắc mặt Hạ Thiên Tịch mộ nhiên đỏ lên, trớc kia y không biết hai chữ ngượng ngùng viết thế nào, y cảm thấy hai người đều là nam nhân, cởi hết đồ ra vẫn giống nhau, cái này có gì mà thẹn thùng.

Nhưng hiện tại, sau khi y hiểu được tình yêu, lời nói hài hước kia của nam nhân, thật sự rất dễ dàng khiến người mặt đỏ tim đập.

Hạ Thiên Tịch ấp úng không nói lời nào, chỉ đem đầu ngoảnh sang một bên, sắc mặt hồng hồng không nhìn nam nhân, nhưng lại không đẩy nam nhân ra, bởi vì y không nỡ đẩy.

Chẳng mấy khi nhìn được thiếu niên đỏ mặt, nam nhân thấp thấp cười cười, sủng nịch khẽ hôn lên gương mặt thiếu niên: "Bảo bối, chúng ta đứng lên đi!"

Biết Hạ Thiên Tịch hiện tại đã rơi vào trạng thái tạc mao, cho nên Lăng Thần không dám đùa giỡn y nữa, bằng không một hồi thật sự đem tiểu miêu chọc xù lông liền không dễ hống.



Lăng Thần đỡ Hạ Thiên Tịch từ trên mặt đất đứng lên, Hạ Thiên Tịch eo còn có chút bủn rủn thiếu chút nữa ngã xuống, may mắn Lăng Thần tay mắt lanh lẹ ôm sát y.

Bởi vì vừa trải qua tình cảm mãnh liệt, hai người vẫn đang trong tình trạng thân thể trần truồng, cơ thể gắt gao chạm vào cùng nhau khó tránh khỏi lại......

Hạ Thiên Tịch hung tợn trừng mắt nhìn Lăng Thần một cái, Lăng Thần môi mỏng hơi câu.Hạ Thiên Tịch lập tức làm một cái thủy hệ ma pháp để Lăng Thần rửa sạch một chút thân thể cho mình, sau đólấy ra quần áo của hai người trong vòng tay không gian mặc vào.

Vòng tay không gian này cũng không biết làm từ cái gì, hoàn hảo vô khuyết đeo trên cổ tay Hạ Thiên Tịch, căn bản không chịu một điểm ăn mòn nào của dịch dạ dày, may mắn trước kia lúc thu thập quần áo của hai người, liền đem quần áo của hai người đặt ở trong vòng tay của Hạ Thiên Tịch, bằng không bọn họ hiện tại nếu không có quần áo mặc, vậy sẽ thực sự mất mặt.

Đinh ――Hệ thống thông báo: Chúc mừng hai vị hoàn thành nghi thức khế ước bạn lữ, từ nay về sau sinh mệnh hai vị sẽ cộng đồng. Chúc mừng hai vị đồng thời thăng cấp thành Đại Ma Pháp Sư, khen thưởng như sau: Ban cho năng lượng, cơ giáp tăng lên thành chiến sĩ cơ giáp cấp 5, thân thể gia tăng năng lực phòng ngự, thể thuật tăng lên cấp 7, giá trị tinh thần lực gia tăng 30.000, độ phù hợp cơ giáp là 95%.

Bàn tay vàng này cũng quá to bự đi, hai người hoàn toàn đều có chút ngây người.

Ai cũng không nghĩ tới, bọn họ trực tiếp nhảy quá Ma Pháp Sư cao cấp thăng cấp thành Đại Ma Pháp Sư, hơn nữa ngay cả cơ giáp cũng được khen thưởng.

Khi hai người còn đang ngây ra, hai cỗ ánh sáng màu đỏ đem hai người bao phủ ở bên trong.

"Các ngươi còn thất thần làm gì? Còn không mau ngồi xuống hấp thu luồng năng lượng này, thăng cấp cơ giáp." Giọng nói tức hộc máu của Tiểu Cửu vang lên bên tai hai người.

Hai người ngay sau đó không hề sững sờ, lập tức xếp bằng ngồi xuống hấp thu ăng lượng hệ thống ban cho, tăng lên cơ giáp của bọn họ.

Chiến sĩ cơ giáp muốn tăng lên lực lượng thì cần phải dựa vào hấp thu tinh hoạch trong óc tang thi, chẳng qua khi cấp bậc chiến sĩ cơ giáp càng cao, thì yêu cầu tinh hạch lực lượng càng cao, hơn nữa đồng thời đem thần lực, thể thuật còn có độ phù hợp cơ giáp đều cần thiết phù hợp điều kiện thăng cấp mới có thể thăng cấp, cho nên chiến sĩ cơ giáp thăng cấp phi thường gian nan, bằng không đến bây giờ hai vị nguyên soái cùng nữ vương Đế Quốc cũng sẽ không chỉ ở cấp 7, cấp 7 đến cấp 8 yêu cầu năng lượng tinh hạch không phải người bình thường có thể tưởng tượng nổi. Trừ khi bọn họ cũng hấp thu tinh hạch của tang thi cấp 7, không thì hấp thu 100 tang thi cấp 6 cũng không nhất định có thể tăng lên cấp 8, hơn nữa tang thi cấp 6 cũng không phải dễ bắt như vậy.

Cho nên hai người bọn họ có thể lập tức tăng lên thành chiến sĩ cơ giáp cấp 5, này quả thực chính là bàn tay vàng to bự mà!

Hai người nhắm mắt lại chậm rãi hấp thu luồng năng lượng đang bao phủ bọn họ này, trong cái thế giới trắng xóa này, hai người bọn họ vẫn luôn nhắm mắt lại hấp thu năng lượng, căn bản không biết mình ở chỗ này bao lâu, cũng không biết bọn họ hấp thu luồng năng lượng này cần bao nhiêu thời gian, chỉ là theo ánh sáng năng lượng bao phủ bọn họ dần yếu đi, năng lực trong cơ thể bọn họ dần dần gia tăng, thực nhanh, tầng năng lượng cấp 3 dần dần bão hòa, lập tức đột phát bình cảnh lên tới cấp 4, hơn nữa còn chưa dừng lại, còn đang hấp thu, khi tầng năng lượng cấp 4 dần dần được lấp đầy, không hề gặp phải trở ngại lập tức nhảy lên cấp 5, bọn họ mới dần hấp thu chậm rãi lại, khi ánh sáng năng lượngbao vây quanh người bọn họ dần dần yếu đi rồi biến mất, hai người mới đình chỉ hấp thu.

Chậm rãi, hai người đồng thời mở mắt.

Giờ phút này, bọn họ đều cảm giác được thân thể không giống với lúc trước, tựa hồ trình độ cường hãn của thân thể lúc này tăng lên không chỉ một cấp bậc, cái loại cảm giác thân thể tràn ngập lực lượng này rất là thoải mái, cả người tràn ngập khí phách, cho người ta một loại cảm giác áp lực như núi.

Giờ phút này, bọn họ không chỉ ma pháp tăng lên nhiều như vậy, ngay cả trình độ cơ giáp cũng tăng lên, này quả thực chính là trong họa được phúc!

..........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau