Trọng Sinh Chi Đáo Giảo Cơ Du Hí
Chương 34
Jalands lấy bối cảnh phương Tây, lại là nơi tập hợp của các chủng tộc, màu tóc màu mắt kiểu gì cũng có, nhưng màu tím nhợt nhạt này lại rất ít thấy.
Nó không phải là đặc tính của riêng chủng tộc nào, mà chỉ xuất hiện ở một số người.
Trong ấn tượng của Tác Phi, có một người như vậy.
Tên của y là Amia, là một Yêu Tinh. Tuy rằng y không phải là vương tộc trực hệ của Yêu Tinh tộc, nhưng địa vị lại không hề tầm thường.
Bộ tộc Yêu Tinh mỗi trăm năm sẽ sinh ra một vị tiên tri, nghe nói là luân hồi từ đời này sang đời khác, linh hồn bất diệt. Người này tuy rằng thân thể nhu nhược yếu ớt, chịu không nổi dù chỉ một kích, nhưng lại có năng lực dự báo tương lai.
Vì đặc tính này, người này được Yêu Tinh tộc bảo vệ hết sức cẩn thận, quả thực phải nói là được cung phụng mà lớn lên. Mà toàn bộ Jalands đều vô cùng tò mò về y.
Đương nhiên, đi cùng với lòng hiếu kì này là dã tâm bừng bừng muốn chiếm hữu người nọ.
Bất quá, nếu người đó bị ép buộc hay không tự nguyện, năng lực tiên tri sẽ mất đi, rất nhanh suy kiệt, rơi vào vòng luân hồi tiếp theo.
Mà người cưỡng ép tiên tri cũng sẽ nhận một lời nguyền rủa vô cùng tàn nhẫn, còn nguyền rủa nội dung là gì thì đối mỗi người đều bất đồng.
Amia này chính là tiên tri trăm năm có một của Yêu Tinh tộc.
Y có mái tóc xinh đẹp màu tím nhạt, dung mạo yêu dã đặc trưng của Yêu Tinh. Yêu Tinh tộc phần lớn là vô tính, bởi vậy mỹ mạo của họ cũng không giống người thường.
Nếu nói vẻ đẹp của Thiên tộc là cao quý thánh khiết, Tinh Linh là hoa lệ tinh xảo, Ma tộc là dã tính bá đạo, thì của Yêu Tinh tộc chính là quyến rũ yêu dã.
Bọn họ nhất cử nhất động đều có ý tứ, nụ cười nhàn nhạt có thể câu lấy hồn người.
Mà tiên tri Yêu Tinh tộc càng là một yêu nghiệt. Mặt y không tinh xảo như Manzi, nhưng phần khí chất này tuyệt đối đủ để hormone của tất cả giống đực nhanh chóng quật khởi.
Lúc chơi game, khi Tác Phi gặp Amia, hormone tất nhiên cũng quyết đoán quật khởi. Yêu nghiệt thụ như vậy mà không thu vào hậu cung thì thật oan uổng cho danh hiệu tổng công của cậu a!
Đáng tiếc chính là… nhân vật Amia lại không thể công lược!
Người xinh đẹp đến thế, toàn thân toả ra lời dụ dỗ đến-xơi-em-đi đến thế, cư nhiên không thể công lược – thực không khoa học.
Tác Phi không tin, thật sự muốn mạnh mẽ công lược, nhưng sự tình bi ai liền xảy ra. Amia bị cường bách, tuy rằng vẫn yêu dã như trước, nhưng mất đi năng lực tiên tri, hơn nữa bắt đầu từng bước suy kiệt, cuối cùng cứ như vậy mà chết…
Mà sau khi y chết đi, Tác Phi mới hậu tri hậu giác biết sự cường bách của cậu khiến cậu bị nguyền rủa.
Tên của nó thực đơn giản trực tiếp, là ‘lời nguyền rủa của Amia’.
Sau đó… chuyện khiến Tác Phi hộc máu đã xảy ra, vì cái nguyền rủa khốn nạn này là: cả đời không cương, vĩnh viễn liệt dương!!
Đ*t con mẹ! F*ck you! [email protected]!$(*@&$)!__)*!!!!
Tác Phi nhìn cái nguyền rủa trôi lơ lửng trên đầu nhân vật của mình, trái tim bé nhỏ nát bét thành trăm ngàn mảnh rồi.
Trên đời còn có chuyện gì bi ai hơn nữa không? Cậu đường đường là tổng công đại nhân, đang du ngoạn trong game boylove cao H chuyên bán thịt, lại liệt cmn dương! Vậy cậu còn chơi cái lông gì a? Gom về một đống tiểu thụ vô song rồi ngồi nhìn?!
Càng đáng buồn chính là lúc cậu ép buộc Amia, cậu không hề save game, cho nên cậu chỉ có thể load lại file gần nhất, trong lòng cực kì khổ bức!
Vì thế, mặc cho vẻ ngoài Amia đẹp tới cỡ nào, cậu cũng không có nửa điểm hứng thú. Đây là cái thứ chuyên lừa đảo người khác, là cái hố độc nhất vô nhị, ai mà rơi vào hố thì chưa bị hãm hại đến chết sẽ không bỏ qua.
Nếu nói gút mắt giữa cậu và Amia chấm dứt như vậy thì thật sự đánh giá quá thấp sự khốn nạn của trò chơi này!
Lúc Tác Phi sắp quên được cái chuyện ‘Liệt dương’ đáng xấu hổ thì game lại không để yên cho cậu, nghịch ngợm gây chuyện.
Lúc Tác Phi công lược tiểu thụ Người Lùn, cậu căn cứ vào gợi ý trong game, đi đến thành Bennis để kiếm vài vật liệu cực phẩm để lấy lòng người ta. Quá trình tìm kiếm này giống như trò chơi mật mã, khó giải tới mức Tác Phi muốn quăng luôn chuột máy tính.
Với IQ siêu cao của mình (==”), Tác Phi không muốn lãng phí thời gian, liền lên diễn đàn game coi hướng dẫn walkthrough, may mắn được một đại thần chỉ điểm..
Nguyên lai là ở hạ tầng Bennis có vài người lấy giá cả cực thấp để buôn bán vật liệu cao cấp. Đây quả là đường tắt để làm giàu.
Tác Phi cố gắng nhớ lại, sau đó vội vàng chạy tới thành Bennis, lại không nghĩ tới chuyện sẽ gặp được Amia lần thứ hai.
Mà tình cảnh trong game lúc đó tương tự lúc này. Tiên tri Yêu Tinh tộc quyến rũ phong tao lại không thèm dịch dung, kích thích hormone của một đám nam nhân, vì vậy bị một nhóm Nhân tộc đáng khinh bao quanh trêu chọc.
Tác Phi nhất thời nổi lòng tốt, nhớ lại chính mình đã khiến Amia chết yểu thế nào. Lần này lại nhìn thấy cảnh y bị vây hãm, cậu thật sự không đành lòng, liền như một thiên sứ giáng trần thu phục mấy tên Nhân tộc, cứu Amia ra.
Amia thái độ biết ơn, liên thanh nói lời cảm tạ, nhưng có việc nên vội vàng rời đi.
Tác Phi cũng không nghĩ nhiều, nhưng trong lòng lại cân nhắc một chút. Không chừng đây là một nhiệm vụ ẩn, thông qua chuyện này xoát độ hảo cảm một chút, coi chừng lại mở được tuyến công lược Amia…
Não bổ một phen, cậu mới tới chỗ bán hàng mà walkthrough chỉ điểm, nghĩ rằng trước hết cứ mua mấy thứ này để kiếm lời trước cái đã.
Nhưng ai ngờ được lúc cậu chạy tới mấy quầy hàng kia, vô luận tìm thế nào cũng không thấy vật phẩm trong gợi ý. Một hai quầy không có thì thôi đi, nhưng cả bốn chỗ đều bảo như vậy!
Đây là xảy ra cái quái gì?
Tác Phi nổi giận, lần thứ hai lên diễn đàn liền nhìn thấy một bài post. Trên tiêu đề là vài chữ đỏ rực đập vào mắt: “Gặp Amia ở thành Bennis, ngàn vạn lần không được cứu!!!”
Tác Phi nghi hoặc nhấp vào, các người chơi khác cũng không hiểu ra sao, phía dưới comment rất nhiều, hỏi tại sao.
Thẳng tới trang sau, Tác Phi mới nhìn thấy comment của lâu chủ*… Sau đó, cậu…. @$U)@#%Ụ)(JF)(À
*lâu chủ: chủ bài post.
Amia là cái thằng lừa đảo chuyên đi hãm hại người khác. Y là tiên tri, nhưng không phải khả năng này hết sức tiên phong đạo cốt, đạm mạc hồng trần sao? Vậy mà cái thằng mất dạy kia lại lợi dụng năng lực tiên tri để tìm ra nơi có bảo vật, sau đó lén lút tới Bennis hạ tầng để đào bảo! Đây là gian lận, tuyệt đối là gian lận! Ngươi là NPC nha, cùng người chơi đoạt bảo cái lông á!
Cái game này rốt cuộc còn có thể đáng khinh hơn nữa không? Đây là tình tiết khiến người chơi sụp hố tới cỡ nào chứ?
Giờ khắc này, Tác Phi đã ở đại lục Jalands chân chính, nhìn thấy cảnh tượng đã từng diễn ra trong game, trong tâm cảm khái vạn lần.
Sau khi cảm khái… liền kéo Samuel nhanh chóng chạy.
Không nhanh không được a, thừa dịp cái thằng lừa đảo kia bị người khác quấn lấy, cậu phải mau mau mang Samuel đi trước một bước, mua hết bảo bối, bằng không thằng kia mà thoát được thì bảo bối đã không cánh mà bay.
Trong lúc Tác Phi hồi tưởng, tầm mắt của cậu luôn nhìn chằm chằm Amia. Tầm mắt này quá mức chuyên chú, Samuel không phát hiện cũng khó. Theo tầm mắt của cậu, Samuel cũng nhìn thấy Amia, vẻ mặt tức thời tối sầm.
Mà lúc Tác Phi hồi thần liền nhìn thấy Samuel nhìn chăm chú vào Amia, nhất thời trong lòng có linh cảm mãnh liệt.
Linh hồn tổng công à, ngươi cũng đừng thức tỉnh tại thời điểm này nha. Thực ra tỉnh cũng được, nhưng đừng có bị cái bề ngoài của cái tên kia lừa nha. Không phải ta ngăn ngươi đón y vào hậu cung, nhưng y là một cái hố đó, nhảy xuống là không bao giờ lên được đó.
Càng nghĩ càng gấp, Tác Phi vươn tay che lại tầm mắt Samuel, trịnh trọng nói: “Không được nhìn.”
Động tác đột ngột này khiến Samuel giật mình, nhưng tiếp theo hắn liền chậm rãi nở nụ cười, thấp giọng đáp: “Được.”
Tác Phi lại bị động tác ngốc nghếch của mình doạ sợ. Cái không khí sặc mùi phim thần tượng chiếu lúc 8 giờ là chuyện gì đây?
Cậu vội vàng rút tay về, ý đồ muốn cứu bồ, liền bổ sung: “Ngươi, ngươi không được tiếp cận hắn!”
Samuel cầm tay cậu, thanh âm thật thấp, mềm mại thì thầm: “Được.”
Tác Phi sụp đổ… Sao lại nhanh chóng thăng cấp thành kịch Quỳnh Dao* rồi a a a! Không khí ngập ngụa cố tình gây sự X sủng nịch vô phương là thế nào… Ai tới giải thích cho cậu một chút, ý của cậu là…
*Quỳnh Dao là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ.
ĐM, cái bệnh sợ giao tiếp này, ngươi thật là tới đúng lúc quá, mau cút đi!
Tác Phi nói không ra lời, cuối cùng chỉ phải biến ngôn ngữ thành hành động, kéo Samuel chạy như điên.
Mục tiêu rõ ràng, hành động mau lẹ, cậu trong nháy mắt liền thành công tới được ba cửa tiệm, như mong muốn đạt được một quyển sách cũ, một bộ y phục bị tàn phá, cùng một cái túi không gian nhỏ xíu chỉ rộng một mét vuông.
Còn lại một cửa hàng cuối cùng, Tác Phi hít sâu một hơi, chí khí bừng bừng hướng về chỗ đó chạy như điên.
Chủ tiệm là một phụ nữ Địa Tinh, thân thể thấp bé đầy đặn. Bà mới dọn hàng ra, Tác Phi đã vô cùng lo lắng chạy tới.
Địa Tinh trời sinh có tài ăn nói, nhìn Tác Phi như vậy, nàng lập tức nghênh đón, đem đồ vật được bày bán của mình khen tới lên trời. Tuy rằng đây là đang ở hạ tầng Bennis nhưng bà có thể khiến cho người mua có cảm giác như nơi này tất cả đều là hàng hoá xa hoa, không mua liền sẽ tiếc chết.
Tác Phi không nhìn tới một hàng kim khí sáng lấp lánh mà tìm được trong góc phòng một cây kiếm cũ bị tổn hại rồi hỏi giá tiền. Người bán hàng hiển nhiên không nghĩ tới một thứ cũ kĩ như vậy còn có người muốn.
Tuy rằng bọn họ là gian thương, nhưng bà ta lại là gian thương có lương tâm. Nhìn thấy cậu nhóc này bạch bạch nộn nộn hết sức đáng yêu, liền có chút không đành lòng, không muốn lừa cậu. Vì thế bà lại lải nhải một phen, ý đồ thay đổi suy nghĩ của Tác Phi, đề cử mấy cây trường kiếm ánh vàng rực rỡ bên kia.
Tác Phi chấp nhất cầm cây kiếm hư không buông.
Người phụ nữ Địa Tinh cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ đem đồ vật vốn định ném đi bán ra ngoài.
Giao dịch vừa thành công, Tác Phi liền nhìn thấy Amia vội vàng chạy tới.
Cậu nhanh chóng đem đồ vật thu vào túi không gian, sau đó bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Amia tuy rằng thở hồng hộc nhưng mái tóc dài xinh đẹp vẫn đoạt tầm mắt người khác như cũ. Y thay đổi dung mạo, nhìn bình thường hơn nhiều, dẫu vậy bộ dáng của y vẫn chọc người mơ màng.
Y nhìn về phía Tác Phi, đôi mắt thuỷ nhuận đa tình: “Tinh Linh, thanh thiết kiếm vừa rồi có thể bán lại cho ta không? Ta trả ngươi gấp bội.”
Tác Phi tâm tình sướng muốn chết. Tên chuyên hãm hại người khác kia, ngươi cũng có hôm nay! Ha ha ha, thật muốn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng.
Trả giá gấp bội? Wow, nghe thật mê người! Muốn lừa ai đó, lão tử không quen biết ngươi.
Tác Phi bất vi sở động, mắt lạnh nhìn Amia.
Giờ khắc này, Amia cũng ý thức được mình gặp một ca khó chơi. Y thu hồi thần tình thoải mái, nghiêm túc đứng thẳng người: “Tinh Linh, ta rất muốn nó. Ngươi nói giá.”
Tác Phi căn bản không muốn mở miệng vì cậu thật sự không muốn đụng gì tới Amia. Có liên quan đến tên này nhất định không gặp chuyện tốt.
Nhưng lúc này, một câu nói của Amia lại thay đổi suy nghĩ của cậu.
“Ta dùng nước suối Nhưỡng Nguyệt cùng Thiên Hạc Ti đổi với ngươi!”
Tác Phi ngẩn người. Thanh kiếm này là bảo bối vì bên trong nó cất giấu một loại vật liệu cấp mười, vừa hiếm thấy lại vừa quý giá. Nhưng hai thứ Amia đề xuất cũng là vật liệu cấp mười, lại cũng sang quý hi hữu tương đương. Trọng yếu hơn, chúng là vật liệu mà Eugene bảo cậu tìm kiếm!
Mà hiện tại, tâm cậu đã muốn lung lay!
Công cuộc thu thập vật liệu so với trong dự đoán đơn giản hơn rất nhiều. Sợ Amia đổi ý, Tác Phi lập tức lấy thanh kiếm ra.
Amia cũng xuất ra một bình ngọc cùng một túi nhỏ.
Tác Phi vừa định trao đổi, Samuel nãy giờ vẫn trầm mặc lại lên tiếng: “Chờ chút. Trước hết mua một cái giám định khí đã.”
Tác Phi ngẩn người, liền bừng tỉnh. Đm, cậu chút nữa lại ngu rồi. Xúc động giao dịch với Amia như vậy, vạn nhất Amia lại lừa cậu thì sao!
Giám định khí là một dụng cụ loại nhỏ do Người Lùn chế tạo, có thể chuẩn xác giám định cấp độ, phẩm chất cùng tên gọi của vật liệu. Thứ này giá cả không rẻ, nhưng đối với loại giao dịch này mà nói thì cần phải chuẩn bị.
Amia cũng đồng ý. Tuy rằng bản thân y có giám định khí nhưng không lấy ra, cũng là vì tỏ thành ý.
Dùng giám định khí của y, ai biết đã bị động tay động chân qua chưa?
Tác Phi dùng khoảng năm nghìn kim tệ mới mua được giám định khí, tuy tiếc muốn chết, nhưng đem ra so sánh với vật liệu cấp mười thì quả là là cửu ngưu nhất mao*.
*chín trâu mất một sợi lông: được dùng để nói về những tình huống chẳng có gì đáng kể. Nó tương tự với thành ngữ tiếng Anh “một giọt nước trong cái xô” (a drop in the bucket) hay câu “muối bỏ bể” của Việt Nam.
Giám định khí chỉ lớn bằng bàn tay, chỉ cần chạm vào vật liệu, sau mấy phút đồng hồ sẽ hiện ra kết quả.
Tác Phi khẩn trương đem giám định khí đụng vào bình ngọc cùng túi nhỏ, yên lặng chờ đợi trong chốc lát cho tới khi thấy kết quả.
Nước suối Nhưỡng Nguyệt, vật liệu hệ thuỷ cấp mười.
Thiên Hạc Ti, vật liệu hệ mộc cấp mười.
Xác định không có gì sai sót, Tác Phi và Amia cuối cùng giao dịch thành công.
Đơn giản thoải mái lại thu thập được hai vật liệu khác nhau khiến Tác Phi vui mừng quá đỗi, ánh mắt cậu nhìn về chuyên-gia-lừa-đảo Amia cũng hiền lành hơn nhiều.
Chia tay với Amia, mục tiêu kế tiếp của Tác Phi chính là tìm máu thú cho Samuel.
Nhưng vừa rẽ hướng khác, cậu lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.
Mái tóc dài màu bạc bắt mắt, lỗ tai nhọn, cùng cặp mắt lửa đỏ.
Grambli Evans!
Nó không phải là đặc tính của riêng chủng tộc nào, mà chỉ xuất hiện ở một số người.
Trong ấn tượng của Tác Phi, có một người như vậy.
Tên của y là Amia, là một Yêu Tinh. Tuy rằng y không phải là vương tộc trực hệ của Yêu Tinh tộc, nhưng địa vị lại không hề tầm thường.
Bộ tộc Yêu Tinh mỗi trăm năm sẽ sinh ra một vị tiên tri, nghe nói là luân hồi từ đời này sang đời khác, linh hồn bất diệt. Người này tuy rằng thân thể nhu nhược yếu ớt, chịu không nổi dù chỉ một kích, nhưng lại có năng lực dự báo tương lai.
Vì đặc tính này, người này được Yêu Tinh tộc bảo vệ hết sức cẩn thận, quả thực phải nói là được cung phụng mà lớn lên. Mà toàn bộ Jalands đều vô cùng tò mò về y.
Đương nhiên, đi cùng với lòng hiếu kì này là dã tâm bừng bừng muốn chiếm hữu người nọ.
Bất quá, nếu người đó bị ép buộc hay không tự nguyện, năng lực tiên tri sẽ mất đi, rất nhanh suy kiệt, rơi vào vòng luân hồi tiếp theo.
Mà người cưỡng ép tiên tri cũng sẽ nhận một lời nguyền rủa vô cùng tàn nhẫn, còn nguyền rủa nội dung là gì thì đối mỗi người đều bất đồng.
Amia này chính là tiên tri trăm năm có một của Yêu Tinh tộc.
Y có mái tóc xinh đẹp màu tím nhạt, dung mạo yêu dã đặc trưng của Yêu Tinh. Yêu Tinh tộc phần lớn là vô tính, bởi vậy mỹ mạo của họ cũng không giống người thường.
Nếu nói vẻ đẹp của Thiên tộc là cao quý thánh khiết, Tinh Linh là hoa lệ tinh xảo, Ma tộc là dã tính bá đạo, thì của Yêu Tinh tộc chính là quyến rũ yêu dã.
Bọn họ nhất cử nhất động đều có ý tứ, nụ cười nhàn nhạt có thể câu lấy hồn người.
Mà tiên tri Yêu Tinh tộc càng là một yêu nghiệt. Mặt y không tinh xảo như Manzi, nhưng phần khí chất này tuyệt đối đủ để hormone của tất cả giống đực nhanh chóng quật khởi.
Lúc chơi game, khi Tác Phi gặp Amia, hormone tất nhiên cũng quyết đoán quật khởi. Yêu nghiệt thụ như vậy mà không thu vào hậu cung thì thật oan uổng cho danh hiệu tổng công của cậu a!
Đáng tiếc chính là… nhân vật Amia lại không thể công lược!
Người xinh đẹp đến thế, toàn thân toả ra lời dụ dỗ đến-xơi-em-đi đến thế, cư nhiên không thể công lược – thực không khoa học.
Tác Phi không tin, thật sự muốn mạnh mẽ công lược, nhưng sự tình bi ai liền xảy ra. Amia bị cường bách, tuy rằng vẫn yêu dã như trước, nhưng mất đi năng lực tiên tri, hơn nữa bắt đầu từng bước suy kiệt, cuối cùng cứ như vậy mà chết…
Mà sau khi y chết đi, Tác Phi mới hậu tri hậu giác biết sự cường bách của cậu khiến cậu bị nguyền rủa.
Tên của nó thực đơn giản trực tiếp, là ‘lời nguyền rủa của Amia’.
Sau đó… chuyện khiến Tác Phi hộc máu đã xảy ra, vì cái nguyền rủa khốn nạn này là: cả đời không cương, vĩnh viễn liệt dương!!
Đ*t con mẹ! F*ck you! [email protected]!$(*@&$)!__)*!!!!
Tác Phi nhìn cái nguyền rủa trôi lơ lửng trên đầu nhân vật của mình, trái tim bé nhỏ nát bét thành trăm ngàn mảnh rồi.
Trên đời còn có chuyện gì bi ai hơn nữa không? Cậu đường đường là tổng công đại nhân, đang du ngoạn trong game boylove cao H chuyên bán thịt, lại liệt cmn dương! Vậy cậu còn chơi cái lông gì a? Gom về một đống tiểu thụ vô song rồi ngồi nhìn?!
Càng đáng buồn chính là lúc cậu ép buộc Amia, cậu không hề save game, cho nên cậu chỉ có thể load lại file gần nhất, trong lòng cực kì khổ bức!
Vì thế, mặc cho vẻ ngoài Amia đẹp tới cỡ nào, cậu cũng không có nửa điểm hứng thú. Đây là cái thứ chuyên lừa đảo người khác, là cái hố độc nhất vô nhị, ai mà rơi vào hố thì chưa bị hãm hại đến chết sẽ không bỏ qua.
Nếu nói gút mắt giữa cậu và Amia chấm dứt như vậy thì thật sự đánh giá quá thấp sự khốn nạn của trò chơi này!
Lúc Tác Phi sắp quên được cái chuyện ‘Liệt dương’ đáng xấu hổ thì game lại không để yên cho cậu, nghịch ngợm gây chuyện.
Lúc Tác Phi công lược tiểu thụ Người Lùn, cậu căn cứ vào gợi ý trong game, đi đến thành Bennis để kiếm vài vật liệu cực phẩm để lấy lòng người ta. Quá trình tìm kiếm này giống như trò chơi mật mã, khó giải tới mức Tác Phi muốn quăng luôn chuột máy tính.
Với IQ siêu cao của mình (==”), Tác Phi không muốn lãng phí thời gian, liền lên diễn đàn game coi hướng dẫn walkthrough, may mắn được một đại thần chỉ điểm..
Nguyên lai là ở hạ tầng Bennis có vài người lấy giá cả cực thấp để buôn bán vật liệu cao cấp. Đây quả là đường tắt để làm giàu.
Tác Phi cố gắng nhớ lại, sau đó vội vàng chạy tới thành Bennis, lại không nghĩ tới chuyện sẽ gặp được Amia lần thứ hai.
Mà tình cảnh trong game lúc đó tương tự lúc này. Tiên tri Yêu Tinh tộc quyến rũ phong tao lại không thèm dịch dung, kích thích hormone của một đám nam nhân, vì vậy bị một nhóm Nhân tộc đáng khinh bao quanh trêu chọc.
Tác Phi nhất thời nổi lòng tốt, nhớ lại chính mình đã khiến Amia chết yểu thế nào. Lần này lại nhìn thấy cảnh y bị vây hãm, cậu thật sự không đành lòng, liền như một thiên sứ giáng trần thu phục mấy tên Nhân tộc, cứu Amia ra.
Amia thái độ biết ơn, liên thanh nói lời cảm tạ, nhưng có việc nên vội vàng rời đi.
Tác Phi cũng không nghĩ nhiều, nhưng trong lòng lại cân nhắc một chút. Không chừng đây là một nhiệm vụ ẩn, thông qua chuyện này xoát độ hảo cảm một chút, coi chừng lại mở được tuyến công lược Amia…
Não bổ một phen, cậu mới tới chỗ bán hàng mà walkthrough chỉ điểm, nghĩ rằng trước hết cứ mua mấy thứ này để kiếm lời trước cái đã.
Nhưng ai ngờ được lúc cậu chạy tới mấy quầy hàng kia, vô luận tìm thế nào cũng không thấy vật phẩm trong gợi ý. Một hai quầy không có thì thôi đi, nhưng cả bốn chỗ đều bảo như vậy!
Đây là xảy ra cái quái gì?
Tác Phi nổi giận, lần thứ hai lên diễn đàn liền nhìn thấy một bài post. Trên tiêu đề là vài chữ đỏ rực đập vào mắt: “Gặp Amia ở thành Bennis, ngàn vạn lần không được cứu!!!”
Tác Phi nghi hoặc nhấp vào, các người chơi khác cũng không hiểu ra sao, phía dưới comment rất nhiều, hỏi tại sao.
Thẳng tới trang sau, Tác Phi mới nhìn thấy comment của lâu chủ*… Sau đó, cậu…. @$U)@#%Ụ)(JF)(À
*lâu chủ: chủ bài post.
Amia là cái thằng lừa đảo chuyên đi hãm hại người khác. Y là tiên tri, nhưng không phải khả năng này hết sức tiên phong đạo cốt, đạm mạc hồng trần sao? Vậy mà cái thằng mất dạy kia lại lợi dụng năng lực tiên tri để tìm ra nơi có bảo vật, sau đó lén lút tới Bennis hạ tầng để đào bảo! Đây là gian lận, tuyệt đối là gian lận! Ngươi là NPC nha, cùng người chơi đoạt bảo cái lông á!
Cái game này rốt cuộc còn có thể đáng khinh hơn nữa không? Đây là tình tiết khiến người chơi sụp hố tới cỡ nào chứ?
Giờ khắc này, Tác Phi đã ở đại lục Jalands chân chính, nhìn thấy cảnh tượng đã từng diễn ra trong game, trong tâm cảm khái vạn lần.
Sau khi cảm khái… liền kéo Samuel nhanh chóng chạy.
Không nhanh không được a, thừa dịp cái thằng lừa đảo kia bị người khác quấn lấy, cậu phải mau mau mang Samuel đi trước một bước, mua hết bảo bối, bằng không thằng kia mà thoát được thì bảo bối đã không cánh mà bay.
Trong lúc Tác Phi hồi tưởng, tầm mắt của cậu luôn nhìn chằm chằm Amia. Tầm mắt này quá mức chuyên chú, Samuel không phát hiện cũng khó. Theo tầm mắt của cậu, Samuel cũng nhìn thấy Amia, vẻ mặt tức thời tối sầm.
Mà lúc Tác Phi hồi thần liền nhìn thấy Samuel nhìn chăm chú vào Amia, nhất thời trong lòng có linh cảm mãnh liệt.
Linh hồn tổng công à, ngươi cũng đừng thức tỉnh tại thời điểm này nha. Thực ra tỉnh cũng được, nhưng đừng có bị cái bề ngoài của cái tên kia lừa nha. Không phải ta ngăn ngươi đón y vào hậu cung, nhưng y là một cái hố đó, nhảy xuống là không bao giờ lên được đó.
Càng nghĩ càng gấp, Tác Phi vươn tay che lại tầm mắt Samuel, trịnh trọng nói: “Không được nhìn.”
Động tác đột ngột này khiến Samuel giật mình, nhưng tiếp theo hắn liền chậm rãi nở nụ cười, thấp giọng đáp: “Được.”
Tác Phi lại bị động tác ngốc nghếch của mình doạ sợ. Cái không khí sặc mùi phim thần tượng chiếu lúc 8 giờ là chuyện gì đây?
Cậu vội vàng rút tay về, ý đồ muốn cứu bồ, liền bổ sung: “Ngươi, ngươi không được tiếp cận hắn!”
Samuel cầm tay cậu, thanh âm thật thấp, mềm mại thì thầm: “Được.”
Tác Phi sụp đổ… Sao lại nhanh chóng thăng cấp thành kịch Quỳnh Dao* rồi a a a! Không khí ngập ngụa cố tình gây sự X sủng nịch vô phương là thế nào… Ai tới giải thích cho cậu một chút, ý của cậu là…
*Quỳnh Dao là nữ nhà văn, biên kịch, nhà sản xuất người Đài Loan chuyên về tiểu thuyết lãng mạn dành cho độc giả nữ.
ĐM, cái bệnh sợ giao tiếp này, ngươi thật là tới đúng lúc quá, mau cút đi!
Tác Phi nói không ra lời, cuối cùng chỉ phải biến ngôn ngữ thành hành động, kéo Samuel chạy như điên.
Mục tiêu rõ ràng, hành động mau lẹ, cậu trong nháy mắt liền thành công tới được ba cửa tiệm, như mong muốn đạt được một quyển sách cũ, một bộ y phục bị tàn phá, cùng một cái túi không gian nhỏ xíu chỉ rộng một mét vuông.
Còn lại một cửa hàng cuối cùng, Tác Phi hít sâu một hơi, chí khí bừng bừng hướng về chỗ đó chạy như điên.
Chủ tiệm là một phụ nữ Địa Tinh, thân thể thấp bé đầy đặn. Bà mới dọn hàng ra, Tác Phi đã vô cùng lo lắng chạy tới.
Địa Tinh trời sinh có tài ăn nói, nhìn Tác Phi như vậy, nàng lập tức nghênh đón, đem đồ vật được bày bán của mình khen tới lên trời. Tuy rằng đây là đang ở hạ tầng Bennis nhưng bà có thể khiến cho người mua có cảm giác như nơi này tất cả đều là hàng hoá xa hoa, không mua liền sẽ tiếc chết.
Tác Phi không nhìn tới một hàng kim khí sáng lấp lánh mà tìm được trong góc phòng một cây kiếm cũ bị tổn hại rồi hỏi giá tiền. Người bán hàng hiển nhiên không nghĩ tới một thứ cũ kĩ như vậy còn có người muốn.
Tuy rằng bọn họ là gian thương, nhưng bà ta lại là gian thương có lương tâm. Nhìn thấy cậu nhóc này bạch bạch nộn nộn hết sức đáng yêu, liền có chút không đành lòng, không muốn lừa cậu. Vì thế bà lại lải nhải một phen, ý đồ thay đổi suy nghĩ của Tác Phi, đề cử mấy cây trường kiếm ánh vàng rực rỡ bên kia.
Tác Phi chấp nhất cầm cây kiếm hư không buông.
Người phụ nữ Địa Tinh cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ đem đồ vật vốn định ném đi bán ra ngoài.
Giao dịch vừa thành công, Tác Phi liền nhìn thấy Amia vội vàng chạy tới.
Cậu nhanh chóng đem đồ vật thu vào túi không gian, sau đó bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Amia tuy rằng thở hồng hộc nhưng mái tóc dài xinh đẹp vẫn đoạt tầm mắt người khác như cũ. Y thay đổi dung mạo, nhìn bình thường hơn nhiều, dẫu vậy bộ dáng của y vẫn chọc người mơ màng.
Y nhìn về phía Tác Phi, đôi mắt thuỷ nhuận đa tình: “Tinh Linh, thanh thiết kiếm vừa rồi có thể bán lại cho ta không? Ta trả ngươi gấp bội.”
Tác Phi tâm tình sướng muốn chết. Tên chuyên hãm hại người khác kia, ngươi cũng có hôm nay! Ha ha ha, thật muốn ngửa mặt lên trời cười ba tiếng.
Trả giá gấp bội? Wow, nghe thật mê người! Muốn lừa ai đó, lão tử không quen biết ngươi.
Tác Phi bất vi sở động, mắt lạnh nhìn Amia.
Giờ khắc này, Amia cũng ý thức được mình gặp một ca khó chơi. Y thu hồi thần tình thoải mái, nghiêm túc đứng thẳng người: “Tinh Linh, ta rất muốn nó. Ngươi nói giá.”
Tác Phi căn bản không muốn mở miệng vì cậu thật sự không muốn đụng gì tới Amia. Có liên quan đến tên này nhất định không gặp chuyện tốt.
Nhưng lúc này, một câu nói của Amia lại thay đổi suy nghĩ của cậu.
“Ta dùng nước suối Nhưỡng Nguyệt cùng Thiên Hạc Ti đổi với ngươi!”
Tác Phi ngẩn người. Thanh kiếm này là bảo bối vì bên trong nó cất giấu một loại vật liệu cấp mười, vừa hiếm thấy lại vừa quý giá. Nhưng hai thứ Amia đề xuất cũng là vật liệu cấp mười, lại cũng sang quý hi hữu tương đương. Trọng yếu hơn, chúng là vật liệu mà Eugene bảo cậu tìm kiếm!
Mà hiện tại, tâm cậu đã muốn lung lay!
Công cuộc thu thập vật liệu so với trong dự đoán đơn giản hơn rất nhiều. Sợ Amia đổi ý, Tác Phi lập tức lấy thanh kiếm ra.
Amia cũng xuất ra một bình ngọc cùng một túi nhỏ.
Tác Phi vừa định trao đổi, Samuel nãy giờ vẫn trầm mặc lại lên tiếng: “Chờ chút. Trước hết mua một cái giám định khí đã.”
Tác Phi ngẩn người, liền bừng tỉnh. Đm, cậu chút nữa lại ngu rồi. Xúc động giao dịch với Amia như vậy, vạn nhất Amia lại lừa cậu thì sao!
Giám định khí là một dụng cụ loại nhỏ do Người Lùn chế tạo, có thể chuẩn xác giám định cấp độ, phẩm chất cùng tên gọi của vật liệu. Thứ này giá cả không rẻ, nhưng đối với loại giao dịch này mà nói thì cần phải chuẩn bị.
Amia cũng đồng ý. Tuy rằng bản thân y có giám định khí nhưng không lấy ra, cũng là vì tỏ thành ý.
Dùng giám định khí của y, ai biết đã bị động tay động chân qua chưa?
Tác Phi dùng khoảng năm nghìn kim tệ mới mua được giám định khí, tuy tiếc muốn chết, nhưng đem ra so sánh với vật liệu cấp mười thì quả là là cửu ngưu nhất mao*.
*chín trâu mất một sợi lông: được dùng để nói về những tình huống chẳng có gì đáng kể. Nó tương tự với thành ngữ tiếng Anh “một giọt nước trong cái xô” (a drop in the bucket) hay câu “muối bỏ bể” của Việt Nam.
Giám định khí chỉ lớn bằng bàn tay, chỉ cần chạm vào vật liệu, sau mấy phút đồng hồ sẽ hiện ra kết quả.
Tác Phi khẩn trương đem giám định khí đụng vào bình ngọc cùng túi nhỏ, yên lặng chờ đợi trong chốc lát cho tới khi thấy kết quả.
Nước suối Nhưỡng Nguyệt, vật liệu hệ thuỷ cấp mười.
Thiên Hạc Ti, vật liệu hệ mộc cấp mười.
Xác định không có gì sai sót, Tác Phi và Amia cuối cùng giao dịch thành công.
Đơn giản thoải mái lại thu thập được hai vật liệu khác nhau khiến Tác Phi vui mừng quá đỗi, ánh mắt cậu nhìn về chuyên-gia-lừa-đảo Amia cũng hiền lành hơn nhiều.
Chia tay với Amia, mục tiêu kế tiếp của Tác Phi chính là tìm máu thú cho Samuel.
Nhưng vừa rẽ hướng khác, cậu lại nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc.
Mái tóc dài màu bạc bắt mắt, lỗ tai nhọn, cùng cặp mắt lửa đỏ.
Grambli Evans!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất