Trọng Sinh Chi Đệ Nhất Đế Hậu Tinh Cầu

Chương 144

Trước Sau
☆ Chương 225: Thiết bị đầu cuối mất liên lạc

Nhịn hai giây, Weinman trong phòng truyền ra tiếng cười lớn hahaha, khiến Phong Tiệm Ly bên ngoài đi ngang qua cả người đều ngừng bước chân, nghi hoặc mà nhìn về bên này xem, quyết định không nhìn Weinman đang động kinh, tiếp tục rời đi.

Nam Kính đã bụm mặt giận dữ và xấu hổ muốn chết.

Trí năng một hào khoa trương bưng hai mắt liền hô ba câu "Bị đau mắt hột", liền bị Nam Kính buồn bực một cái đá ra khỏi ổ chăn, đổi lấy liên tiếp bất mãn "Ngược đãi trí năng thể".

Nam Kính cảm thấy như gặp trở ngại —— còn có thể mất mặt hơn sao? Vốn là cái gì nên bộc lộ cái gì không nên bộc lộ cũng đều lộ, cậu có phải là nên vui mừng là phía dưới eo còn che kín?

Đã tuyệt vọng Nam Kính đơn giản nhanh chóng bình tĩnh lại, cái gì mà lưu lại ấn tượng tốt cho trưởng bối, tất cả đều là mây bay rồi, vốn là muốn cầm quần áo đổi thành áo quần ở nhà ngồi ngay ngắn ở trước bàn đọc sách cùng Weinman đối thoại.

Cậu nước mắt lưng tròng mà đem áo ngủ sửa lại, khuy áo đều cài chặt chẽ, mới một lần nữa thỉnh cầu kết nối quang não.

Lúc Weinman lại xuất hiện ở trước mắt, Nam Kính đã không có cách nào từ trên mặt hắn nhìn thấy biểu tình làm cho cậu quẫn bách.

"Làm sao vào lúc này rồi còn ngủ?"

Weinman làm trưởng bối hoàn mỹ, tự nhiên trước tiên quan tâm một chút cháu dâu bị sợ hãi.

Nam Kính nhìn một chút sắc trời ngoài cửa sổ, kém điểm từ trên giường nhảy lên, lại vừa nhìn thời gian trên thiết bị đầu cuối, ân, sáu giờ rưỡi chiều.

Ngọa tào, sáu giờ rưỡi chiều?

Nam Kính nhất thời biểu hiện ra hai hàng nước mắt, đồng thời cực kỳ vui mừng —— may ngày hôm nay là ngày nghỉ, bằng không lão sư tất nhiên sẽ tức giận hơn.

Phát hiện trạng thái Nam Kính không đúng lắm, Weinman trong lòng hơi động, quan tâm hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"

Nam Kính hít sâu một cái, nếu đã như vậy, lại phát điên ủ rũ cũng vô dụng, liền đem tính xấu tạm thời để ở một bên, lên tinh thần hướng Weinman cười cười, nói: "Ngày hôm qua luyện tập quá muộn, không cẩn thận cả đêm không ngủ."

Dáng dấp kia rơi vào trong mắt Weinman mà nói, thuận tiện nghĩ một hồi Lantis, liền càng khiến người ta mơ tưởng viển vông.

Weinman nhìn trên mặt Nam Kính ngủ đến mức ra hồng ấn, rất có thâm ý mà nói: "Thân thể quan trọng a."

Tương lai còn phải sinh bảo bảo cho nhà đó, không cố gắng dưỡng cơ thể thì làm sao có thể.

Nam Kính gật đầu, ngay sau đó tâm lý dẫn theo rất lớn mong đợi, nỗ lực ổn định hô hấp hỏi: "Ngài tìm em có chuyện gì không?" (*Em ở đây là xưng với thầy hiệu trưởng nhé)

Có phải là Lantis?

Weinman tuyệt đối biết cậu và Lantis xích mích —— coi như trước không biết, chỉ bằng hai ngày nay cậu đều không đi biệt thự cho làm cơm bọn họ, cũng phải nhìn ra chút đầu mối.

Weinman một mặt mỉm cười nói cho Nam Kính tin tức tốt làm cậu kích động.

"Chúc mừng, vật liệu ngươi gửi ở chỗ của ta đã bán ra toàn bộ, mười lăm loại bán cho khách, tổng cộng năm mươi vạn điểm thông dùng, chi phí bảo quản 50 ngàn. Còn lại được nội bộ của chúng ta giải quyết, không có dựa theo số lượng để tính, ta cho ngươi ba triệu điểm thông dụng. Cho nên chúc mừng, ta đã chuyển vào thiết bị đầu cuối cho ngươi 345 vạn điểm thông dụng, ngươi có thể mua thêm chút đồ vật yêu thích cho chính mình."

Nam Kính bị 345 vạn kia đập bối rối.



Hai tay nắm trí năng một hào đang trốn trong chăn không dám ra, có loại suy nghĩ một cái tát đem mình đánh tỉnh khỏi ảo mộng.

Ba, hơn 3 triệu? Cậu không nghe lầm chứ!

Loại kɦoáı ƈảʍ phất nhanh này, so với lần từ trong tay Lantis có hơn 10 triệu điểm thông dụng kia cảm giác còn kỳ lạ hơn.

Không quản đời trước hay là đời này, đây là lần đầu tiên Nam Kính dựa vào năng lực của mình kiếm được tiền, hơn nữa còn ngoài sức tưởng tượng nhiều!

Nam Kính tâm tình hưng phấn lộ rõ trên mặt, chuyện này ý nghĩa là cậu lại tiến được một bước trong công cuộc kiếm tiền nuôi gia đình a!

Đè nén tâm thái muốn nhảy cẫng hoan hô xuống ngay lập tức, Nam Kính hai mắt sáng lên nhìn Weinman thật tâm thật lòng mà nói: "Thật cám ơn ngài, em không nghĩ tới sẽ có nhiều như vậy!"

Weinman chà chà, thầm nghĩ vẫn là Nam Kính ngoan ngoãn đáng yêu lại hiểu chuyện, nếu để cho tiểu bá vương Lantis kia biết, nhất định sẽ nói mình là gian thương.

Bất quá, làm trưởng bối, Weinman cũng không có dự định chiếm tiện nghi, ngậm cười nói: "Cái giá này nói thật chẳng hề cao, nếu được dùng phòng đấu giá giá cả bán đi tăng gấp đôi cũng không phải là không thể. Mà bởi vì ngươi là lần đầu tiên bán, chúng ta đối với loại vật liệu chế ra linh kiện song dẫn này còn đang nghiên cứu, cho nên cũng bán với giá cả thông thường thôi."

Nam Kính căn bản không quan tâm cái này, dưới cái nhìn của cậu nếu như Weinman muốn, trực tiếp đổi cho cậu một bộ vật liệu chưa tinh luyện, cậu cũng nguyện ý.

"Nếu như ngươi cần, có thể mang vật liệu tiếp tục ký gửi ở chỗ này của ta để tiêu thụ."

Lần thứ hai hướng Weinman biểu đạt lòng biết ơn chân thành, Nam Kính có chút muốn nói lại thôi.

Weinman đem tất cả những thứ này thu hết vào đáy mắt, ngón tay ở trên bàn có nhịp điệu mà gõ gõ, dùng giọng điệu mang theo trêu tức nói: "Cùng Lantis cãi nhau, liền ngay cả chỗ của ta cũng không tới?"

Nam Kính không nghĩ tới Weinman sẽ nói trắng ra như vậy, lúc này choáng váng, chợt nước mắt chạy vội: Lão gia ngài là thật sự không biết hay là đùa giỡn ta a, nhà ngài cùng nhà Lantis khác nhau ở chỗ nào sao?

Tuy rằng rất nhớ tên kia, nhưng từ khi gửi một đống tin nhắn cũng bị Lantis không thèm đếm xỉa đến, Nam Kính cũng tiểu tính tình lên đây, quyết định không yếu thế.

Thấy Nam Kính không lên tiếng, Weinman thu hồi ý cười, ngồi thẳng lên, hơi gom lại lông mày nói: "Chuyện này, tính khí hắn không đúng, nói chuyện không cân nhắc hậu quả, này ngươi muốn thế nào thì được thế đó, ta một chút ý kiến cũng không có. Nhưng là ngươi cũng có chỗ không đúng."

Tại phía dưới chăn tay vô ý thức nắm thành quả đấm, Nam Kính ủ rũ cúi đầu nói: "Là em không đúng, em làm cho anh ấy lo lắng."

Weinman lắc đầu nói: "Xem ra ngươi còn chưa hiểu đến cùng là bởi vì sao."

Nam Kính một mặt mê man.

"Lúc trước ta cũng đã nói cho ngươi, địa phương ngươi làm công có vấn đề. Dựa theo đế quốc quy định, không cho phép bất kỳ địa phương không phải của chính phủ tiến hành che đậy tín hiệu thiết bị đầu cuối, đương nhiên này không phải trọng điểm."

Nhìn Nam Kính, Weinman trầm giọng nói: "Nhưng ta có thể nói cho ngươi, từ trên lý thuyết mà nói, nếu như thiết bị đầu cuối của ngươi vẫn còn, không quản ngươi ở đâu, Lantis muốn định vị ngươi có thể nói là dễ như trở bàn tay."

Nam Kính ngẩn người, nghi hoặc mà hỏi: "Tại sao?"

Weinman thường thường mà nói: "Bởi vì Lantis nắm giữ quyền hạn tối cao của cục quản lý đầu cuối, cho nên nói, chỉ cần ở trong Ngân Hà đế quốc, dù cho ngươi ở nơi sâu xa cách mặt đất một vạn mét, hắn cũng có thể định vị vị trí của ngươi."

Sát!

Nam Kính suýt nữa nhảy dựng lên, cả người đều nổi da gà.

Cục quản lý đầu cuối, tên đầy đủ là cục quản lý thiết bị đầu cuối, là cơ quan bí mật cao cấp của quốc gia, tất cả nhân viên bên trong đều được trực tiếp ủy nhiệm cùng tuyển cử không công khai của đế quốc.



Cục quản lý đầu cuối cũng không thuộc về bộ hành chính, mà là trực thuộc với quân bộ trung ương của đế quốc, nói như vậy, mỗi tinh cầu đều chỉ có một chủ tinh nắm giữ cái ngành này, mà cục quản lý đầu cuối phóng phạm vi bao gồm cả tinh cầu.

Đối với Nam Kính mà nói, cục quản lý đầu cuối thủy chung là nơi tồn tại ở trong truyền thuyết —— bởi vì không có ai biết vị trí của nó ở nơi nào, cũng chưa từng nghe nói ai có thể tùy ý ra vào.

Mà không có ai hoài nghi sự tồn tại của nó, dù sao tại thời điểm có người phạm tội trái pháp luật, người của cảnh bộ luôn dễ như ăn cháo mà định vị ra vị trí của bọn họ.

Cũng bởi vậy, giống như tù nhân trốn trại đều sẽ lấy đi tiêu hủy hoặc ném đi, bằng không dù cho chạy trốn tới chân trời góc biển đều bất quá là một chấm đen nhỏ di chuyển trên mặt bản đồ của tinh cầu mà thôi.

Lantis có thể từ cục quản lý đầu cuối định vị ra vị trí của cậu?

Đây rốt cuộc là thân phận gì bối cảnh gì? Cậu tin tưởng ngay cả Mục Hoài An cũng chưa từng đi vào loại cơ cấu này.

Không, không đúng, nói như vậy là mình không có quyền riêng tư rồi!

Nhìn biểu tình trên mặt Nam Kính chớp mắt biến hóa, Weinman cười nhạt một tiếng nói: "Ta biết ngươi vẫn thật tò mò thân phận của Lantis, bất quá dựa theo truyền thống gia tộc, dưới tình huống này của các ngươi, hay là chờ thời điểm thích hợp để Lantis chính miệng nói cho ngươi sẽ tốt hơn."

Nam Kính gật gật đầu, cười rạng rỡ.

Cho tới bây giờ, Lantis đến tột cùng là ai cũng không sao cả, hiếu kỳ là điều chắc chắn, nhưng cũng không quá quan trọng như vậy.

"Điều tiên quyết phải biết, điều nãy ta muốn nó là chính ngươi tự cảm thụ một chút."

Weinman phát hiện hắn đối với Nam Kính càng xem càng thích, không thể không nói, Nam Kính quá hiểu chuyện cũng quá thông minh, thoạt nhìn cái gì cũng không hiểu, trên thực tế trong lòng cậu đối với rất nhiều chuyện đều có thể thấy rõ, mà không nên nói, cậu một câu cũng sẽ không nhiều lời.

Thời điểm nên mềm mại xưa nay không cứng nổi, nhưng một số thời điểm cũng sẽ không yếu thế —— dù cho đối mặt với Lantis có một chút tự ti nho nhỏ, cũng chỉ có thể yên lặng trả giá nỗ lực càng nhiều, theo đuổi thân ảnh của Lantis, mà không phải hối tiếc tự bi thương, đem tất cả đều ký thác vào bên trong tình cảm của Lantis đối với cậu.

Weinman tuyệt đối không tin Lantis đối với Nam Kính chỉ là nhất kiến chung tình đơn giản như vậy, bây giờ nhìn lại, phải là trong quá trình điều tra cậu, không cẩn thận liền bùn túc hãm sâu.

Hơn nữa có thể tiên đoán được, Lantis sẽ chỉ ở trong đầm lầy của Nam Kính càng lún càng sâu.

Nam Kính giật giật thân thể, rất nghiêm túc mà chờ lời kế tiếp của Weinman.

Dừng một chút, Weinman mới lên tiếng: "Cả một buổi chiều, hơn bốn tiếng, Lantis triệt để mất đi tin tức trên thiết bị đầu cuối của ngươi. Bao gồm cả cục quản lý đầu cuối, thiết bị đầu cuối của ngươi biểu hiện địa phương cuối cùng là trên quảng trường lớn của Đại đạo Thảm Cỏ Xanh, sau đó tất cả vị trí đều có vết tích bị bóp méo. Hơn nữa tại thời điểm Lantis muốn đi Đại đạo Thảm Cỏ Xanh, định vị liền biến mất."

Làm sao có khả năng!

Nhưng mà, cậu vẫn luôn ở trong cửa hàng của lão bản, hơn nữa lão bản căn bản không có chạm qua thiết bị đầu cuối của cậu... Vân vân!

Trí năng một hào!

Lão bản tại lần đầu tiên trước khi mở ra cửa phòng làm việc dưới lòng đất trước, phát hiện trí năng một hào cũng ôm lấy nó, hơn nữa trí năng một hào vào lúc ấy vẫn cùng thiết bị đầu cuối có cảm ứng lẫn nhau.

Nam Kính kinh ngạc nói không ra lời, chẳng lẽ là vào lúc ấy hắn đem chương trình sửa lại?

Cậu biết lão bản lợi hại, cũng không nghĩ đến thậm chí ngay cả hệ thống của cục quản lý đầu cuối đều có thể đùa bỡn với vỗ tay bên trên.

Dựa vào cái gì a, cái tên này rốt cuộc là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau