Trọng Sinh Chi Làm Bé Ngoan

Chương 2: Mẹ cùng chị gái đáng yêu

Trước Sau
Thời gian qua 10 giờ, cha Bạch là Bạch Phó Nhân cùng anh trai Bạch Ngạn sớm đã đến công ty, mẹ Bạch_ Hoa Hiểu Nhiễm nhìn nhìn cầu thang an tĩnh, lo lắng sốt ruột nói:

“Hàm Hàm như thế nào còn chưa xuống? Dù có là buồn ngủ, cũng phải ăn một chút gì mới ngủ tiếp nha, bằng không sẽ đói đến sinh bệnh"

Bà đã không còn trẻ, lại vẫn như cũ mỹ lệ mà đoan trang, mang theo khí chất tao nhã của các tiểu thư khuê các ngày xưa, vóc dáng bà không cao, dáng người nhỏ xinh, rất có cảm giác một loại hương vị mưa bụi của Giang Nam, hơn nữa bảo dưỡng đến phi thường tốt, thoạt nhìn bộ dáng như chỉ mới hơn ba mươi tuổi.

Chị gái_Bạch Tuyết Tình kéo cánh tay của Hoa Hiểu Nhiễm, ôn nhu khuyên nhủ:

“Mẹ người đừng có gấp, em trai ngày hôm qua ngủ muộn, hôm nay muốn ngủ nhiều một chút cũng là bình thường, chúng ta nếu là đi đánh thức em ấy, chỉ sợ em ấy lại không vui.”

Bạch Tuyết Tình cô thoạt nhìn tên thực ôn nhu nhưng lại là 1 cô gái mạnh mẽ, cô mặc một thân bộ váy đen, hiện lên dáng người phập phồng quyến rũ, trên mặt trang điểm nhẹ nhưng không kém phần tinh xảo, nhìn khôn khéo mà lão luyện.

Hoa Hiểu Nhiễm gật gật đầu, tiếp tục lo lắng sốt ruột nói:

“Em trai con cũng không biết là làm sao vậy, dạo gần đây luôn buồn bực, hỏi thì thằng bé cũng không nói, rốt cuộc là ai chọc nó không vui? ba cùng anh trai con thì cả ngày chỉ biết công ty công ty, căn bản không quan tâm Hàm Hàm, Hàm Hàm tuổi còn nhỏ mà cảm xúc luôn không tốt như vậy thì thân thể thế nào chịu nổi? Vậy mà 2 người đó cũng hỗ trợ tìm biện pháp!”

Bạch Tuyết Tình bất đắc dĩ nói:

" ba cùng anh rất bận, em trai tuổi tác cũng lớn rồi, nếu có bí mật hay phiền não nhỏ, chúng ta cũng giúp không vội.”

Hoa Hiểu Nhiễm thở dài nói:

“Thằng bé có phiền não gì thì cũng nên nói với mẹ nha, thật là."

Bà đột nhiên biểu tình "Dữ tợn” nói:

“Nếu mẹ mà biết ai chọc tiểu bảo bối của mẹ, mẹ nhất định phải làm tên đó hối hận không kịp!”



Bạch Tuyết Tình cũng nghiêm mặt nói:

“ Mẹ nói đúng, nếu là không ai chọc em ấy cũng liền thôi, nhưng nếu có người chọc em trai không vui, không cần mẹ động thủ, con cùng anh hai cũng sẽ không bỏ qua hắn!"

Hoa Hiểu Nhiễm vô cùng tán đồng nói:

"Đúng! Chính là muốn như vậy, thời điểm mẹ hoài thai em trai con ăn lầm đồ vật, làm hại em trai con khi còn nhỏ thân thể liền không tốt, luôn phải đi bệnh viện, ăn phải nhiều ít đau khổ, đây đều là mẹ thực có lỗi với thằng bé

Thật vất vả Hàm Hàm mới trưởng thành, tính tình lại mềm như vậy, thực dễ bị khi dễ, con cùng Hạo Vũ tính cách đều mạnh mẽ, ra bên ngoài mẹ cũng yên tâm, nhưng em trai con, ai~ hiện tại mẹ và ba ba con còn sống đương nhiên là không sao, nhưng chờ chúng ta cũng không còn, em trai con phải nhờ vào con cùng Hạo Vũ che chở.”

Bạch Tuyết Tình bất đắc dĩ nói:

“Mẹ, lời này mẹ đều nói 800 lần rồi, con cùng anh hai đều là từ nhỏ cưng chiều em trai lớn lên, chẳng lẽ mẹ còn không tin bọn con được sao? Mẹ hẳn là biết, con cùng anh hai yêu em trai không thua kém gì so với mẹ cùng ba.”

Bất quá em trai tính tình mềm? Mẹ nhà mình nói chuyện cũng thật hài hước, bất quá ngẫm lại cũng đúng, tiểu gia hỏa kia liền như 1 con chuột tìm thương ức hiếp người nhà, kỳ thật lá gan lại nhỏ, như vậy tưởng tượng, thật là hiểu con không ai bằng mẹ, vẫn là mẹ hiểu em ấy nhất.

Bạch Nhất Hàm đứng ở chỗ rẽ cầu thang, nghe mẹ cùng chị hai đối thoại dưới lầu, hốc mắt vừa mới lau khô lại ươn ướt, luôn là mẹ lo lắng cho mình, luôn là chị nhọc lòng chính mình, tình cảnh như vậy, làm cậu cảm thấy dường như đã có mấy đời, cậu đã bao lâu không có cùng người nhà ăn với nhau 1 bữa cơm? Lần cuối cậu về nhà, là sau khi xảy ra sự kiện kia, cậu tâm thần hoảng hốt theo bản năng về đến nhà muốn tìm kiếm an ủi, nhưng không nghĩ tới tên kia đáng hận như vậy, đem những ảnh chụp ghê tởm kia lan truyền khắp nơi, ông bị kích động tức chết rồi, trong nhà mọi người đều nhìn cậu bằng ánh mắt phẫn nộ cùng thất vọng, sau đó cậu vẫn luôn mơ màng hồ đồ, thẳng đến ngày hôm ấy lúc chết đi.

Cậu đã từng là thiếu gia cao ngạo nhận được muôn vàn sủng ái của Bạch gia, mặt trên có cha là Bạch Phó Nhân cùng mẹ là Hoa Hiểu Nhiễm đau sủng, phía dưới thì có anh trai Bạch Ngạn cùng chị gái Bạch Tuyết Tình bảo vệ, ông Bạch Hải Minh đối cậu cũng là đau đến tận xương tủy, thậm chí còn đem đến 1 Mục Tĩnh Viễn làm trâu làm ngựa thật cẩn thận hầu hạ, sinh hoạt không cần quá dễ chịu.

Tính cách cậu rộng rãi lại thích làm nũng, đến trưởng bối đau sủng ngang hàng đều thích, ai thấy cậu cũng phải tôn xưng một tiếng "Bạch tam thiếu”

Mục, Bạch hai nhà là thế giao, cậu cùng Mục Tĩnh Viễn từ nhỏ là cùng nhau lớn lên, được Mục Tĩnh Viễn xem như tròng mắt mà bảo hộ, muốn ngôi sao thì không cho ánh trăng, được cưng chiều đến vô pháp vô thiên. Vốn tưởng rằng cả đời này đều sẽ giống như quá khứ sung sướng như vậy, lại không nghĩ rằng cuối cùng lại kết cục thê lương bắt đầu từ sự tình chị cậu yêu Mục Tĩnh Viễn

Mục Tĩnh Viễn cao lớn anh tuấn, khí thế bất phàm, bởi vì cha mẹ đều bị tai nạn xe cộ qua đời, khiến cho hắn tuổi tác còn nhỏ đã phải tiếp quản tập đoàn lớn, năng lực cùng bề ngoài đều là ngàn dặm mới tìm được một người

Bạch Tuyết Tình là đại tiểu thư Bạch gia, trừ bỏ đối với em trai muốn gì được nấy thì ở ngoài đối ngoại với người khác lại thập phần cao ngạo, mắt cao hơn đầu.Nhưng mà đối người đàn ông không thể bắt bẻ Mục Tĩnh Viễn này lại bí mật có cảm tình, Bạch Tuyết Tình dám yêu dám hận, yêu Mục Tĩnh Viễn liền to gan theo đuổi, người đều nói nữ truy nam chỉ cách lớp lụa mỏng, hai người càng đi càng gần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau