Trọng Sinh Chi Làm Bé Ngoan

Chương 84: (Mục tổng tài xin giúp đỡ)

Trước Sau
Nhưng khi cô ta đứng ở đó, Hàm Hàm lại rõ ràng không nhận ra cô ta, mà khi mình đi qua, Hàm Hàm liền có vẻ rất cao hứng. Chuyện này làm cho anh rất có chút cảm giác mát mày mát mặt, Hàm Hàm quả nhiên là thích anh!

Nghĩ đến biểu hiện tối hôm qua của Bạch Nhất Hàm, cậu ở trên giường luôn sẽ làm cho mình một loại cảm giác có thể muốn làm gì thì làm, Mục Tĩnh Viễn nhịn không được ôn nhu gợi lên khóe môi, nhưng lại nghĩ đến chuyện ngày thường cậu đối với sự gần gũi của mình luôn có chút trốn tránh, trong lòng lại có chút khổ sở. Anh nghĩ đi nghĩ lại, mở trang web trên di động, nặc danh đăng một bài viết:

Xin giúp đỡ: Bạn trai ngày thường lúc nóng lúc lạnh với tôi, lúc làm tình lại thập phần dung túng, người đó rốt cuộc có yêu tôi hay không? Online chờ.

Một lát sau đổi mới, phía dưới xuất hiện một đống bình luận:

Chó con thân yêu: LZ(* lâu chủ, mik hay gọi là chủ thớt)anh là đang xin giúp đỡ hay tú ân ái?

Chó con: LZ tú ân ái không giải thích!

Ở trên đầu bạn trồng một thảo nguyên lớn: Tú ân ái +1

Tiểu Nội Nội* trong gió: Này còn cần phải nói sao?Lúc bình thường người ta còn có khả năng sẽ che giấu, nhưng thời điểm làm tình thì rất thành thật, anh ta nếu là không yêu bạn sao có thể dung túng bạn được? Nói, anh ta là dung túng thế nào?

( * ở bản hán việt thì để 'tiểu nội nội'_còn raw Trung thì để 'Xiao Nei Nei' nên mik nghĩ là tên riêng, vì không biết dịch tên Trung thành tên Việt nên mik giữ nguyên)

Một cành hoa cuối chân trời: Cô nương à cô phải cùng anh ta nói chuyện a, con gái là muốn cảm giác an toàn, lúc nóng lúc lạnh thời gian dài, ai cũng sẽ mệt mỏi!

Hoa cúc dại không người hái: Lầu trên có phải hiểu lầm rồi không? LZ này rõ ràng là đàn ông* a!

( *đây để là ' Hán giấy'?)

Một cành hoa cuối chân trời: Lầu trên mắt bị què sao? Người chủ thớt nói trong bài viết là một! người! Đàn ông



Cúc non lớn sáng chói: Ha ha lầu trên chẳng lẽ chưa nghe nói qua có một loại sinh vật gọi là gay sao? Nhanh chóng rời khỏi đây đi, cẩn thận không lại mở ra cánh cửa đến thế giới mới nha!

Một cành hoa cuối chân trời: Cửa thế giới mới cái rắm, Luật hôn nhân đồng tính đã được thông qua bao nhiêu năm rồi, lão nương chỉ là nhất thời phản ứng không kịp thôi!

Cúc non lớn sáng chói: Nhìn ra chủ thớt là Công!

Chương trình nhỏ về tình yêu: LZ bạn trai nhà anh rất mạnh mẽ nha!

Tôi là kẻ tiến công chính: LZ yên tâm đi, anh ta rất yêu anh. Không cần hoài nghi, miệng người sẽ nói dối, nhưng thân thể sẽ không,lúc làm tình thường đều là phản ứng theo bản năng. Đó thời điểm chân thật nhất

Cẩu độc thân vạn năm: Cẩu độc thân trôi dạt, ở trước mặt cẩu độc thân tú ân ái là hành vi rất không có đạo đức, LZ anh giỏi lắm!

Hoa Hướng Dương: LZ chỉ ngầm khoe một chút số phiếu của nam giới, giám định hoàn tất!

( editor: mik cx ko hiểu câu trên lắm(;ŏ﹏ŏ)

Mục Tĩnh Viễn quẹt ngón tay, xem từng bình luận một, trong một đống tin tức hỗn độn tìm ra đáp án mà mình muốn: Em ấy rất yêu mình.

Anh cười cười đóng trang web lại, ngày thường em ấy lúc nóng lúc lạnh, rất có thể là bởi vì những nội dung ám chỉ tâm lý không rõ ràng kia làm em ấy sinh ra khúc mắc. Nhưng không sao, anh sẽ canh giữ bên cạnh Hàm Hàm, cho đến khi em ấy hoàn toàn mở rộng cánh cửa lòng mình.

( Bản edit này chỉ đăng trên wattpad)

[…]



Bạch Nhất Hàm vừa mở mắt ra, liền thấy Mục Tĩnh Viễn ngồi ở mép giường đang nhìn mình đến thất thần, trên mặt cậu hơi hơi có chút nóng lên, giọng khàn khàn nói: “Mấy giờ rồi?”

Mục Tĩnh Viễn đỡ cậu dậy ôm vào trong ngực, ôn nhu cười nói:

“Đã giữa trưa, em đói bụng sao?”

Bạch Nhất Hàm sờ sờ bụng, lắc đầu nói: “Không đói bụng, anh sao còn chưa đi làm?”

Mục Tĩnh Viễn nói:

“Trong công ty nuôi nhiều người như vậy, chẳng lẽ còn muốn anh phải tự lo liệu mọi việc sao? Sao vậy, anh ở đây với em không tốt sao?”

Bạch Nhất Hàm ho khan một tiếng lầu bầu nói: “Tốt, sao lại không tốt, vĩnh viễn đừng đi mới tốt đó.”

Mục Tĩnh Viễn lại gần cậu:“Em mới nói gì vậy?”

Bạch Nhất Hàm cười một chút:

“Không, em có nói gì đâu.” Cậu nghĩ nghĩ, thử hỏi:

“Mục gia có làm về mảng địa ốc, phải không?”

Mục Tĩnh Viễn ở trên môi cậu hôn một cái nói:

“Đúng vậy, sao đột nhiên lại thấy hứng thú với mấy cái này? Anh nghe dì nói, khoảng thời gian trước em có mua bất động sản ở thành Nam?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau