Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Chương 246
Randall từ trên cao nhìn xuống Hạ Mạt, ánh mắt lưu luyến trên lồng ngực trắng nõn kia, sau đó chậm rãi chuyển đến cánh tay trái của cậu.
“Ta có thể sao?” Randall nhẹ giọng hỏi thăm.
Hạ Mạt gật đầu.
Randall chậm rãi vươn tay, ngón tay trái chậm rãi kéo ống tay áo của cậu lên, ngay khi cánh tay trái sắp lộ ra, quang não của Randall bỗng nhiên lập lòe không ngừng.
Hạ Mạt mở to mắt, trông thấy quang não chỗ cổ tay của Randall có phản ứng, vì vậy hỏi: “Là ai?”
Randall hơi nhíu mày, “Là Trương Lợi.”
Nhiệt độ trên người của Hạ Mạt đã hạ xuống không ít, hắn thoáng nâng thân lên, hỏi: “Nếu là hắn tìm, nhất định là có chuyện rất trọng yếu đúng không?”
Ánh mắt của Randall dao động giữa Hạ Mạt và quang não, tựa hồ rất khó làm quyết định.
Hạ Mạt cầm chặt tay của hắn, nhẹ nói: “Kết nối đi. Thời gian chúng ta ở chung với nhau rất dài, cũng không thiếu một chút này.”
Randall cúi đầu hôn trán của cậu một cái, dùng chăn đắp kín Hạ Mạt, thoáng sửa sang lại áo ngủ, kết nối quang não, “Chuyện gì?”
Trương Lợi vừa nhìn thấy Randall tựa ở đầu giường, bên cạnh chăn còn có rõ ràng nhô lên, lập tức ý thức được mình khả năng quấy rầy chuyện tốt của hai người này, vì vậy liền vội vàng nói: “Vừa mới lấy được tin tức, mười người Laurent đã thuận lợi lấy được tư cách dự thi.”
“Thật sao?”
“Đúng.” Trương Lợi rõ ràng còn có lời muốn nói, nhưng trông thấy tình hình bên trong hình chiếu, lại không thể không nuối lời muốn nói vào trong miệng
Randall nói: “Có chuyện nói thẳng.”
Trương Lợi liền vội vàng nói: “Nghe nói sau khi nội các tổng lý Locke biết Laurent thua trong tay chúng ta đã đặc biệt tức giận… Thậm chí quyết định cấm cửa Laurent, trước khi giải thi đấu bắt đầu thì không cho phép gã đi ra ngoài.”
Randall trầm mặc một lát, “Chẳng qua là xiếc dư luận bọn họ chế tạo ra mà thôi. Các cậu nghe được tin tức này từ đâu?”
“Nghe học sinh trong trường học nói.”
“Phủ nội các không lọt gió giống như tường đồng vách sắt, nếu như bọn họ không muốn để cho người không liên quan biết chuyện gì đó thì nhất định sẽ không để cho ai biết. Hôm nay cậu lại biết được tin tức gã bị cấm đoán, chẳng lẽ không phải nộ các đang đùa xiếc?”
Trương Lợi thoáng suy nghĩ, lập tức suy nghĩ ra nguyên nhân trong đó “Trách không được hiện tại chỗ nào cũng có người nghị luận…”
“Nghị luận cái gì?” Hạ Mạt từ trong chăn ló đầu ra
Trương Lợi liếc một cái, rất nhanh cúi đầu xuống, “Nói chúng ta mặc dù có thể đánh bại được tiểu tổ của Laurent nhưng giành được danh ngạch dự thi đầu tiên chẳng qua là vì có cơ giáp X trợ trận.”
Hạ Mạt không cho là đúng, “Cái này có là gì? Hắn Laurent còn có cơ giáp cấp S!”
“Không giống.” Randall bỗng nhiên nói.
“Chỗ nào không giống?”
“Trọng điểm của việc này chính là Hoàng đảng đã thiên vị, lợi dụng đặc quyền để mở đường cho hoàng tử, lại không để ý đến an nguy của hàng vạn tướng sĩ.”
Trương Lợi khẽ gật đầu, “Đúng vậy, bên ngoài quả thật có người nói vậy.”
“A! Tớ đúng là không nghĩ ra!” Hạ Mạt quả thực tức giận, trên thế giới này còn có người có thể bịa đặt, đổi trắng thay đen hơn người của nội các sao?!
“Cơ giáp tớ chế tạo ra, cho bạn tốt của tớ dùng lại bị nói thành dùng quyền mưu tư!”
Randall bình tĩnh mà lấy một kiện áo khoác từ trong nhẫn không gian ra trùm lên người cậu “Chú ý giữ ấm.”
Trương Lợi đầu rũ xuống càng ngày càng thấp.
Hạ Mạt nhìn Randall, “Chúng ta làm sao bây giờ? Cũng tản một chút lời đồn đãi giễu cợt Laurent?”
“Không cần.” Randall nói: “Từ trước đến giờ, số lần Nội các dùng dư luận để hắc Hoàng đảng còn thiếu sao? Nhưng mà cuối cùng hiệu quả như thế nào?”
Hạ Mạt thoáng nghĩ nghĩ, giống như từ đời trước đến bây giờ, danh tiếng của Hoàng đảng ở bên trong dân chúng cũng không tệ, ít nhất so nội các tốt hơn vài phần.
“Cho nên, chúng ta không cần đem tinh lực đặt lên chuyện không có ý nghĩa này.”
Hạ Mạt gật mạnh đầu.
Randall nhìn về phía Trương Lợi, “Còn có sự tình khác sao?”
Trương Lợi do dự, tuy vô cùng áy náy với chuyện mình quấy rầy chuyện tốt giữa Hạ Mạt và Randall, thế nhưng chính sự quan trọng hơn, hắn lập tức nói ra: “Nhân viên nhà trường đã quyết định 3 giờ chiều này sẽ tổ chức đại hội động viên ở phòng họp quốc tế, yêu cầu hai đội ngũ dự thi phải tham gia toàn bộ.”
Hạ Mạt nhìn đồng hồ, đột nhiên bắn lên ra, “Đã 2h40 rồi!”
Randall nhìn bộ dáng vội vội vàng vàng của cậu, quay đầu nói với Trương Lợi: “Chúng ta sẽ đến đúng giờ, nhớ thông báo cho các thành viên còn lại.”
“Ừm.”
Quang não chấm dứt
Randall ôm lấy Hạ Mạt hôn một chút, thấp giọng nói: “Đợi qua đoạn thời gian này, hai chúng ta nhất định phải tìm thời gian một chỗ, được không?”
Hạ Mạt hôn trả lại hắn, tinh thần vui vẻ trả lời: “Ừm!” Đối với cậu mà nói có cùng một chỗ hay không không sao cả, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với Randall, cho dù gặp được nhiều khiêu chiến đến thế nào cậu đều cam tâm tình nguyện tiếp nhận!
2h55, Randall cùng Hạ Mạt đi vào phòng họp quốc tế của Exxon.
Phòng họp quốc tế cũng không lớn, ước chừng có thể ngồi 100 người.
Ngay phía trước phòng họp chính là một mặt bàn cao hơn mười phân, trên mặt bàn có để tên của từng vị khách quý, mà dưới đài là thính phòng.
Ở giữa thính phòng là một lối đi nhỏ, chia làm hai bên trái phải, giờ phút này bên trái ngồi tiểu đội 10 người do Laurent đứng đầu, mà bên phải thì ngồi tiểu đội của Randall. Ngoại trừ hai hàng phía trước ưu tiên dành cho tuyển thủ dự thi thì còn lại đều được các phóng viên cùng người xem ngồi đầy.
Randall cùng Hạ Mạt đi vào từ cửa chính, vừa tiến vào hội trường, lập tức lọt vào cuộc vây công của một tràng pháo tay, các phóng viên làm thành một đoàn, nhao nhao lách vào trước mặt Hạ Mạt cùng Randall: Đậu xanh rau má, đây chính là cơ hội tiếp xúc gần gũi với Randall điện hạ cùng hôn phu của hắn—— thiên tài chế tạo cơ giáp của Exxon! Chỉ cần đem hình ảnh của hai người này đặt ở trong tin tức thì đảm bảo tỉ lệ ấn vào sẽ gia tăng một mảng lớn!
Bởi vì khí tràng của Randall quá mạnh mẽ, các phóng viên ít khi chuyển đầu mâu về phía Randall, ngược lại là khổ Hạ Mạt, gần như một người gánh chịu toàn bộ phóng viên chú ý.
“Hạ Mạt đồng học! Trước kia Randall điện hạ tuyên bố tháng 12 sẽ cử hành lễ đính hôn, hôm nay giải thi đấu giữa liên minh các hành tinh sắp tới, có phải hai người sẽ đẩy lùi lễ đính hôn lại? Hoặc là tình cảm giữa hai người đã xuất hiện khe hở?!”
“Hạ Mạt! Theo tin tức đáng tin hồi báo, cậu bây giờ đang sống chung với Randall điện hạ, xin hỏi đây coi là sống thử trước khi cưới sao?!”
“Xin hỏi cậu và Randall điện hạ dự định lúc nào sinh thai đầu tiên?!”
“…”
Vấn đề càng ngày càng thoát ra khỏi quỹ đạo, Hạ Mạt tuy nói coi như là gặp qua cảnh tượng hoành tráng, nhưng đối mặt với tình huống như thế này vẫn không động được não.
Randall thấy cậu nghẹn lời, bá khí ôm lấy bờ vai của cậu, ý tứ bảo vệ của hắn không cần nói cũng biết.
Các phóng viên rối loạn tưng bừng, vội vàng lại giơ lên màn ảnh chụp.
Randall nắm cả bả vai Hạ Mạt đi lên phía trước, các phóng viên ở đây không ai dám ngăn cản, nhao nhao lui về phía sau nhường ra một lối đi.
Hai người Hạ Mạt thuận lợi tiến vào chỗ ngồi của tuyển thủ.
Lance gặp Hạ Mạt vừa ngồi xuống, lập tức đụng lên đến nhỏ giọng bát quái.
“Khà khà khà, cảm giác bị vây xem có tốt không?”
Hạ Mạt bình tĩnh trả lời: “Khá tốt. Đây là lần đầu tiên có phóng viên đặt tớ ở vị trí ngang hàng với Randall điện hạ như thế.”
“Phụt! Cậu cứ giả vờ đi!” Lance vỗ vai của cậu một cái, “Ai, nói thật, cậu có chú ý tới ánh mắt bên cạnh hay không?”
“Bên cạnh?”
“Còn có thể là ai? Chẳng phải Laurent a…!”
Hạ Mạt hướng bên kia nhìn lại, vừa vặn gặp phải Laurent khinh thường thu hồi ánh mắt, cậu quay đầu nói với Lance: “Không phải nói Laurent bị cấm đoán sao?”
“Ai biết có phải thật hay không? Dù sao trong thời khắc nổi bật này bọn họ sẽ không vắng mặt! Thế nhưng, toàn bộ danh tiếng tựa hồ cũng bị cậu và hoàng huynh đoạt sạch! Cậu cũng không biết lúc bọn họ vào sân khí tràng mạnh bao nhiêu, kết quả căn bản không ai chú ý bọn họ. Kết quả hai người các cậu vừa đến, hì hì, so sánh trước sau thực sự vô cùng mãnh liệt!”
Hạ Mạt nhướng lông mày, lại liếc về phía Laurent, trông thấy Laurent nhìn thẳng lại, trong nội tâm một buồn nôn một trận sau đó nói với Lance: “Chúng ta mặc kệ gã, dù sao chẳng qua là gã tự rước lấy nhục.”
“Nói đúng!”
Ba giờ, ánh sáng trên đài sáng lên, cả hội trường đều yên tĩnh lại
Hạ Mạt run lẩy bẩy, ngồi nghiêm chỉnh nhìn trên đài —— cậu hiện tại chính là vị hôn phu của Randall điện hạ, ở trước mặt người ngoài nhất là trước mặt truyền thông phải duy trì phong độ cùng lễ nghi!
Alpha tóc trắng Frankie sải bước đi đến mặt bàn, hắn ngồi vào giữa, ánh mắt liếc qua hội trường, thấy người đều đến đông đủ, sau đó nói: “Các chiến sĩ trẻ tuổi, các vị phóng viên các bằng hữu! Chúc mọi người buổi chiều tốt lành!”
Tiếng vỗ tay vang lên.
“Ta là hiệu trưởng của học viện quân sự cao cấp Exxon, Frankie, vô cùng vinh hạnh có thể dùng thân phận người tổ chức để tiến hành buổi động viên trước giải đấu giữa liên minh các tinh cầu, cũng vô cùng gặp mặt các vị phóng viên, các bàng hữu. Đầu tiên, hãy cho phép ta giới thiệu hai đội ngũ sẽ tham gia giải thi đấu giữa liên minh các tinh cầu, bọn họ theo thứ tự là, tiểu đội bảy người do Randall lãnh đạo, thành viên là: Lance, Hạ Mạt, Vu Triết, Trương Lợi, Trần Khiết, Trần Tuấn Vũ! Trong bảy người này, Randall đảm nhiệm lãnh tụ đoàn đội, là chỉ huy quân sự, Lance đảm nhiệm…”
Sau khi giới thiệu hết vai trò của tất cả mọi người trong tiểu đội, Frankie nói ra: “Hiện tại, mời tiểu đội Randall đứng dậy!”
Bảy ngưởi Randall “Vù” đứng lên, động tác chỉnh tề lập tức khiến cho các phóng viên phía sau hào hứng.
“Tiểu đội Randall nghe lệnh, đằng sau quay!”
Động tác của bảy người Randall đồng đều xoay người về phía sau 180 độ, chính diện đối mặt phóng viên.
Các phóng viên thấy thế liền điên cuồng chụp!
Dừng lại chừng 5 giây, Frankie nói ra: “Tiểu đội Randall nghe lệnh, đằng sau quay! Ngồi xuống!”
Bảy người Randall ngồi trở lại vị trí.
Tiếp đó, đến phiên mười người Laurent, Frankie cũng tiến hành trình tự giới thiệu như trước, nhưng mà ở trên phần thái đội cũng như biểu hiện của phóng viên lại kém xa tiểu đội của Randall!
Sau khi Laurent ngồi xuống vị trí cũ, sắc mặt quả thực có thể dùng tái nhợt để hình dung, hết lần này tới lần khác gã lại phải làm bộ ung dung rộng lượng “Trong bụng tể tướng có thể chống thuyền” thế cho nên ngũ quan đều có chút vặn vẹo.
Các đội viên bên người nhỏ giọng nhắc nhở: “Đại nhân, xin chú ý nét mặt. Ở đây có rất nhiều camera nhìn chằm chằm, vạn nhất biểu hiện không được, nội các tổng lý đại nhân sẽ rất thất vọng.”
“Ta biết!” Laurent cười nói, ngữ khí hết sức dữ tợn.
Sau khi giới thiệu xong đội ngũ dự thi, Frankie hiệu trưởng bắt đầu thể hiện hào quang của những người trong tiểu đội của các bên. Trong giai đoạn này, hắn nói đến tiểu tổ của Laurent trước, có thể nói, trong tiểu tổ của Laurent ngoại trừ bản thân Laurent ra thì những người còn lại đều đạt được các danh hiệu, “Quán quân”, “Đệ nhất danh” ở trên lĩnh vực của từng người, thế nhưng lúc nói đến Laurent, lại chỉ vẹn vẹn có một ít danh hiệu về vẻ ngoài, nói ví dụ như “Nam nhân tao nhã nhất Lạp Hỗ tinh cầu” …
Chỉ nếu so sánh trong tiểu đội, chênh lệch này liền đủ rõ ràng, thậm chí có phóng viên lớn mật đưa ra nghi vấn: “Trong tiểu đội này Laurent nhỏ tuổi nhất, lớp thấp nhất, thực lực cũng không cường hãn bằng các thành viên khác, nhưng tại sao vị trí chỉ huy của tiểu đội này lại rơi vào trên người hắn?”
Laurent vừa nghe thấy vấn đề này thì cánh tay đặt ở trên đầu gói lại lập tức buộc chặt, còn kém không có lõm vào trong thịt!
Frankie hiệu trưởng cười cười, giải thích: “Vị trí đội trưởng này, yêu cầu là dùng năng lực quản lý toàn cục, đối với cùng với năng lực kiểm soát thành viên của cả tiểu đội, mà năng lực chiến đấu cùng tư lịch cũng có vẻ không quan trọng như thế.”
Cách nói này cũng coi như là hợp lý, người phóng viên kia luôn gật đầu, bày tỏ mình tán thành câu trả lời của hắn.
Giới thiệu xong thành viên tiểu tổ của Laurent, Frankie tiếp tục giới thiệu đội viên của Randall.
Nếu như thành viên của tiểu đội Laurent có thể dùng cường giả lĩnh vực để hình dung thì tiểu đội của Randall lại có thể dùng lông phượng sừng lân để hình dung, một đống vinh dự cùng quang vinh, quả thực làm mù con mắt của các phóng viên!
Hết chương 248.
“Ta có thể sao?” Randall nhẹ giọng hỏi thăm.
Hạ Mạt gật đầu.
Randall chậm rãi vươn tay, ngón tay trái chậm rãi kéo ống tay áo của cậu lên, ngay khi cánh tay trái sắp lộ ra, quang não của Randall bỗng nhiên lập lòe không ngừng.
Hạ Mạt mở to mắt, trông thấy quang não chỗ cổ tay của Randall có phản ứng, vì vậy hỏi: “Là ai?”
Randall hơi nhíu mày, “Là Trương Lợi.”
Nhiệt độ trên người của Hạ Mạt đã hạ xuống không ít, hắn thoáng nâng thân lên, hỏi: “Nếu là hắn tìm, nhất định là có chuyện rất trọng yếu đúng không?”
Ánh mắt của Randall dao động giữa Hạ Mạt và quang não, tựa hồ rất khó làm quyết định.
Hạ Mạt cầm chặt tay của hắn, nhẹ nói: “Kết nối đi. Thời gian chúng ta ở chung với nhau rất dài, cũng không thiếu một chút này.”
Randall cúi đầu hôn trán của cậu một cái, dùng chăn đắp kín Hạ Mạt, thoáng sửa sang lại áo ngủ, kết nối quang não, “Chuyện gì?”
Trương Lợi vừa nhìn thấy Randall tựa ở đầu giường, bên cạnh chăn còn có rõ ràng nhô lên, lập tức ý thức được mình khả năng quấy rầy chuyện tốt của hai người này, vì vậy liền vội vàng nói: “Vừa mới lấy được tin tức, mười người Laurent đã thuận lợi lấy được tư cách dự thi.”
“Thật sao?”
“Đúng.” Trương Lợi rõ ràng còn có lời muốn nói, nhưng trông thấy tình hình bên trong hình chiếu, lại không thể không nuối lời muốn nói vào trong miệng
Randall nói: “Có chuyện nói thẳng.”
Trương Lợi liền vội vàng nói: “Nghe nói sau khi nội các tổng lý Locke biết Laurent thua trong tay chúng ta đã đặc biệt tức giận… Thậm chí quyết định cấm cửa Laurent, trước khi giải thi đấu bắt đầu thì không cho phép gã đi ra ngoài.”
Randall trầm mặc một lát, “Chẳng qua là xiếc dư luận bọn họ chế tạo ra mà thôi. Các cậu nghe được tin tức này từ đâu?”
“Nghe học sinh trong trường học nói.”
“Phủ nội các không lọt gió giống như tường đồng vách sắt, nếu như bọn họ không muốn để cho người không liên quan biết chuyện gì đó thì nhất định sẽ không để cho ai biết. Hôm nay cậu lại biết được tin tức gã bị cấm đoán, chẳng lẽ không phải nộ các đang đùa xiếc?”
Trương Lợi thoáng suy nghĩ, lập tức suy nghĩ ra nguyên nhân trong đó “Trách không được hiện tại chỗ nào cũng có người nghị luận…”
“Nghị luận cái gì?” Hạ Mạt từ trong chăn ló đầu ra
Trương Lợi liếc một cái, rất nhanh cúi đầu xuống, “Nói chúng ta mặc dù có thể đánh bại được tiểu tổ của Laurent nhưng giành được danh ngạch dự thi đầu tiên chẳng qua là vì có cơ giáp X trợ trận.”
Hạ Mạt không cho là đúng, “Cái này có là gì? Hắn Laurent còn có cơ giáp cấp S!”
“Không giống.” Randall bỗng nhiên nói.
“Chỗ nào không giống?”
“Trọng điểm của việc này chính là Hoàng đảng đã thiên vị, lợi dụng đặc quyền để mở đường cho hoàng tử, lại không để ý đến an nguy của hàng vạn tướng sĩ.”
Trương Lợi khẽ gật đầu, “Đúng vậy, bên ngoài quả thật có người nói vậy.”
“A! Tớ đúng là không nghĩ ra!” Hạ Mạt quả thực tức giận, trên thế giới này còn có người có thể bịa đặt, đổi trắng thay đen hơn người của nội các sao?!
“Cơ giáp tớ chế tạo ra, cho bạn tốt của tớ dùng lại bị nói thành dùng quyền mưu tư!”
Randall bình tĩnh mà lấy một kiện áo khoác từ trong nhẫn không gian ra trùm lên người cậu “Chú ý giữ ấm.”
Trương Lợi đầu rũ xuống càng ngày càng thấp.
Hạ Mạt nhìn Randall, “Chúng ta làm sao bây giờ? Cũng tản một chút lời đồn đãi giễu cợt Laurent?”
“Không cần.” Randall nói: “Từ trước đến giờ, số lần Nội các dùng dư luận để hắc Hoàng đảng còn thiếu sao? Nhưng mà cuối cùng hiệu quả như thế nào?”
Hạ Mạt thoáng nghĩ nghĩ, giống như từ đời trước đến bây giờ, danh tiếng của Hoàng đảng ở bên trong dân chúng cũng không tệ, ít nhất so nội các tốt hơn vài phần.
“Cho nên, chúng ta không cần đem tinh lực đặt lên chuyện không có ý nghĩa này.”
Hạ Mạt gật mạnh đầu.
Randall nhìn về phía Trương Lợi, “Còn có sự tình khác sao?”
Trương Lợi do dự, tuy vô cùng áy náy với chuyện mình quấy rầy chuyện tốt giữa Hạ Mạt và Randall, thế nhưng chính sự quan trọng hơn, hắn lập tức nói ra: “Nhân viên nhà trường đã quyết định 3 giờ chiều này sẽ tổ chức đại hội động viên ở phòng họp quốc tế, yêu cầu hai đội ngũ dự thi phải tham gia toàn bộ.”
Hạ Mạt nhìn đồng hồ, đột nhiên bắn lên ra, “Đã 2h40 rồi!”
Randall nhìn bộ dáng vội vội vàng vàng của cậu, quay đầu nói với Trương Lợi: “Chúng ta sẽ đến đúng giờ, nhớ thông báo cho các thành viên còn lại.”
“Ừm.”
Quang não chấm dứt
Randall ôm lấy Hạ Mạt hôn một chút, thấp giọng nói: “Đợi qua đoạn thời gian này, hai chúng ta nhất định phải tìm thời gian một chỗ, được không?”
Hạ Mạt hôn trả lại hắn, tinh thần vui vẻ trả lời: “Ừm!” Đối với cậu mà nói có cùng một chỗ hay không không sao cả, chỉ cần có thể ở cùng một chỗ với Randall, cho dù gặp được nhiều khiêu chiến đến thế nào cậu đều cam tâm tình nguyện tiếp nhận!
2h55, Randall cùng Hạ Mạt đi vào phòng họp quốc tế của Exxon.
Phòng họp quốc tế cũng không lớn, ước chừng có thể ngồi 100 người.
Ngay phía trước phòng họp chính là một mặt bàn cao hơn mười phân, trên mặt bàn có để tên của từng vị khách quý, mà dưới đài là thính phòng.
Ở giữa thính phòng là một lối đi nhỏ, chia làm hai bên trái phải, giờ phút này bên trái ngồi tiểu đội 10 người do Laurent đứng đầu, mà bên phải thì ngồi tiểu đội của Randall. Ngoại trừ hai hàng phía trước ưu tiên dành cho tuyển thủ dự thi thì còn lại đều được các phóng viên cùng người xem ngồi đầy.
Randall cùng Hạ Mạt đi vào từ cửa chính, vừa tiến vào hội trường, lập tức lọt vào cuộc vây công của một tràng pháo tay, các phóng viên làm thành một đoàn, nhao nhao lách vào trước mặt Hạ Mạt cùng Randall: Đậu xanh rau má, đây chính là cơ hội tiếp xúc gần gũi với Randall điện hạ cùng hôn phu của hắn—— thiên tài chế tạo cơ giáp của Exxon! Chỉ cần đem hình ảnh của hai người này đặt ở trong tin tức thì đảm bảo tỉ lệ ấn vào sẽ gia tăng một mảng lớn!
Bởi vì khí tràng của Randall quá mạnh mẽ, các phóng viên ít khi chuyển đầu mâu về phía Randall, ngược lại là khổ Hạ Mạt, gần như một người gánh chịu toàn bộ phóng viên chú ý.
“Hạ Mạt đồng học! Trước kia Randall điện hạ tuyên bố tháng 12 sẽ cử hành lễ đính hôn, hôm nay giải thi đấu giữa liên minh các hành tinh sắp tới, có phải hai người sẽ đẩy lùi lễ đính hôn lại? Hoặc là tình cảm giữa hai người đã xuất hiện khe hở?!”
“Hạ Mạt! Theo tin tức đáng tin hồi báo, cậu bây giờ đang sống chung với Randall điện hạ, xin hỏi đây coi là sống thử trước khi cưới sao?!”
“Xin hỏi cậu và Randall điện hạ dự định lúc nào sinh thai đầu tiên?!”
“…”
Vấn đề càng ngày càng thoát ra khỏi quỹ đạo, Hạ Mạt tuy nói coi như là gặp qua cảnh tượng hoành tráng, nhưng đối mặt với tình huống như thế này vẫn không động được não.
Randall thấy cậu nghẹn lời, bá khí ôm lấy bờ vai của cậu, ý tứ bảo vệ của hắn không cần nói cũng biết.
Các phóng viên rối loạn tưng bừng, vội vàng lại giơ lên màn ảnh chụp.
Randall nắm cả bả vai Hạ Mạt đi lên phía trước, các phóng viên ở đây không ai dám ngăn cản, nhao nhao lui về phía sau nhường ra một lối đi.
Hai người Hạ Mạt thuận lợi tiến vào chỗ ngồi của tuyển thủ.
Lance gặp Hạ Mạt vừa ngồi xuống, lập tức đụng lên đến nhỏ giọng bát quái.
“Khà khà khà, cảm giác bị vây xem có tốt không?”
Hạ Mạt bình tĩnh trả lời: “Khá tốt. Đây là lần đầu tiên có phóng viên đặt tớ ở vị trí ngang hàng với Randall điện hạ như thế.”
“Phụt! Cậu cứ giả vờ đi!” Lance vỗ vai của cậu một cái, “Ai, nói thật, cậu có chú ý tới ánh mắt bên cạnh hay không?”
“Bên cạnh?”
“Còn có thể là ai? Chẳng phải Laurent a…!”
Hạ Mạt hướng bên kia nhìn lại, vừa vặn gặp phải Laurent khinh thường thu hồi ánh mắt, cậu quay đầu nói với Lance: “Không phải nói Laurent bị cấm đoán sao?”
“Ai biết có phải thật hay không? Dù sao trong thời khắc nổi bật này bọn họ sẽ không vắng mặt! Thế nhưng, toàn bộ danh tiếng tựa hồ cũng bị cậu và hoàng huynh đoạt sạch! Cậu cũng không biết lúc bọn họ vào sân khí tràng mạnh bao nhiêu, kết quả căn bản không ai chú ý bọn họ. Kết quả hai người các cậu vừa đến, hì hì, so sánh trước sau thực sự vô cùng mãnh liệt!”
Hạ Mạt nhướng lông mày, lại liếc về phía Laurent, trông thấy Laurent nhìn thẳng lại, trong nội tâm một buồn nôn một trận sau đó nói với Lance: “Chúng ta mặc kệ gã, dù sao chẳng qua là gã tự rước lấy nhục.”
“Nói đúng!”
Ba giờ, ánh sáng trên đài sáng lên, cả hội trường đều yên tĩnh lại
Hạ Mạt run lẩy bẩy, ngồi nghiêm chỉnh nhìn trên đài —— cậu hiện tại chính là vị hôn phu của Randall điện hạ, ở trước mặt người ngoài nhất là trước mặt truyền thông phải duy trì phong độ cùng lễ nghi!
Alpha tóc trắng Frankie sải bước đi đến mặt bàn, hắn ngồi vào giữa, ánh mắt liếc qua hội trường, thấy người đều đến đông đủ, sau đó nói: “Các chiến sĩ trẻ tuổi, các vị phóng viên các bằng hữu! Chúc mọi người buổi chiều tốt lành!”
Tiếng vỗ tay vang lên.
“Ta là hiệu trưởng của học viện quân sự cao cấp Exxon, Frankie, vô cùng vinh hạnh có thể dùng thân phận người tổ chức để tiến hành buổi động viên trước giải đấu giữa liên minh các tinh cầu, cũng vô cùng gặp mặt các vị phóng viên, các bàng hữu. Đầu tiên, hãy cho phép ta giới thiệu hai đội ngũ sẽ tham gia giải thi đấu giữa liên minh các tinh cầu, bọn họ theo thứ tự là, tiểu đội bảy người do Randall lãnh đạo, thành viên là: Lance, Hạ Mạt, Vu Triết, Trương Lợi, Trần Khiết, Trần Tuấn Vũ! Trong bảy người này, Randall đảm nhiệm lãnh tụ đoàn đội, là chỉ huy quân sự, Lance đảm nhiệm…”
Sau khi giới thiệu hết vai trò của tất cả mọi người trong tiểu đội, Frankie nói ra: “Hiện tại, mời tiểu đội Randall đứng dậy!”
Bảy ngưởi Randall “Vù” đứng lên, động tác chỉnh tề lập tức khiến cho các phóng viên phía sau hào hứng.
“Tiểu đội Randall nghe lệnh, đằng sau quay!”
Động tác của bảy người Randall đồng đều xoay người về phía sau 180 độ, chính diện đối mặt phóng viên.
Các phóng viên thấy thế liền điên cuồng chụp!
Dừng lại chừng 5 giây, Frankie nói ra: “Tiểu đội Randall nghe lệnh, đằng sau quay! Ngồi xuống!”
Bảy người Randall ngồi trở lại vị trí.
Tiếp đó, đến phiên mười người Laurent, Frankie cũng tiến hành trình tự giới thiệu như trước, nhưng mà ở trên phần thái đội cũng như biểu hiện của phóng viên lại kém xa tiểu đội của Randall!
Sau khi Laurent ngồi xuống vị trí cũ, sắc mặt quả thực có thể dùng tái nhợt để hình dung, hết lần này tới lần khác gã lại phải làm bộ ung dung rộng lượng “Trong bụng tể tướng có thể chống thuyền” thế cho nên ngũ quan đều có chút vặn vẹo.
Các đội viên bên người nhỏ giọng nhắc nhở: “Đại nhân, xin chú ý nét mặt. Ở đây có rất nhiều camera nhìn chằm chằm, vạn nhất biểu hiện không được, nội các tổng lý đại nhân sẽ rất thất vọng.”
“Ta biết!” Laurent cười nói, ngữ khí hết sức dữ tợn.
Sau khi giới thiệu xong đội ngũ dự thi, Frankie hiệu trưởng bắt đầu thể hiện hào quang của những người trong tiểu đội của các bên. Trong giai đoạn này, hắn nói đến tiểu tổ của Laurent trước, có thể nói, trong tiểu tổ của Laurent ngoại trừ bản thân Laurent ra thì những người còn lại đều đạt được các danh hiệu, “Quán quân”, “Đệ nhất danh” ở trên lĩnh vực của từng người, thế nhưng lúc nói đến Laurent, lại chỉ vẹn vẹn có một ít danh hiệu về vẻ ngoài, nói ví dụ như “Nam nhân tao nhã nhất Lạp Hỗ tinh cầu” …
Chỉ nếu so sánh trong tiểu đội, chênh lệch này liền đủ rõ ràng, thậm chí có phóng viên lớn mật đưa ra nghi vấn: “Trong tiểu đội này Laurent nhỏ tuổi nhất, lớp thấp nhất, thực lực cũng không cường hãn bằng các thành viên khác, nhưng tại sao vị trí chỉ huy của tiểu đội này lại rơi vào trên người hắn?”
Laurent vừa nghe thấy vấn đề này thì cánh tay đặt ở trên đầu gói lại lập tức buộc chặt, còn kém không có lõm vào trong thịt!
Frankie hiệu trưởng cười cười, giải thích: “Vị trí đội trưởng này, yêu cầu là dùng năng lực quản lý toàn cục, đối với cùng với năng lực kiểm soát thành viên của cả tiểu đội, mà năng lực chiến đấu cùng tư lịch cũng có vẻ không quan trọng như thế.”
Cách nói này cũng coi như là hợp lý, người phóng viên kia luôn gật đầu, bày tỏ mình tán thành câu trả lời của hắn.
Giới thiệu xong thành viên tiểu tổ của Laurent, Frankie tiếp tục giới thiệu đội viên của Randall.
Nếu như thành viên của tiểu đội Laurent có thể dùng cường giả lĩnh vực để hình dung thì tiểu đội của Randall lại có thể dùng lông phượng sừng lân để hình dung, một đống vinh dự cùng quang vinh, quả thực làm mù con mắt của các phóng viên!
Hết chương 248.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất