Trọng Sinh Chi Mang Vợ Về Nhà Chơi
Chương 22: Sinh nhật
Hôm nay là sinh nhật Tưởng Chấn Vũ, từ sớm Dịch Tiểu Lâu liền rời giường đến chuẩn bị bữa tiệc. Hôm qua cùng cha Tưỏng và đám Bạch Trì thương lượng, bọn họ quyết định mở một bữa tiệc nho nhỏ tại nhà, không mời nhiều người, chỉ có những người thân thiết cho nên việc chuẩn bị cho bữa tiệc cũng không nhiều. Sáng nay, nhiệm vụ của Bạch Trì và Hắc Hâm đó là kéo Tưởng Chấn Vũ ra ngoài không cho hắn về Tưởng gia, còn ba Bạch đến tiệm bánh, Dịch Tiểu Lâu liền đi theo cha Tưỏng nấu thức ăn trong bếp.
Cha Tưỏng đem tảng thịt bò tươi rói vừa mua về rửa sạch, cắt miếng, bỏ vào bát, thêm một muỗng cà phê rượu, lại thêm một ít muối, đường và hồ tiêu, sau đó để bát thịt bò sang một bên, ướp như vậy trong 40 phút, thịt bò sẽ ngon miệng, đến lúc đó nấu lên sẽ rất là thơm.
Dịch Tiểu Lâu đứng trên ghế nhỏ, nhóm chân tò mò nhìn động tác của cha Tưỏng “Chú Tưỏng, chú muốn làm món gì? Con phụ với.”
Cha Tưỏng lấy măng tây trong tủ lạnh ra, cà rốt và ớt đỏ đưa cho Dịch Tiểu Lâu, cười nói: “Tiểu Lâu giúp chú đem mấy cái này rửa đi, chú muốn làm thịt bò cuộn rau trộn*, A Vũ rất thích ăn món này.”
Dịch Tiểu Lâu nhận nguyên liệu từ cha Tưỏng, lột vỏ rửa sạch, ninh nước sôi chần sơ qua, săn ống tay áo, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc, cẩn thận chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.
Cha Tưỏng thấy Dịch Tiểu Lâu cẩn thận, liền yên tâm, một bên lấy chân gà đóng gói, rửa sạch, dùng dao rạch hai đường trên chân gà, phát hiện tiểu Lâu mờ mịt nhìn mình, lập tức cười giải thích: “Rạch vài đường lên chân gà lúc nấu sẽ ngon miệng hơn.”
Dịch Tiểu Lâu cái hiểu cái không gật đầu, dùng ngón tay ướt đẫm cọ chóp mũi, cúi đầu tiếp tục rửa thức ăn.
Cha Tưỏng làm xong nguyên liệu, liền cho một lượng dầu vừa phải vào nồi, bật bếp, đồng thời cho đường trắng vào, khi đường vừa kẹo lại thì đem chân gà thả vào chiên trong dầu nóng, nhỏ lửa một chút, đợi cho phần da bên ngoài chân gà ố vàng, liền nhanh tay cho coke, xì dầu, đại hồi*, hành lá, gừng vào.
Dịch Tiểu Lâu thật sâu hít một hơi, vui vẻ nói: “Chú Tưỏng, thơm quá.”
Cha Tưỏng nhẩm tính trước nồi chân gà, canh nước vừa vơi đủ, liền đổ ra đĩa, dùng chiếc đũa gắp một miếng chân gà đưa tới bên miệng Dịch Tiểu Lâu, cưng chiều cười nói: “Tiểu Lâu nếm thử xem.”
Ngạc nhiên* là, Dịch Tiểu Lâu thường khi cuồng ăn lại lắc đầu, liều mạng nuốt nuốt nước miếng, từ chối: “Không ăn, lát nữa ăn chung với A Vũ cơ, hôm nay là sinh nhật cậu ấy.”*Ở đây là: 熟料 Clinker: nghĩa là..............xi măng nhưng nó có nghĩa khác bên tiếng anh là ‘cừ khôi’, nhưng là nghĩa lóng. Mình không rõ dụng ý của tác giả nên chém đại. Cha Tưỏng lập tức bị lời nói Dịch Tiểu Lâu làm cảm động, nhịn không được đưa tay xoa xoa đầu y, “Ngoan, ngoan, thằng nhỏ nhà chú là tu phúc đức mấy đời mới gặp được cục cưng dễ thương ngoan ngoãn như vậy đó, tiểu Lâu cứ nếm thử trước đi, xem hương vị thế nào.”
Dịch Tiểu Lâu được khen có chút ngượng ngùng, cúi đầu cười ha ha hai tiếng, mới há mồm cắn chân gà cha Tưỏng đưa cho, dùng sức ăn ăn, thậm chí còn nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ hương vị trong miệng, ăn xong còn vươn đầu lưỡi liếm một vòng quanh miệng, cười nói: “Ngon lắm! Ăn rất ngon!”
Dịch Tiểu Lâu cười rất dễ thương, lúng đồng tiền hai má lúc ẩn lúc hiện, ánh mắt sùng bái nhìn cha Tưỏng, cha Tưỏng lập tức bị nụ cười của y mê hoặc, nhịn không được ôm lấy Dịch Tiểu Lâu xoa xoa trên dưới, “Ăn ngon là được! Chú làm một cuộn thịt bò cho cháu nếm thử nha!”
Cha Tưỏng được cổ vũ, nhiệt tình như lửa, y buông Dịch Tiểu Lâu ra, lấy nguyên liệu cậu vừa rửa sạch, đem măng tây cắt đoạn, cắt sợi cà rốt với ớt, xào sơ qua trong chảo, xào không lâu, y liền tắt bếp hạ chảo, lấy thịt bò vừa ướp cuốn bên ngoài, Dịch Tiểu Lâu thấy thú vị, cũng học theo, lấy một mảnh thịt bò trải lên thớt gỗ, cho ít đồ xào lên mặt, cuộn thịt bò lăn một vòng, vừa cuốn xong liền giơ thành phẩm lên trước mặt cha Tưỏng, mở to hai mắt thẳng tắp nhìn y, vẻ mặt chờ đợi hỏi: “Chú Tưỏng, cuốn như thế này được chưa?”
Cha Tưỏng biết cách chơi đùa cùng con nít, y gật gật đầu khẳng định với Dịch Tiểu Lâu, cổ vũ nói: “Tiểu Lâu cuốn rất được.”
Dịch Tiểu Lâu được khen ngợi, rất vui vẻ, lại cầm một mảnh thịt bò trải lên thớt, bắt chước động tác vừa rồi tiếp tục cuốn thịt bò, hai người đồng lòng hợp lực, cuốn ra cả một mâm thịt bò cuộn thật to, cha Tưỏng đem cuốn thịt cho vào nồi, nấu bằng lửa to, đợi mặt ngoài thịt bò trở vàng, liền múc ra đĩa, trình bày thật đẹp, sau đó rưới một ít nước sốt lên trang trí, cuối cùng cho vào một ít tiêu, một mâm thịt bò cuốn móng hổi cay nồng ra lò, từ đằng xa đã có thể cảm thấy mùi thơm xông vào mũi.
Cha Tưỏng lại tùy ý làm vài món đồ ăn gia đình, chờ lúc y làm vừa xong, ba Bạch cũng mang bánh kem về tới, hai người bọn họ dọn thức ăn lên bàn cơm, đem bánh kem đặt ở giữa bàn, chuẩn bị xong hết, liền đóng cửa tắt đèn, tránh phía sau cửa, bọn họ phỏng chừng, Tưởng Chấn Vũ cũng sắp về rồi.
Tưởng Chấn Vũ buồn bực, sáng nay cứ bị Bạch Trì và Hắc Hâm quấn chân nói chuyện vụn vặt linh tinh, thật vất vả mới có thể về nhà, đẩy cửa ra lại phát hiện trong phòng một mảnh tối đen, cả ngày hắn cũng không gặp được Dịch Tiểu Lâu, vốn tưởng rằng về nhà sẽ nhìn thấy, lại không nghĩ rằng, nghênh đón mình lại là bóng tối yên tĩnh.
Không vui đá rơi đôi dép mang trên chân, sờ soạng vào nhà, Tưởng Chấn Vũ không chút suy nghĩ tìm công tác bật đèn, cô đơn thì cô đơn đi, ít nhất cũng phải bật đèn lên nhìn phòng khách trống rỗng nhà mình chứ.
“Sinh nhật vui vẻ!” Ngay lúc Tưởng Chấn Vũ mò đến phòng khách, đèn trong phòng đột nhiên bừng sáng, ngay sau đó, cha Tưỏng, ba Bạch, đám người Dịch Tiểu Lâu nhảy ra sau lưng hắn.
Tưởng Chấn Vũ sửng sốt, nhưng lập tức nghiêm mặt, hai tay ôm ngực, nhíu mi nói: “Đây là thế nào?”
Cha Tưỏng gõ vào ót Tưởng Chấn Vũ, cười mắng: “Mới 5 tuổi đã bày đặt nhăn nhó? Mau tới đây, lão ba cậu sáng nay vì lo sinh nhật của cậu, mới hừng sáng đã thức dậy nấu ăn, cảm động không?”
Tưởng Chấn Vũ trực tiếp bỏ qua lão cha nhà hắn, ánh mắt thẳng tắp nhìn Dịch Tiểu Lâu, hôm nay Dịch Tiểu Lâu mặc một bộ quần áo hình Totoro*, bộ quần áo có hơi lớn so với cơ thể cậu, hiệu quả rất tuyệt, nhìn rất dễ thương, thật muốn ôm hôn một cái.
“A vũ, hôm nay sinh nhật cậu, tôi cho cậu ôm cậu hôn thoải mái luôn.” Dịch Tiểu Lâu sôi nổi đến trước mặt Tưởng Chấn Vũ, kéo hắn chạy tới bàn ăn.
“HAPPY BIRTHYDAY TO YOU…” Một đám người vây quanh bàn ăn tiền vỗ tay ca hát, không khí rất là náo nhiệt, “Nhóc con, mau thổi nến, ước nguyện đi.” Cha Tưỏng nóng vội giục.
Tưởng Chấn Vũ nhắm mắt lại, trong lòng mặc niệm: Cả đời này, nhất định phải bảo vệ thật tốt, bảo vệ những người tươi cười này, bảo vệ sự ấm áp này, nhất định phải như vậy. Xong liền một hơi thổi tắt ngọn nến.
“A Vũ, cắt bánh kem!” Dịch Tiểu Lâu đưa dao nhỏ cho Tưởng Chấn Vũ, không chớp mắt nhìn chằm chằm trái đào to thật to trên chiếc bánh.
Tưởng Chấn Vũ bị hành động của Dịch Tiểu Lâu chọc cười, hào phóng cắt miếng bánh có trái đào cho Dịch Tiểu Lâu rồi mới chia cho mọi người, Dịch Tiểu Lâu khẩn nhét trái đào vào miệng, khoé miệng dính đầy bơ mà không biết, còn thỏa mãn thở dài, thật hạnh phúc mà.
“Xem cậu kìa, khóe miệng dính đầy cả, đưa tôi.” Tưởng Chấn Vũ vươn đầu lưỡi liếm đi bơ dính trên miệng Dịch Tiểu Lâu, cười nói: “Ngọt, ăn rất ngon.”
“Này, nhóc con, con còn nhỏ như vậy bắt chước ai mà biết sờ mó người khác như vậy hả?” Cha Tưỏng một bên vùi đầu ăn bánh ngọt, một bên há mồm cười mắng.
“Cha Tưỏng, mau ăn đi, ít nói chuyện…”
“Tiểu Hắc, chân gà om coke*, tôi muốn…”
Mọi người trenư bàn ăn vô cùng náo nhiệt, không khí hòa hợp, đợi lúc bọn họ chơi đùa xong, Tưởng Chấn Vũ kéo Dịch Tiểu Lâu về phòng ngủ, đêm nay mẹ Dịch cho phép tiểu Lâu ngủ lại nhà hắn.
“A Vũ, này cho cậu.” Dịch Tiểu Lâu giả bộ không thèm để ý ném gì đó qua, sắc mặt có chút đỏ.
Tưởng Chấn Vũ một phen ôm chầm Dịch Tiểu Lâu, cười nói: “Đây là cái gì?”
“Tôi thắt dây bện màu đỏ, cậu đeo trên tay sẽ bình an.”
“Tiểu Lâu à, tôi càng ngày càng thích cậu, làm sao bây giờ…” Tưởng Chấn Vũ đem mặt chôn sâu trong hõm vai Dịch Tiểu Lâu, thì thào lẩm bẩm.
“Hừ, cậu còn phải phấn đấu nhiều, còn chưa có danh phận nữa.” Dịch Tiểu Lâu vui cười.
“Tôi đang cố gắng đây.”
“Nỗ lực lên.”
Đèn tắt, đầu hai người kề bên nhau, thấp giọng đùa giỡn, rất là ấm áp.
____________*Thịt bò cuộn rau trộn: *Đại hồi: Cây đại hồi hay đại hồi hương hoặc bát giác hồi hương hoặc đơn giản chỉ là cây hồi hay tai vị. Quả hình sao được thu hoạch ngay trước khi chín. Nó được sử dụng rộng rãi trong ẩm thực Trung Hoa và ở mức độ ít hơn ở vùng Đông Nam Á và Indonesia. Đại hồi là một thành phần của ngũ vị hương truyền thống trong cách nấu ăn của người Trung Quốc. Nó cũng là một thành phần được sử dụng trong nấu nước dùng cho món phở của người Việt Nam. *Chân gà om coke: là món chân gà cha Tưởng nấu ở trên đó, món này nghe lạ tai nhưng có thật và nghe bảo ăn rất ngon đó. Hôm nào mn thử xem sao. * Totoro: là nhân vật trong anime My neighbor Totoro nổi tiếng quá rồi. Ai không biết thì GG nhabonus bộ đồ:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất