Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích
Chương 174: Xúc động là ma quỷ
TSCPTĐK - Chương 174
Chương 174: Xúc động là ma quỷ
Cửa hàng Mạc Vân.
"Trang thiếu gia, đây là dụ yêu dịch, chỉ cần thả thứ này vào trong biển, yêu thú theo mùi sẽ tìm tới, chỉ là thứ này không dễ khống chế." Mạc Vân An giải thích.
Trang Hạo gật đầu, hai mắt sáng lên, "Chính là thứ này, cho ta đi."
"Trang thiếu gia, đây là dụ yêu dịch cao cấp, rất dễ đưa hải thú cấp tám, thậm chí là cấp chín tới." Mạc Vân An nhắc nhở.
"Ta biết." Trang Hạo bình tĩnh trả lời.
Quản sự đứng cạnh Mạc Vân An cau mày, không yên tâm dặn dò: "Trang thiếu gia, thứ này rất nguy hiểm, ngài sử dụng phải thật cẩn thận!"
Trang Hạo lấy xong dụ yêu dịch liền vội vã rời đi.
"Đại thiếu gia, dụ yêu dịch mà Trang thiếu gia lấy đi phẩm chất quá cao, nếu hắn thật sự dẫn hải thú cấp chín ra thì làm sao bây giờ?" Quản sự lo lắng hỏi.
Mạc Vân An không thèm để ý cười cười, tay phải nắm quạt xếp, nhẹ nhàng đánh vào lòng bàn tay trái, "Chúng ta chỉ lo bán đồ, còn khách hàng mua đi làm cái gì là chuyện không liên quan đến chúng ta."
"Ta thật ra có chút tò mò, vị Trang thiếu gia này rốt cuộc là muốn làm cái gì, chẳng lẽ hắn muốn đi giết hải thú cấp chín?" Quản sự cửa hàng bật cười tự hỏi.
Mạc Vân An vỗ quạt xếp, suy tư nói: "Kỳ thật cũng không phải hoàn toàn không có khả năng."
Quản sự cửa hàng nhìn Mạc Vân An, cười gượng hai tiếng: "Thiếu chủ, ngài đang nói cái gì vậy?"
Mạc Vân An bật cười, không nói gì.
............
Phủ thành chủ.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt cổ quái của Kỳ Hằng, không rõ nguyên do hỏi: "Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?"
"Trang đại thiếu ra biển giết ba đầu hải thú cấp chín, còn hàng phục sáu đầu hải thú cấp tám, qua tay bán cho cửa hàng Mạc Vân." Kỳ Hằng bất đắc dĩ đáp.
Huyệt thái dương của Kỳ Thiếu Vinh thình thịch nhảy dựng lên, "Tiểu tử này......" Có phải điên rồi không? Đường Thiên Phong hiện còn đang ở Bích Hải Bình Nguyên, Trang Hạo muốn làm gì a?
"Hắn đâu rồi?" Kỳ Thiếu Vinh nhắm mắt lại hỏi.
"Đang ở bờ biển đi, trong chốc lát sợ là chưa thể hoàn thành giao dịch được."
Kỳ Thiếu Vinh đỡ trán thở dài, "Nhìn dáng vẻ này xem ra mấy lời Hải Lăng nói rất có tính đả kích với hắn a!"
"Lần này Trang đại thiếu tựa hồ đã làm ra nổi bật quá lớn!" Kỳ Hằng xoa xoa huyệt thái dương nói.
Trang Hạo đứng bên bờ biển, ba đầu hải thú cấp chín thật lớn nằm trên bãi cát, dẫn tới không ít người vây quanh xem xét.
Trang Hạo chống eo, biểu tình không quá kiên nhẫn đứng ở một bên.
Mạc Vân An tìm mấy định giá sư tới, làm kiểm tra thi thể hải thú.
"Trang thiếu gia đúng là ghê gớm!" Mạc Vân An cảm thán.
Trang Hạo ôm hai tay, nôn nóng nhìn sắc trời: "Xử lý nhanh một chút, ta còn phải trở về ăn cơm."
Mạc Vân An gật đầu: "Được! Ta sẽ thúc giục bọn họ."
Mạc Vân An nhìn thần sắc không kiên nhẫn của Trang Hạo, trêu đùa nói: "Trang thiếu gia có việc gấp sao? Chẳng lẽ là muốn nhanh trở về bồi thành chủ đại nhân ăn cơm?"
Trang Hạo gật đầu, "Đúng vậy."
Mạc Vân An nhìn phản ứng của Trang Hạo, khóe mắt không khỏi trừu trừu.
............
"Ngươi trở lại rồi!" Kỳ Thiếu Vinh ngồi trong đại sảnh, thấy Trang Hạo thần thái phi dương trở về, nhàn nhạt gọi một câu.
"Đúng vậy, cái này cho ngươi." Trang Hạo đầy mặt tươi cười tiến tới.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn tấm thẻ trong tay: "Là từ chỗ cửa hàng Mạc Vân tới?"
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy!"
"Có bao nhiêu?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Một trăm triệu."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Quả nhiên, chỉ cần có thực lực tuyệt đối, cộng thêm tính chịu mạo hiểm, kiếm tiền liền không phải là chuyện khó. Sinh ý cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành tuy rằng làm lớn, nhưng tốc độ kiếm tiền vẫn không mau bằng Trang Hạo giết hải thú được!
"Sau này chuyện nguy hiểm như vậy ngươi đừng làm." Kỳ Thiếu Vinh nói.
"Yên tâm đi, ta là ngự thú sư, chỉ cần dùng thuật ngự thú mê hoặc chúng nó trước, cho dù có là hải thú nguy hiểm đến đâu cũng sẽ không có việc gì."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Từ xưa đến nay ngự thú sư đều không nghèo được, có vật gian lận như vậy, có thể nghèo được sao?
............
Đường Thiên Phong ngồi trong phòng, tâm tình thật lâu cũng không thể bình tĩnh được.
"Ngươi nhìn thấy Trang Hạo giết ba đầu hải thú cấp chín dễ như trở bàn tay?" Đường Thiên Phong nhìn lão giả kinh hồn chưa định hỏi.
"Đúng vậy, ta thấy Trang Hạo thả một lọ dụ yêu dịch vào trong biển, nháy mắt liền đưa tới mấy đầu hải thú, Trang Hạo là ngự thú sư, hắn đại khái là muốn dùng thuật ngự thú mê hoặc hải thú, sau đó lại ra tay tiêu diệt." Lão giả nói.
Đường Thiên Phong nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Nhìn dáng vẻ này xem ra thật sự là cấp chín, bằng không hắn không thể dễ dàng như vậy......"
Đường Thiên Phong nắm chặt nắm tay, trong lòng dâng lên vài phần ghen ghét, hắn không khỏi nghĩ, nếu hắn có được năng lực như Trang Hạo, hắn liền không cần phải mưu hoa nhiều như vậy.
"Nhị hoàng tử, thực lực của Trang Hạo mạnh như vậy, chúng ta phải nhanh chóng thông tri cho quân thượng mới được!" Lão giả áo đen nói.
Đường Thiên Phong nhắm mắt lại, gật đầu: "Đúng vậy!" Chỉ sợ đã quá muộn, hiện tại Trang Hạo đã cấp chín, muốn thắng được hắn, chỉ có thánh cấp mà thôi.
Đường Thiên Phong vuốt ve ngón tay, thầm nghĩ: Thời điểm Trang Hạo ở hoàng đô, chỉ sợ là vẫn luôn che dấu thực lực, bằng không tiểu tử kia không có khả năng đột nhiên không tiếng động tiến vào cấp chín nhanh như vậy, chỉ là, Trang Hạo vẫn luôn che dấu rất khá, không biết vì sao lại đột nhiên xúc động như vậy.
Đường Thiên Phong cúi đầu, trong lòng dâng lên vài phần khó hiểu, nếu Trang Hạo ban đầu đã lựa chọn che giấu, vậy vì sao lại đột nhiên muốn bại lộ, chẳng lẽ hắn cảm thấy như vậy là đủ rồi, cho nên không thèm sợ hãi nữa?
............
Kỳ Thiếu Vinh cắm đũa, chống cằm.
Trang Hạo khó hiểu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Sao ngươi không ăn? Không muốn ăn sao? Thức ăn rất ngon a!"
"Khẩu vị của ngươi thật không tồi!"
Trang Hạo gật đầu: "Hình như vậy."
"Dùng sức quá mạnh, tiêu hao quá độ đi, ăn nhiều một chút." Kỳ Thiếu Vinh đầy mặt tươi cười nói.
Trang Hạo: "......"
"Sao ngươi lại nghĩ đến chuyện giết hải thú kiếm tiền?" Kỳ Thiếu Vinh khó hiểu hỏi.
"Nghĩ liền làm." Trang Hạo tùy ý đáp.
Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nhìn Trang Hạo: "Cũng không cần thiết phải giết hải thú cấp bậc cao như vậy a!"
"Cấp bậc cao giá trị mới lớn! Giết cấp thấp quá phiền toái."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Lời này nói cũng không sai, chỉ là......
"Nhị hoàng tử vẫn còn đang ở đây, lá gan của ngươi đúng là lớn."
Trong mắt Trang Hạo lộ ra một tia lạnh lẽo, "Dù sao quân thượng cũng sẽ không đánh mất nghi ngờ về Trang gia chúng ta, thêm một điểm cũng không nhiều."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
...........
Hoàng cung hải long tộc.
Bích Lưu Vân chống eo, lạnh lùng nhìn Hải Lăng: "Ngươi đã nói gì với Trang Hạo?"
"Không nói gì!"
"Không nói gì? Không nói gì mà Trang Hạo lại tự nhiên điên cuồng tìm giết hải thú bán kiếm tiền? Thiếu gia nói ngươi nói năng linh tinh kích thích Trang Hạo." Bích Lưu Vân không vui nói.
Hải Lăng nhún vai: "Được rồi, ta có nói một ít, bảo rằng hắn ăn cơm mềm này nọ, ta nào biết Trang thiếu gia lại nóng tính như vậy, cư nhiên không chịu nổi mấy lời trào phúng."
"Phải vậy không? Ngươi chỉ nói như vậy? Thật kỳ quái, da mặt Trang đại thiếu rất dày, sao đột nhiên lại mỏng đi rồi?" Bích Lưu Vân hoang mang tự nỏi.
Hải Lăng: "......"
"Kỳ thiếu chỉ nói với ngươi chuyện Trang Hạo, có còn nói gì khác không?" Hải Lăng hỏi.
"Khác, chuyện gì khác?" Bích Lưu Vân híp mắt nhìn Hải Lăng.
"Tỷ như muốn chúng ta thành thân gì đó."
"Thiếu gia vì sao phải nói chuyện này?"
Hải Lăng nhún vai: "Bởi vì ta là nam nhân tốt tuyệt thế a! Nếu thiếu gia nhà ngươi suy nghĩ cho ngươi, hắn hẳn là nên gả ngươi cho ta."
"Nam nhân tốt tuyệt thế, ngươi đúng là biết dán vàng lên mặt mình!"
Hải Lăng: "......"
............
Phủ thành chủ.
"Trang đại thiếu tinh thần không tồi a!" Đường Thiên Phong nhìn gương mặt đầy hồng quang của Trang Hạo, lập tức khen tặng.
Trang Hạo hoạt động tay chân một chút: "Cũng tạm được."
Đường Thiên Phong quay sang Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ tứ thiếu, ta đang chuẩn bị trở về hoàng đo."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Đường Thiên Phong, trong lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi,
"Nhị hoàng tử trở về nhanh vậy sao?"
"Phụ hoàng lo lắng hai vị xảy ra chuyện, cho nên mới phái ta tới xem, nếu Kỳ tứ thiếu cùng Trang đại thiếu đều tốt, ta liền có thể an tầm trở về báo cáo kết quả."
"Bích Hải Bình Nguyên nguy cơ tứ phía, nhị hoàng tử ở đây đúng là không thể đảm bảo an toàn, vậy ta không giữ ngươi nữa."
Đường Thiên Phong cười cười: "Được."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Đường Thiên Phong rời đi: "Không nghĩ tới tiểu tử này lại nguyện ý trở về nhanh như vậy."
"Cái muốn biết đều đã biết, thứ muốn lấy cũng đã lấy, đương nhiên muốn rời đi." Trang Hạo tùy ý nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói không sai!"
............
Thẩm Nguyên đứng bên trong đình viện nhìn về phía Trang Hạo, trong mắt dâng lên vài phần phức tạp.
"Thẩm Nguyên, ngươi đang làm gì vậy?" Trang Hạo hỏi.
"Nhìn ngươi a!"
Thẩm Nguyên âm thầm cười khổ một tiếng, năm đó hắn cùng Trang Hạo đứng trong bảng hoàng đô thất tú, cảm thấy tuy có chênh lệch nhưng không xa bao nhiêu, nhưng hiện tại, Trang Hạo đã đứng ở tầm cao để hắn phải nhìn lên, tiểu tử này rốt cuộc là tu luyện thế nào a!
"Ta đã có Thiếu Vinh."
Thẩm Nguyên cười khan một tiếng: "Ta chỉ nhìn mà thôi, sẽ không đoạt người với Kỳ tứ thiếu." Kỳ tứ thiếu rất khủng bố a! "Nói thật, thực lực của ngươi đúng là khiến cho người ta phải cảm thấy sợ hãi! Ta nguyên bản còn cho rằng nhị hoàng tử sẽ ở lại đây thêm một thời gian, kết quả bị ngươi dọa sợ chạy đi rồi."
Trang Hạo: "......"
Trang Hạo híp mắt, thầm nghĩ: Đường Thiên Phong trở về, quân thượng một bụng toàn ý xấu kia không biết lại nghĩ ra chiêu gì nữa.
Hoàng đô.
"Tam thúc, ta nghe nói nhị hoàng tử đã trở lại?" Trang Khiêm hỏi.
Trang Nhân Tuyền gật đầu: "Đúng vậy! Quân thượng hình như có ý muốn triệu Kỳ tứ thiếu cùng đại ca ngươi trở lại hoàng đô."
Trang Khiêm bất mãn cau mày: "Quân thượng định điều ca ta đi đâu nữa?"
"Có thể là đi tiền tuyến." Trang Nhân Tuyền nói.
Nguyên Quốc cùng Tĩnh Quốc chiến hỏa đã được một thời gian, quân thượng vốn dĩ cho rằng trận này không khó đánh, đáng tiếc, Tĩnh Quốc thực lực không kém, chiến cuộc tớ tận giờ vẫn còn chưa kết thúc được.
Trang Khiêm nhìn Trang Nhân Tuyền: "Chỉ là Kỳ tứ thiếu mới được cử đi làm lĩnh chủ không bao lâu a!"
"Quân thượng muốn triệu Kỳ Thiếu Vinh trở về cũng sẽ không bận tâm hắn đã làm lĩnh chủ được bao lâu."
Trang Khiêm nhíu mày: "Thực lực của đại ca bại lộ?"
Trang Nhân Tuyền lắc đầu: "Ca ngươi hành xử quá xúc động."
"Đại ca nhất định là đã bị cái gì kích thích, hắn vốn dĩ không phải người xúc động như vậy."
"Mặc kệ nói thế nào, đại ca ngươi có thể trở về một chuyến thì vẫn là chuyện tốt." Trang Nhân Tuyền thở dài, buồn bã nói: "Hiện tại đại ca ngươi chỉ biết chạy theo phía sau Kỳ Thiếu Vinh, Trang gia sợ là đã sớm bị hắn vứt ra sau đầu."
Chương 174: Xúc động là ma quỷ
Cửa hàng Mạc Vân.
"Trang thiếu gia, đây là dụ yêu dịch, chỉ cần thả thứ này vào trong biển, yêu thú theo mùi sẽ tìm tới, chỉ là thứ này không dễ khống chế." Mạc Vân An giải thích.
Trang Hạo gật đầu, hai mắt sáng lên, "Chính là thứ này, cho ta đi."
"Trang thiếu gia, đây là dụ yêu dịch cao cấp, rất dễ đưa hải thú cấp tám, thậm chí là cấp chín tới." Mạc Vân An nhắc nhở.
"Ta biết." Trang Hạo bình tĩnh trả lời.
Quản sự đứng cạnh Mạc Vân An cau mày, không yên tâm dặn dò: "Trang thiếu gia, thứ này rất nguy hiểm, ngài sử dụng phải thật cẩn thận!"
Trang Hạo lấy xong dụ yêu dịch liền vội vã rời đi.
"Đại thiếu gia, dụ yêu dịch mà Trang thiếu gia lấy đi phẩm chất quá cao, nếu hắn thật sự dẫn hải thú cấp chín ra thì làm sao bây giờ?" Quản sự lo lắng hỏi.
Mạc Vân An không thèm để ý cười cười, tay phải nắm quạt xếp, nhẹ nhàng đánh vào lòng bàn tay trái, "Chúng ta chỉ lo bán đồ, còn khách hàng mua đi làm cái gì là chuyện không liên quan đến chúng ta."
"Ta thật ra có chút tò mò, vị Trang thiếu gia này rốt cuộc là muốn làm cái gì, chẳng lẽ hắn muốn đi giết hải thú cấp chín?" Quản sự cửa hàng bật cười tự hỏi.
Mạc Vân An vỗ quạt xếp, suy tư nói: "Kỳ thật cũng không phải hoàn toàn không có khả năng."
Quản sự cửa hàng nhìn Mạc Vân An, cười gượng hai tiếng: "Thiếu chủ, ngài đang nói cái gì vậy?"
Mạc Vân An bật cười, không nói gì.
............
Phủ thành chủ.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt cổ quái của Kỳ Hằng, không rõ nguyên do hỏi: "Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?"
"Trang đại thiếu ra biển giết ba đầu hải thú cấp chín, còn hàng phục sáu đầu hải thú cấp tám, qua tay bán cho cửa hàng Mạc Vân." Kỳ Hằng bất đắc dĩ đáp.
Huyệt thái dương của Kỳ Thiếu Vinh thình thịch nhảy dựng lên, "Tiểu tử này......" Có phải điên rồi không? Đường Thiên Phong hiện còn đang ở Bích Hải Bình Nguyên, Trang Hạo muốn làm gì a?
"Hắn đâu rồi?" Kỳ Thiếu Vinh nhắm mắt lại hỏi.
"Đang ở bờ biển đi, trong chốc lát sợ là chưa thể hoàn thành giao dịch được."
Kỳ Thiếu Vinh đỡ trán thở dài, "Nhìn dáng vẻ này xem ra mấy lời Hải Lăng nói rất có tính đả kích với hắn a!"
"Lần này Trang đại thiếu tựa hồ đã làm ra nổi bật quá lớn!" Kỳ Hằng xoa xoa huyệt thái dương nói.
Trang Hạo đứng bên bờ biển, ba đầu hải thú cấp chín thật lớn nằm trên bãi cát, dẫn tới không ít người vây quanh xem xét.
Trang Hạo chống eo, biểu tình không quá kiên nhẫn đứng ở một bên.
Mạc Vân An tìm mấy định giá sư tới, làm kiểm tra thi thể hải thú.
"Trang thiếu gia đúng là ghê gớm!" Mạc Vân An cảm thán.
Trang Hạo ôm hai tay, nôn nóng nhìn sắc trời: "Xử lý nhanh một chút, ta còn phải trở về ăn cơm."
Mạc Vân An gật đầu: "Được! Ta sẽ thúc giục bọn họ."
Mạc Vân An nhìn thần sắc không kiên nhẫn của Trang Hạo, trêu đùa nói: "Trang thiếu gia có việc gấp sao? Chẳng lẽ là muốn nhanh trở về bồi thành chủ đại nhân ăn cơm?"
Trang Hạo gật đầu, "Đúng vậy."
Mạc Vân An nhìn phản ứng của Trang Hạo, khóe mắt không khỏi trừu trừu.
............
"Ngươi trở lại rồi!" Kỳ Thiếu Vinh ngồi trong đại sảnh, thấy Trang Hạo thần thái phi dương trở về, nhàn nhạt gọi một câu.
"Đúng vậy, cái này cho ngươi." Trang Hạo đầy mặt tươi cười tiến tới.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn tấm thẻ trong tay: "Là từ chỗ cửa hàng Mạc Vân tới?"
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy!"
"Có bao nhiêu?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Một trăm triệu."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Quả nhiên, chỉ cần có thực lực tuyệt đối, cộng thêm tính chịu mạo hiểm, kiếm tiền liền không phải là chuyện khó. Sinh ý cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành tuy rằng làm lớn, nhưng tốc độ kiếm tiền vẫn không mau bằng Trang Hạo giết hải thú được!
"Sau này chuyện nguy hiểm như vậy ngươi đừng làm." Kỳ Thiếu Vinh nói.
"Yên tâm đi, ta là ngự thú sư, chỉ cần dùng thuật ngự thú mê hoặc chúng nó trước, cho dù có là hải thú nguy hiểm đến đâu cũng sẽ không có việc gì."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Từ xưa đến nay ngự thú sư đều không nghèo được, có vật gian lận như vậy, có thể nghèo được sao?
............
Đường Thiên Phong ngồi trong phòng, tâm tình thật lâu cũng không thể bình tĩnh được.
"Ngươi nhìn thấy Trang Hạo giết ba đầu hải thú cấp chín dễ như trở bàn tay?" Đường Thiên Phong nhìn lão giả kinh hồn chưa định hỏi.
"Đúng vậy, ta thấy Trang Hạo thả một lọ dụ yêu dịch vào trong biển, nháy mắt liền đưa tới mấy đầu hải thú, Trang Hạo là ngự thú sư, hắn đại khái là muốn dùng thuật ngự thú mê hoặc hải thú, sau đó lại ra tay tiêu diệt." Lão giả nói.
Đường Thiên Phong nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: "Nhìn dáng vẻ này xem ra thật sự là cấp chín, bằng không hắn không thể dễ dàng như vậy......"
Đường Thiên Phong nắm chặt nắm tay, trong lòng dâng lên vài phần ghen ghét, hắn không khỏi nghĩ, nếu hắn có được năng lực như Trang Hạo, hắn liền không cần phải mưu hoa nhiều như vậy.
"Nhị hoàng tử, thực lực của Trang Hạo mạnh như vậy, chúng ta phải nhanh chóng thông tri cho quân thượng mới được!" Lão giả áo đen nói.
Đường Thiên Phong nhắm mắt lại, gật đầu: "Đúng vậy!" Chỉ sợ đã quá muộn, hiện tại Trang Hạo đã cấp chín, muốn thắng được hắn, chỉ có thánh cấp mà thôi.
Đường Thiên Phong vuốt ve ngón tay, thầm nghĩ: Thời điểm Trang Hạo ở hoàng đô, chỉ sợ là vẫn luôn che dấu thực lực, bằng không tiểu tử kia không có khả năng đột nhiên không tiếng động tiến vào cấp chín nhanh như vậy, chỉ là, Trang Hạo vẫn luôn che dấu rất khá, không biết vì sao lại đột nhiên xúc động như vậy.
Đường Thiên Phong cúi đầu, trong lòng dâng lên vài phần khó hiểu, nếu Trang Hạo ban đầu đã lựa chọn che giấu, vậy vì sao lại đột nhiên muốn bại lộ, chẳng lẽ hắn cảm thấy như vậy là đủ rồi, cho nên không thèm sợ hãi nữa?
............
Kỳ Thiếu Vinh cắm đũa, chống cằm.
Trang Hạo khó hiểu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Sao ngươi không ăn? Không muốn ăn sao? Thức ăn rất ngon a!"
"Khẩu vị của ngươi thật không tồi!"
Trang Hạo gật đầu: "Hình như vậy."
"Dùng sức quá mạnh, tiêu hao quá độ đi, ăn nhiều một chút." Kỳ Thiếu Vinh đầy mặt tươi cười nói.
Trang Hạo: "......"
"Sao ngươi lại nghĩ đến chuyện giết hải thú kiếm tiền?" Kỳ Thiếu Vinh khó hiểu hỏi.
"Nghĩ liền làm." Trang Hạo tùy ý đáp.
Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nhìn Trang Hạo: "Cũng không cần thiết phải giết hải thú cấp bậc cao như vậy a!"
"Cấp bậc cao giá trị mới lớn! Giết cấp thấp quá phiền toái."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Lời này nói cũng không sai, chỉ là......
"Nhị hoàng tử vẫn còn đang ở đây, lá gan của ngươi đúng là lớn."
Trong mắt Trang Hạo lộ ra một tia lạnh lẽo, "Dù sao quân thượng cũng sẽ không đánh mất nghi ngờ về Trang gia chúng ta, thêm một điểm cũng không nhiều."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
...........
Hoàng cung hải long tộc.
Bích Lưu Vân chống eo, lạnh lùng nhìn Hải Lăng: "Ngươi đã nói gì với Trang Hạo?"
"Không nói gì!"
"Không nói gì? Không nói gì mà Trang Hạo lại tự nhiên điên cuồng tìm giết hải thú bán kiếm tiền? Thiếu gia nói ngươi nói năng linh tinh kích thích Trang Hạo." Bích Lưu Vân không vui nói.
Hải Lăng nhún vai: "Được rồi, ta có nói một ít, bảo rằng hắn ăn cơm mềm này nọ, ta nào biết Trang thiếu gia lại nóng tính như vậy, cư nhiên không chịu nổi mấy lời trào phúng."
"Phải vậy không? Ngươi chỉ nói như vậy? Thật kỳ quái, da mặt Trang đại thiếu rất dày, sao đột nhiên lại mỏng đi rồi?" Bích Lưu Vân hoang mang tự nỏi.
Hải Lăng: "......"
"Kỳ thiếu chỉ nói với ngươi chuyện Trang Hạo, có còn nói gì khác không?" Hải Lăng hỏi.
"Khác, chuyện gì khác?" Bích Lưu Vân híp mắt nhìn Hải Lăng.
"Tỷ như muốn chúng ta thành thân gì đó."
"Thiếu gia vì sao phải nói chuyện này?"
Hải Lăng nhún vai: "Bởi vì ta là nam nhân tốt tuyệt thế a! Nếu thiếu gia nhà ngươi suy nghĩ cho ngươi, hắn hẳn là nên gả ngươi cho ta."
"Nam nhân tốt tuyệt thế, ngươi đúng là biết dán vàng lên mặt mình!"
Hải Lăng: "......"
............
Phủ thành chủ.
"Trang đại thiếu tinh thần không tồi a!" Đường Thiên Phong nhìn gương mặt đầy hồng quang của Trang Hạo, lập tức khen tặng.
Trang Hạo hoạt động tay chân một chút: "Cũng tạm được."
Đường Thiên Phong quay sang Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ tứ thiếu, ta đang chuẩn bị trở về hoàng đo."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Đường Thiên Phong, trong lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi,
"Nhị hoàng tử trở về nhanh vậy sao?"
"Phụ hoàng lo lắng hai vị xảy ra chuyện, cho nên mới phái ta tới xem, nếu Kỳ tứ thiếu cùng Trang đại thiếu đều tốt, ta liền có thể an tầm trở về báo cáo kết quả."
"Bích Hải Bình Nguyên nguy cơ tứ phía, nhị hoàng tử ở đây đúng là không thể đảm bảo an toàn, vậy ta không giữ ngươi nữa."
Đường Thiên Phong cười cười: "Được."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Đường Thiên Phong rời đi: "Không nghĩ tới tiểu tử này lại nguyện ý trở về nhanh như vậy."
"Cái muốn biết đều đã biết, thứ muốn lấy cũng đã lấy, đương nhiên muốn rời đi." Trang Hạo tùy ý nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói không sai!"
............
Thẩm Nguyên đứng bên trong đình viện nhìn về phía Trang Hạo, trong mắt dâng lên vài phần phức tạp.
"Thẩm Nguyên, ngươi đang làm gì vậy?" Trang Hạo hỏi.
"Nhìn ngươi a!"
Thẩm Nguyên âm thầm cười khổ một tiếng, năm đó hắn cùng Trang Hạo đứng trong bảng hoàng đô thất tú, cảm thấy tuy có chênh lệch nhưng không xa bao nhiêu, nhưng hiện tại, Trang Hạo đã đứng ở tầm cao để hắn phải nhìn lên, tiểu tử này rốt cuộc là tu luyện thế nào a!
"Ta đã có Thiếu Vinh."
Thẩm Nguyên cười khan một tiếng: "Ta chỉ nhìn mà thôi, sẽ không đoạt người với Kỳ tứ thiếu." Kỳ tứ thiếu rất khủng bố a! "Nói thật, thực lực của ngươi đúng là khiến cho người ta phải cảm thấy sợ hãi! Ta nguyên bản còn cho rằng nhị hoàng tử sẽ ở lại đây thêm một thời gian, kết quả bị ngươi dọa sợ chạy đi rồi."
Trang Hạo: "......"
Trang Hạo híp mắt, thầm nghĩ: Đường Thiên Phong trở về, quân thượng một bụng toàn ý xấu kia không biết lại nghĩ ra chiêu gì nữa.
Hoàng đô.
"Tam thúc, ta nghe nói nhị hoàng tử đã trở lại?" Trang Khiêm hỏi.
Trang Nhân Tuyền gật đầu: "Đúng vậy! Quân thượng hình như có ý muốn triệu Kỳ tứ thiếu cùng đại ca ngươi trở lại hoàng đô."
Trang Khiêm bất mãn cau mày: "Quân thượng định điều ca ta đi đâu nữa?"
"Có thể là đi tiền tuyến." Trang Nhân Tuyền nói.
Nguyên Quốc cùng Tĩnh Quốc chiến hỏa đã được một thời gian, quân thượng vốn dĩ cho rằng trận này không khó đánh, đáng tiếc, Tĩnh Quốc thực lực không kém, chiến cuộc tớ tận giờ vẫn còn chưa kết thúc được.
Trang Khiêm nhìn Trang Nhân Tuyền: "Chỉ là Kỳ tứ thiếu mới được cử đi làm lĩnh chủ không bao lâu a!"
"Quân thượng muốn triệu Kỳ Thiếu Vinh trở về cũng sẽ không bận tâm hắn đã làm lĩnh chủ được bao lâu."
Trang Khiêm nhíu mày: "Thực lực của đại ca bại lộ?"
Trang Nhân Tuyền lắc đầu: "Ca ngươi hành xử quá xúc động."
"Đại ca nhất định là đã bị cái gì kích thích, hắn vốn dĩ không phải người xúc động như vậy."
"Mặc kệ nói thế nào, đại ca ngươi có thể trở về một chuyến thì vẫn là chuyện tốt." Trang Nhân Tuyền thở dài, buồn bã nói: "Hiện tại đại ca ngươi chỉ biết chạy theo phía sau Kỳ Thiếu Vinh, Trang gia sợ là đã sớm bị hắn vứt ra sau đầu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất