Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 176: Mặc Linh Kim

Trước Sau
TSCPTĐK - Chương 176

Chương 176: Mặc Linh Kim

Kỳ gia.

"Phụ thân, quân thượng đã ra điều lệnh, Trang Hạo cùng tứ đệ đều được an bài cùng tứ hoàng tử đi Vân Quốc." Kỳ Thiếu Khang nói.

"Kỳ Thiếu Vinh đâu? Hiện tại hắn đang ở chỗ nào?" Kỳ Diệu hỏi.

"Hắn đến chỗ Dịch Phàm ở." Kỳ Thiếu Khang cúi đầu xuống, thầm nghĩ: Lúc trước Dịch Phàm tốn cả đống tiền trang hoàng biệt viện, khí khái vô cùng, hoàn toàn không kém Kỳ phủ.

"Hắn cùng tiểu tử tàn nhẫn độc ác Dịch gia kia rất có tiếng nói chung a!" Kỳ Diệu rầu rĩ oán trách.

Hiện tại đại bộ phận sinh ý của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành đều do Dịch Phàm quản, chỉ một chút lợi ích từ kẽ tay hắn lộ ra cũng đủ cho người Dịch gia nhìn mà đỏ mắt, cố tính Dịch Phàm làm việc còn quyết tuyệt hơn cả Kỳ Thiếu Vinh, người Dịch gia hoàn toàn không chiếm được chỗ tốt nào.

Kỳ Diệu cũng từng thử đi tìm Dịch Phàm, Dịch Phàm hoàn toàn không coi trọng hắn một chút nào, Kỳ Diệu cảm thấy mất mặt, liền ghi hận Dịch Phàm, đương nhiên, phẫn hận thì phẫn hận, hắn vẫn rất kiêng kị Dịch Phàm.

Dịch Phàm tuy rằng trẻ tuổi nhưng thực lực đã nằm phía trên Kỳ Diệu.

Kỳ Thiếu Khang thấy Kỳ Diệu trầm mặt, trong lòng thầm thở dài một hơi.

"Phụ thân, ta thấy ngươi vẫn đừng đi tìm tứ đệ thì hơn." Kỳ Thiếu Khang nói.

Kỳ Diệu không vui nhìn Kỳ Thiếu Khang: "Ngươi có ý gì?"

Kỳ Thiếu Khang lắc đầu: "Ta chỉ là cảm thấy tứ đệ không phải người dễ bị thuyết phục."

Dịch Tầm từng đi tìm Dịch Phàm mấy lần, ngoại trừ ồn ào đến mất hết mặt mũi thì không thu hoạch được cái gì.

............

Không chờ Kỳ Diệu suy nghĩ kỹ có nên đi tìm Kỳ Thiếu Vinh hay không, Kỳ Thiếu Vinh đã lên xe ngựa chạy thẳng tới Vân Quốc.

Kỳ Thiếu Vinh ngồi trong xe ngựa hoàng gia, đá Trang Hạo một chân, "A Hạo, ngươi xem tứ hoàng tử có thể ôm được mỹ nhân về không?"

"Ta cũng không biết!" Trang Hạo chua chua nghĩ, bản thân hắn còn chưa theo đuổi được lão bà, hiện tại đã phải đi giúp người khác làm áo cưới, đúng là tạo nghiệt!

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Nghĩ cái gì vậy?"

"Ta đang nghĩ, nếu tứ hoàng tử thật sự cưới được vị công chúa kia, hắn liền phải xui xẻo, cả ngày bị một nữ nhân ức hiếp; ta nghe nói công chúa kia rất thích tranh đấu thực chiến, thích luận bàn với người ta, đệ tử thế gia ở Vân Quốc đều đã từng bị nàng đánh, hung danh lan truyền, trong Vân Quốc không có người nào dám cưới nàng, cho nên mới có thể làm ra bữa tiệc chiêu thân này." Trang Hạo vui sướng khi người gặp họa đáp.

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Tốc độ của xe ngựa hoàng gia rất nhanh, mười ngày sau, đoàn người đã tiến vào lãnh thổ Vân Quốc.

Hoàng đô Vân Quốc vô cùng phồn vinh, bởi vì công chúa muốn chiêu thân, trong Vân Quốc liền tụ tập không ít hoàng tử, hoàng tử lại mang theo không ít người tới, cứ như vậy, các tửu điếm lập tức bị chen đầy.

Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhã đi trên đường, "Kỳ Hằng đâu?"

Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay: "Hắn nói muốn đi dạo các cửa hàng lớn của Vân Quốc xem thử, từ sáng sớm đã đi rồi."

Trang Hạo gật đầu: "Như vậy a!"

"A Hằng chính là kẻ có tiền, bất quá, ngày thường hắn quá thanh tâm quả dục, cái gì không quan trọng liền không mua, khó khăn lắm mới có thể ra ngoài đi dạo một chuyến."

"Vân Quốc nổi tiếng về các loại khoáng thạch, Kỳ Hằng là ma pháp sư kim hệ, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy hứng thú." Trang Hạo suy tư một chút nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Có khả năng này đi."

............

Kỳ Hằng đi vào cửa hàng Thiên Tuyết, trong cửa hàng hội tụ không ít người.

Các loại khoáng thạch quý trọng lần lượt xếp hàng trưng bày trong ngăn, hấp dẫn tới một đám người.

Không ít ma pháp sư tu tập vậy quanh trước một rương thủy tinh kim thạch chỉ chỉ chỏ chỏ.

"Đây là bảo vật trấn điếm của cửa hàng Thiên Tuyết, Mặc Linh Kim, chính là trân bảo khó có được!"

"Tuy rằng là thứ tốt, nhưng hai ngàn vạn đồng vàng cũng quá quý."

"Đúng vậy! Quý như vậy có thể bán được sao."



......

Kỳ Hằng nhìn tinh thạch lóe ánh sáng đen trong rương thủy tinh, hai mắt dâng lên vài tia khác thường.

"Đại ca, ngươi xem, không nghĩ tới Vân Quốc một chuyến lại gặp được khối Mặc Linh Kim lớn như vậy!" Giang Lâm tràn đầy hưng phấn nói.

"Có chút quý a!" Giang Hà nhíu mày lại.

"Bằng không tìm Tả thiếu mượn chút tiền, đợi trở lại gia tộc chúng ta nhờ trưởng lão trả lại cho hắn." Giang Cầm Tâm thử hỏi,

"Đây là một biện pháp không tồi, bất quá, Tả thiếu không dễ nói chuyện lắm." Giang Lâm lo lắng khuyên can.

"Để ta đi thử đi, Tả thiếu nhìn qua cũng rất bình dị gần gũi, bỏ qua khối Mặc Linh Kim này, về sau không biết còn có thể gặp được nữa hay không." Giang Cầm Tâm quyết tâm đưa chủ ý.

......

Kỳ Hằng nhìn qua đám thiếu niên một cái, xoay người đi tìm quản sự.

"Khối Mặc Linh Kim kia, ta muốn." Kỳ Hằng nhàn nhạt nói.

Quản sự cửa hàng do dự nhìn Kỳ Hằng một chút: "Mặc Linh Kim giá trị hai ngàn vạn, tiểu hữu định thanh toán như thế nào......"

Quản sự cửa hàng thấy Kỳ Hằng mặc một thân trang phục tầm thường vô kỳ, trong mắt lộ ra vài phần hoài nghi.

Kỳ Hằng lấy ra một tấm thẻ: "Trực tiếp chuyển tiền."

Quản sự cửa hàng thấy là thẻ của Thương Minh, sửng sốt một chút, lập tức sửa thái độ, cung kính vô cùng, "Thì ra là tiểu lão bản của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành! Thất kính, thất kính, ta lập tức đi lấy Mặc Linh Kim cho ngươi."

Kỳ Hằng gật đầu: "Làm phiền."

Giang Lâm nhíu mày lại, đi lên một bước: "Vị huynh đài này......"

Kỳ Hằng xoay người nhìn Giang Lâm: "Có chuyện gì?"

"Không biết ngươi muốn khối Mặc Linh Kim này để làm gì?"

"Ta thấy cục đá này đẹp, cho nên muốn mang về cất chứa." Kỳ Hằng nói.

Giang Lâm âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Nếu chỉ là như vậy, không biết ngươi có thể ngường lại khối Mặc Linh Kim này cho chúng ta hay không?"

Kỳ Hằng ôm hai tay: "Được a! Hai ngàn vạn, nếu hiện tại ngươi có thể lập tức chuyển tiền, ta liền thuận nước giong thuyền nhường cho ngươi."

Giang Lâm xấu hổ cười cười: "Cái này, hiện tại ta không có......"

"Không có tiền, muốn ta tặng không cho ngươi sao? Ngươi suy nghĩ nhiều quá!" Kỳ Hằng lạnh mặt xuống.

Giang Lâm căng đỏ bừng mặt, "Ta không phải......"

"Kỳ thiếu, đồ ngươi muốn ta đã bao lại tốt cho ngươi." Quản sự cửa hàng mang Mặc Linh Kim tới nói.

"Làm phiền." Kỳ Hằng nhận lấy Mặc Linh Kim, không để ý tới Giang Lâm nữa, xoay người liền đi.

...........

"Tên kia có địa vị gì? Kiêu ngạo như vậy?" Giang Lâm nhịn không được nhỏ giọng nói thầm.

Giang Cầm Tâm nhăn mày lại: "Có quan hệ với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, lại không phải là bản thân Kỳ Thiếu Vinh, hẳn là thủ hạ của Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Hằng."

"Kỳ Hằng, ta hình như đã nghe nói tới người này, là thuộc hạ đắc lực của Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh đối xử với thuộc hạ rất hào phóng, mỗi người đều giàu đến chảy mỡ, lúc trước Dịch Phàm thành hôn chính là tiêu pha đến mấy ngàn vạn đồng vàng." Giang Hà nói.

Mấy người Giang gia đều đến từ Tấn Quốc, sau khi Kỳ Thiếu Vinh hợp tác với Thương Minh, Thương Minh liền đưa sản phẩm của hắn ra khắp các quốc gia.

Giang Lâm rầu rĩ đỏ bừng mặt: "Cái gì chứ, chỉ là một thuộc hạ của Kỳ Thiếu Vinh mà thôi, cư nhiên phát cuồng đến như vậy!"

Giang Cầm Tâm mím môi nói: "Mặc Linh Kim bị hắn mua đi rồi, muốn mua lại chắc chắn sẽ không dễ dàng."

Giang Lâm nhíu mày: "Tên kia mua Mặc Linh Kim làm gì chứ, người bình thường cho dù mua cũng không sử dụng được."

............

"Thiếu gia." Kỳ Hằng đi ra khỏi cửa hàng không lâu liền gặp được Kỳ Thiếu Vinh.

"Có thu hoạch gì không?"



Kỳ Hằng gật đầu, "Vừa mới mua một thứ, tiêu hai ngàn vạn đồng vàng, thứ kia vừa vặn cũng có người coi trọng, muốn ta qua tay."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng: "Có người cạnh tranh liền thuyết minh là thứ tốt! Đối phương định trả bao nhiêu tiền?"

Kỳ Hằng lắc đầu: "Đối phương nói tạm thời không có tiền."

"Không có tiền còn muốn qua tay! Thật không thể hiểu được! A Hằng, nếu ngươi muốn bán, ít nhất phải bốn ngàn vạn!"

Kỳ Hằng: "......"

"Ngươi mua cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh tò mò hỏi.

Kỳ Hằng lấy Mặc Linh Kim ra, Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được nhíu mày lại, "Khối đá như vậy có tác dụng gì? A Hằng, ngươi hiếm lắm mới mua được một thứ, sao không chọn mua tốt một chút, đừng tiếc tiền, kiếm tiền chính là để mua đồ, dùng hết lại kiếm."

Kỳ Hằng: "......"

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Khối Mặc Linh Kim này có tác dụng rất lớn với ma pháp sư, đấu khí sư kim hệ, hơn nữa, Mặc Linh Kim có một loại công hiệu độc đáo, chỉ ma pháp sư, đấu khí sư kim hệ thể chất đặc thù mới có thể đồng hóa nó, dung nhập vào thân thể."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Trang Hạo: "Ngươi cũng có thuộc tính kim, có thể đồng hóa không?"

"Không được, chỉ người có thể chất vàng ròng mới có thể đồng hóa, ta không phải." Trang Hạo đáp.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn Kỳ Hằng: "A Hằng, ngươi nhặt được bảo!"

Kỳ Hằng cười nói: "Đúng vậy, bất quá, có chút quý."

"Bao nhiêu tiền?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Hai ngàn vạn."

Kỳ Thiếu Vinh không thèm để ý: "Vẫn tốt, vẫn tốt."

Trang Hạo: "......"

............

Đám người Kỳ Thiếu Vinh trở lại biệt viện, hoàng thất Vân Quốc vì nghênh đón hoàng tử các quốc gia, chuyên môn thành lập một biệt viện kiểu lớn, tất cả hoàng tử cùng vào ở cũng không chật, bất quá, chúng hoàng tử ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, khó tránh khỏi sẽ huyết đua một phen.

"Trang Hạo, các ngươi trở lại rồi!" Đường Thiên Anh đi ra chào đón.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Đường Thiên Anh: "Tứ hoàng tử, ngươi không ra ngoài đi dạo sao?"

"Đi đường quá mệt mỏi, cho nên ta đã ngủ một giấc."

......

"Đại ca, là hắn!" Giang Cầm Tâm nhìn thấy Kỳ Hằng, nhịn không được hô lên.

Kỳ Thiếu Vinh quay đầu nhìn Giang Cầm Tâm một cái.

Giang Hà kéo tay Giang Cầm Tâm lại thúc giục: "Đi thôi."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt Kỳ Hằng, hỏi: "A Hằng, làm sao vậy, ngươi quen bọn họ sao?"

"Trước đó từng gặp mặt một lần, ta coi trọng Mặc Linh Kim, bọn họ cũng vậy." Kỳ Hằng đáp.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Thì ra là thế!"

Đường Thiên Anh nhìn về phía đám người Giang Hà: "Đó là người Tấn Quốc."

Tấn Quốc có chút đặc biệt, hoàng thất thùng rỗng kêu to, Tả gia cầm giữ triều chính, từ trên xuống dưới cơ hồ đều là người Tả gia, hoàng thất cùng lắm chỉ là một vật tượng trưng.

"Tấn Quốc sao? Hoàng tử Tấn Quốc tựa hồ chính là kình địch của tứ hoàng tử ngươi a."

Kỳ Thiếu Vinh cười nhìn Đường Thiên Anh.

Đường Thiên Anh nhấp môi cười, hoàng tử Tấn Quốc không đáng lo, nhưng Tả Vân Phi mang đội Tấn Quốc lại không phải người tốt lành gì.

"Nghe nói Tả Vân Phi tâm tình có chút vặn vẹo!" Đường Thiên Anh nói.

Trang Hạo gật đầu: "Ta hình như cũng từng nghe nói tới, mấy năm trước Tả Vân Phi bị ám hại, thực lực không tiến còn lui, sau này, hắn không thể không đi khắp nơi tìm thầy chữa bệnh, cuối cùng được một vị thần y cứu sống...... Sau khi trở về, tính tình Tả Vân Phi liền trở nên vô cùng kỳ quái."

Kỳ Hằng dao động tầm mắt một chút, không có phản ứng gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau