Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 245: Tranh đoạt Bán Nguyệt Liên

Trước Sau
TSCPTĐK - Chương 245

Chương 245: Tranh đoạt Bán Nguyệt Liên

Jesse đi bên cạnh tộc trưởng Tân Lực, tâm tình khó có thể bình tĩnh.

Bán Nguyệt Liên là thiên tài địa bảo khó gặp, thông thường chỉ xuất hiện ở đại bộ lạc đỉnh cấp có địa thế tốt.

"Tộc trưởng, nếu có thể lấy được Bán Nguyệt Liên, bên trong bộ lạc có phải sẽ có thể có thêm hai dũng sĩ đồ đằng?" Jesse hỏi.

Tân Lực gật đầu: "Không sai, hạt sen của Bán Nguyệt Liên có thể gia tăng sác xuất dũng sĩ trở thành dũng sĩ đồ đằng, bên trong bộ lạc có không ít người có tiềm lực tốt, nếu được hạt sen của Bán Nguyệt Liên kích thích, thêm hai dũng sĩ đồ đằng hẳn cũng không phải việc khó gì."

Jesse hai mắt sáng lên, bên trong bộ lạc có không ít dũng sĩ, nhưng dũng sĩ đồ đằng lại ít như lông phượng sừng lân, Jesse vô số lần hy vọng hắn có thể trở thành dũng sĩ đồ đằng, trước sau lại không được như ước nguyện, hiện tại cơ hội như vậy bày ra trước mắt, Jesse nhịn không được nhiệt huyết sôi trào lên.

Mấy dũng sĩ khe khẽ nói nhỏ, sắc mặt lẫn lộn mong chờ cùng lo lắng.

"Bên kia có nhiều dã thú như vậy, muốn đắc thủ sợ rằng không quá dễ!"

"Muốn đạt được thiên tài địa bảo đương nhiên phải trả một ít đại giới."

"Không biết từ nơi nào ra nhiều dã thú như vậy, đám súc sinh này thật phiền chán."

"Nếu như thật sự có thể lấy được thì tốt rồi, nếu bộ lạc có thêm mấy dũng sĩ đồ đằng, mùa đông này sẽ tốt hơn một chút."

......

Tin tức về Bán Nguyệt Liên rất nhanh liền truyền đi khắp bộ lạc Phi Hổ, chọc cho không ít người tình cảm dâng trào.

............

Trong sơn động, Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, dò hỏi: "Bán Nguyệt Liên?"

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy, nghe nói hạt sen của Bán Nguyệt Liên rất kỳ diệu, có thể tăng mạnh thực lực."

Kỳ Thiếu Vinh châm chước một chút, lại hỏi: "Còn bảy ngày nữa?"

"Đúng vậy."

Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu: "Rốt cuộc cũng tới phiên ta lên sân khấu, đến lúc đó ta sẽ đi cùng."

Fred nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Y sư đại nhân, ngươi cũng muốn đi cùng sao?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đương nhiên, ngươi có lẽ không biết một điều, cao thủ luôn đợi tới thời khắc mấu chốt mới ra sân khấu, mà hiện tại thời cơ này rốt cuộc cũng tới, đã đến lúc cho các ngươi xem thực lực của ta!"

Fred: "......"

Tân Đa Lôi nhìn Kỳ Thiếu Vinh khí phách hăng hái, bất đắc dĩ nói: "Kỳ thiếu, bên ngoài rất lạnh, ngươi không phải sợ lạnh sao?"

Kỳ Thiếu Vinh không vui nheo mắt nhìn Tân Đa Lôi một cái, tiểu tử Tân Đa Lôi này là có ý gì, chướng mắt hắn sao?

Fred hơi nhìn qua Trang Hạo, nghiêm túc nói: "Trang thiếu, đàn dã thú nếu như bạo động lên sẽ rất nguy hiểm."

Kỳ Thiếu Vinh mày nhảy nhảy, tốt nha, đệ đệ khinh thường hắn, ca ca cũng khinh thường hắn, đôi huynh đệ này thật sự là cùng một cái tính tình.

Trang Hạo cười cười: "Ta biết, nhưng Thiếu Vinh không thành vấn đề." Kỳ Thiếu Vinh trước nay chưa bao giờ là kẻ yếu.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Fred: "Đừng có khinh thường người khác, phải biết rằng, ta cũng từng đánh bại A Hạo!"

Tân Đa Lôi hồ nghi nhìn về phía Trang Hạo: "Ngươi có phải nhường hắn không?"

Trang Hạo: "......" Thật sự là không có, chỉ là phương pháp mà Thiếu Vinh dùng lần đó thật sự không thể nói là quang minh.

Kỳ Thiếu Vinh thấy Dịch Phàm đi ra, hỏi: "Dịch Phàm, có loại mê dược nào có thể đánh đổ toàn bộ đám dã thú không?"

Dịch Phàm nhíu mày lại: "Cái này chỉ sợ có hơi khó, bất quá, có thể nghĩ biện pháp, toàn bộ đánh đổ là không có khả năng, nhưng suy yếu chiến lực thì hẳn là có thể."



Mộ Đình Hiên đảo đảo mắt, nói: "Mấy ngày trước ta tìm được mấy loại dược thảo, có thể điều chế thành mê dược, đến lúc đó thử xem xem."

......

Bộ lạc Phi Hổ.

Khải Phong nhìn Tân Nhai, hỏi: "Chúng ta thật sự phải gia nhập vào tranh đoạt Bán Nguyệt Liên sao?"

Jesse khó hiểu nhìn Khải Phong: "Khải Phong, ngươi cảm thấy bộ lạc không nên gia nhập tranh đoạt Bán Nguyệt Liên sao?"

Khải Phong miễn cưỡng cười cười: "Gần đây dã thú tới vây công bộ lạc càng lúc càng nhiều, nếu bộ lạc điều động toàn bộ cao thủ đi cướp đoạt Bán Nguyệt Liên sẽ dễ dàng tạo thành khoảng trống."

Jesse không cho là đúng nói: "Đây chính là cơ hội tốt, mất đi cơ hội này, không biết khi nào chúng ta mới có thể đụng phải loại thiên tài địa bảo như vậy lần nữa, nếu chúng ta không động thủ, để Bán Nguyệt Liên rơi vào trong tay đàn dã thú, có lẽ sẽ ra đời dã thú càng đáng sợ thêm, như vậy, bộ lạc liền nguy hiểm."

Khải Phong hít sâu một hơi: "Nói cũng phải!"

"Chỉ cần Bán Nguyệt Liên tới tay, bộ lạc liền có thể nhiều thêm mấy cường giả đồ đằng." Jesse khí phách hăng hái nói, tựa hồ như hắn đã trở thành cường giả đồ đằng.

"Nói dễ hơn làm!" Khải Phong thở dài một hơi.

Jesse bất mãn nhìn Khải Phong: "Khải Phong, sao ngươi lại luôn nói mấy lời ủ rũ như vậy!"

Tân Nhai hít sâu một hơi, khuyên nhủ: "Trong bộ lạc không có nhiều cao thủ, Khải Phong lo lắng cũng không phải là không có đạo lý."

"Không biết có thể nhờ Fred hỗ trợ hay không." Một dũng sĩ nói.

Jesse không vui trừng người nọ: "Fred đã rời khỏi bộ lạc, muốn nhờ hắn hỗ trợ không dễ dàng a!"

Trong lòng Jesse vẫn có vài phần đố kỵ, lần trước bọn họ nhờ Fred hỗ trợ, Fred lại lấy toàn bộ gan cùng máu đầu tâm của sơn ưng đi, lần này nếu bọn họ mời Fred hỗ trợ, Fred hơn phân nửa sẽ muốn báo đáp.

Jesse thầm nghĩ: Hạt sen của Bán Nguyệt Liên vốn không nhiều, bên trong bộ lạc lại có không ít người có tiềm lực, chỉ khi nào lấy được toàn bộ hạt sen hắn mới có khả năng được chia phần, nếu phải trả thù lao cho Fred, hắn rất có thể sẽ mất đi hạt sen.

"Có lẽ Fred cũng sẽ có hứng thú với Bán Nguyệt Liên." Tân Nhai nói.

Jesse miễn cưỡng cười cười: "Fred có lợi hại đến đâu hắn cũng chỉ có một người, Tân Đa Lôi lại là một con gà mờ, không giúp gì được cho hắn, hắn có muốn cướp Bán Nguyệt Liên cũng không dễ dàng a!"

Tân Nhai thở dài: "Fred hình như đang trốn chúng ta, trong chốc lát cũng không tìm được người, vẫn là thôi đi."

......

Bảy ngày sau.

Kỳ Thiếu Vinh lau chùi cung tiễn trong tay, nói: "Được rồi, chúng ta đi thôi."

Tân Đa Lôi tràn đầy hưng phấn nói: "Nếu có thể lấy được Bán Nguyệt Liên, nói không chừng ta cũng có thể trở thành dũng sĩ đồ đằng, như vậy ta sẽ chính là dũng sĩ đồ đằng trẻ tuổi nhất bộ lạc trong mấy năm qua!"

Từ sau khi tu luyện công pháp hoàn chỉnh của Kỳ Thiếu Vinh, thực lực của Tân Đa Lôi liền tiến bộ vượt bậc, thực lực tăng lên khiến Tân Đa Lôi sinh động hơn nhiều.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Tân Đa Lôi một cái: "Trời còn chưa có tối đâu, ngươi đã bắt đầu nằm mơ rồi!"

Tân Đa Lôi: "......"

Trang Hạo nhìn mọi người, nói: "Thời gian sắp tới, chúng ta lên đường thôi."

Thời điểm đám người Kỳ Thiếu Vinh đuổi tới ngọn núi xuất hiện Bán Nguyệt Liên, phụ cận đã có không ít dã thú chiếm đóng.

Đám người Trang Hạo phát hiện, người của bộ lạc Phi Hổ cũng tới rồi.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái: "Người của bộ lạc Phi Hổ phát hiện chúng ta."

Trang Hạo gật đầu: "Ta biết."

Tân Đa Lôi nhìn Fred, nói: "Đại ca, bộ lạc cử không ít người tới!"

Fred gật đầu: "Ừm."

Tân Đa Lôi nhún vai: "Bọn họ cử nhiều người tới cũng không có tác dụng gì, chúng ta nhiều cao thủ."



Fred híp mắt: "Được rồi, đừng nói chuyện, sắp bắt đầu rồi."

......

Thời điểm đám người Fred quan sát người của bộ lạc Phi Hổ, người của bộ lạc Phi Hổ cũng đang quan sát đám người Fred.

Tân Nhai nhìn về phía đám người Fred ẩn nấp, tâm tình phức tạp: "Fred cũng tới."

"Hắn đại khái là đầu phục bộ lạc khác đi, hắn không phải tới một mình." Jesse nói.

Tân Nhai mím môi: "Nhìn dáng vẻ này xem ra Fred quả nhiên cũng có hứng thú với Bán Nguyệt Liên, không biết mấy người bên cạnh hắn là ai."

"Người hắn mang tới đều rất gầy yếu, đại khái cũng không làm được gì."

"Lôi Mông cũng ở đó a!" Tân Nhai nhìn thấy người bên cạnh Fred, giật nảy mình.

Jesse híp mắt lại, ngữ khí ác liệt hừ mạnh: "Ta biết hắn rời khỏi bộ lạc là để nhờ cậy Fred mà!"

"Chân Lôi Mông bị thương, sao Fred lại mang hắn tới?" Một dũng sĩ khó hiểu nói.

"Chân Lôi Mông, hình như là khỏi rồi." Khải Phong lên tiếng.

"Sao có thể." Jesse không cho là đúng. Chân Lôi Mông đã bị hiến tế phán tử hình, chính bởi vậy bộ lạc mới không có phân thịt cho Lôi Mông.

Tân Lực không vui cắt đứt: "Được rồi, đừng để ý bọn họ, Bán Nguyệt Liên sắp nở."

...........

Cánh hoa Bán Nguyệt Liên từng chút một nở ra, dã thú chờ đợi lâu như vậy, rốt cuộc sôi nổi nhào về phía Bán Nguyệt Liên.

Đàn mãng xà bảo hộ Bán Nguyệt Liên lập tức phấn khởi đón đánh.

Độc tính của đàn mãng xà rất kịch liệt, dã thú bị chúng nó cắn trúng sôi nổi ngã xuống.

Đàn dã thú loạn thành một đoạn, phụ cận Bán Nguyệt Liên quả thực trở thành hiện trường máy xay thịt kiểu lớn.

Tân Đa Lôi kích động lên tiếng: "Chúng ta khi nào ra tay?"

Trang Hạo híp mắt lại: "Ta đi hái Bán Nguyệt Liên, các ngươi hỗ trợ yểm hộ ta."

Fred cau mày: "Bằng không để ta đi đi."

Trang Hạo đứng lên, dùng ngữ khí không cho phép cự tuyệt: "Không cần, ta đi."

Thân ảnh Trang Hạo rất nhanh liền lọt vào đàn thú, vừa nhìn thấy Trang Hạo, đàn thú nhất thời xôn xao lên.

Jesse nhìn Trang Hạo lao vào trong đàn thú, vui sướng khi người gặp họa nói: "Người này là muốn chết sao?"

"Bắn tên!" Kỳ Thiếu Vinh lạnh lùng ra lệnh.

Đám người Fred sôi nổi cầm cung tiễn, ngăn cản dã thú ý đồ công kích Trang Hạo.

Trang Hạo vung roi, câu lấy Bán Nguyệt Liên, nhổ Bán Nguyệt Liên từ tận gốc.

Nhất cử nhất động này của Trang Hạo tức khắc chọc cho rất nhiều người phẫn nộ, một đám dã thú sôi nổi nhào về phía Trang Hạo, Trang Hạo vung tay, một bao lớn mê dược bị ném ra, dưới tác dụng của mê dược, không ít dã thú đều khụy xuống, nhưng rất nhiều dã thú bản thân mang độc lại không chịu ảnh hưởng, như cũ nhào về phía Trang Hạo.

Đôi mắt Trang Hạo khẽ lóe ánh kim, đàn dã thú nguyên bản muốn tấn công Trang Hạo nhất thời lùi lại một bước.

Trang Hạo đạp lên đầu một con cá sấu, nhanh chóng chạy trốn đi.

Đám người Kỳ Thiếu Vinh không ngừng bắn tên, ngăn cản dã thú đuổi theo.

"Mau đuổi theo!" Tân Lực sốt ruột hô lên.

Tân Lực vốn dĩ thấy Fred cũng ở đây, muốn chờ sau khi Fred cùng đàn dã thú lưỡng bại câu thương rồi nhặt cái tiện nghi, mắt thấy Bán Nguyệt Liên bị Trang Hạo mang đi, Tân Lực rốt cuộc không nhịn được nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau