Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp
Chương 118
Không lâu sau , doanh trại một lần nữa bị tập kích .
Lần này chính là một con Tam Đầu Địa Long . Cấp bậc tinh thần lực SS đỉnh phong.
Mặt đất bị nó cày cho không còn hình dạng , chỗ nhô cao , chỗ chỉ còn lại hố sâu thăm thẳm .
Cửu vĩ lập tức thả uy áp chấn trụ , Tam Đầu Địa Long đang trong trạng thái điên cuồng tới cực điểm bị cửu vĩ trấn áp càng thêm giãi giụa mãnh liệt hơn .
Tiếng gầm thét giận dữ cùng nỗi thống khổ thê lương đan vào nhau oanh động một vùng trời .
Lâm Hàn quét mắt nhìn đám cặn bã đang run rẫy trốn phía sau lưng " Bây giờ các người đã nhìn thấy thành quả của mình chưa ? Còn muốn lấy trứng nữa không ?"
Cả đám lắc đầu tới mức muốn trật khớp , nước mắt thi nhau chảy như mưa .
Bọn họ sở dĩ thành công trộm được trứng chính là do Tần Phong bỏ mạng ra đổi lấy .
Cửu vỹ thả ra uy áp đỉnh cấp SSSS thành công khiến dị thú thôi cuồng loạn nhưng vẫn nhìn nhân loại bằng ánh mắt phẫn nộ tới cực điểm .
Lâm Hàn nâng tay hững hờ nói " Đưa trứng đây "
Cả đám lập tức chạy trối chết đi tìm trứng .
Mọi người hốt hoảng can ngăn " Như vậy không được , để chúng tôi đi . Thiếu tướng sẽ không chấp nhận cậu mạo hiểm như vậy ..."
Lâm Hàn nhìn bọn họ nhếch môi cười đáp " Mọi người nghĩ thiếu tướng phu nhân tôi chỉ là cái vỏ rỗng sao ? Nếu việc mà một thiếu tướng phu nhân Có thể làm , ai ai cũng có thể làm được vậy chẳng phải cái ghế này bất kỳ ai cũng có thể ngồi sao ? Yên tâm tôi biết phân biệt nặng nhẹ " nói rồi cậu tiêu soái nhận lấy quả trứng to tướng bằng một tay rồi chậm rì rì tiến về chỗ dị thú phía xa .
Hơi thở cường giả lượn lờ quanh thân , đôi mắt đỏ lên như máu .
Cậu dừng lại trước mặt dị thú , nâng cao quả trứng nói " Mau nhận lấy trứng mi đi "
Dưới ánh mắt hoang mang , lo lắng của hơn ngàn binh lính , Tam Đầu Địa Long chậm chạp ,cẩn trọng cúi đầu ngậm lấy quả trứng mà không khiến nhân loại bị thương sau đó nhìn với ánh mắt cảm kích rồi rời đi .
Trái tim của mọi người giờ đây mới trở về vị trí , nếu thêm vài cú nữa chắc chắn họ sẽ bị bệnh tim thòng mất .
Lâm Hàn thu hồi uy áp , hài lòng quay trở về , một cường giả lập tức đỡ lấy cậu . Giờ đây họ không sợ dị thú mà sợ cậu vấp ngã hơn .
Lâm Hàn liếc mắt nhìn Trác Nhiên rồi lướt qua . Cậu cũng lười trào phúng hạng người này .
Trác Nhiên nhìn theo , trong lòng là bão tố không tên
. Phải , cái ghế thiếu tướng phu nhân này không phải ai cũng có bản lĩnh để ngồi .
Sở dĩ Lâm Hàn giờ phút này trừ phái một tiểu đội đi tìm người , còn bản thân nhàn nhã vì cậu tin vào thực lực của Tần Phong . Mặc dù mị hồ không so sánh được với tiểu Lôi nhưng thân làm đệ tử chân truyền của bọn chúng thì bản lĩnh cũng đã không thể xem thường . Đấu với một con Tam Đầu Địa Long không thể tệ tới mức bỏ mạng được .
Cậu trở về ngồi vào ghế chỉ huy ( ngai vàng dã chiến ) sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu .
Lúc này Hình Thiên cũng đã trở về
[ Chủ nhân , tôi đã về ]
Lâm Hàn hơi ngạc nhiên vì tên này bữa nay đi hơi bị lâu , lần trước chẳng phải nguyên một mỏ tinh thạch to khủng khiếp liền một cái chớp mắt đã bị rút sạch . Hôm nay nó chơi trò quý sờ tộc nhấm nháp từ từ à ?
[ Sao cậu đi lâu vậy ?]
[ Thưa chủ nhân , là vì tôi vô tình phát hiện ra tung tích của thiếu tướng nên nán lại bảo vệ bọn họ ] khụ... thật ra họ vốn không cần , vì họ đang ở trong động tinh thạch nên bị cản trở đường truyền, do vậy mới không thể liên lạc được với bên ngoài . Nhưng Hình Thiên vừa hấp thụ xong tín hiệu liền Thông suốt luôn .
Lâm Hàn hai mắt sáng rực
[ Thật sao ? Vậy bọn họ hiện giờ đang ở đâu , có bị thương không để tôi đi đón người ]
[ Không cần đâu chủ nhân , họ đã liên lạc tiếp viện , sẽ về sớm thôi ]
[ Được , cảm ơn cậu ]
Lâm Hàn thở phào một hơi .
Lúc này lại có chút buồn ngủ , cậu đánh một cái ngáp rồi vất cả rời ngai vàng tiến ra một cái ngai vàng khác được đặt dưới môt tán cây lớn râm mát , xung quanh yên tĩnh chỉ có gió nhẹ thổi qua.
Quân đoàn của bọn họ đã nhận được tin báo bình an , lập tức đã có người báo cáo lại với cậu .
Thiếu tướng phu nhân
của bọn họ chính là một người lợi hại như vậy đó . Trên chiến trường là mãnh hổ không đối thủ , trong nhà chính là hảo huynh đệ , sau lưng chính là linh hồn của cả chiến hạm .
Cậu luôn khiến người khác phải nể phục bằng chính lực lực chứ không phải uy quyền .
Lâm Hàn nhìn ánh mắt nóng bỏng của bọn họ cười khổ .
Lúc Tần Phong trở về , hình ảnh đầu tiên mà anh nhìn thấy chính là vợ yêu của anh đang nằm trên ghế dài ngủ ngon lành . Trên bụng đắp một chiếc chăn mỏng . Bốn bên là bốn cao thủ SS tọa trấn , Cửu vĩ thì đang nằm gần đó ngủ say .
Anh đã biết cậu có bao nhiêu mệt mỏi nên thả nhẹ bước chân , đến bên cạnh nhìn gương mặt xinh đẹp động lòng người . Anh nở nụ cười, cúi thấp đầu muốn cho cậu một nụ hôn.
Chợt cánh tay cậu vòng lên cổ anh kéo xuống , đáp lại anh bằng một nụ hôn nồng cháy , đôi mắt vốn nhắm nghiền đã mở ra , vẫn còn hơi đỏ do cậu vừa tỉnh dậy .
Sau đó hài lòng thả ra giận dỗi nói " Anh không giữ lời ..." cái môi trề ra hờn
dỗi .
Tần Phong bật cười hôn thêm lần nữa .
Bốn cao thủ lặng lẽ trốn đi , có lẽ họ nên mua thêm bảo hiểm , để có bị nghẹn chết cũng không lo người thân chết đói .
Cửu vĩ cũng biến mất tăm .
Mị Hồ ở phía sau vốn là đang lật đật chạy theo muốn cầu chủ nhân ôm ôm
, sau đó nó lập tức thắng gấp xoay người bỏ đi tìm chốn bình yên .
Mặc kệ đám người của Mục đại tướng sống chết ra sao , không cần họ quản , họ cũng không muốn quản . Vì những kẻ rác rưởi như vậy làm chậm trễ hành trình quả thực là không đáng.
Lâm Hàn đã bước sang tháng thứ bảy của thai kỳ .
Cho nên bọn họ có rất nhiều thứ muốn cùng nhau chuẩn bị .
Trong lúc bọn họ còn đang lên kế hoạch thì ...
Tần gia náo nhiệt chưa từng thấy .
Tần Phu nhân tất bật chạy đôn chạy đáo , Xử lý hết mọi công việc còn dở dang , không triển khai thêm dự án mới .
Tần Tranh cũng đánh nhanh rút gọn tất cả công việc trên tay để nhanh chóng quay về nhà .
Chu quản gia thì ngày nào cũng lướt tinh võng xem xem chọn chọn những cái gì tốt nhất , êm nhất . Còn rất chuyên tâm thiết kế phòng ốc cho hai tiểu bảo bối của ông nữa . Nói chung là cả trời xuân hoa nở bao trùm toàn bộ Tần gia , nhưng bên ngoài một chút tiếng gió cũng không có.
Tần đại tướng vác gương mặt đắc ý ngày ngày lượn lờ ở quân bộ khiến mấy lão bằng hữu vô cùng ngứa tay . Chẳng phải sắp có cháu thôi sao ... ông đắc ý cái gì chứ .
Ngọn gió này tính ra cũng thổi hơi bị xa .
Lâm đại tướng của Á Lang tinh cũng gấp tới xoay vòng vòng tìm tìm kiếm kiếm thứ gì độc nhất , quý nhất để tặng hai bảo bối của ông . Chín quái vật Sử Lai Khắc cũng gần như quần nát tinh hệ để tìm lễ vật tốt nhất , nhiệm vụ gì gì đó cũng lao vào làm đến bạt mạng để đổi lấy mấy ngày rảnh rỗi .
Ông ngoại nhiếp cũng gần như là đi tranh vật phẩm với Charlet , thứ gì ông cho là tốt đều bị hai thằng nhóc này tranh cướp .
Vương Thiên Hành cũng cào tim móc phổi suy nghĩ nên tặng quà gì , sau đó là tận dụng cơ hội này mang người về cột bên người . Nhìn thấy Tần Phong cùng Charlet đều đã nên đôi , còn có con luôn rồi . Thử hỏi không gấp sau ?
Bạch Lạc Sơn cũng chuẩn bị xong tinh thần thề chết không lùi bước , chuyến này anh thề không bắt được người sẽ ở lỳ không đi .
Một cặp đôi khác ở Eira tinh cũng âm thầm chuẩn bị hai món quà nhỏ gửi tặng người bạn nơi xa . Đan Thanh cũng đã nhận được món quà từ Lâm Hàn , chính là tinh cầu nhỏ nhưng thuận tiện giao thương gần tinh hệ Eira . Từ nay họ sẽ có tài sản riêng và có thể tạo cho mình cuộc sống mới tốt đẹp hơn .
_________________
Chia tay hơn hai ngàn anh em trên chiến hạm , Lâm Hàn trở về nhà trong sự chào đón nồng nhiệt của mọi người .
Cửa phi thuyền chậm rãi hạ xuống .
Lâm Hàn được Tần Phong vững vàng ôm trong vòng tay .
Nhìn thấy cậu trở về ai nấy đều vô cùng vui vẻ .
Lâm Hàn thì cảm động tới mức hai mắt đỏ hoe .
Vì cậu còn nhìn thấy Sky và Đới Viêm , Phi dương học trưởng và Đường Ngự Long đã rất lâu không gặp .
Vì cậu đã ngủ lúc trên tàu nên rất có tinh thần để trò chuyện cùng mọi người . Ai nấy đều vui , vui nhất là Sky với Đới Viêm đã xác định sẽ ở cùng nhau . Còn Đường đại thiếu thì vẫn trên con đường truy thê nhưng cũng đã sắp cán đích rồi , mặc dù lần này anh là đến thăm cậu nhưng ... ha hả mối hôn sự này cậu sẽ đích thân se chỉ luồn kim nha.
Sky suốt quá trình vẫn nhìn bụng của cậu không chớp mắt , cười ngốc hỏi “ Tiểu Hàn , mang thai cảm giác thế nào ?”
Lâm Hàn “ Khụ ... cảm giác rất thần kỳ . Cảm thấy ... rất hạnh phúc “ nói thật cậu chỉ cảm thấy có Nhiu đó thôi . Đoạn khó ở chắc không cần nói đâu .
Sky “ Thật sao ? Cậu
Có cảm thấy thích không ? “ ý là mang thai có vui không ?
Lâm Hàn đỏ mặt “ T..h..ích “
Đới Viêm mĩm cười nhìn Sky “ Hay chúng ta cũng tạo ra một em bé đi , em thấy có được không ?”
Sky đỏ mặt , đánh hắn một cái “ Nói ... nói linh tinh cái gì đó , đáng ghét “
Đới Viêm cười càng thêm sâu.
Phi Dương học trưởng khi ra trường cũng không vào quân bộ mà lại muốn làm thương nhân , chắc cái này là di truyền cho nên kiểu gì cũng có một người có máu thương nhân.
Đường đại thiếu sau một lần được người ta cứu lúc nguy nan nên quyết đem thân đền đáp . Chậc chậc thời đại nào rồi mà anh còn muốn hiến thân ? thậm chí còn không biết người ta có thân phận gì ? Lỡ trao nhầm tay kẻ xấu thì toi .
Nhưng mà thôi kệ , có ông mai Lâm Hàn đường nào cũng là bến trong .
Việc Lâm Hàn là bán thú nhân Tần gia đều đã biết và không hề có ý kiến gì về việc này , thậm chí họ còn muốn giấu hai đứa cháu thật kỹ a.
Nếu để đám người kia biết thì chẳng phải là sẽ có khối người muốn chầu chực cướp người sao ? Mơ đi .
_________________
Cuối cùng , sau bao ngày mơ ước và hy vọng .
Giờ đây Lâm Hàn đang cùng Tần Phong tay trong tay đi mua sắm quần áo cho bọn nhóc .
Tần Phong lúc này cũng không cần phải cải trang nữa , hai người đường đường chính chính mà xuất hiện trước mắt mọi người .
Tần Phong vòng tay ôm lấy cậu , đôi mắt ngập tràn tình yêu luôn dõi theo từng cử chỉ , từng ánh mắt , từng nụ cười của cậu .
Hai người chọn được rất nhiều món đồ dễ thương nhưng thật ra không mua nhiều lắm vì ... Chu quản gia , Tần phu nhân , Tần Tranh đã mua về chất đầy ba chiếc tủ lớn rồi . Họ chỉ là đi cho có cái gọi là không khí gia đình .
Một Đống người triệt để chết tâm , con cũng có luôn rồi , còn mơ mộng cái gì nữa .
Tin tức Thiếu Tướng dẫn phu nhân đi mua sắm cho bé con nhanh chóng đứng đầu bảng tìm kiếm , còn đính kèm hình ảnh đã qua xét duyệt . Mọi góc độ đều toàn phấn hồng đẹp mù mắt chó , Thượng tướng phu nhân thậm chí còn đẹp hơn họ nghĩ .
Nhìn chiếc bụng nhô cao , cả đám người bắt đầu cá cược xem khi nào thì thiếu tướng phu nhân sẽ sinh , sinh trai hay gái . Nói chung là bọn họ vui ... nhà nhà đều vui .
[ Còn các bạn độc giả có vui không ?
Riêng mình thì mệt quá , các bạn thích những cặp đôi khác lên truyện chính luôn hay sẽ ra ngoại truyện ?
Cho xin tí động lực gấp gấp ]
Lần này chính là một con Tam Đầu Địa Long . Cấp bậc tinh thần lực SS đỉnh phong.
Mặt đất bị nó cày cho không còn hình dạng , chỗ nhô cao , chỗ chỉ còn lại hố sâu thăm thẳm .
Cửu vĩ lập tức thả uy áp chấn trụ , Tam Đầu Địa Long đang trong trạng thái điên cuồng tới cực điểm bị cửu vĩ trấn áp càng thêm giãi giụa mãnh liệt hơn .
Tiếng gầm thét giận dữ cùng nỗi thống khổ thê lương đan vào nhau oanh động một vùng trời .
Lâm Hàn quét mắt nhìn đám cặn bã đang run rẫy trốn phía sau lưng " Bây giờ các người đã nhìn thấy thành quả của mình chưa ? Còn muốn lấy trứng nữa không ?"
Cả đám lắc đầu tới mức muốn trật khớp , nước mắt thi nhau chảy như mưa .
Bọn họ sở dĩ thành công trộm được trứng chính là do Tần Phong bỏ mạng ra đổi lấy .
Cửu vỹ thả ra uy áp đỉnh cấp SSSS thành công khiến dị thú thôi cuồng loạn nhưng vẫn nhìn nhân loại bằng ánh mắt phẫn nộ tới cực điểm .
Lâm Hàn nâng tay hững hờ nói " Đưa trứng đây "
Cả đám lập tức chạy trối chết đi tìm trứng .
Mọi người hốt hoảng can ngăn " Như vậy không được , để chúng tôi đi . Thiếu tướng sẽ không chấp nhận cậu mạo hiểm như vậy ..."
Lâm Hàn nhìn bọn họ nhếch môi cười đáp " Mọi người nghĩ thiếu tướng phu nhân tôi chỉ là cái vỏ rỗng sao ? Nếu việc mà một thiếu tướng phu nhân Có thể làm , ai ai cũng có thể làm được vậy chẳng phải cái ghế này bất kỳ ai cũng có thể ngồi sao ? Yên tâm tôi biết phân biệt nặng nhẹ " nói rồi cậu tiêu soái nhận lấy quả trứng to tướng bằng một tay rồi chậm rì rì tiến về chỗ dị thú phía xa .
Hơi thở cường giả lượn lờ quanh thân , đôi mắt đỏ lên như máu .
Cậu dừng lại trước mặt dị thú , nâng cao quả trứng nói " Mau nhận lấy trứng mi đi "
Dưới ánh mắt hoang mang , lo lắng của hơn ngàn binh lính , Tam Đầu Địa Long chậm chạp ,cẩn trọng cúi đầu ngậm lấy quả trứng mà không khiến nhân loại bị thương sau đó nhìn với ánh mắt cảm kích rồi rời đi .
Trái tim của mọi người giờ đây mới trở về vị trí , nếu thêm vài cú nữa chắc chắn họ sẽ bị bệnh tim thòng mất .
Lâm Hàn thu hồi uy áp , hài lòng quay trở về , một cường giả lập tức đỡ lấy cậu . Giờ đây họ không sợ dị thú mà sợ cậu vấp ngã hơn .
Lâm Hàn liếc mắt nhìn Trác Nhiên rồi lướt qua . Cậu cũng lười trào phúng hạng người này .
Trác Nhiên nhìn theo , trong lòng là bão tố không tên
. Phải , cái ghế thiếu tướng phu nhân này không phải ai cũng có bản lĩnh để ngồi .
Sở dĩ Lâm Hàn giờ phút này trừ phái một tiểu đội đi tìm người , còn bản thân nhàn nhã vì cậu tin vào thực lực của Tần Phong . Mặc dù mị hồ không so sánh được với tiểu Lôi nhưng thân làm đệ tử chân truyền của bọn chúng thì bản lĩnh cũng đã không thể xem thường . Đấu với một con Tam Đầu Địa Long không thể tệ tới mức bỏ mạng được .
Cậu trở về ngồi vào ghế chỉ huy ( ngai vàng dã chiến ) sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu .
Lúc này Hình Thiên cũng đã trở về
[ Chủ nhân , tôi đã về ]
Lâm Hàn hơi ngạc nhiên vì tên này bữa nay đi hơi bị lâu , lần trước chẳng phải nguyên một mỏ tinh thạch to khủng khiếp liền một cái chớp mắt đã bị rút sạch . Hôm nay nó chơi trò quý sờ tộc nhấm nháp từ từ à ?
[ Sao cậu đi lâu vậy ?]
[ Thưa chủ nhân , là vì tôi vô tình phát hiện ra tung tích của thiếu tướng nên nán lại bảo vệ bọn họ ] khụ... thật ra họ vốn không cần , vì họ đang ở trong động tinh thạch nên bị cản trở đường truyền, do vậy mới không thể liên lạc được với bên ngoài . Nhưng Hình Thiên vừa hấp thụ xong tín hiệu liền Thông suốt luôn .
Lâm Hàn hai mắt sáng rực
[ Thật sao ? Vậy bọn họ hiện giờ đang ở đâu , có bị thương không để tôi đi đón người ]
[ Không cần đâu chủ nhân , họ đã liên lạc tiếp viện , sẽ về sớm thôi ]
[ Được , cảm ơn cậu ]
Lâm Hàn thở phào một hơi .
Lúc này lại có chút buồn ngủ , cậu đánh một cái ngáp rồi vất cả rời ngai vàng tiến ra một cái ngai vàng khác được đặt dưới môt tán cây lớn râm mát , xung quanh yên tĩnh chỉ có gió nhẹ thổi qua.
Quân đoàn của bọn họ đã nhận được tin báo bình an , lập tức đã có người báo cáo lại với cậu .
Thiếu tướng phu nhân
của bọn họ chính là một người lợi hại như vậy đó . Trên chiến trường là mãnh hổ không đối thủ , trong nhà chính là hảo huynh đệ , sau lưng chính là linh hồn của cả chiến hạm .
Cậu luôn khiến người khác phải nể phục bằng chính lực lực chứ không phải uy quyền .
Lâm Hàn nhìn ánh mắt nóng bỏng của bọn họ cười khổ .
Lúc Tần Phong trở về , hình ảnh đầu tiên mà anh nhìn thấy chính là vợ yêu của anh đang nằm trên ghế dài ngủ ngon lành . Trên bụng đắp một chiếc chăn mỏng . Bốn bên là bốn cao thủ SS tọa trấn , Cửu vĩ thì đang nằm gần đó ngủ say .
Anh đã biết cậu có bao nhiêu mệt mỏi nên thả nhẹ bước chân , đến bên cạnh nhìn gương mặt xinh đẹp động lòng người . Anh nở nụ cười, cúi thấp đầu muốn cho cậu một nụ hôn.
Chợt cánh tay cậu vòng lên cổ anh kéo xuống , đáp lại anh bằng một nụ hôn nồng cháy , đôi mắt vốn nhắm nghiền đã mở ra , vẫn còn hơi đỏ do cậu vừa tỉnh dậy .
Sau đó hài lòng thả ra giận dỗi nói " Anh không giữ lời ..." cái môi trề ra hờn
dỗi .
Tần Phong bật cười hôn thêm lần nữa .
Bốn cao thủ lặng lẽ trốn đi , có lẽ họ nên mua thêm bảo hiểm , để có bị nghẹn chết cũng không lo người thân chết đói .
Cửu vĩ cũng biến mất tăm .
Mị Hồ ở phía sau vốn là đang lật đật chạy theo muốn cầu chủ nhân ôm ôm
, sau đó nó lập tức thắng gấp xoay người bỏ đi tìm chốn bình yên .
Mặc kệ đám người của Mục đại tướng sống chết ra sao , không cần họ quản , họ cũng không muốn quản . Vì những kẻ rác rưởi như vậy làm chậm trễ hành trình quả thực là không đáng.
Lâm Hàn đã bước sang tháng thứ bảy của thai kỳ .
Cho nên bọn họ có rất nhiều thứ muốn cùng nhau chuẩn bị .
Trong lúc bọn họ còn đang lên kế hoạch thì ...
Tần gia náo nhiệt chưa từng thấy .
Tần Phu nhân tất bật chạy đôn chạy đáo , Xử lý hết mọi công việc còn dở dang , không triển khai thêm dự án mới .
Tần Tranh cũng đánh nhanh rút gọn tất cả công việc trên tay để nhanh chóng quay về nhà .
Chu quản gia thì ngày nào cũng lướt tinh võng xem xem chọn chọn những cái gì tốt nhất , êm nhất . Còn rất chuyên tâm thiết kế phòng ốc cho hai tiểu bảo bối của ông nữa . Nói chung là cả trời xuân hoa nở bao trùm toàn bộ Tần gia , nhưng bên ngoài một chút tiếng gió cũng không có.
Tần đại tướng vác gương mặt đắc ý ngày ngày lượn lờ ở quân bộ khiến mấy lão bằng hữu vô cùng ngứa tay . Chẳng phải sắp có cháu thôi sao ... ông đắc ý cái gì chứ .
Ngọn gió này tính ra cũng thổi hơi bị xa .
Lâm đại tướng của Á Lang tinh cũng gấp tới xoay vòng vòng tìm tìm kiếm kiếm thứ gì độc nhất , quý nhất để tặng hai bảo bối của ông . Chín quái vật Sử Lai Khắc cũng gần như quần nát tinh hệ để tìm lễ vật tốt nhất , nhiệm vụ gì gì đó cũng lao vào làm đến bạt mạng để đổi lấy mấy ngày rảnh rỗi .
Ông ngoại nhiếp cũng gần như là đi tranh vật phẩm với Charlet , thứ gì ông cho là tốt đều bị hai thằng nhóc này tranh cướp .
Vương Thiên Hành cũng cào tim móc phổi suy nghĩ nên tặng quà gì , sau đó là tận dụng cơ hội này mang người về cột bên người . Nhìn thấy Tần Phong cùng Charlet đều đã nên đôi , còn có con luôn rồi . Thử hỏi không gấp sau ?
Bạch Lạc Sơn cũng chuẩn bị xong tinh thần thề chết không lùi bước , chuyến này anh thề không bắt được người sẽ ở lỳ không đi .
Một cặp đôi khác ở Eira tinh cũng âm thầm chuẩn bị hai món quà nhỏ gửi tặng người bạn nơi xa . Đan Thanh cũng đã nhận được món quà từ Lâm Hàn , chính là tinh cầu nhỏ nhưng thuận tiện giao thương gần tinh hệ Eira . Từ nay họ sẽ có tài sản riêng và có thể tạo cho mình cuộc sống mới tốt đẹp hơn .
_________________
Chia tay hơn hai ngàn anh em trên chiến hạm , Lâm Hàn trở về nhà trong sự chào đón nồng nhiệt của mọi người .
Cửa phi thuyền chậm rãi hạ xuống .
Lâm Hàn được Tần Phong vững vàng ôm trong vòng tay .
Nhìn thấy cậu trở về ai nấy đều vô cùng vui vẻ .
Lâm Hàn thì cảm động tới mức hai mắt đỏ hoe .
Vì cậu còn nhìn thấy Sky và Đới Viêm , Phi dương học trưởng và Đường Ngự Long đã rất lâu không gặp .
Vì cậu đã ngủ lúc trên tàu nên rất có tinh thần để trò chuyện cùng mọi người . Ai nấy đều vui , vui nhất là Sky với Đới Viêm đã xác định sẽ ở cùng nhau . Còn Đường đại thiếu thì vẫn trên con đường truy thê nhưng cũng đã sắp cán đích rồi , mặc dù lần này anh là đến thăm cậu nhưng ... ha hả mối hôn sự này cậu sẽ đích thân se chỉ luồn kim nha.
Sky suốt quá trình vẫn nhìn bụng của cậu không chớp mắt , cười ngốc hỏi “ Tiểu Hàn , mang thai cảm giác thế nào ?”
Lâm Hàn “ Khụ ... cảm giác rất thần kỳ . Cảm thấy ... rất hạnh phúc “ nói thật cậu chỉ cảm thấy có Nhiu đó thôi . Đoạn khó ở chắc không cần nói đâu .
Sky “ Thật sao ? Cậu
Có cảm thấy thích không ? “ ý là mang thai có vui không ?
Lâm Hàn đỏ mặt “ T..h..ích “
Đới Viêm mĩm cười nhìn Sky “ Hay chúng ta cũng tạo ra một em bé đi , em thấy có được không ?”
Sky đỏ mặt , đánh hắn một cái “ Nói ... nói linh tinh cái gì đó , đáng ghét “
Đới Viêm cười càng thêm sâu.
Phi Dương học trưởng khi ra trường cũng không vào quân bộ mà lại muốn làm thương nhân , chắc cái này là di truyền cho nên kiểu gì cũng có một người có máu thương nhân.
Đường đại thiếu sau một lần được người ta cứu lúc nguy nan nên quyết đem thân đền đáp . Chậc chậc thời đại nào rồi mà anh còn muốn hiến thân ? thậm chí còn không biết người ta có thân phận gì ? Lỡ trao nhầm tay kẻ xấu thì toi .
Nhưng mà thôi kệ , có ông mai Lâm Hàn đường nào cũng là bến trong .
Việc Lâm Hàn là bán thú nhân Tần gia đều đã biết và không hề có ý kiến gì về việc này , thậm chí họ còn muốn giấu hai đứa cháu thật kỹ a.
Nếu để đám người kia biết thì chẳng phải là sẽ có khối người muốn chầu chực cướp người sao ? Mơ đi .
_________________
Cuối cùng , sau bao ngày mơ ước và hy vọng .
Giờ đây Lâm Hàn đang cùng Tần Phong tay trong tay đi mua sắm quần áo cho bọn nhóc .
Tần Phong lúc này cũng không cần phải cải trang nữa , hai người đường đường chính chính mà xuất hiện trước mắt mọi người .
Tần Phong vòng tay ôm lấy cậu , đôi mắt ngập tràn tình yêu luôn dõi theo từng cử chỉ , từng ánh mắt , từng nụ cười của cậu .
Hai người chọn được rất nhiều món đồ dễ thương nhưng thật ra không mua nhiều lắm vì ... Chu quản gia , Tần phu nhân , Tần Tranh đã mua về chất đầy ba chiếc tủ lớn rồi . Họ chỉ là đi cho có cái gọi là không khí gia đình .
Một Đống người triệt để chết tâm , con cũng có luôn rồi , còn mơ mộng cái gì nữa .
Tin tức Thiếu Tướng dẫn phu nhân đi mua sắm cho bé con nhanh chóng đứng đầu bảng tìm kiếm , còn đính kèm hình ảnh đã qua xét duyệt . Mọi góc độ đều toàn phấn hồng đẹp mù mắt chó , Thượng tướng phu nhân thậm chí còn đẹp hơn họ nghĩ .
Nhìn chiếc bụng nhô cao , cả đám người bắt đầu cá cược xem khi nào thì thiếu tướng phu nhân sẽ sinh , sinh trai hay gái . Nói chung là bọn họ vui ... nhà nhà đều vui .
[ Còn các bạn độc giả có vui không ?
Riêng mình thì mệt quá , các bạn thích những cặp đôi khác lên truyện chính luôn hay sẽ ra ngoại truyện ?
Cho xin tí động lực gấp gấp ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất