Trọng Sinh Chi Thú Nhân Cơ Giáp

Chương 121

Trước Sau
Sau một đêm tình ái mặn nồng , Lâm Hàn rất hưởng thụ mà rời giường đi thăm hai bảo bối .

Tần Phong thì đang tắm rửa tẩy sạch mồ hôi trên cơ thể , một đêm .... tám lần .

Anh hứa với lòng sẽ tăng cường độ lên mức cao hơn , nghiêm túc hơn nữa .

Nhìn hai bé cưng mũm mĩm đáng yêu cậu thật sự cảm thấy rất hạnh phúc , nếu phải xa chúng thì cậu chắc chắn sẽ nhớ rất nhiều .

Làm ba rồi cậu mới hiểu ... người kia có lẽ cũng đau như vậy , thậm chí còn đau hơn rất nhiều lần .

Nếu số phận ban tặng cho cậu một gia đình thì cậu sẽ dùng cả con tim chân thành để đón nhận . Còn nếu nó không thuộc về cậu thì khi người kia khỏe mạnh cậu sẽ lặng lẽ rời đi .

Sống là phải học cách nắm bắt và từ bỏ , không thể quá tham lam .

Cậu ngồi lặng im nhìn Tần Phu nhân và Chu quản gia mỗi người ôm một bé cười đến vô cùng thoả mãn , đôi môi bất giác nở nụ cười .

Nhấp nhẹ ngụm trà thơm .

[ Hình Thiên , cậu có thể đưa tôi quay trở về tinh hệ thú nhân không ?]

[ Tôi có thể thưa chủ nhân ]

[ Đi mất bao lâu ? Có thể an toàn quay trở về không ? ]

[ Thông thường là khoảng sáu tháng thưa chủ nhân .

Cậu muốn về lúc nào thì về , đoạn đường nào có khăn như ngươi ta nói đâu ]

[ Cậu nói thật sao ? Chẳng phải thường xuyên xuất hiện hố đen , bão thiên thạch các kiểu à ?]

[ Mấy cái đó ... thì làm sao ? Đó là trò vui nhất trong hành trình đó chủ nhân . Nhưng bất quá ... năm xưa đại chủ nhân rời đi lại không sử dụng đến tôi . Ngài ấy có cơ giáp riêng của mình ] giọng nói yểu xìu có xu hướng nhỏ lại .

Lâm Hàn ngạc nhiên xen lẫn thích thú [ Ồ , vậy cơ giáp của cha tôi tên gì ? Chắc không phải là hình cảnh chứ ? ]

[ Không , cơ giáp của đại chủ nhân tên là Chiến Thần , là cơ giáp mạnh nhất tinh hệ . Ngoài đại chủ nhân ra thì không người nào có thể điều khiển được . ]

Lâm Hàn thở phào một hơi [ Vậy ... cậu xếp thứ mấy trong tinh hệ ?] cái này cũng xem như vuốt đuôi lấy lòng , cũng là vừa moi móc chút hy vọng .Ngày trước Hình Thiên chẳng phải đã tâng

bốc bản thân lên rất cao hay sao ?

Hình Thiên dùng giọng điều hùng hồn , nếu nó có ngực chắc sẽ ưỡng ngực đáp [ Cái này chủ nhân hỏi rất chuẩn . Trong tinh hệ trừ bỏ Chiến Thần lão đại thì xếp thứ hai chính là tôi ]

Lâm Hàn tự dưng cảm thấy như mình đang nhìn thấy một con robot có đuôi đang không ngừng phe phẩy , haha ...

[ Vậy .... có nghĩa là lần này chúng ta trở về sẽ không có nguy hiểm ?]

[ Đúng vậy thưa chủ nhân , tôi còn có thể đưa cậu chạy đi chạy về tám chục bận vẫn sống nhăng răng ]

Ặc ... Cậu xuýt nữa thì bị sặc trà . Hình Thiên cậu có thể nào ... khiêm tốn hơn chút

nữa không ? Một lần là quá đủ rồi .

[ Vậy ... tôi cần chuẩn bị những gì ? ]

[ Cũng không cần thiết chuẩn bị thêm cái gì cả . Cậu chuẩn bị hành trang , thức ăn này nọ là được . Tôi có thể trực tiếp đưa chủ nhân về tận nhà , giao tận tay đại chủ nhân không mất miếng thịt nào ] Hình Thiên rất chi là chuyên nghiệp đáp .

" Phụt .... khụ khụ .." Lâm Hàn lần này thật sự sặc nước trà . Cậu nhìn Tần Phu nhân cười cười ý bảo mình không sao .

Lòng muốn chửi thề , bộ Cậu là hàng hoá chắc , còn có kiểu chuyển phát nhanh tới tận nhà , trao tận tay .

Cậu gian nan nhuận khí đáp [ Không cần . Lần này tôi muốn bí mật quay về , nếu cậu chở tôi về sẽ không bị phát hiện chứ ?]

[ Hên xui thưa chủ nhân , nếu là giám sát thông thường thì không sao . Nhưng ngặt nỗi có lão đại Chiến Thần ở đó kiểu gì tôi cũng bị phát hiện . Tần số của mỗi cơ giáp đều có khác biệt như một dạng định dạng . Mà của tôi là định dạng mang duy nhất một ý nghĩa " Tiểu chủ đã quay về " ]

Lâm Hàn thoáng trầm tư .

Ha .... định dạng khiến tim cậu nhói đau . Rất ý nghĩa .

Nhưng cậu vẫn ngoan cố hỏi [ Vậy ... nếu tôi chết rồi . Cậu vẫn sẽ ở lại đây hay sẽ quay về ?]

Hình Thiên im lặng hồi lâu đáp [ Tôi vẫn sẽ quay về thưa chủ nhân , nhưng vẫn sẽ mang xác cậu cùng quay về ]

Lâm Hàn đến đây thì không muốn nói chuyện nữa .

Chỉ nghĩ tới cảnh " ... mang tin về nhưng kết quả chỉ nhận lại một cái xác không hồn thì sẽ có bao nhiêu đau đớn ? "

Cậu không muốn nghĩ , cũng không dám nghĩ nữa . Nặng nề thở ra một hơi .

Xuất ra một cây đàn , lặng lẽ tấu lên những bản nhạc u buồn .

Cả thế giới bỗng trở nên bình lặng .



_________________

Một năm hơn , chính là khoảng thời gian dự tính mà cậu phải rời xa mọi người .

Tất cả những điều cần nói , cậu đều đã nói , mặc dù lòng không nỡ nhưng mọi người vẫn ủng hộ cậu trở về .

Tần Phong rất muốn đi theo nhưng nơi đó không thích hợp để anh đến .

Ngày chia tay , áng mây buồn nặng nề trôi , cả vùng trời bị che mất đi ánh sáng .

Làn gió gào thét thổi đi giọt nước mắt , lau khô khoé mi cay .

Tạm biệt người thương , buông đôi tay siết chặt , cánh cửa khép dần ngăn cách những ánh mắt yêu thương .

Hình Thiên trong hình dạng một phi thuyền loại nhỏ hết sức bình thường chậm rãi bay lên rồi biến mất giữa không trung .

Mọi người đều biết cậu sẽ bình an , nhưng nhớ ... chính là nhớ .

Khi cậu rời đi , tổ ấm kia cũng lạnh lẽo .

Nhiếp đại tướng vì công vụ nên đã không thể đến dự tiệc đầy tháng của chắt . Nhưng giờ ông đang vô cùng vui sướng khi ôm hai bảo bối trong tay , buồn phiền gì cũng theo gió bay .

Tân Phong lại vùi đầu vào công việc tìm quên và chờ đợi ngày cậu trở về .

Chu quản gia vẫn tận tụy trông nom dinh thự , ông mãi mãi là vị thần bảo hộ cho máy ấm này .

_______________

Giữa thiên hà bao la buồn hiu quạnh , Lâm Hàn đôi mắt đượm buồn nhìn vào khoảng không vô định .

Hai dị thú thì ngủ thẳng cẳng chẳng lo lắng chút nào .

Hình Thiên không thích không khí ngột ngạt này bèn lên tiếng [ Chủ nhân sao cậu lại buồn vậy ? Được trở về nhà không vui sao ?]

[ Không phải , chỉ là tôi cảm thấy nhớ mọi người . Lần này đi quả thực có hơi

lâu ..]

[ Hoá ra là vậy , Vậy tôi tăng nhanh tốc độ là được , nếu là bình thường thì đúng là sáu tháng nhưng với tôi thì chỉ cần ba tháng là tới rồi ]

Lâm Hàn muốn trợn mắt , nếu có thể nắm lấy thực thể của Hình Thiên thì cậu rất muốn bóp cổ nó mà hét lên : Tại sao không nói ngay từ đầu hả , hại cậu đau lòng gần chết .

[ Hình Thiên .... khi biến thành hình dạng cơ giáp , lúc bị đánh cậu có cảm giác đau không ?] ánh mắt kết hợp với nụ cười không nhiệt độ nhìn lên bàn điều khiển trước mặt như thể đó là Hình Thiên .

Hình Thiên ....[ Không có thưa chủ nhân . Tôi thề tôi Vĩnh viễn trung thành với chủ nhân , nếu tôi có nói gì thiếu sót thì đó là vì chủ nhân không hỏi tới ] nó nhanh miệng hất cục than nóng về lại cho chủ nhân . Thần kinh nó thô thật nhưng trung tâm xử lý thì nhanh lắm .

Lâm Hàn nhướng mày cười lạnh : miệng lưỡi cũng trơn tru lắm .

[ Cậu , có thể nói cho tôi biết đôi chút về nơi đó được không ? Tỉ như lối sống , sức mạnh ...]

[ Thành thật mà nói tinh hệ thú nhân với bên ngoài không khác mấy , nhưng những trò chơi và thức ăn ở bên ngoài thì quả thực là vượt trội hơn hẳn. Chính vì vậy mới có không ít thú nhân thử ra bên ngoài tìm thú vui mới .

Còn về sức mạnh , tuỳ vào thú hình của bọn họ mà phân ra , trong thú hình lại phân theo cấp bậc tinh thần lực trời sinh đã có và thông qua khổ luyện mà đạt được .

Cũng giống như nhân loại vậy thôi , cũng có cấp thấp nhưng thấp nhất là cấp D . Sau đó mặt bằng chung là cấp A .

Cấp sàn lọc là cấp S , sau tốt nghiệp hoặc độ tuổi quy định là cấp SS .

Sau đó chính là quá trình luyện tập phi thường cực khổ mà nâng lên cấp SSS , người có thiên phú thì sẽ có thể lên cấp SSSS . Mà thiên tài như thế : Gia đình của chủ nhân chiếm đa số ]

Lâm Hàn nghe mà muốn líu lưỡi , người ta lên cấp SS là muốn hết cái thanh xuân rồi , đằng này chỉ cần tới tuổi là lên cấp . Chả trách họ mạnh như vậy .

[ Vậy số người đạt cấp SSSS có nhiều không ? Không có SSSSS sao ?]

Hình Thiên muốn lườm chủ nhân nó khinh bỉ [ Chủ nhân , để lên được cấp SSSS đòi hỏi trừ thực lực chính là thiên phú . Mà thiên phú thì đếm trên đầu ngón tay , nếu toàn tinh hệ có mười người thiên phú thì có sáu người là hoàng tộc . Vậy chủ nhân nghĩ có nhiều không ?

Còn về cấp SSSSS thì chỉ là giấc mơ xa vời .

Chủ nhân , hy vọng sau này cậu sẽ học thêm hai chữ khiêm tốn ]

Lâm Hàn . Chấm hỏi [ Tại sao ? Tôi hình như không có nói cái gì gọi là không khiêm tốn ?]

[ Chính là ... trước mặt người cấp SSS đừng nói tới người cấp SSSS . Sẽ khiến người ra ghét ]

[ Tại sao ?]

[ Chủ nhân , cậu ... là người hoàng tộc ]

Lâm Hàn tròn mắt , nghiêng đầu ... chấm hỏi .

Hoàng tộc \= thiên phú



Thiên phú \= SSSS \=> khoe mẽ .

Không có mẽ để khoe chính là nhục mặt . Nếu không thể khiến dòng họ nở mặt thì cũng không thể khiến họ mất mặt .

Ặc ....

thôi được rồi cậu Sẽ không đề cập vụ này . Đằng nào cậu cũng có SSS thôi , nên khiêm tốn .

Nhưng thật ra ý của Hình Thiên là muốn chủ nhân nó thu liễm sức mạnh một chút , nếu không sẽ khiến người khác tức chết .

[ Vậy còn những mặt khác thì sao ? Tôi cần học cái gì để thích nghi không ?]

[ Trước mắt chủ nhân nên làm quen với lực hút mạnh hơn , trong tinh hệ lực hút mạng hơn bên ngoài rất nhiều ]

Lâm Hàn gật đầu [ Được , vậy bây giờ cậu tăng luôn đi ]

Hình Thiên cũng không lằng nhằng [ Vâng , chủ nhân ]

Sau đó , Lâm Hàn chậm rãi thích ứng ... từng chút , từng chút ... sau đó không thấy tăng nữa .

Cậu cau mày hỏi [ Sao lại dừng rồi , không sao , tôi vẫn còn chịu đựng được ]

Hình Thiên muốn đứng máy

[ Chủ nhân ... đây là mức cao nhất rồi ] nó run rẩy nhìn chủ nhân vẫn tỉnh bơ ngồi trên ghế lái rất chi là nhàn nhã .

Lâm Hàn thầm đánh giá ' Đây cùng lắm là cấp 9 trong phòng trọng lực mà thôi .

[ À , tôi biết rồi . Tôi thích ứng được , cậu đừng lo lắng . Chúng ta nói tiếp về tinh hệ đi ]

Hình Thiên [..... Chủ nhân , cậu là thần tượng trong lòng tôi ]

Lâm Hàn cười khổ , hoá ra lúc cầu khổ công tập luyện trên tinh cầu kia Hình Thiên vẫn còn ngủ đông .

Hành trình ba tháng cũng không chán như cậu tưởng .

Lâm Hàn ngồi trên ghế , thắt chặt dây an toàn . Hay tay nắm chặt tay vịn ... mắt đều muốn tối sầm , bụng truyền đến từng cơn nhộn nhạo .

Phía trước phi thuyền chính là cơn bão Thiên thạch , Hình Thiên lợi dụng thân hình thon gọn linh động không ngừng lắc lư , lượn vòng , xoay tròn 360 độ .

Lao vút lên cao xong rồi lao đầu xuống dưới chỉ để tránh một tảng thiên thạch to bự .

Cái này mà mấy phi thuyền khác làm được thì mới lấy làm lạ đó .

Thế mà Hình Thiên còn chơi đến hăng say , cuối cùng cậu cũng lĩnh hội được cái gì gọi là thú vị . Thật muốn chết quách cho xong .

Bị tra tấn hai ngày trời , Lâm Hàn chịu không thấu bèn hỏi

[ Hình Thiên , chẳng lẽ không còn cách nào để vượt qua sao ? Tôi thật sự bị cậu quay tới chóng mặt ]

Hình Thiên lúc này mới giảm số lượt quay tròn đáp [ Có thưa chủ nhân , chính là tông trực tiếp vào nó . Trò này cũng vui ] giọng nói rất chi là vui vẻ , nghe như thể là trò chơi con nít .

LÂm Hàn nhìn tảng thiên thạch to bằng chiến hạm đang lao nhanh tới , nghi ngờ hỏi [ Cậu chắc chứ ?]

Đáp lại cậu là một cú lao nhanh bất ngờ về thiên thạch , sau đó cứ thế mà xuyên qua .

Lâm Hàn [........]

Hình Thiên hãnh diện nói [ Với tôi thì không có gì là không thể , ngoài tông thẳng chủ nhân cũng có thể bắn nát nó đi là xong . Những người khác cũng rất thích trò này . Chủ nhân cậu xem , mấy tảng đá nát vụn kia là bị tông nát hoặc bị bắn mà thành đó ]

Lâm Hàn nhìn ra chỗ đá vụn đang lướt qua vèo vèo .

Khoé môi giật giật

Chơi bạo như thế thì đúng là chỉ có người của tinh hệ thú nhân mới chơi nỗi . Chả trách chẳng ai tới được nơi này .

Sau một hồi choáng váng , Lâm Hàn nghiêm túc cùng Hình Thiên chơi trò bắn đá .

Hình Thiên giao cho cậu điều khiển hai thủ pháo , bản thân nó cũng dùng hai cái . Cả hai bắn tới hăng say .

[ Thiên bên kia , nhanh nhanh ]

[ Chủ nhân chậm chút .... a của tôi , bên này là của tôi ]

[ Cậu là rùa à ? A ... lại đến nữa , bắn hạ mau ]

[ A chủ nhân đừng có lấn sân ...]

Hành trình ba tháng đã kết thúc trong bầu không khí căng thẳng như thế .

Cậu cũng được Hình Thiên phổ cập không ít kiến thức .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau