Trọng Sinh Cưng Chiều Cả Đời

Chương 12

Trước Sau
["Thực sự khó ăn vậy sao?!" Thấy Triệu Vũ Đồng cùng Phương Thiến đều vào bếp, Bùi Niệm hơi buồn hỏi. Tuy rằng cậu làm đồ ăn không được ngon, nhưng cũng đã nghiêm túc luyện một tháng. Bị người ta ghét bỏ như vậy, tự nhiên có chút không vui.

"Không có, anh rất thích." Thường ngày ăn bao nhiêu đồ ngon, nhưng đồ do chính tay người yêu mình làm lại là lần đầu tiên, cho dù không ngon hắn cũng vui vẻ chịu đựng.]

------------------------------------

Edit: Giản Mân

Nửa năm rồi bị Triệu Tử Hiên phân phó làm một đống việc, qua bốn tháng Triệu Tử Hiên dứt khoát đem con bỏ chợ, trong lòng Triệu Lập Hiên có chút oán hận. Đắc biệt nguyên nhân Triệu Tử Hiên đình công, bởi vì một nam nhân.

Triệu Lập Hiên vốn dĩ là người nóng tính, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhẫn được, vậy nên vừa thấy Triệu Tử Hiên liền lập tức bùng nổ.

"Anh cả, anh tìm một nam nhân làm tình nhân em không quản được, nhưng anh cũng không nên vì cậu ta mà đem công ty cùng gia tộc ném qua một bên a!!" Trời mới biết mấy tháng này hắn sống như thế nào, nếu như tiếp tục thế này hai tháng nữa, hắn nhất định sẽ phát điên.

"Mới vậy ngươi đã chịu không nổi rồi?! Ngươi mới quản bốn tháng mà thôi, còn ta chính là quản gần mười năm." Đối với sự oán giận của em ba nhà mình, Triệu Tử Hiên căn bản không thèm để ý. Do trước kia hắn quá nương tay với bọn họ, mới khiến bọn hắn mới làm được một thời gian đã kêu mệt.

"Tiểu Niệm là chị dâu của các ngươi, nếu để ta nghe ngươi nói chuyện không tôn trọng em ấy, hậu quả chính ngươi tự biết."

"Em đã biết, anh cả." Thấy Triệu Tử Hiên bảo vệ Bùi Niệm như vậy, Triệu Lập Hiên cũng không dám nói gì nữa, rốt cuộc hắn cũng không muốn chọc giận Triệu Tử Hiên.

"Làm việc của ngươi đi, ta đi nhìn xem thành quả mấy tháng này của các ngươi."

Triệu Tử Hiên không muốn để lộ chuyện không gian ra quá sớm cho người khác biết, cho dù người kia là em trai của hắn. Chờ khi mạt thế đến, bọn họ có khả năng sẽ nghi ngờ, nhưng Triệu Tử Hiên sẽ không chủ động nói cho bọn họ.

Lúc tỉnh dậy không thấy Triệu Tử Hiên ở trong phòng, Bùi Niệm liền biết hắn khẳng định là đến công ty. Với độ bận rộn trước kia của Triệu Tử Hiên, bọn họ có thể đi liền bốn tháng, không bị giục về đã là không tồi rồi.

Đi xuống lầu, Bùi Niệm tìm Triệu Khoan đầu tiên, trước khi xuất ngoại cậu có mua một đống đồ vật trên mạng, cậu đang mong chờ muốn xem đây.

Khi thấy một phòng đồ vật kia, Bùi Niệm biết hiện tại không thể thu vào không gian, dù sao người ra ra vào vào trong Triệu trạch không ít. Bùi Niệm nghĩ chờ mạt thế bùng nổ, lại thu vào cũng không muộn.

Thời gian năm ngày trôi qua thực mau, Triệu Tử Hiên thừa dịp mất ngày này đem vật tư toàn bộ thu vào không gian, sa thải hết người làm trong Triệu trạch. Có nhiều người đã làm việc ở Triệu trạch nhiều năm, Triệu Tử Hiên cho mỗi người bọn họ không ít gạo và mì.

Chờ mạt thế bùng nổ, những người đó ít nhất sẽ không phải phiền muộn vì đồ ăn trong thời gian ngắn.

Ngày mạt thế chính thức bùng nổ, Bùi Niệm sáng sớm đã tỉnh, nhìn Triệu Tử Hiên còn ngủ say bên cạnh, Bùi Niệm chợt nghĩ thời gian ở cạnh hắn lâu như vậy, nhưng có rất ít cơ hội thấy được cảnh tượng này.

Nghiêm khắc mà nói Triệu Tử Hiên cũng không tính là đang ngủ, mà là rơi vào hôn mê, thức tỉnh dị năng. Kiếp trước Bùi Niệm đã trải qua một lần, cho nên cũng không hoảng loạn.

Xuống dưới lầu, trong đại sảnh không có ai, xem ra vài người còn ở lại Triệu trạch đều đang thức tỉnh dị năng.



Kiếp trước cũng như vậy, người của Triệu Tử Hiên cơ bản đều có dị năng, ngay cả phế vật như cậu còn thức tỉnh dị năng chữa trị hiếm gặp. Đương nhiên dưới sự cố ý của Triệu Tử Hiên, dị năng này của cậu có cũng như không.

Tai họa ập xuống, người thường sẽ tỉnh lại vào ngày đầu tiên, nếu sau ba ngày tỉnh lại, đa phần đều là dị năng giả, còn những người khác thì biến thành tang thi.

Ngay từ đầu người thường không có làm điều gì để phòng bị, lúc bị tang thi cắn xong mới phát hiện dị thường, nhưng khi đó đã muộn.

Người thường sau khi bị tang thi cắn, một giờ sau liền biến thành tang thi, dị năng giả cấp bị tang thi cấp thấp cắn sẽ không bị nhiễm bệnh độc, chỉ có dị năng cùng cấp bậc với tang thi bị cắn, mới bị nhiễm.

Thừa dịp người trong Triệu trạch đều hôn mê, Bùi Niệm liền thu hết vật tư cậu mua trên mạng vào trong không gian.

Hiện tại Triệu Tử Hiên còn đang hôn mê, trong lúc nhất thời không có tâm phúc bên cạnh, Bùi Niệm đúng là không biết nên làm cái gì. Nếu nói một mình cậu đi thu thập vật tư, cậu cũng không dám.

Nghĩ đến việc sau này nước là tài nguyên khan hiếm nhất ở mạt thế, Bùi Niệm tính toán thu chút nước vào trong không gian. Chỉ là Bùi Niệm tìm một vòng toàn bộ Triệu trạch, trừ bỏ trong phòng bếp có hai cái thùng, liền không còn cái gì khác để dựng nước vào. Bùi Niệm chỉ đành từ bỏ nghĩ định.

Tất cả mọi người đều hôn mê, chỉ có mình cậu là người duy nhất tỉnh quả thật có chút buồn chán, đến một người nói chuyện cũng không có. Lượn lờ vài vòng quanh Triệu trạch, vất vả chịu đựng hết ba ngày, nghĩ đến mọi người tỉnh lại sẽ đói, Bùi Niệm tìm chút nguyên liệu trong tủ lạnh mà nấu, làm tốt đồ ăn liền trở về phòng.

Đẩy cửa vào đã thấy Triệu Tử Hiên ngồi dựa ở đầu giường, Bùi Niệm nhanh chóng chạy qua.

"Tử Hiên, anh tỉnh rồi?! Dị năng vẫn giống như kiếp trước sao?!"

Kiếp trước Triệu Tử Hiên vừa tỉnh lại liền là tam hệ dị năng giả, khi đó không có mấy người được vậy, cho nên tam hệ dị năng cùng song hệ dị năng muốn thăng cấp khó hơn dị năng giả một dị năng. Nhưng Triệu Tử Hiên lại không như vậy, kiếp trước hắn thức tỉnh tam hệ dị năng, cấp bậc còn không ngừng tăng lên, bỏ lại mọi người ở phía sau. Cũng bởi vì như vậy, Kinh đô mới kiêng kị hắn, người của viện nghiên cứu cũng theo dõi hắn.

"Đúng vậy."

Sau khi tỉnh lại, Triệu Tử Hiên đã thử kiểm tra, chỉ là từ cấp 9 trở lại điểm khỏi đầu, hắn có chút không quen. Xem ra phải nhanh chóng thăng cấp dị năng.

"Thật tốt quá." Tuy đã trải qua một lần, nhưng kiếp trước cậu cũng ngủ ba ngày như mọi người, không giống lần này chỉ có mình cậu tỉnh lại sớm nhất, nên cảm thấy có chút lo lắng.

"Anh ngủ ba ngày rồi, hẳn là đói bụng đi, em có làm đồ ăn, anh ăn một chút đi."

Kỳ thực Bùi Niệm vẫn có điểm ngượng ngùng, có mỹ vị nào Triệu Tử Hiên chưa thử qua, tay nghề của cậu ở trước mặt Triệu Tử Hiên thực sự không đáng để khoe. Nhưng ba ngày này Triệu Tử Hiên chưa ăn qua bất cứ thứ gì, cậu không muốn hắn bị đói.

"A?! Tiểu Niệm khi nào học nấu ăn rồi?!" Hai người ở bên nhau tới bây giờ, Triệu Tử Hiên chính là chưa từng để Bùi Niệm động tay vào việc gì.

"Sau khi trọng sinh liền học, chậm rãi luyện tập một tháng, có thể xào rau nhưng chính là mùi vị không ngon lắm."

Nhìn Bùi Niệm bưng đồ ăn lên, xác thật không hấp dẫn chút nào, chỉ là đã không ăn gì ba ngày, Triệu Tử Hiên thật sự đói bụng.

"Hương vị cũng không tệ lắm." Gắp một miếng ra, thử một chút, tuy rằng không thể nói là ngon nhưng không đến nỗi không ăn được. Nghĩ tới cái này là do Bùi Niệm làm, hắn nhanh chóng xử lý hết.



Trong khi Triệu Tử Hiên đang dùng bừa, người trong Triệu trạch cũng lần lượt tỉnh lại đi đến phòng ăn.

Thấy Triệu Tử Hiên đang dùng bữa, Triệu Hạo Hiên rất tự giác vào bếp cầm bát đũa, lấy cơm ngồi xuống. Không biết vì cái gì mà ngủ một giấc dậy lại cảm thấy đói đến vậy, Triệu Hạo Hiên có cảm giác hắn giống như đã không ăn cơm mấy ngày liền.

Thử một miếng, nhìn ánh mắt Triệu Tử Hiên cho hắn, Triệu Hạo Hiên yên lặng nuốt xuống, ăn cơm của chính mình. Mấy món này nhìn là biết không phải đầu bếp làm, mà Triệu Khoan hiện tại không ở đây, vậy nên cũng không phải Triệu Khoan nấu. Triệu Tử Hiên tự nhiên không động tay nấu ăn, cho nên người nấu chỉ còn Bùi Niệm. Với trình độ để ý Bùi Niệm của Triệu Tử Hiên, hắn vẫn là yên tĩnh ăn đi.

Chỉ là Triệu Hạo Hiên khôn khéo như vậy, lại có người không sáng suốt như hắn.

"Cái này là thứ gì vậy?! Cho người ăn sao?! Như thế nào khó ăn như vậy?!" Triệu Vũ Đồng ăn một miếng đã không nhịn được mà phun ra, nàng lớn như vậy còn chưa ăn qua đồ ăn nào khó nuột thế đâu.

"Không thích thì không cần ăn."

Nhìn ánh mắt lạnh băng của Triệu Tử Hiên, Triệu Vũ Đồng vô cùng ủy khuất, mấy thứ này chính là khó ăn mà. Nhưng nàng không dám làm càn trước mặt Triệu Tử Hiên, vậy nên chỉ có thể yên lặng buông bát xuống.

"Vũ Đồng, chúng ta vào nhà bếp xem có cái gì để nấu không đi."

Bởi vì Triệu Tử HIên đã trở lại, Phương Thiến mấy ngày nay vẫn luôn ở lại Triệu trạch, cũng may ả thường xuyên tới đây làm bạn với Triêu Vũ Đồng, những người khác đều đã quen với chuyện này.

Đồ ăn trên bàn xác thực có điểm khó nuốt, Phương Thiến chẳng muốn tử mình chịu khổ ăn mấy đồ đó, dù sao trù nghệ của ả không tổi, chi bằng đến nhà bếp xem có đồ gì để nấu. Với tính tình của Triệu Tử Hiên, đối với Triệu Vũ Đồng nói như vậy, thì đồ ăn khẳng định là do nam nhân kia làm, vừa lúc để ả cùng cậu ta cạnh tranh.

"Thực sự khó ăn vậy sao?!" Thấy Triệu Vũ Đồng cùng Phương Thiến đều vào bếp, Bùi Niệm hơi buồn hỏi. Tuy rằng cậu làm đồ ăn không được ngon, nhưng cũng đã nghiêm túc luyện một tháng. Bị người ta ghét bỏ như vậy, tự nhiên có chút không vui.

"Không có, anh rất thích." Thường ngày ăn bao nhiêu đồ ngon, nhưng đồ do chính tay người yêu mình làm lại là lần đầu tiên, cho dù không ngon hắn cũng vui vẻ chịu đựng.

"Em sau này sẽ luyện tập nhiều hơn, tranh thủ nấu thật ngon." Bùi Niệm hạ quyết tâm, cậu cho tới này đều thực vô dụng, trọng sinh lại, nhất định phải có một cái sở trường.

"Hảo." Nếu Bùi Niệm muốn làm, chỉ cần không rời khỏi hắn, Triệu Tử Hiên tự nhiên sẽ không phản đối.

Vốn muốn để Triệu Tử Hiên thử tay nghề của mình, lại không tới khi đồ ăn mang ra Triệu Tử Hiên đã dùng bữa xong, ngay cả Triệu Hạo Hiên cũng đã ăn xong, Phương Thiến chỉ đành tiếc nuối cùng Triệu Vũ Đồng dùng cơm.

Giải quyết xong cơm nước, Triệu Tử Hiên liền mang theo Bùi Niệm đến phòng khách, Triệu Hạo Hiên không có tự giác mình là bóng đèn, trực tiếp đi theo. Mở TV lên, đang muốn xem tin tức tài chính, không nghĩ tới toàn là tin tức về người cắn người.

"Tang thi." Nhìn tin tức, Bùi Niệm bất giác thốt lên.

"Chị dâu, tang thi gì chứ?!" Triệu Hạo Hiên có chút nghi hoặc, còn không phải người điên nổi loạn cắn người sao?!

"Không có việc gì, ngươi tiếp tục xem đi." Mạt thế chỉ vừa mới bắt đầu, rất nhiều người còn chưa ý thức được vấn đề, Bùi Niệm cũng không dám nói nhiều.

Mạt thế đã đến rồi, Triệu Tử Hiên âm thầm trầm tư, tính toán ngày đi T thị, hắn còn muốn tìm những tâm phúc kiếp trước. Đương nhiên Triệu Tử Hiên để ý nhất chính là người trong lòng của Triệu Hạo Hiên, nhưng hắn không nghĩ đến bởi vì nguyên nhân thay đổi lộ tuyến, mà tình cờ gặp được người Triệu Hạo Hiên thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau