Chương 23
Edit: Giản Mân
Vừa lên xe, Triệu Tử Hiên liền buông Bùi Niệm ra, chuẩn bị đi tắm. Mấy ngày trước tuy vẫn luôn tắm rửa, nhưng hôm nay phải trở về, nếu như xuất hiện trước mặt mọi người mà quần áo không bị bẩn thì khẳng định bị nghi ngờ. Ít nhất hiện tại Triệu Tử Hiên không tính để mọi người biết sự tồn tại của không gian.
Trong thời đại người ăn người mạt thế này, nếu bày hết thảy át chủ bài mình có ra, không khác gì tự tìm đường chết cả.
Thấy Triệu Tử Hiên đi tắm, Bùi Niệm nghĩ hắn hẳn là chưa ăn gì, lập tức từ trong tủ lạnh lấy nguyên liệu ra định nấu bát mì cho hắn.
Triệu Tử Hiên vào thành mười ngày, Bùi Niệm nói không lo lắng chính là gạt người. Trong đội ngũ còn có những người khác, cậu không thể để người khác thấy vẻ mặt bất an của mình, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của mọi người. Cậu còn phải ngăn mọi người đi tìm Triệu Tử Hiên, có thể nói là kiệt sức, thinh thần và thể xác đều mệt mỏi.
Cũng may Triệu Tử Hiên trở về kịp thời, bằng không Bùi Niệm đừng nói là ngăn được mấy người kia, bản thân cậu cũng sẽ đi tìm hắn.
Cậu nấu ăn cũng không giỏi, vất vả nấu mì xong bưng đặt lên bàn, vừa vặn Triệu Tử Hiên tắm xong đi ra.
"Ăn một chút gì đi, anh vào trong thành phố mười ngày, mọi người đều lo lắng muốn điên rồi."
Vừa nãy thấy bộ dáng kia của Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm đau lòng không thôi. Cả hai đời, trừ bỏ lúc Triệu Tử Hiên bị bắt vào viện nghiên cứu, cậu chưa từng thấy hắn chật vật như vậy.
"Em không cần lo lắng cho anh, bộ dáng kia chỉ là để lừa mọi người mà thôi, nào, mau ngồi bên cạnh anh nào." Đây là lần đầu tiên sau khi ở bên nhau bọn họ tách ra lâu như vậy, Triệu Tử Hiên thực sự rất nhớ Bùi Niệm.
Ngồi phía trước Triệu Tử Hiên, nhìn hắn từng ngụm từng ngụm to húp mì, không hề ghét bỏ mì không được ngon, tâm tình Bùi Niệm rốt cuộc tốt hơn một chút. Cậu biết Triệu Tử Hiên đi trung tâm thành phố là vì giúp người dân L thị có thêm cơ hội sống sót. Kiếp trước, L thị chết quá nhiều người.
Ở mạt thế, nhân loại may mắn sống sót mỗi ngày đều ít đi, mà tang thì thì không ngừng tăng lên. Nếu như nhân loại còn sống không đoàn kết với nhau, không khác gì chấp nhận sự diệt vọng, mà đây không phải kết cục mà Bùi Niệm và Triệu Tử Hiên muốn nhìn thấy.
Bởi vậy khi Triệu Tử Hiên nói với hắn muốn một mình đi L thị diệt tang thi, Bùi Niệm không có mở miệng ngăn cản. Trong lòng Bùi Niệm, cậu hiểu rõ vì sao Triệu Tử Hiên làm như vậy, nhưng cho dù hiểu, ủng hộ thì cũng sẽ vì hắn mà lo lắng.
Trong mười ngày này, Bùi Niệm tức giận vô số lần, vì cái gì dị năng chữa trị của mình lại chậm chạp không mạnh lên. Nếu có thể mạnh lên nhanh hơn, cậu liền có thể đi theo Triệu Tử Hiên đi L thị.
Trải qua nhiều ngày nhớ mong, cuối cùng Bùi Niệm tìm được biện pháp giải quyết. Lần sau mặc kệ Triệu Tử Hiên muốn đi đây, cậu đều sẽ đi cùng hắn.
Không gian của hắn có thể chứa người, mà không gian chứa đồ của Triệu Tử Hiên chính là tầng hầm trong không gian của cậu. Về sau thời điểm Triệu Tử Hiên muốn hành động đơn độc, cậu liền đi theo. Hắn có thể giấu cậu ở trong không gian, chờ Triệu Tử Hiên làm việc xong, cảm thấy bên ngoài an toàn liền có thể thả cậu ra ngoài. Mà cậu ở trong không gian, hắn thu đồ vào liền có thể giúp hắn xắp sếp.
Cho dù không thể cùng Triệu Tử Hiên giết tang thi, ít nhất trong thời gian nghỉ ngơi, có thể tạo cho Triệu Tử Hiên một nơi tuyệt đối an toàn.
"Tay nghề Tiểu Niệm càng ngày càng tốt, còn nữa không?! Anh muốn một bát nữa." Nhiều ngày đều chỉ ăn bánh mì cùng trái cây, hôm này rời khỏi thành phố mà hắn cố tình không ăn gì, cho nên vẫn có chút đói.
"Có, em nấu một nồi liền."
Nghe Triệu Tử Hiên nói còn muốn ăn nữa, Bùi Niệm vội vàng đứng dậy cầm bát lấy mì cho hắn. Kỳ thực lúc nấu xong Bùi Niệm đã nếm thử, cậu biết trình độ của mình như nào, nếu không nếm thử trước cậu không dám bưng lên cho Triệu Tử Hiên ăn.
Kỳ thực hương bị cũng chẳng ra sao, miễn cưỡng coi như là ăn được thôi, với thân phân và địa vị của Triệu Tử Hiên, khi nào ăn qua mấy thứ này. Chẳng qua đây là do Bùi Niệm làm, hắn mới cảm thấy ngon.
"Tử Hiên, lần sau nếu anh muốn hành động một mình, mang em cùng đi đi." Cúi mặt xuống, Bùi Niệm nói ra yêu cầu của mình.
"Không được, đối với em quá nguy hiểm." Triệu Tử Hiên không hề nghĩ ngợi mà từ chối, hắn tuyệt đối sẽ không để Bùi Niệm đối mặt với tình cảnh nguy hiểm như vậy.
"Một chút cũng không nguy hiểm, thời điểm anh giết tang thi, em có thể trốn vào trong không gian. Thời điểm an toàn anh có thu thập vật tư vào không gian, như vậy em sẽ biết bên ngoài đa an toàn, có thể ra ngoài." Vô luận thế nào, cậu nhất định phải thuyết phục Triệu Tử Hiên.
"Để em đi theo đi, mấy ngày anh không ở cạnh, em căn bản không dám ngủ."
Mấy ngày nay không có Triệu Tử Hiên ở bên cạnh, cậu vừa ngủ trong lòng liền sợ hãi, không biết bao nhiêu lần gặp ác mộng, còn lo lắng Triệu Tử Hiên xảy ra chuyện, quả thực là chịu đủ dày vỏ. Không phải mỗi Triệu Tử Hiên cần ngủ, cậu cũng cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Nghe Bùi Niệm nói như vậy, Triệu Tử Hiên liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hiện tại mới phát hiện quầng thăm dưới mắt Bùi Niệm rất nghiêm trọng. Hắn lại nghĩ đến lúc mới trọng sinh đi tìm Bùi Niệm, thấy cảnh Bùi Niệm gặp ác mộng, chỉ mới nghĩ đến thôi đã vô cùng đau lòng, là hắn sơ sót.
"Được, về sau đều mang theo em." Dù sao cũng có không gian, chỉ cần hắn không xảy ra chuyện, Bùi Niệm sẽ không gặp nguy hiểm, vì vậy Triệu Tử Hiên lập tức đồng ý với Bùi Niệm, "Chờ lát nữa cùng anh ngủ một chút đi."
Thấy Triệu Tử Hiên đã ăn no, Bùi Niệm liền đứng dậy dọn bát đũa, sau đó bắt đầu kiểm tra túi mà Triệu Tử Hiên mang về.
Vừa mở túi ra, Bùi Niệm liền thấy được một ba lô tinh hạch lớn, nghĩ đến đây chính là một phần thành quả mười ngày của Triệu Tử Hiên, dành cho những đội viên khác trong đội ngũ dùng.
"Dị năng anh thăng cấp rồi?!" Bùi Niệm thiếu chút nữa quên mất Triệu Tử Hiên lần này hành động đơn độc còn có một lý do khác.
"Đã trung giai cấp 3." Tang thi bây giờ không tại thành uy hiểm gì đối với Triệu Tử Hiên, hiện tại hắn cần phòng bị nhất chính là lòng người.
Bùi Niệm yên lặng gật đầu, Triệu Tử Hiên đã cấp 3 rồi, như vậy cậu cũng yên tâm hơn không ít. Với kinh nghiệm ở kiếp trước, Bùi Niệm biết biết hiện tại Triệu Tử Hiên tuyệt đối là dị năng giả cấp 3 duy nhất. Dù sao lúc này ở kiếp trước cũng chẳng có bao nhiêu dị năng giả cấp 2.
Triệu Tử Hiên vào trung tâm thành phố mười ngày, những người trong đội ngũ cũng không nhãn rỗi, bọn họ giết sạch tang thi ở xung quanh. Trong thời gian mười ngày Triệu Tử Hiên rời đi này, Triệu Khoan dựa theo quy định mỗi ngày cấp 5 viên tinh hạch cho mỗi thành viên, để mọi người hấp thu, sau đó tất cả đều thuận lợi tăng lên cấp 2.
Mười người trong đội ngũ, đội trưởng là dị năng giả cấp 3, những người còn lại đều là dị năng giả cấp 2. Với thực lực hiện tại của bọn họ, mặc kệ là đi nơi nào cũng đều thuận lợi hơn rất nhiều.
Sau khi ăn xong, Triệu Tử Hiên liền ôm Bùi NIệm đi ngủ bù. Mặc kệ thắc mắc của những thành viên trong đội, chờ hắn tỉnh dậy rồi tính.
Một giấc ngủ này, hai người ngủ tới giờ cơm chiều.
Bởi vì Triệu Tử Hiên đã trở về, Triệu Khoan cố ý làm nhiều thêm hai món mặn, tính bồi bổ cho Triệu Tử Hiên. Hắn làm vậy cũng chỉ vì nhìn thấy bộ dáng chật vật khi sáng của Triệu Tử Hiên.
"Có cái gì muốn hỏi liền trực tiếp hỏi đi." Ăn một bữa cơm cũng bị bọn họ đánh giá không biết bao nhiêu lần, Triệu Tử Hiên hào phóng cho phép bọn họ được thỏa mãn lòng hiếu kỳ.
"Anh, mười ngày này anh đến trung tâm thành phố làm cái gì a?!" Từ một khắc nhìn thấy Triệu Tử Hiên, Triệu Lập Hiên liền có muôn vàn điều muốn hỏi, bất đắc dĩ Triệu Tử Hiên ra lệnh lên đường, hắn chỉ có thể nhịn một bụng nghi vấn xuống.
"Hôm trước ta phát hiện dị năng của mình đã đến đỉnh cấp cấp 2, cần phải có trợ lực mới có thể thăng cấp. Cho nên ta mới quyết định đi trung tâm thành phố L thị giết tang thi." Kỳ thực Triệu Tử Hiên đã sớm quyết định chuyện này ngay ngày xuất phát, trải qua kiếp trước, Triệu Tử Hiên không có khả năng bỏ qua tang thi ở L thị.
"Vậy...dị năng của anh đã tăng cấp rồi sao?!" Mấy ngày nay bọn họ đều đã lên cấp 2, không biết Triệu Tử Hiên lần này mạo hiểm đi vào nơi tang thi tụ tập có đạt được mục đích hay không.
"Ừm. Hiện tại tại tinh hạch chúng ta đã đủ dùng, vậy nên dùng tốc độ nhanh nhất đi đến T thị. Bộ phận nhỏ tang thi tụ tập không cần để ý nữa, tìm nơi tang thi thụ tập nhiều một chút mà giết."
Triệu Tử Hiên không phải thánh mẫu, tự nhiên sẽ không giết sạch tang thi ở ven đường, chỉ nơi nào nhiều tang thi hắn mới nhúng tay. Những tang thi còn lại để cho những người khác.
Ở thời điểm này dám ra ngoài, đều là người có chút bản lĩnh, nếu Triệu Tử Hiên giết hết tang thi, bọn họ liền không còn cơ hội để luyện tập nữa, việc này đối với họ không phải là chuyện tốt.
Kiếp trước L thị sở dĩ trở thành thành phố chết nguyên nhân là bởi đại bộ phận người trong thành không động thủ, nếu như khi họ thành lập căn cứ, có một thủ lĩnh năng lực mạnh mẽ, tự nhiên sẽ không rơi vào kết cục toàn thành bị diệt.
Người trong thành phố rất an phận, thủ lĩnh lại không tổ chức đội ngũ đi giết tang thi mà tham sống sợ chết, mà tang thi không ngừng tiến hóa, cuối cùng liền trở thành một thành phố chết.
"Anh, lần sau nếu anh định làm chuyện như vậy nữa, liền để mọi người cùng đi đi." Lần này Triệu Tử Hiên một mình hành động, làm cho Triệu Hạo Hiên có cảm giác rất vô lực.
Mười này qua bọn họ đều trải nghiệm cảm giác lo lắng, sợ hãi, sợ Triệu Tử Hiên xảy ra chuyện. Hiện tại dị năng giả trong đội ngũ đều đạt cấp 2, Triệu Hạo Hiên liền nghĩ mặc kệ Triệu Tử Hiên muốn làm gì, bọn họ hẳn đều có thể giúp đỡ.
"Nhìn tình huống mà quyết, tang thi tiến hóa hiện tại đối với ta không tạo thành uy hiếm gì, cho nên điều các ngươi cần làm là tin tưởng ta." Triệu Tử Hiên không muốn giải thích quá nhiều, lấy tình huống mười ngày trước, nếu mọi người đi theo hắn vào trung tâm thành phố, chỉ tạo thành cản trở.
Lấy thực lực của hắn lúc đó, chỉ có thể đảm bảo an toàn của chính mình. Mà dị năng của thành viên trong đội ngũ chưa thăng cấp, ở một nơi tang thi tụ tập đông như vậy, không bị tang thi làm bị thương chiếm tỷ lệ vô cùng nhỏ.
Đi T thị là quyết định của Triệu Tử Hiên, bởi vậy hắn cần phải đảm bảo đưa mọi người đến nơi an toàn, hắn không cho phép bất cứ người nào trong đội ngũ bị tang thi làm bị thương.
"Anh cả...." Triệu Hạo Hiện còn muốn nói tiếp, lại bị Triệu Tử Hiên trực tiếp đánh gãy.
"Được rồi, nên nói ta đều nói rồi. Dựa theo nhóm đã chia, xuất phát đi."
Với tình hình hiện tại, nhưng chuyện đội viên cần biết, Triệu Tử Hiên đã nói hết. Những chuyện khác thì bọn họ chưa cần biết đến, Triệu Tử Hiên đương nhiên sẽ không nhiều lời.
Thấy Triệu Tử Hiên đã hạ quyết định, Triệu Hạo Hiên cũng chỉ có thể từ bỏ, rốt cuộc cho tới nay bọn họ đều dựa theo quyết định của Triệu Tử Hiên, đã thành thói quen. Nếu Triệu Tử Hiên không muốn nói cho bọn họ, mặc kệ bọn họ có tò mò thế nào Triệu Tử Hiên cũng sẽ không mở miệng.
Sau một giấc ngủ ngon, tinh thần Triệu Tử Hiên hiện tại cực kỳ tốt, thấy Bùi Niệm vẫn mệt mỏi, hắn liền để cậu ngồi ở ghế phục, còn hắn thì lái xe.
Lại nói tiếp trong khoảng thời gian này, đều là Triệu Tử Hiên lái xe, hắn chưa từng có trải nghiệm như vậy.
Kiếp trước, trừ bỏ lúc hắn tự mình lái xe đến chung cư tìm Bùi Niệm trước khi mạt thế bùng nổ, thì hầu hết đều là tài xế lái xe mỗi khi hắn cần ra ngoài.
Lần này lại khác, trước khi mạt thế bùng nổ hắn đã cho người làm ở Triệu trạch nghỉ hết, căn bản không nghĩ tới phải lưu lại tài xế, cho nên hiện tại chỉ có thể tự mình lái xe.
Cũng may kiếp trước Triệu Tử Hiên chịu khổ không ít, lái xe mười mấy giờ với hắn mà nói không tính là cái gì.
Nhìn Bùi Niệm ở một bên đã say giấc, Triệu Tử Hiên dừng xe lại, lấy áo khoác đắp cho cậu.
Mặc kệ thế giới có biến thành như thế nào, có người này ở bên cạnh, Triệu Tử Hiên đã mãn nguyện rồi.
Vừa lên xe, Triệu Tử Hiên liền buông Bùi Niệm ra, chuẩn bị đi tắm. Mấy ngày trước tuy vẫn luôn tắm rửa, nhưng hôm nay phải trở về, nếu như xuất hiện trước mặt mọi người mà quần áo không bị bẩn thì khẳng định bị nghi ngờ. Ít nhất hiện tại Triệu Tử Hiên không tính để mọi người biết sự tồn tại của không gian.
Trong thời đại người ăn người mạt thế này, nếu bày hết thảy át chủ bài mình có ra, không khác gì tự tìm đường chết cả.
Thấy Triệu Tử Hiên đi tắm, Bùi Niệm nghĩ hắn hẳn là chưa ăn gì, lập tức từ trong tủ lạnh lấy nguyên liệu ra định nấu bát mì cho hắn.
Triệu Tử Hiên vào thành mười ngày, Bùi Niệm nói không lo lắng chính là gạt người. Trong đội ngũ còn có những người khác, cậu không thể để người khác thấy vẻ mặt bất an của mình, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của mọi người. Cậu còn phải ngăn mọi người đi tìm Triệu Tử Hiên, có thể nói là kiệt sức, thinh thần và thể xác đều mệt mỏi.
Cũng may Triệu Tử Hiên trở về kịp thời, bằng không Bùi Niệm đừng nói là ngăn được mấy người kia, bản thân cậu cũng sẽ đi tìm hắn.
Cậu nấu ăn cũng không giỏi, vất vả nấu mì xong bưng đặt lên bàn, vừa vặn Triệu Tử Hiên tắm xong đi ra.
"Ăn một chút gì đi, anh vào trong thành phố mười ngày, mọi người đều lo lắng muốn điên rồi."
Vừa nãy thấy bộ dáng kia của Triệu Tử Hiên, Bùi Niệm đau lòng không thôi. Cả hai đời, trừ bỏ lúc Triệu Tử Hiên bị bắt vào viện nghiên cứu, cậu chưa từng thấy hắn chật vật như vậy.
"Em không cần lo lắng cho anh, bộ dáng kia chỉ là để lừa mọi người mà thôi, nào, mau ngồi bên cạnh anh nào." Đây là lần đầu tiên sau khi ở bên nhau bọn họ tách ra lâu như vậy, Triệu Tử Hiên thực sự rất nhớ Bùi Niệm.
Ngồi phía trước Triệu Tử Hiên, nhìn hắn từng ngụm từng ngụm to húp mì, không hề ghét bỏ mì không được ngon, tâm tình Bùi Niệm rốt cuộc tốt hơn một chút. Cậu biết Triệu Tử Hiên đi trung tâm thành phố là vì giúp người dân L thị có thêm cơ hội sống sót. Kiếp trước, L thị chết quá nhiều người.
Ở mạt thế, nhân loại may mắn sống sót mỗi ngày đều ít đi, mà tang thì thì không ngừng tăng lên. Nếu như nhân loại còn sống không đoàn kết với nhau, không khác gì chấp nhận sự diệt vọng, mà đây không phải kết cục mà Bùi Niệm và Triệu Tử Hiên muốn nhìn thấy.
Bởi vậy khi Triệu Tử Hiên nói với hắn muốn một mình đi L thị diệt tang thi, Bùi Niệm không có mở miệng ngăn cản. Trong lòng Bùi Niệm, cậu hiểu rõ vì sao Triệu Tử Hiên làm như vậy, nhưng cho dù hiểu, ủng hộ thì cũng sẽ vì hắn mà lo lắng.
Trong mười ngày này, Bùi Niệm tức giận vô số lần, vì cái gì dị năng chữa trị của mình lại chậm chạp không mạnh lên. Nếu có thể mạnh lên nhanh hơn, cậu liền có thể đi theo Triệu Tử Hiên đi L thị.
Trải qua nhiều ngày nhớ mong, cuối cùng Bùi Niệm tìm được biện pháp giải quyết. Lần sau mặc kệ Triệu Tử Hiên muốn đi đây, cậu đều sẽ đi cùng hắn.
Không gian của hắn có thể chứa người, mà không gian chứa đồ của Triệu Tử Hiên chính là tầng hầm trong không gian của cậu. Về sau thời điểm Triệu Tử Hiên muốn hành động đơn độc, cậu liền đi theo. Hắn có thể giấu cậu ở trong không gian, chờ Triệu Tử Hiên làm việc xong, cảm thấy bên ngoài an toàn liền có thể thả cậu ra ngoài. Mà cậu ở trong không gian, hắn thu đồ vào liền có thể giúp hắn xắp sếp.
Cho dù không thể cùng Triệu Tử Hiên giết tang thi, ít nhất trong thời gian nghỉ ngơi, có thể tạo cho Triệu Tử Hiên một nơi tuyệt đối an toàn.
"Tay nghề Tiểu Niệm càng ngày càng tốt, còn nữa không?! Anh muốn một bát nữa." Nhiều ngày đều chỉ ăn bánh mì cùng trái cây, hôm này rời khỏi thành phố mà hắn cố tình không ăn gì, cho nên vẫn có chút đói.
"Có, em nấu một nồi liền."
Nghe Triệu Tử Hiên nói còn muốn ăn nữa, Bùi Niệm vội vàng đứng dậy cầm bát lấy mì cho hắn. Kỳ thực lúc nấu xong Bùi Niệm đã nếm thử, cậu biết trình độ của mình như nào, nếu không nếm thử trước cậu không dám bưng lên cho Triệu Tử Hiên ăn.
Kỳ thực hương bị cũng chẳng ra sao, miễn cưỡng coi như là ăn được thôi, với thân phân và địa vị của Triệu Tử Hiên, khi nào ăn qua mấy thứ này. Chẳng qua đây là do Bùi Niệm làm, hắn mới cảm thấy ngon.
"Tử Hiên, lần sau nếu anh muốn hành động một mình, mang em cùng đi đi." Cúi mặt xuống, Bùi Niệm nói ra yêu cầu của mình.
"Không được, đối với em quá nguy hiểm." Triệu Tử Hiên không hề nghĩ ngợi mà từ chối, hắn tuyệt đối sẽ không để Bùi Niệm đối mặt với tình cảnh nguy hiểm như vậy.
"Một chút cũng không nguy hiểm, thời điểm anh giết tang thi, em có thể trốn vào trong không gian. Thời điểm an toàn anh có thu thập vật tư vào không gian, như vậy em sẽ biết bên ngoài đa an toàn, có thể ra ngoài." Vô luận thế nào, cậu nhất định phải thuyết phục Triệu Tử Hiên.
"Để em đi theo đi, mấy ngày anh không ở cạnh, em căn bản không dám ngủ."
Mấy ngày nay không có Triệu Tử Hiên ở bên cạnh, cậu vừa ngủ trong lòng liền sợ hãi, không biết bao nhiêu lần gặp ác mộng, còn lo lắng Triệu Tử Hiên xảy ra chuyện, quả thực là chịu đủ dày vỏ. Không phải mỗi Triệu Tử Hiên cần ngủ, cậu cũng cần phải nghỉ ngơi thật tốt.
Nghe Bùi Niệm nói như vậy, Triệu Tử Hiên liền ngẩng đầu nhìn thoáng qua, hiện tại mới phát hiện quầng thăm dưới mắt Bùi Niệm rất nghiêm trọng. Hắn lại nghĩ đến lúc mới trọng sinh đi tìm Bùi Niệm, thấy cảnh Bùi Niệm gặp ác mộng, chỉ mới nghĩ đến thôi đã vô cùng đau lòng, là hắn sơ sót.
"Được, về sau đều mang theo em." Dù sao cũng có không gian, chỉ cần hắn không xảy ra chuyện, Bùi Niệm sẽ không gặp nguy hiểm, vì vậy Triệu Tử Hiên lập tức đồng ý với Bùi Niệm, "Chờ lát nữa cùng anh ngủ một chút đi."
Thấy Triệu Tử Hiên đã ăn no, Bùi Niệm liền đứng dậy dọn bát đũa, sau đó bắt đầu kiểm tra túi mà Triệu Tử Hiên mang về.
Vừa mở túi ra, Bùi Niệm liền thấy được một ba lô tinh hạch lớn, nghĩ đến đây chính là một phần thành quả mười ngày của Triệu Tử Hiên, dành cho những đội viên khác trong đội ngũ dùng.
"Dị năng anh thăng cấp rồi?!" Bùi Niệm thiếu chút nữa quên mất Triệu Tử Hiên lần này hành động đơn độc còn có một lý do khác.
"Đã trung giai cấp 3." Tang thi bây giờ không tại thành uy hiểm gì đối với Triệu Tử Hiên, hiện tại hắn cần phòng bị nhất chính là lòng người.
Bùi Niệm yên lặng gật đầu, Triệu Tử Hiên đã cấp 3 rồi, như vậy cậu cũng yên tâm hơn không ít. Với kinh nghiệm ở kiếp trước, Bùi Niệm biết biết hiện tại Triệu Tử Hiên tuyệt đối là dị năng giả cấp 3 duy nhất. Dù sao lúc này ở kiếp trước cũng chẳng có bao nhiêu dị năng giả cấp 2.
Triệu Tử Hiên vào trung tâm thành phố mười ngày, những người trong đội ngũ cũng không nhãn rỗi, bọn họ giết sạch tang thi ở xung quanh. Trong thời gian mười ngày Triệu Tử Hiên rời đi này, Triệu Khoan dựa theo quy định mỗi ngày cấp 5 viên tinh hạch cho mỗi thành viên, để mọi người hấp thu, sau đó tất cả đều thuận lợi tăng lên cấp 2.
Mười người trong đội ngũ, đội trưởng là dị năng giả cấp 3, những người còn lại đều là dị năng giả cấp 2. Với thực lực hiện tại của bọn họ, mặc kệ là đi nơi nào cũng đều thuận lợi hơn rất nhiều.
Sau khi ăn xong, Triệu Tử Hiên liền ôm Bùi NIệm đi ngủ bù. Mặc kệ thắc mắc của những thành viên trong đội, chờ hắn tỉnh dậy rồi tính.
Một giấc ngủ này, hai người ngủ tới giờ cơm chiều.
Bởi vì Triệu Tử Hiên đã trở về, Triệu Khoan cố ý làm nhiều thêm hai món mặn, tính bồi bổ cho Triệu Tử Hiên. Hắn làm vậy cũng chỉ vì nhìn thấy bộ dáng chật vật khi sáng của Triệu Tử Hiên.
"Có cái gì muốn hỏi liền trực tiếp hỏi đi." Ăn một bữa cơm cũng bị bọn họ đánh giá không biết bao nhiêu lần, Triệu Tử Hiên hào phóng cho phép bọn họ được thỏa mãn lòng hiếu kỳ.
"Anh, mười ngày này anh đến trung tâm thành phố làm cái gì a?!" Từ một khắc nhìn thấy Triệu Tử Hiên, Triệu Lập Hiên liền có muôn vàn điều muốn hỏi, bất đắc dĩ Triệu Tử Hiên ra lệnh lên đường, hắn chỉ có thể nhịn một bụng nghi vấn xuống.
"Hôm trước ta phát hiện dị năng của mình đã đến đỉnh cấp cấp 2, cần phải có trợ lực mới có thể thăng cấp. Cho nên ta mới quyết định đi trung tâm thành phố L thị giết tang thi." Kỳ thực Triệu Tử Hiên đã sớm quyết định chuyện này ngay ngày xuất phát, trải qua kiếp trước, Triệu Tử Hiên không có khả năng bỏ qua tang thi ở L thị.
"Vậy...dị năng của anh đã tăng cấp rồi sao?!" Mấy ngày nay bọn họ đều đã lên cấp 2, không biết Triệu Tử Hiên lần này mạo hiểm đi vào nơi tang thi tụ tập có đạt được mục đích hay không.
"Ừm. Hiện tại tại tinh hạch chúng ta đã đủ dùng, vậy nên dùng tốc độ nhanh nhất đi đến T thị. Bộ phận nhỏ tang thi tụ tập không cần để ý nữa, tìm nơi tang thi thụ tập nhiều một chút mà giết."
Triệu Tử Hiên không phải thánh mẫu, tự nhiên sẽ không giết sạch tang thi ở ven đường, chỉ nơi nào nhiều tang thi hắn mới nhúng tay. Những tang thi còn lại để cho những người khác.
Ở thời điểm này dám ra ngoài, đều là người có chút bản lĩnh, nếu Triệu Tử Hiên giết hết tang thi, bọn họ liền không còn cơ hội để luyện tập nữa, việc này đối với họ không phải là chuyện tốt.
Kiếp trước L thị sở dĩ trở thành thành phố chết nguyên nhân là bởi đại bộ phận người trong thành không động thủ, nếu như khi họ thành lập căn cứ, có một thủ lĩnh năng lực mạnh mẽ, tự nhiên sẽ không rơi vào kết cục toàn thành bị diệt.
Người trong thành phố rất an phận, thủ lĩnh lại không tổ chức đội ngũ đi giết tang thi mà tham sống sợ chết, mà tang thi không ngừng tiến hóa, cuối cùng liền trở thành một thành phố chết.
"Anh, lần sau nếu anh định làm chuyện như vậy nữa, liền để mọi người cùng đi đi." Lần này Triệu Tử Hiên một mình hành động, làm cho Triệu Hạo Hiên có cảm giác rất vô lực.
Mười này qua bọn họ đều trải nghiệm cảm giác lo lắng, sợ hãi, sợ Triệu Tử Hiên xảy ra chuyện. Hiện tại dị năng giả trong đội ngũ đều đạt cấp 2, Triệu Hạo Hiên liền nghĩ mặc kệ Triệu Tử Hiên muốn làm gì, bọn họ hẳn đều có thể giúp đỡ.
"Nhìn tình huống mà quyết, tang thi tiến hóa hiện tại đối với ta không tạo thành uy hiếm gì, cho nên điều các ngươi cần làm là tin tưởng ta." Triệu Tử Hiên không muốn giải thích quá nhiều, lấy tình huống mười ngày trước, nếu mọi người đi theo hắn vào trung tâm thành phố, chỉ tạo thành cản trở.
Lấy thực lực của hắn lúc đó, chỉ có thể đảm bảo an toàn của chính mình. Mà dị năng của thành viên trong đội ngũ chưa thăng cấp, ở một nơi tang thi tụ tập đông như vậy, không bị tang thi làm bị thương chiếm tỷ lệ vô cùng nhỏ.
Đi T thị là quyết định của Triệu Tử Hiên, bởi vậy hắn cần phải đảm bảo đưa mọi người đến nơi an toàn, hắn không cho phép bất cứ người nào trong đội ngũ bị tang thi làm bị thương.
"Anh cả...." Triệu Hạo Hiện còn muốn nói tiếp, lại bị Triệu Tử Hiên trực tiếp đánh gãy.
"Được rồi, nên nói ta đều nói rồi. Dựa theo nhóm đã chia, xuất phát đi."
Với tình hình hiện tại, nhưng chuyện đội viên cần biết, Triệu Tử Hiên đã nói hết. Những chuyện khác thì bọn họ chưa cần biết đến, Triệu Tử Hiên đương nhiên sẽ không nhiều lời.
Thấy Triệu Tử Hiên đã hạ quyết định, Triệu Hạo Hiên cũng chỉ có thể từ bỏ, rốt cuộc cho tới nay bọn họ đều dựa theo quyết định của Triệu Tử Hiên, đã thành thói quen. Nếu Triệu Tử Hiên không muốn nói cho bọn họ, mặc kệ bọn họ có tò mò thế nào Triệu Tử Hiên cũng sẽ không mở miệng.
Sau một giấc ngủ ngon, tinh thần Triệu Tử Hiên hiện tại cực kỳ tốt, thấy Bùi Niệm vẫn mệt mỏi, hắn liền để cậu ngồi ở ghế phục, còn hắn thì lái xe.
Lại nói tiếp trong khoảng thời gian này, đều là Triệu Tử Hiên lái xe, hắn chưa từng có trải nghiệm như vậy.
Kiếp trước, trừ bỏ lúc hắn tự mình lái xe đến chung cư tìm Bùi Niệm trước khi mạt thế bùng nổ, thì hầu hết đều là tài xế lái xe mỗi khi hắn cần ra ngoài.
Lần này lại khác, trước khi mạt thế bùng nổ hắn đã cho người làm ở Triệu trạch nghỉ hết, căn bản không nghĩ tới phải lưu lại tài xế, cho nên hiện tại chỉ có thể tự mình lái xe.
Cũng may kiếp trước Triệu Tử Hiên chịu khổ không ít, lái xe mười mấy giờ với hắn mà nói không tính là cái gì.
Nhìn Bùi Niệm ở một bên đã say giấc, Triệu Tử Hiên dừng xe lại, lấy áo khoác đắp cho cậu.
Mặc kệ thế giới có biến thành như thế nào, có người này ở bên cạnh, Triệu Tử Hiên đã mãn nguyện rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất