Trọng Sinh Gả Cho Chú Của Tra Công
Chương 16
Một lúc sau, ông cụ Hoắc bắt đầu công bố người sẽ trở thành gia chủ Hoắc gia. Trong lòng đại đa số mọi người ở đây đều đã có được đáp án của mình, ở Hoắc gia cũng chỉ có hai người có khả năng trở thành gia chủ đó là Hoắc Thần và Hoắc Cảnh Hành.
" Mọi người, hôm nay có mặt đầy đủ người Hoắc gia ở đây tôi cũng muốn công bố một việc hệ trọng. Lão già tôi đây đã đến tuổi xế chiều cũng không thể tiếp tục gánh vác Hoắc gia to lớn nữa..." Ông ngừng lại một lúc rồi lại tiếp tục phát biểu " ...cũng nên để con cháu thay mình gánh vác rồi. Cho nên, gia chủ đời tiếp theo của Hoắc gia...sẽ do Hoắc Thần đảm nhận!"
Sau khi công bố xong, phía dưới là một khoảng không im lặng, ai nấy cũng ngạc nhiên trước quyết định của ông cụ Hoắc. Vị gia chủ bọn họ ngầm nhận định không phải Hoắc Thần nhưng cư nhiên anh lại trở thành gia chủ. Mà Lâm Uyển Như - mẹ của Hoắc Cảnh Hành đang cười đắt ý vẻ mặt cũng cứng đờ, mọi chuyện đã tiến triển theo ý bà ta mong muốn nhưng bây giờ... Có một số người đã lên tiếng phản đối việc này, nhân đó bà ta lập tức lấy điện thoại gọi cho con trai.
[ Alo, mẹ mẹ gọi con chi vậy?"
" Con đang ở đâu vậy? Mau vào nhà nhanh đi, ông nội con muốn giao lại Hoắc gia cho chú con rồi kìa!"
[ ...Có sao đâu mẹ, chú ba...]
Tút, tút, tút
......................
Sau việc này, ông cụ Hoắc cho người tiễn khách khứa về hết, trong phòng khách chỉ còn lại người của Hoắc gia. Lúc Hoắc Cảnh Hành vào tới đã thấy ông cụ Hoắc chống gậy ngồi trên sô pha xung quanh là ba mẹ hắn, chú ba và cái người vừa kết hôn kia, còn lại là cô dì, chú bác, cậu mợ gì gì đó đang nhao nhao hết cả lên.
" Anh hai, em không đồng ý việc Hoắc Thần trở thành gia chủ. Cảnh Hành nó là cháu đích tôn của anh lại còn do anh bồi dưỡng, sao lại không phải nó mà là Hoắc Thần chứ?!"
" Đúng đó, anh anh xem Cảnh Hành nó đã lớn vậy rồi giao Hoắc gia cho nó cũng là đương nhiên mà!"
Vân vân và mây mây, có người đầu tiên lên tiếng mấy người tiếp theo cũng lần lượt phản đối. Lâm Uyển Như thấy con trai liền kéo hắn ngồi bên cạnh mình, bây giờ bà ta cũng lên tiếng chất vấn " Ba, con không hiểu Cảnh Hành là do ba bồi dưỡng để trở thành gia chủ mà bây giờ ba lại muốn để chú ba thay thế nó sao"
" Bà im lặng một chút đi" Hoắc Kiến Quân ngồi bên cạnh thấy vợ mình như vậy cũng kéo tay bà ta nhắc nhở.
Lâm Uyển Như không để ý đến chồng mình, bực bội hất tay ông ra " Bộ tôi nói không đúng sao?"
" Vậy là các người không đồng ý việc tôi trở thành gia chủ Hoắc gia sao?" Hoắc Thần liếc mắt nhìn một vòng những người trong phòng, những người bị Hoắc Thần liếc qua đều lạnh cả sống lưng.
"..."
" Các người nghĩ ý kiến của các người có tác dụng sao?" Hoắc Thần từ tốn lên tiếng, cả mắt và tay đều đang tập trung lột vỏ cam cho cậu.
Rầm, người chú bác, cậu dượng nào đó của anh tức giận đập bàn một cái " Nói vậy là sao hả, Hoắc Thần con ngày càng không xem ai ra gì rồi đó!"
Ông cụ Hoắc nãy giờ đều mặc bọn họ chất vấn cuối cùng không nhìn được nữa gõ mạnh cây gậy xuống sàn " Im lặng hết cho ta!"
" Cảnh Hành dù được bồi dưỡng từ nhỏ nhưng làm việc còn quá hấp tấp, khả năng giải quyết vấn đề vẫn chưa đủ. Các người muốn để một đứa trẻ chưa đủ năng lực dẫn dắt Hoắc gia sao?" Ông cụ tức giận lớn tiếng nói
Phòng khách lại trở nên im lặng, trước sự tức giận của ông cụ mấy người lúc đầu còn nhốn nháo đã yên phận trở lại, Hoắc Thần thì vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì mà bóc cho cậu thêm một múi cam nữa.
" Mọi người, hôm nay có mặt đầy đủ người Hoắc gia ở đây tôi cũng muốn công bố một việc hệ trọng. Lão già tôi đây đã đến tuổi xế chiều cũng không thể tiếp tục gánh vác Hoắc gia to lớn nữa..." Ông ngừng lại một lúc rồi lại tiếp tục phát biểu " ...cũng nên để con cháu thay mình gánh vác rồi. Cho nên, gia chủ đời tiếp theo của Hoắc gia...sẽ do Hoắc Thần đảm nhận!"
Sau khi công bố xong, phía dưới là một khoảng không im lặng, ai nấy cũng ngạc nhiên trước quyết định của ông cụ Hoắc. Vị gia chủ bọn họ ngầm nhận định không phải Hoắc Thần nhưng cư nhiên anh lại trở thành gia chủ. Mà Lâm Uyển Như - mẹ của Hoắc Cảnh Hành đang cười đắt ý vẻ mặt cũng cứng đờ, mọi chuyện đã tiến triển theo ý bà ta mong muốn nhưng bây giờ... Có một số người đã lên tiếng phản đối việc này, nhân đó bà ta lập tức lấy điện thoại gọi cho con trai.
[ Alo, mẹ mẹ gọi con chi vậy?"
" Con đang ở đâu vậy? Mau vào nhà nhanh đi, ông nội con muốn giao lại Hoắc gia cho chú con rồi kìa!"
[ ...Có sao đâu mẹ, chú ba...]
Tút, tút, tút
......................
Sau việc này, ông cụ Hoắc cho người tiễn khách khứa về hết, trong phòng khách chỉ còn lại người của Hoắc gia. Lúc Hoắc Cảnh Hành vào tới đã thấy ông cụ Hoắc chống gậy ngồi trên sô pha xung quanh là ba mẹ hắn, chú ba và cái người vừa kết hôn kia, còn lại là cô dì, chú bác, cậu mợ gì gì đó đang nhao nhao hết cả lên.
" Anh hai, em không đồng ý việc Hoắc Thần trở thành gia chủ. Cảnh Hành nó là cháu đích tôn của anh lại còn do anh bồi dưỡng, sao lại không phải nó mà là Hoắc Thần chứ?!"
" Đúng đó, anh anh xem Cảnh Hành nó đã lớn vậy rồi giao Hoắc gia cho nó cũng là đương nhiên mà!"
Vân vân và mây mây, có người đầu tiên lên tiếng mấy người tiếp theo cũng lần lượt phản đối. Lâm Uyển Như thấy con trai liền kéo hắn ngồi bên cạnh mình, bây giờ bà ta cũng lên tiếng chất vấn " Ba, con không hiểu Cảnh Hành là do ba bồi dưỡng để trở thành gia chủ mà bây giờ ba lại muốn để chú ba thay thế nó sao"
" Bà im lặng một chút đi" Hoắc Kiến Quân ngồi bên cạnh thấy vợ mình như vậy cũng kéo tay bà ta nhắc nhở.
Lâm Uyển Như không để ý đến chồng mình, bực bội hất tay ông ra " Bộ tôi nói không đúng sao?"
" Vậy là các người không đồng ý việc tôi trở thành gia chủ Hoắc gia sao?" Hoắc Thần liếc mắt nhìn một vòng những người trong phòng, những người bị Hoắc Thần liếc qua đều lạnh cả sống lưng.
"..."
" Các người nghĩ ý kiến của các người có tác dụng sao?" Hoắc Thần từ tốn lên tiếng, cả mắt và tay đều đang tập trung lột vỏ cam cho cậu.
Rầm, người chú bác, cậu dượng nào đó của anh tức giận đập bàn một cái " Nói vậy là sao hả, Hoắc Thần con ngày càng không xem ai ra gì rồi đó!"
Ông cụ Hoắc nãy giờ đều mặc bọn họ chất vấn cuối cùng không nhìn được nữa gõ mạnh cây gậy xuống sàn " Im lặng hết cho ta!"
" Cảnh Hành dù được bồi dưỡng từ nhỏ nhưng làm việc còn quá hấp tấp, khả năng giải quyết vấn đề vẫn chưa đủ. Các người muốn để một đứa trẻ chưa đủ năng lực dẫn dắt Hoắc gia sao?" Ông cụ tức giận lớn tiếng nói
Phòng khách lại trở nên im lặng, trước sự tức giận của ông cụ mấy người lúc đầu còn nhốn nháo đã yên phận trở lại, Hoắc Thần thì vẫn nhởn nhơ như không có chuyện gì mà bóc cho cậu thêm một múi cam nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất