Trọng Sinh Lên Như Diều Gặp Gió
Chương 42: Kiếp Này Ta Muốn Tung Đòn Mạnh! (2)
Ở trên con đường làm quan này, ngày sau còn có thể có nhiều kẻ địch hơn, kẻ địch càng mạnh hơn xuất hiện, một đời này, hắn sẽ không khúm núm nữa, mà là muốn tung cú đấm mạnh mẽ!
“Ngươi!”
Giang Dật Vân không ngờ, gã công chức nho nhỏ không chút bối cảnh trước mắt này, thế mà lời nói ra so với hắn còn kiêu ngạo hơn gấp trăm lần.
Anh dựa vào cái gì khiến cả nhà bọn họ không có kết cục tốt?
Ảo tưởng sao?
Hay là đầu óc bị cửa kẹp!
“Buồn cười, đây là chuyện cười lớn nhất tôi từng nghe được!”
“Cậu cũng chỉ có thể phát ra chút lời hung hăng mà thôi, cậu đã cố chấp ngu xuẩn, như vậy cậu cứ chờ ngày sau hối hận đi.” Giang Dật Vân hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lên xe, đạp chân ga rời khỏi.
Nhìn bóng lưng chiếc xe hơi kia đi xa, ánh mắt Tần Nghị lạnh như băng.
Hai kiếp làm người hắn biết, chỉ cần mình không phạm sai lầm, như vậy cho dù đối phương chức vị cao hơn hắn, cũng không thể làm gì đối với mình, nhiều nhất chỉ là không thăng chức.
Không thăng chức?
Đây không phải cách sống kiếp này của Tần Nghị!
Giang Dật Vân đã muốn xé rách da mặt với hắn, Tần Nghị tự nhiên cũng sẽ không ngồi chờ chết.
“Giang Dật Vân không phải trọng điểm, phụ thân Giang Quang Khải sau lưng hắn mới là trọng điểm!” Tần Nghị thầm nghĩ.
“Phó thị trưởng thành phố Giang Bắc?”
Tần Nghị cố gắng nhớ lại tất cả tin tức kiếp trước liên quan tới Giang Quang Khải này.
Làm nhân viên chính phủ, đối với một ít lãnh đạo thay đổi chức vị, đối với thông cáo sự tích của một ít lãnh đạo sau khi vi phạm pháp luật, tự nhiên là cực kỳ chú ý.
Cho dù bạn không quá thích chú ý, bình thường lúc nói chuyện phiếm trong văn phòng, không ít đồng nghiệp cũng sẽ thích buôn chuyện, hầu như đều sẽ truyền vào trong tai.
Lấy Trần Minh bị bắt, không cần xem thông báo, không ít nhân sĩ hót hớt các ban ngành đã sớm một đồn mười mười đồn trăm.
Tần Nghị nhớ lại mọi thứ về Giang Quang Khải này, chính là nghĩ có thể từ trên thân người này chộp được một ít cơ hội lật ngược thế cờ cho hắn hay không.
Ví dụ như Trần Minh.
Một khi bị hắn bắt được cơ hội, như vậy sẽ nắm chắc thắng lợi.
“Không có!”
“Kiếp trước Giang Quang Khải này cũng không có bất cứ chuyện vi phạm kỷ luật pháp luật nào!” Sắc mặt Tần Nghị nhất thời trở nên ngưng trọng.
Kẻ địch không có sơ hở, đây mới là chuyện đau đầu nhất.
Như vậy, hắn liền không có điểm để lật ngược thế cờ!
Nhưng sau khi hắn lại cẩn thận nhớ một phen, thật sự chưa phát hiện Giang Quang Khải này có sự tích gì vi phạm kỷ luật pháp luật.
“Kiếp trước, Giang Quang Khải trong lúc đảm nhiệm phó thị trưởng thành phố Giang Bắc, thật sự rất vững, cũng không có một chút điều tiếng nào về hắn, về sau tựa như phó thị trưởng này còn làm đến lui ở tuyến 2, cuối cùng thuận lợi về hưu.”
Trong ký ức, một điều tiếng duy nhất về Giang Quang Khải là liên quan nhà hắn, không phải của hắn! Hình như là hắn về hưu năm thứ hai, vợ hắn ở một cửa hàng dùng bữa, bởi vì một nữ nhân viên phục vụ không cẩn thận làm bẩn quần áo bà ta, tuy nhân viên phục vụ kia không ngừng xin lỗi, nhưng vẫn như cũ bị bà ta lớn tiếng răn dạy, hơn nữa nói một ít lời cực kỳ khó nghe.
Ví dụ như cô chỉ là một nhân viên phục vụ thấp kém, cả đời đều chỉ xứng phục vụ cho người ta, một tháng tiền lương của cô cũng không đủ đền một bộ quần áo của tôi vân vân, cuối cùng còn tát một cái lên mặt nữ nhân viên phục vụ kia.
Bởi vì lúc ấy internet đã cực kỳ phát triển, lại là thời đại video ngắn, cho nên video bà ta bắt nạt nữ nhân viên phục vụ kia bị đăng lên mạng, dẫn lên sóng to gió lớn.
Không ít dân mạng đều là nói có thể tha người ta thì tha cho người ta.
Cuối cùng còn có dân mạng tra tìm, phát hiện bà dì này lại là phu nhân của phó thị trưởng thành phố Giang Bắc ngày xưa.
Về sau sự tình lên men, thậm chí còn có người tố cáo vì sao phu nhân phó thị trưởng trước đây một bộ quần áo hơn mười ngàn tệ, có phải tiền phó thị trưởng tham ô hay không vân vân.
Cuối cùng, thật sự có ủy ban kỷ luật đi điều tra.
Khiến người ta rơi cả mắt kính là, thật sự tra ra Giang gia kia tiền tài có vấn đề!
Đương nhiên, sự tình phía sau Tần Nghị cũng không quá mức chú ý, cho nên cũng không phải hiểu biết quá chi tiết.
Về sau, các loại tin đồn truyền ra, vị phu nhân cựu phó thị trưởng này vẫn luôn tương đối kiêu ngạo ương ngạnh, bị không ít người thầm gọi là người đàn bà chanh chua!
Có thể nói, vị phu nhân cựu phó thị trưởng này coi như là đào hố hại chồng.
May mà Giang Quang Khải lúc ấy đã về hưu, nếu là thời điểm tại chức bị vợ chơi một vố như vậy, nhắm chừng tâm tính cũng tan vỡ! Tuyệt phẩm đào hố hại chồng nha!
“Kiêu ngạo ương ngạnh?” Tần Nghị sờ cằm, Giang Dật Vân kia tính cách trái lại kế thừa mẹ của gã, mẹ con đều kiêu ngạo ương ngạnh!
“Ngươi!”
Giang Dật Vân không ngờ, gã công chức nho nhỏ không chút bối cảnh trước mắt này, thế mà lời nói ra so với hắn còn kiêu ngạo hơn gấp trăm lần.
Anh dựa vào cái gì khiến cả nhà bọn họ không có kết cục tốt?
Ảo tưởng sao?
Hay là đầu óc bị cửa kẹp!
“Buồn cười, đây là chuyện cười lớn nhất tôi từng nghe được!”
“Cậu cũng chỉ có thể phát ra chút lời hung hăng mà thôi, cậu đã cố chấp ngu xuẩn, như vậy cậu cứ chờ ngày sau hối hận đi.” Giang Dật Vân hừ lạnh một tiếng, trực tiếp lên xe, đạp chân ga rời khỏi.
Nhìn bóng lưng chiếc xe hơi kia đi xa, ánh mắt Tần Nghị lạnh như băng.
Hai kiếp làm người hắn biết, chỉ cần mình không phạm sai lầm, như vậy cho dù đối phương chức vị cao hơn hắn, cũng không thể làm gì đối với mình, nhiều nhất chỉ là không thăng chức.
Không thăng chức?
Đây không phải cách sống kiếp này của Tần Nghị!
Giang Dật Vân đã muốn xé rách da mặt với hắn, Tần Nghị tự nhiên cũng sẽ không ngồi chờ chết.
“Giang Dật Vân không phải trọng điểm, phụ thân Giang Quang Khải sau lưng hắn mới là trọng điểm!” Tần Nghị thầm nghĩ.
“Phó thị trưởng thành phố Giang Bắc?”
Tần Nghị cố gắng nhớ lại tất cả tin tức kiếp trước liên quan tới Giang Quang Khải này.
Làm nhân viên chính phủ, đối với một ít lãnh đạo thay đổi chức vị, đối với thông cáo sự tích của một ít lãnh đạo sau khi vi phạm pháp luật, tự nhiên là cực kỳ chú ý.
Cho dù bạn không quá thích chú ý, bình thường lúc nói chuyện phiếm trong văn phòng, không ít đồng nghiệp cũng sẽ thích buôn chuyện, hầu như đều sẽ truyền vào trong tai.
Lấy Trần Minh bị bắt, không cần xem thông báo, không ít nhân sĩ hót hớt các ban ngành đã sớm một đồn mười mười đồn trăm.
Tần Nghị nhớ lại mọi thứ về Giang Quang Khải này, chính là nghĩ có thể từ trên thân người này chộp được một ít cơ hội lật ngược thế cờ cho hắn hay không.
Ví dụ như Trần Minh.
Một khi bị hắn bắt được cơ hội, như vậy sẽ nắm chắc thắng lợi.
“Không có!”
“Kiếp trước Giang Quang Khải này cũng không có bất cứ chuyện vi phạm kỷ luật pháp luật nào!” Sắc mặt Tần Nghị nhất thời trở nên ngưng trọng.
Kẻ địch không có sơ hở, đây mới là chuyện đau đầu nhất.
Như vậy, hắn liền không có điểm để lật ngược thế cờ!
Nhưng sau khi hắn lại cẩn thận nhớ một phen, thật sự chưa phát hiện Giang Quang Khải này có sự tích gì vi phạm kỷ luật pháp luật.
“Kiếp trước, Giang Quang Khải trong lúc đảm nhiệm phó thị trưởng thành phố Giang Bắc, thật sự rất vững, cũng không có một chút điều tiếng nào về hắn, về sau tựa như phó thị trưởng này còn làm đến lui ở tuyến 2, cuối cùng thuận lợi về hưu.”
Trong ký ức, một điều tiếng duy nhất về Giang Quang Khải là liên quan nhà hắn, không phải của hắn! Hình như là hắn về hưu năm thứ hai, vợ hắn ở một cửa hàng dùng bữa, bởi vì một nữ nhân viên phục vụ không cẩn thận làm bẩn quần áo bà ta, tuy nhân viên phục vụ kia không ngừng xin lỗi, nhưng vẫn như cũ bị bà ta lớn tiếng răn dạy, hơn nữa nói một ít lời cực kỳ khó nghe.
Ví dụ như cô chỉ là một nhân viên phục vụ thấp kém, cả đời đều chỉ xứng phục vụ cho người ta, một tháng tiền lương của cô cũng không đủ đền một bộ quần áo của tôi vân vân, cuối cùng còn tát một cái lên mặt nữ nhân viên phục vụ kia.
Bởi vì lúc ấy internet đã cực kỳ phát triển, lại là thời đại video ngắn, cho nên video bà ta bắt nạt nữ nhân viên phục vụ kia bị đăng lên mạng, dẫn lên sóng to gió lớn.
Không ít dân mạng đều là nói có thể tha người ta thì tha cho người ta.
Cuối cùng còn có dân mạng tra tìm, phát hiện bà dì này lại là phu nhân của phó thị trưởng thành phố Giang Bắc ngày xưa.
Về sau sự tình lên men, thậm chí còn có người tố cáo vì sao phu nhân phó thị trưởng trước đây một bộ quần áo hơn mười ngàn tệ, có phải tiền phó thị trưởng tham ô hay không vân vân.
Cuối cùng, thật sự có ủy ban kỷ luật đi điều tra.
Khiến người ta rơi cả mắt kính là, thật sự tra ra Giang gia kia tiền tài có vấn đề!
Đương nhiên, sự tình phía sau Tần Nghị cũng không quá mức chú ý, cho nên cũng không phải hiểu biết quá chi tiết.
Về sau, các loại tin đồn truyền ra, vị phu nhân cựu phó thị trưởng này vẫn luôn tương đối kiêu ngạo ương ngạnh, bị không ít người thầm gọi là người đàn bà chanh chua!
Có thể nói, vị phu nhân cựu phó thị trưởng này coi như là đào hố hại chồng.
May mà Giang Quang Khải lúc ấy đã về hưu, nếu là thời điểm tại chức bị vợ chơi một vố như vậy, nhắm chừng tâm tính cũng tan vỡ! Tuyệt phẩm đào hố hại chồng nha!
“Kiêu ngạo ương ngạnh?” Tần Nghị sờ cằm, Giang Dật Vân kia tính cách trái lại kế thừa mẹ của gã, mẹ con đều kiêu ngạo ương ngạnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất