Trọng Sinh Mạt Thế, Nữ Phụ Điên Cuồng Trữ Hàng Hóa Làm Nhiệm Vụ Để Sinh Tồn!
Chương 28:
Rau củ quả chắc chắn đã bị càn quét sạch, còn đồ trong tủ lạnh của cửa hàng này, Hứa Lê cũng lấy hết, sau đó cô chọn lọc lấy một số loại dễ làm, hoặc là đồ ăn vặt mà mình thích.
Càn quét xong một cửa hàng này, Hứa Lê đi sang bên phải.
Khi đi qua bãi đậu xe, Hứa Lê thấy ở cửa bãi đậu xe có khá nhiều thây ma đang đi lang thang, chỉ vì có rào chắn ra vào nên những thây ma không có não không biết dựa vào tường mà đi ra, khi không gặp kích thích mà gặp vật cản thì chỉ biết đi lang thang trở về.
Bãi đậu xe trông tối om, rất u ám, Hứa Lê thu hồi tầm mắt, đi qua bãi đậu xe, đi về phía cửa hàng tiện lợi.
Nhưng khi đi đến cửa hàng tiện lợi, cô phát hiện cửa hàng tiện lợi đã bị ai đó đóng lại từ bên trong, hẳn là có người sống.
Đã có người, Hứa Lê cũng lười vào, mà là nhân lúc thây ma đi xa chạy sang bên kia đường vào cửa hàng tiện lợi mà cô thấy mở cửa trước đó.
Cửa hàng tiện lợi không lớn, bên trong bày biện đồ đạc chật ních, mặc dù số lượng không nhiều nhưng tổng lượng không ít.
Hứa Lê trước tiên là lấy hết đồ trong tủ lạnh của cửa hàng tiện lợi, sau đó lấy hết nước khoáng dung tích 4L5L8L, cuối cùng đi đến nơi để đồ dùng hàng ngày, lấy chổi, cây lau nhà, còn lấy một số đồ như kéo cắt móng tay, kéo nhỏ, dao gọt hoa quả, xô nước...
Tất nhiên, băng vệ sinh và giấy vệ sinh cô cũng không bỏ qua, mì ăn liền cũng chọn lọc lấy một số.
Lấy hết đồ mình thích bên ngoài, Hứa Lê vào kho hàng.
Kho hàng của cửa hàng tiện lợi này sẽ không quá lớn, đồ bên trong cũng không nhiều, cửa hàng tiện lợi chuỗi thường hai ba ngày mới nhập hàng một lần, Hứa Lê lấy một số đồ uống, lấy hết bia, những thứ khác cô đều không động vào.
Mục tiêu tiếp theo của cô là cửa hàng trái cây ở mặt tiền thứ ba bên cạnh.
Hứa Lê vừa định đi qua thì nghe thấy một tiếng hét hoảng loạn, sau một tiếng thì âm thanh còn lớn hơn, vang vọng khắp cả con phố.
Gần như ngay lập tức, Hứa Lê đã có quyết định, cô trốn bên cạnh giá hàng nhỏ hình hộp chữ nhật cạnh cửa, nhìn ra ngoài qua bức tường kính.
Bên ngoài là một người đàn ông không nhìn ra tuổi tác, đầu và người đều quấn chặt, lúc này đang ôm một chiếc ba lô phồng lên, mặc dù bị ba con thây ma phía sau đuổi theo la hét thảm thiết nhưng vẫn không buông tay, ôm chặt lấy thứ đồ đó.
Càn quét xong một cửa hàng này, Hứa Lê đi sang bên phải.
Khi đi qua bãi đậu xe, Hứa Lê thấy ở cửa bãi đậu xe có khá nhiều thây ma đang đi lang thang, chỉ vì có rào chắn ra vào nên những thây ma không có não không biết dựa vào tường mà đi ra, khi không gặp kích thích mà gặp vật cản thì chỉ biết đi lang thang trở về.
Bãi đậu xe trông tối om, rất u ám, Hứa Lê thu hồi tầm mắt, đi qua bãi đậu xe, đi về phía cửa hàng tiện lợi.
Nhưng khi đi đến cửa hàng tiện lợi, cô phát hiện cửa hàng tiện lợi đã bị ai đó đóng lại từ bên trong, hẳn là có người sống.
Đã có người, Hứa Lê cũng lười vào, mà là nhân lúc thây ma đi xa chạy sang bên kia đường vào cửa hàng tiện lợi mà cô thấy mở cửa trước đó.
Cửa hàng tiện lợi không lớn, bên trong bày biện đồ đạc chật ních, mặc dù số lượng không nhiều nhưng tổng lượng không ít.
Hứa Lê trước tiên là lấy hết đồ trong tủ lạnh của cửa hàng tiện lợi, sau đó lấy hết nước khoáng dung tích 4L5L8L, cuối cùng đi đến nơi để đồ dùng hàng ngày, lấy chổi, cây lau nhà, còn lấy một số đồ như kéo cắt móng tay, kéo nhỏ, dao gọt hoa quả, xô nước...
Tất nhiên, băng vệ sinh và giấy vệ sinh cô cũng không bỏ qua, mì ăn liền cũng chọn lọc lấy một số.
Lấy hết đồ mình thích bên ngoài, Hứa Lê vào kho hàng.
Kho hàng của cửa hàng tiện lợi này sẽ không quá lớn, đồ bên trong cũng không nhiều, cửa hàng tiện lợi chuỗi thường hai ba ngày mới nhập hàng một lần, Hứa Lê lấy một số đồ uống, lấy hết bia, những thứ khác cô đều không động vào.
Mục tiêu tiếp theo của cô là cửa hàng trái cây ở mặt tiền thứ ba bên cạnh.
Hứa Lê vừa định đi qua thì nghe thấy một tiếng hét hoảng loạn, sau một tiếng thì âm thanh còn lớn hơn, vang vọng khắp cả con phố.
Gần như ngay lập tức, Hứa Lê đã có quyết định, cô trốn bên cạnh giá hàng nhỏ hình hộp chữ nhật cạnh cửa, nhìn ra ngoài qua bức tường kính.
Bên ngoài là một người đàn ông không nhìn ra tuổi tác, đầu và người đều quấn chặt, lúc này đang ôm một chiếc ba lô phồng lên, mặc dù bị ba con thây ma phía sau đuổi theo la hét thảm thiết nhưng vẫn không buông tay, ôm chặt lấy thứ đồ đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất