Trọng Sinh Năm 90 Gặp Sĩ Quan Bá Đạo Lạnh Lùng Cưng Chiều

Chương 47: Sống Lâu Mới Thấy 3

Trước Sau
Anh ấy cũng được coi là người đi Nam về Bắc, đã ăn rất nhiều món ngon, nhưng canh chua thì đây là lần đầu tiên anh ấy nghe thấy.

Hơn nữa.

Dưa cải là món họ ăn kèm cháo vào buổi sáng......

Thịt ba chỉ cũng thường được dùng để kho.

Dùng dưa cải kho thịt ba chỉ có thật sự ngon không?

Lỡ không ngon thì phải làm sao?

Lý Thành định mở miệng nói gì đó với Trình Dao, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì cả.

Tuy nhiên, dù nghi ngờ nhưng Lý Thành cũng không nói thêm gì, chỉ nói: "Được, vậy còn việc gì cần tôi giúp không?"

"Anh giúp tôi rửa rau cải xanh rồi bóc ít tỏi đi." Trình Dao cũng không khách khí.

"Được." Lý Thành gật đầu.

Trình Dao bắt đầu làm món thịt thái mỏng.



Làm món thịt thái mỏng cần dùng đến bột năng và trứng, trứng chỉ lấy lòng trắng không lấy lòng đỏ, lòng đỏ vừa khéo có thể làm trứng xào cà chua.

Cô dùng một tay đập trứng, động tác rất nhanh nhẹn, cho dù đứng trong bếp, đang làm công việc của một cô đầu bếp, nhưng trên người vẫn tỏa ra một khí chất cao quý không thể bỏ qua, ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, rọi lên khuôn mặt trắng như ngọc kia, đẹp đến mức không gì sánh được.

Quyền Cửu Ngôn vừa bước vào bếp đã nhìn thấy cảnh tượng này, anh ngẩn người, sau đó cất giọng trầm thấp: "Đồng chí Trình Dao, có cần tôi giúp gì không?"

Nghe vậy, Lý Thành còn tưởng mình nghe nhầm.

Nhưng khi quay đầu lại, anh thực sự nhìn thấy một bóng dáng cao ráo.

Thấy vậy.

Lý Thành đầy vẻ nghi hoặc.

Chẳng phải anh Cửu thường nói nam tử hán chí ở bốn phương, phải ngẩng cao đầu, tránh xa bếp núc sao?

Nhưng hôm nay, anh không chỉ vào bếp, mà còn định giúp Trình Dao một tay!

Đúng là sống lâu mới thấy.



Nghe thấy giọng nói của Quyền Cửu Ngôn, Trình Dao khẽ quay đầu lại: “Có Lý Thành giúp tôi rồi, anh Quyền mau ra ngoài đi."

Trình Dao đã xem thẻ quân nhân của Quyền Cửu Ngôn, tuy rằng trên đó không ghi rõ cấp bậc quân hàm.

Nhưng có thể nhìn ra từ cử chỉ hành động của người đàn ông này.

Anh không chỉ có xuất thân cực kỳ tốt, mà thân phận địa vị cũng cực kỳ cao.

Trình Dao nào dám để một nhân vật lớn như vậy giúp mình?

Lý Thành?

Nghe thấy cách xưng hô này, Quyền Cửu Ngôn nhẹ nhíu mắt không chút dấu vết.

Từ bao giờ mà Trình Dao và Lý Thành lại trở nên thân thiết như vậy?

Thân thiết đến mức gọi thẳng cả tên.

Vừa nãy không phải cô cũng gọi Lý Thành là anh Lý như gọi mình sao?

Đây là đang đối xử khác biệt à?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau