Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Chương 24:
Bốn người họ trèo qua bên kia sườn núi, đi đến một con suối, trưởng thôn dừng lại, chỉ vào dòng nước nói với Kiều Du: "Đến đây coi như là đến ranh giới của làng chúng tôi rồi. Theo dòng suối này đi lên khoảng 2 km có một thác nước, gọi là thác Đoạn Sơn, chia đôi ngọn núi này. Nước từ trên núi chảy xuống vừa sạch vừa ngọt, người trong làng đều đến đây lấy nước, có thể uống trực tiếp, Tiểu Kiều cô nếm thử xem!"
Nói xong, trưởng thôn liền làm mẫu, khum tay múc một vốc nước, uống cạn. Diêu Linh Linh và Ninh Ninh ở bên cạnh đã sớm uống rồi, Kiều Du thấy vậy cũng thuận theo nếm thử, quả nhiên thanh ngọt dễ uống, tuy không bằng "Nước Quả" trong không gian Ngọc Thụ nhưng cũng không tệ.
Trưởng thôn nhìn Kiều Du, thấy cô uống xong, vẻ mặt khen ngợi, liền nhịn không được tự hào nói: "Ngon đúng chứ? Ở đây vì có núi tốt, nước tốt nên mới có thể nuôi dưỡng được đất đai trồng trọt tốt như vậy! Không chỉ bên này mà phía bên kia, trong rừng sâu, tuy không có đất trồng trọt nhưng cũng có nhiều thứ tốt lắm. Nấm mà người trong làng thường ăn đều là hái từ bên kia về, có rất nhiều loại, xào hoặc nấu đều được. Tiểu Kiều, cô có cần nấm không? Nếu cô muốn, tôi sẽ tìm người hái về giúp cô."
Từ nhỏ Kiều Du đã thích ăn nấm, bây giờ nghe nói có thể mang về thì liên tục gật đầu: "Được, vậy thì làm phiền trưởng thôn rồi. Đồ ở đây thực sự không tệ, nếu người trong làng thấy tiện thì tôi sẽ lấy hết, ông thấy được không?"
Trưởng thôn nghe vậy thì cười đến nỗi không thấy mắt: "Được được được! Sao lại không được chứ! Chúng tôi còn đang lo không bán được đây!"
Đến khi bốn người họ xuống núi thì đã gần tám giờ tối.
Sau khi ăn tối xong, trưởng thôn dẫn Kiều Du đến nhà người dân xem gia súc họ nuôi. Tuy không đi hết từng nhà nhưng sau khi xem qua, Kiều Du có thể xác định gia súc ở đây không bị nhiễm bệnh, vì thế cô liền quyết định mua.
Làng Lư Lăng có tổng cộng 106 hộ gia đình, hầu như nhà nào cũng nuôi lợn và gà, trung bình mỗi hộ có từ ba đến năm con lợn trắng và vài chục con gà. Vì dân làng không quá đông nên hàng năm, cứ đến Tết, làng Lư Lăng sẽ luân phiên chọn ra bốn năm hộ gia đình giết lợn cho cả làng cùng ăn, còn lợn của những nhà khác thì để lại nuôi tiếp. Vì vậy, những con lợn này con nào con nấy đều béo tốt, nghe nói con nặng nhất có thể lên tới 320 kg. Ngoài lợn và gà, còn có hơn 60 hộ dân trong làng nuôi bò và dê. Trưởng thôn cho biết, ngoài những con bò được dùng để làm việc thì những con khác đều có thể bán.
Nói xong, trưởng thôn liền làm mẫu, khum tay múc một vốc nước, uống cạn. Diêu Linh Linh và Ninh Ninh ở bên cạnh đã sớm uống rồi, Kiều Du thấy vậy cũng thuận theo nếm thử, quả nhiên thanh ngọt dễ uống, tuy không bằng "Nước Quả" trong không gian Ngọc Thụ nhưng cũng không tệ.
Trưởng thôn nhìn Kiều Du, thấy cô uống xong, vẻ mặt khen ngợi, liền nhịn không được tự hào nói: "Ngon đúng chứ? Ở đây vì có núi tốt, nước tốt nên mới có thể nuôi dưỡng được đất đai trồng trọt tốt như vậy! Không chỉ bên này mà phía bên kia, trong rừng sâu, tuy không có đất trồng trọt nhưng cũng có nhiều thứ tốt lắm. Nấm mà người trong làng thường ăn đều là hái từ bên kia về, có rất nhiều loại, xào hoặc nấu đều được. Tiểu Kiều, cô có cần nấm không? Nếu cô muốn, tôi sẽ tìm người hái về giúp cô."
Từ nhỏ Kiều Du đã thích ăn nấm, bây giờ nghe nói có thể mang về thì liên tục gật đầu: "Được, vậy thì làm phiền trưởng thôn rồi. Đồ ở đây thực sự không tệ, nếu người trong làng thấy tiện thì tôi sẽ lấy hết, ông thấy được không?"
Trưởng thôn nghe vậy thì cười đến nỗi không thấy mắt: "Được được được! Sao lại không được chứ! Chúng tôi còn đang lo không bán được đây!"
Đến khi bốn người họ xuống núi thì đã gần tám giờ tối.
Sau khi ăn tối xong, trưởng thôn dẫn Kiều Du đến nhà người dân xem gia súc họ nuôi. Tuy không đi hết từng nhà nhưng sau khi xem qua, Kiều Du có thể xác định gia súc ở đây không bị nhiễm bệnh, vì thế cô liền quyết định mua.
Làng Lư Lăng có tổng cộng 106 hộ gia đình, hầu như nhà nào cũng nuôi lợn và gà, trung bình mỗi hộ có từ ba đến năm con lợn trắng và vài chục con gà. Vì dân làng không quá đông nên hàng năm, cứ đến Tết, làng Lư Lăng sẽ luân phiên chọn ra bốn năm hộ gia đình giết lợn cho cả làng cùng ăn, còn lợn của những nhà khác thì để lại nuôi tiếp. Vì vậy, những con lợn này con nào con nấy đều béo tốt, nghe nói con nặng nhất có thể lên tới 320 kg. Ngoài lợn và gà, còn có hơn 60 hộ dân trong làng nuôi bò và dê. Trưởng thôn cho biết, ngoài những con bò được dùng để làm việc thì những con khác đều có thể bán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất