Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Chương 25:
Kiều Du đề nghị thống kê tình hình từng nhà, xem tổng cộng có thể bán được bao nhiêu con, khoảng bao nhiêu kí, sau đó cô sẽ cân nhắc xem nên mua bao nhiêu. Dù sao thì giá thịt lợn hiện tại cũng rất cao, thịt bò, thịt dê cũng không rẻ, nếu mua ít thì thà giữ tiền lại đi nơi khác mua thêm lương thực còn hơn.
Trưởng thôn cũng thấy như vậy chắc ăn hơn. Ông ta đồng ý với cô từ ngày mai sẽ tiến hành thống kê, sau đó liền đưa Kiều Du về nhà họ Diêu trước.
Trưởng thôn làm việc rất hiệu quả, chỉ mất nửa ngày đã tổng hợp được tình hình gia súc của từng nhà. Toàn làng hiện có thể bán được khoảng hơn ba trăm con lợn, hơn hai nghìn con gà, hơn năm mươi con bò và hơn bốn trăm con dê, ngoài ra còn có hơn một nghìn kg trứng gà. Kiều Du tính sơ qua một chút, quyết định sẽ lấy hết gà, bò, dê và trứng gà, còn lợn thì chỉ lấy hai trăm con.
Sau khi xác định xong, trưởng thôn nhanh chóng huy động toàn làng ra quân, chia thành ba nhóm, một nhóm hái rau và hoa quả, một nhóm giết gia súc lọc thịt, nhóm còn lại chuyên phụ trách đóng bao và vận chuyển đến kho lương thực. Còn chuyện hái nấm, trưởng thôn nói phải đợi đến khi Kiều Du sắp đi mới cử người đi hái, như vậy nấm hái về sẽ tươi, thời gian bảo quản cũng lâu hơn.
Người dân trong làng bắt đầu làm việc từ sáng sớm ngày thứ ba. Kiều Du dậy hơi muộn, ăn sáng xong thì đi bộ đến kho lương thực, cô muốn xem thử có chỗ nào cần giúp không. Người trong làng thấy cô muốn giúp thì vui vẻ xua tay, cứ nói Kiều Du là khách, không thể để khách làm việc.
Kiều Du nhìn bọn họ vui vẻ làm việc thì trong lòng có chút áy náy. Không ai hiểu rõ hơn cô rằng lương thực sau ngày tận thế quý giá đến mức nào, nhưng bây giờ, cô lại cướp sạch lương thực cứu mạng của họ. Mặc dù nhà nào nhà nấy trong làng cũng có dự trữ lương thực nhưng trong ngày tận thế, làm gì có ai lại chê lương thực nhiều chứ?
Kiều Du cố gắng kìm nén sự áy náy trong lòng, nghĩ đến trong không gian còn rất nhiều thùng nước PC mua trên mạng, cô liền lần theo trí nhớ, tìm đến con suối đã từng thấy trước đó.
Trưởng thôn cũng thấy như vậy chắc ăn hơn. Ông ta đồng ý với cô từ ngày mai sẽ tiến hành thống kê, sau đó liền đưa Kiều Du về nhà họ Diêu trước.
Trưởng thôn làm việc rất hiệu quả, chỉ mất nửa ngày đã tổng hợp được tình hình gia súc của từng nhà. Toàn làng hiện có thể bán được khoảng hơn ba trăm con lợn, hơn hai nghìn con gà, hơn năm mươi con bò và hơn bốn trăm con dê, ngoài ra còn có hơn một nghìn kg trứng gà. Kiều Du tính sơ qua một chút, quyết định sẽ lấy hết gà, bò, dê và trứng gà, còn lợn thì chỉ lấy hai trăm con.
Sau khi xác định xong, trưởng thôn nhanh chóng huy động toàn làng ra quân, chia thành ba nhóm, một nhóm hái rau và hoa quả, một nhóm giết gia súc lọc thịt, nhóm còn lại chuyên phụ trách đóng bao và vận chuyển đến kho lương thực. Còn chuyện hái nấm, trưởng thôn nói phải đợi đến khi Kiều Du sắp đi mới cử người đi hái, như vậy nấm hái về sẽ tươi, thời gian bảo quản cũng lâu hơn.
Người dân trong làng bắt đầu làm việc từ sáng sớm ngày thứ ba. Kiều Du dậy hơi muộn, ăn sáng xong thì đi bộ đến kho lương thực, cô muốn xem thử có chỗ nào cần giúp không. Người trong làng thấy cô muốn giúp thì vui vẻ xua tay, cứ nói Kiều Du là khách, không thể để khách làm việc.
Kiều Du nhìn bọn họ vui vẻ làm việc thì trong lòng có chút áy náy. Không ai hiểu rõ hơn cô rằng lương thực sau ngày tận thế quý giá đến mức nào, nhưng bây giờ, cô lại cướp sạch lương thực cứu mạng của họ. Mặc dù nhà nào nhà nấy trong làng cũng có dự trữ lương thực nhưng trong ngày tận thế, làm gì có ai lại chê lương thực nhiều chứ?
Kiều Du cố gắng kìm nén sự áy náy trong lòng, nghĩ đến trong không gian còn rất nhiều thùng nước PC mua trên mạng, cô liền lần theo trí nhớ, tìm đến con suối đã từng thấy trước đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất