Trọng Sinh Trước Mạt Thế, Ta Nắm Không Gian Sủng Chồng Yêu, Độn Hóa Trăm Tỷ Vật Tư Không Hốt Hoảng
Chương 41:
Giang Trạm nhạy bén bắt được chút ngập ngừng thoáng qua của cô, nhưng anh cũng không nói gì thêm, thuận theo lời cô mà hỏi tiếp: "Dị chủng?"
"Đúng vậy, những ngày tháng lo sợ, bất an đó, em đã trải qua bốn năm, cuối cùng chết trong vòng vây của dị chủng."
Giang Trạm nghe cô kể, không lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng nắm tay cô.
Kiều Du không biết anh có thực sự tin hay không, nhưng một khi đã mở lời thì cô không định dừng lại.
"Sau khi được tái sinh, tất cả những gì em trải qua đều giống hệt ở kiếp trước, điểm khác biệt duy nhất là em có thể thay đổi được quỹ đạo sống của mình. Nhưng em nghĩ điều đó cũng không thể ngăn cản được ngày tận thế, bởi vì tất cả những gì xảy ra đều giống hệt kiếp trước. Nếu ở kiếp này, ngày tận thế vẫn đến thì ngày mai chính là ngày điềm báo."
"Ngày điềm báo?" Giang Trạm lặp lại, giọng điệu nghi hoặc.
Kiều Du gật đầu: "Đúng vậy, đó là ngày đầu tiên xuất hiện điềm báo, trước khi ngày tận thế đến. Ngày điềm báo ở kiếp trước đã xảy ra một trận bão từ lớn."
"Mạch điện và liên lạc bị gián đoạn?" Giang Trạm biết điều này. Khi xảy ra bão từ, từ trường của Trái Đất sẽ thay đổi mạnh mẽ. Đồng thời, do xảy ra bão từ trên toàn cầu nên GIC sẽ khiến hàng trăm máy biến áp trong toàn bộ lưới điện cùng lúc bị bão hòa nửa chu kỳ, một số thiết bị bảo vệ nhảy áp hoặc hoạt động sai, dẫn đến việc điện áp của hệ thống giảm mạnh khiến hệ thống bị sập, từ đó gây ra sự cố mất điện trên diện rộng.
Kiều Du gật đầu: "Ừm, thực ra hôm nay toàn thành phố mất điện đã là một điềm báo rồi, chỉ là không rõ ràng lắm, hiện tại chỉ có vài tỉnh thành xuất hiện tình trạng này nhưng ngày mai sẽ là toàn cầu. Kiếp trước, khi xảy ra bão từ, mặc dù nó gây rắc rối cho hệ thống mạch điện và hệ thống liên lạc nhưng cũng chỉ ảnh hưởng trong hai ngày nên mọi người không để ý.
Nhưng ngay sau đó, khắp nơi trên thế giới bắt đầu xuất hiện nhiều bệnh nhân sốt cao không giảm, hôn mê bất tỉnh, thậm chí còn có cả bệnh nhân toàn thân bị lở loét. Tất cả các loại thuốc hạ sốt, kháng sinh đều không có tác dụng, trong thời gian ngắn, bệnh viện chật kín người nhưng vẫn không thể tìm ra nguyên nhân gây bệnh. Nhà nước đã cho thành lập nhóm nghiên cứu tình hình bệnh khẩn cấp, chuyên nghiên cứu nguyên nhân và đặc điểm của căn bệnh này, nhưng chưa kịp nghiên cứu ra kết quả thì năm ngày sau, tức là ngày 23 tháng 1, đã xuất hiện một trận mưa đỏ.”
"Đúng vậy, những ngày tháng lo sợ, bất an đó, em đã trải qua bốn năm, cuối cùng chết trong vòng vây của dị chủng."
Giang Trạm nghe cô kể, không lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng nắm tay cô.
Kiều Du không biết anh có thực sự tin hay không, nhưng một khi đã mở lời thì cô không định dừng lại.
"Sau khi được tái sinh, tất cả những gì em trải qua đều giống hệt ở kiếp trước, điểm khác biệt duy nhất là em có thể thay đổi được quỹ đạo sống của mình. Nhưng em nghĩ điều đó cũng không thể ngăn cản được ngày tận thế, bởi vì tất cả những gì xảy ra đều giống hệt kiếp trước. Nếu ở kiếp này, ngày tận thế vẫn đến thì ngày mai chính là ngày điềm báo."
"Ngày điềm báo?" Giang Trạm lặp lại, giọng điệu nghi hoặc.
Kiều Du gật đầu: "Đúng vậy, đó là ngày đầu tiên xuất hiện điềm báo, trước khi ngày tận thế đến. Ngày điềm báo ở kiếp trước đã xảy ra một trận bão từ lớn."
"Mạch điện và liên lạc bị gián đoạn?" Giang Trạm biết điều này. Khi xảy ra bão từ, từ trường của Trái Đất sẽ thay đổi mạnh mẽ. Đồng thời, do xảy ra bão từ trên toàn cầu nên GIC sẽ khiến hàng trăm máy biến áp trong toàn bộ lưới điện cùng lúc bị bão hòa nửa chu kỳ, một số thiết bị bảo vệ nhảy áp hoặc hoạt động sai, dẫn đến việc điện áp của hệ thống giảm mạnh khiến hệ thống bị sập, từ đó gây ra sự cố mất điện trên diện rộng.
Kiều Du gật đầu: "Ừm, thực ra hôm nay toàn thành phố mất điện đã là một điềm báo rồi, chỉ là không rõ ràng lắm, hiện tại chỉ có vài tỉnh thành xuất hiện tình trạng này nhưng ngày mai sẽ là toàn cầu. Kiếp trước, khi xảy ra bão từ, mặc dù nó gây rắc rối cho hệ thống mạch điện và hệ thống liên lạc nhưng cũng chỉ ảnh hưởng trong hai ngày nên mọi người không để ý.
Nhưng ngay sau đó, khắp nơi trên thế giới bắt đầu xuất hiện nhiều bệnh nhân sốt cao không giảm, hôn mê bất tỉnh, thậm chí còn có cả bệnh nhân toàn thân bị lở loét. Tất cả các loại thuốc hạ sốt, kháng sinh đều không có tác dụng, trong thời gian ngắn, bệnh viện chật kín người nhưng vẫn không thể tìm ra nguyên nhân gây bệnh. Nhà nước đã cho thành lập nhóm nghiên cứu tình hình bệnh khẩn cấp, chuyên nghiên cứu nguyên nhân và đặc điểm của căn bệnh này, nhưng chưa kịp nghiên cứu ra kết quả thì năm ngày sau, tức là ngày 23 tháng 1, đã xuất hiện một trận mưa đỏ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất