Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Lọt Vào Mắt Xanh Của Sĩ Quan Lạnh Lùng

Chương 10:

Trước Sau
Hắn cũng không hề nghĩ Trình Dao lại lợi hại như vậy.

Tay tên trộm run lẩy bẩy rút tiền ra đưa cho Trình Dao.

Một màn này, vừa hay bị một người đàn ông ngồi trên xe jeep bên đường chứng kiến.

Người đàn ông ngồi ghế trước quay đầu về hướng ghế sau: “Anh Cửu, anh nhìn thấy không? Nữ đồng chí kia rất lợi hại!”

Không những lợi hại còn rất ngầu.

Đặc biệt là lúc nói “ bà mày”.

Anh vốn tưởng rằng cô cần giúp đỡ, thậm chí còn chuẩn bị xong xuôi để xuống xe giúp đỡ rồi.

Lại không ngờ rằng!

Trình Dao tự mình có thể giải quyết được tên trộm kia.

Trong quân đội, anh chưa từng gặp qua người con gái nào mạnh mẽ như vậy.

Quyền Cửu Ngôn nhìn qua cửa sổ, đôi mắt phượng hơi nhíu lại.

Nhưng lúc này, trong đám người đột nhiên có người cầm súng hướng về phía Trình Dao.

Trình Dao liền thấy trước mắt tối sầm, tiếp đó trên trán truyền đến cơn đau nhói.



Tên trộm nhân lúc Trình Dao lơ lãng, liền đứng dậy bỏ chạy.

Thấy vậy, Quyền Cửu Ngôn lập tức đứng dậy, đẩy cửa xe đi đến chỗ Trình Dao, đưa cho cô một khăn tay được gấp gọn: “ Cô bé, cô không sao chứ? Dùng cái này cầm máu trước.”

Cũng lúc ấy, Quyền Cửu Ngôn mới nhìn rõ mặt Trình Dao.

Cô gái nhỏ khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, gương mặt sau khi vận động mạnh thì ửng hồng, đôi mắt mèo tinh tế chứa đầy hơi sương, không cố ý nhưng lại có thể làm rung động lòng người. Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng lại khó giấu được nhan sắc tuyệt trần.

Ngay cả Quyền Cửu Ngôn, người đã thấy qua nhiều thứ trong đời, cũng ngẩn ngơ khi nhìn thấy cô.

Chủ nhân của chiếc khăn tay có đôi tay rất đẹp, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng. Nhìn theo đôi tay ấy lên trên, ánh mắt Trình Dao rơi vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông.

Người đàn ông mặc áo sơ mi màu xanh lính, nút đầu tiên không cài, để lộ yết hầu quyến rũ, rõ ràng cắt tóc ngắn nhưng lại có đôi mắt đa tình. Làn da của anh màu lúa mạch khỏe mạnh, tay áo hơi xắn lên để lộ cánh tay cường tráng, toát lên vẻ phóng túng hoang dã.

Trình Dao hơi nhíu mày, ngay lập tức nhận ra người đàn ông này không đơn giản.

Trình Dao nhanh chóng thu lại ánh nhìn.

Cô vừa mới tái sinh trở lại, cần phải kiềm chế sự sắc bén của mình. Nghĩ vậy, Trình Dao liền thu hẹp ánh mắt.

Chỉ trong chớp mắt, cô biến thành cô thôn nữ chưa từng thấy qua thế giới: “Cảm, cảm ơn.”

Quyền Cửu Ngôn nói tiếp: “Đồng chí nhỏ, đầu cô bị thương, bây giờ là mùa hè, nếu không xử lý thì vết thương rất dễ nhiễm trùng. Bệnh viện cách đây một đoạn, tôi có xe có thể đưa cô qua đó. À đúng rồi, tôi tên là Quyền Cửu Ngôn, đây là giấy tờ của tôi.”

Quyền Cửu Ngôn lấy từ túi ra một cuốn giấy tờ chứng nhận quân nhân.



Trong ảnh, nét mặt của người đàn ông toát lên vẻ chính trực.

Ánh mắt Trình Dao rơi vào phần ghi tên.

Quyền Cửu Ngôn.

Thấy Quyền Cửu Ngôn là quân nhân đang tại ngũ, Trình Dao không do dự nữa, theo sau Quyền Cửu Ngôn lên xe.

Cô tin tưởng tuyệt đối vào những anh lính.

Dù sao, người giúp cô trong kiếp trước cũng là quân nhân.

Thực ra, vết thương nhỏ này đối với Trình Dao, chẳng cần phải đến bệnh viện băng bó, cô tự mình cũng có thể chữa được. Nhưng cô cần phải đến bệnh viện mua huyết thanh, mà vào những năm 90, để mua thuốc theo đơn từ bệnh viện phải có chứng nhận.

Nhưng Quyền Cửu Ngôn có giấy tờ quân nhân.

Có giấy tờ quân nhân thì không cần chứng nhận.

Lên xe, Trình Dao mới phát hiện còn có một người khác ngồi ở ghế lái.

Người này tên là Lý Thành.

Là bạn thân từ nhỏ của Quyền Cửu Ngôn.

Theo Quyền Cửu Ngôn bao năm nay, đây là lần đầu tiên Lý Thành thấy Quyền Cửu Ngôn chủ động mời một cô gái lên xe cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau