Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Lọt Vào Mắt Xanh Của Sĩ Quan Lạnh Lùng

Chương 20:

Trước Sau
Một nhà ba người cùng đi về phía miếu Thổ Địa.

Trình Quang Huy trước tiên dập đầu trước Bồ Tát Thổ Địa.

Lý Thục Phân và Trình Dao cũng dập đầu theo.

Lúc này đã bảy giờ tối.

Miếu Thổ Địa nằm ở nơi hẻo lánh nhất trong thôn, trừ sáng mùng một với ngày rằm, căn bản không có ai tới đây.

Dập đầu xong, Trình Quang Huy nhìn con gái: "A Dao, đừng úp mở nữa, con mau kể cho bọn ta về giấc mơ của con đi."

Trình Dao gật đầu, bắt đầu kể về những gì trong mơ.

Khi nghe Trình Dao kể bà nội kết hợp chú thím muốn hại cả nhà ba người bọn họ, Lý Thục Phân đầy vẻ không tin: "Không thể nào! Chú thím đối tốt với con như vậy, còn mua váy cho con, sao có thể hại chúng ta được?"

Trình Quang Huy cũng cảm thấy như vậy.

Trình Dao tiếp tục nói: "Trong mơ Bồ Tát nói với con, bây giờ bọn họ đối tốt với con, mua cho con váy đẹp, đều là để con hoàn toàn tin tưởng họ, rồi lấy cớ đưa con vào thành phố sống cuộc sống tốt đẹp rồi sau đó đen bán con sang Miến Điện."

Bán sang Miến Điện?

Nghe vậy, trong lòng Trình Quang Huy chợt run lên, quay sang nhìn Trình Dao: "A Dao, Bồ Tát trong mơ thật sự nói như vậy sao?"

"Thật đó cha, không chỉ con bị bán, cha mẹ cũng không có kết cục tốt. Sáng mai, khi cha xuống ruộng làm việc sẽ bị một con rắn độc cắn, con rắn độc này là do chú mang từ thành phố về, để rắn cắn cha xong, họ còn lừa cha rằng con rắn đó không có độc, nhưng tối hôm đó cha có thể sẽ mất vì nhiễm độc! Cũng tối hôm đó, mẹ bị họ vu oan ngoại tình, cuối cùng bị bọn họ đánh chết..."



Nói đến đây, Trình Dao khóc nức nở.

Nghe con gái nói, sắc mặt Lý Thục Phân trắng bệch, mồ hôi lạnh toát ra từng lớp sau lưng.

Ngay cả Trình Quang Huy cũng bị giấc mơ của Trình Dao làm cho sợ hãi.

Mất một lúc lâu, ông mới phản ứng lại, nuốt nước bọt nói: "A Dao, mơ, mơ đều là không đúng sự thật đâu! Bà nội và chú thím chắc chắn sẽ không đối xử với chúng ta như vậy đâu..."

“Con cũng mong là điều đó không phải sự thật, nhưng cha ơi, Bồ Tát không bao giờ lừa dối con. Bồ Tát nói với con rằng lý do cha về sớm là vì có lãnh đạo đến kiểm tra công việc tại hầm mỏ! Con nói đúng không?”

Nghe xong, Lý Thục Phân ngay lập tức nhìn về phía Trình Quang Huy.

Giây tiếp theo, Trình Quang Huy gật đầu: “Đúng, đúng là như vậy.”

Ông cũng không muốn tin rằng giấc mơ của con gái là thật.

Nhưng...

Sự việc quả thật đã được con gái nói đúng.

Lý do ông về sớm là vì có lãnh đạo tại hầm mỏ đến kiểm tra công việc.

Lý Thục Phân cũng sững sờ, tâm trạng phức tạp, gần như không nói được lời nào.



Trình Dao giọng khàn khàn, tiếp tục nói: “Cha mẹ, Bồ Tát nói với con, hai người đều là người tốt, nên Bồ Tát không muốn thấy hai người bị hại chết khi còn trẻ, vì vậy Bồ Tát mới báo mộng cho con.”

Nói xong, Trình Dao ôm chầm lấy cha mẹ: “Cha mẹ, con không muốn bị bán, con cũng không muốn thấy cha mẹ chết...”

Trình Dao không thể giải thích việc trọng sinh, chỉ có thể dùng Bồ Tát báo mộng để kể với cha mẹ.

Dù biết cha mẹ trong thời gian ngắn sẽ khó mà chấp nhận.

Nhưng chỉ cần gieo hạt mầm nghi ngờ, nó sẽ mọc rễ và nảy mầm.

Hơn nữa.

Thời đại này, mọi người đều có lòng kính sợ Bồ Tát, Trình Dao báo trước cho cha mẹ, để không phải lo lắng kế hoạch sau này sẽ sụp đổ.

Trình Quang Huy cố gắng giữ bình tĩnh, vỗ về lưng Trình Dao: “A Dao ngoan, đừng sợ, chỉ là một giấc mơ thôi. Cha sẽ bảo vệ con.”

Lúc này, Trình Quang Huy vẫn chưa hoàn toàn tin lời của Trình Dao.

Dù sao.

Ba người đó.

Một người là mẹ ruột của ông, một người là em trai ruột của ông, và em dâu...

Họ đều là máu mủ của nhau!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau