Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Lọt Vào Mắt Xanh Của Sĩ Quan Lạnh Lùng

Chương 6:

Trước Sau
Người hỏi là một phụ nữ tầm đầu ba mươi, được Trình Dao gọi một tiếng chị liền mở cờ trong bụng, vừa nghe Trình Dao khen mình đẹp, lập tức đáp: “Được, vậy lấy cho tôi hai cân nhé.”

Trình Dao vội chạy ra, hơn nữa cũng không nghĩ bản thân lên núi lại tìm được thứ gì đó, trừ cái sọt ra thì không đem theo gì hết, nhưng cô rất xinh đẹp, hơn nữa miệng lại ngọt, rất nhanh liền mượn được cân bà bán hoa quả bên cạnh.

Ở thời đại này không có cân điện tử.

Tất cả mọi người đều dùng cân cơ cổ xưa.

Trình Dao lấy một túi nấm cho vào bọc, đặt nó lên cân: “Hai cân hai, tính chị hai cân nhé!”

Mọi người đều có tâm lý chiếm phần hơn, nghe Trình Dao nói hai cân hai lạng tính là hai cân, cô gái lại càng vui vẻ hơn, lập tức lấy ra mười tệ từ trong túi đưa cho Trình Dao: “Cám ơn em nhé, cô bé."

“Không có gì, ngon thì mai chị lại tới nhé.” Trình Dao lúc hái nấm cũng có nhìn qua rồi, ở đó vẫn còn không ít cấy nấm chưa đào lên, nấm lớn rất nhanh, chỉ cần một đêm là có thể mọc lên rồi.

Vậy nên, ngày mai có thời gian cô sẽ lại tới bán đồ.

Chỉ có như vậy cô mới tích đủ tiền để rời khỏi nơi đây.

Rất nhanh, lại có thêm vị khách thứ hai: “ Cô bé, cừu này bán thế nào?”

Trình Dao mỉm cười nói:” Dì, mắt dì tốt thật, cừu này đều là cừu từ tự nhiên hai một tệ 1 con.”

“Sao đắt vậy?” Người phụ nữ trung niên hơn nhíu mày.

Bà ấy nói như vậy chắc không nghĩ mua.



Thịt lợn mới năm tệ một cân!

Cừu non này ba cân còn chưa tới mà lại tận 21 tệ.

Người phụ nữ trung niên nhìn chú cừu, nói tiếp: “ Tôi nghe nói thú rừng không dễ nuôi, rất dễ nổi điên, nếu không có cừu mẹ nó sẽ không ăn cỏ! Bỏ đi, tôi không mua nữa!”

Tuy rằng bà ấy nói như vậy, nhưng ánh mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm vào mấy con cừu kia.

Trình Dao là người khéo léo, chỉ cần nhìn ánh mắt liền biết trong lòng đối phương nghĩ gì: “ Dì, dì nhìn xem chú cừu này béo tốt như vậy, con nào con nấy rất bụ bẫm, nếu dì thật lòng muốn mua thì tính cho gì giá hai mươi tệ một con.”

“Dì cũng đừng lo không có cừu mẹ nó sẽ không ăn gì, lời đó đều là giả đó, không tin dì xem.”

Nói xong, Trình Dao lấy từ trong sọt cỏ xanh đặt trước cừu con, nhìn thấy cỏ xanh, ba con cừu lập tức bẹp bẹp tiến tới ăn.

Bất cứ động vật nào chỉ cần chịu ăn sẽ không phải lo không sống được.

Thấy vậy, sắc mặt của người phụ nữ trung niên lập tức phát sáng, chút lo lắng đáy lòng cũng không còn nữa.

Trình Dao thừa thắng xông lên: “ Dì, hiện tại thịt lợn cũng tận năm tệ một cân rồi. Giờ mua hai mươi tệ một con cừu thì tiết kiệm hơn rất nhiều, con cừu này hai ba tháng có thể lớn tới 50 cân rồi, hơn nữa nuôi cừu chỉ cần cho nó ăn cỏ là được, không hề tốn một xu nào.”

“Hai mươi tệ có thể mua không nổi 50 cân thịt lợn, hơn nữa đợi cừu lớn, lại còn được uống sữa cừu, sinh cừu con.”

Trình Dao thành công làm người phụ nữ trung niên lay động.

Trình Dao nói rất đúng.



Nuôi cừu quả thực không tốn gì, hơn nữa bà nghe nói sữa cừu rất nhiều dinh dưỡng, nhà bà vừa hay có đứa con trai mới lên bảy tuổi vừa mới lên lớp một. đến lúc đó còn có thể lấy sữa cho con trai uống.

“ Vậy tôi lấy ba con, bán rẻ chút được không”

Trình Dao cười đáp: “ Dì à, chú cừu này bán tận 21 tệ một con đấy, tính cho dì 20 tệ một con đã là rẻ lắm rồi”

Người phụ nữ trung niên lại đáp: “ Vậy ba con 50 tệ thế nào?”

“Không được đâu dì ơi, 60 tệ, một chút cũng không được thiếu.”

Người phụ nữ trung niên híp híp mắt: “ Thật sự không bán sao?”

Trình Dao gật đầu: “Không bán.”

Người phụ nữ trung niên híp mắt: “ Vậy tôi đi nhé!”

“Xin mời.” Trình Dao không hề sợ hãi trước sự uy hiếp của người phụ nữ trung niên này.

Người phụ nữ trung niên quay người muốn rời đi.

Bà ấy nghĩ Trình Dao chắc chắn sẽ giữ bà lại.

Nhưng không hề.

Đã đi mấy bước, thấy Trình Dao vẫn không hề gọi bà, người phụ nữ trung niên không nhịn được mà quay đầu: “Ba con 55 tệ được không?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau