Trọng Sinh Về Thập Niên 90, Lọt Vào Mắt Xanh Của Sĩ Quan Lạnh Lùng

Chương 8:

Trước Sau
Trình Dao tiếp tục nói: “Đây là sâm núi bốn lá hạng nhất. Ông chủ, nhà cháu nhiều đời làm nghề y, cháu cũng biết y thuật. Ông đừng lừa cháu nữa, cây sâm núi này thấp nhất cũng phải trả cháu 1500 đồng.”

Loại sâm núi bốn lá này sau này đều bán theo gram.

Nếu không phải Trình Dao đang cần tiền gấp để bỏ trốn, đừng nói 1500, dù là 2000 cô cũng không bán.

Bốn lá?

Tiểu nha đầu này còn biết bốn lá sao!

Nghe vậy, ông chủ nhìn Trình Dao từ đầu đến chân.

Cô bé trông chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi.

Ăn mặc cũng rất tệ.

Quần áo rách rưới.

Nhìn là biết xuất thân từ gia đình nghèo khó, cô bé thì biết cái gì?

Có lẽ chỉ là giả vờ mạnh miệng mà thôi.

“Thế này nhé cô bé, tôi thấy cháu cũng không dễ dàng gì, cho cháu 100 đồng nhé!” Ông chủ tỏ ra thương cảm nói.

“Xin lỗi, thấp nhất là 1500, nếu ông không muốn mua, cháu sẽ qua tiệm thuốc bên kia xem.” Dứt lời, Trình Dao quay người đi về phía bên kia.

Ông chủ không ngờ Trình Dao nói đi là đi ngay, lập tức đứng lên, nói với giọng nhẹ nhàng: “Cô bé, cháu nóng tính thật đấy, tôi nhìn kỹ lại cây sâm của cháu, chất lượng cũng không tồi, hay là cho cháu 500 đồng nhé?”

Theo kinh nghiệm của ông chủ, loại sâm núi bốn lá có phẩm tướng tốt thế này ít nhất cũng bán được 2000 đồng.

Ông vốn nghĩ Trình Dao là một đứa trẻ chưa biết gì, có thể mua rẻ để kiếm lời, ai ngờ Trình Dao đòi ngay 1500 đồng.

Vì thế ông đành nâng giá lên 500 đồng.



500?

Trình Dao khẽ nhướng mày: “Xin lỗi, có lẽ cây sâm này không có duyên với ông rồi.”

Nói xong, cô không do dự nữa, trực tiếp đi về phía bên kia.

Lần này ông chủ chạy ra từ trong nhà, túm lấy tay áo Trình Dao: “Cô bé, đợi đã! Đợi đã!”

“1500 đồng, không bớt một xu.” Trình Dao quay lại.

Ông chủ cắn răng, quyết tâm: “Được rồi được rồi, 1500 thì 1500! Cháu đưa cây sâm núi cho tôi!”

1500 đồng mua vào, 2000 đồng bán ra vẫn rất hời.

Dù sao bây giờ lương của công nhân có việc làm ổn định ở thành phố cũng chỉ hơn 300 đồng một tháng.

Ông chủ không muốn để kẻ thù không đội trời chung của mình có được món hời lớn thế này!

Hơn nữa.

Loại sâm núi có phẩm tướng tốt như thế này rất hiếm gặp.

Nếu hôm nay bỏ lỡ, sau này muốn gặp lại, không dễ đâu!

Trình Dao cười mỉm nhìn ông chủ: “Chúng ta giao dịch một tay trao tiền, một tay trao hàng.”

Bảo cô đưa sâm núi cho ông chủ trước rồi mới nhận được tiền?

Điều đó là không thể!

Với kinh nghiệm từ kiếp trước, đời này Trình Dao sẽ không dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai.



Huống chi.

Những năm 90 chưa phổ biến camera giám sát.

Nếu có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn, ai có thể nói rõ được?

Ông chủ thấy Trình Dao cảnh giác cao như vậy, tiếp tục nói: “Thế cháu đợi một chút, tôi vào nhà lấy tiền.”

“Ừm” Trình Dao khẽ gật đầu.

Ông chủ xoay người vào phòng.

Rất nhanh, ông liền lấy tiền ra.

Ông chủ lấy 11 tờ 100, 6 tờ 50, 3 tờ 20 và 4 tờ 10 nhân dân tệ ra, “ Cô bé cháu tính xem, vừa đủ 1500.”

Ngày 25 tháng 4 năm 1987, Trung Quốc phát hành bộ nhân dân tệ thứ tư, bao gồm sáu loại tiền chính: 1 tệ, 2 tệ, 5 tệ, 10 tệ, 50 và 100 tệ. ba loại tiền phụ: 1 hào, 2 hào, 5 hào, tổng cộng có 9 loại.

Vậy nên.

Lúc này, tờ mệnh giá 100 tệ rất phổ biến, tuy phổ biến, nhưng các gia đình bình thường rất khó để cầm được vài tờ 100 một lúc.

Trình Dao nhận tờ tiền mặt.

Tốc độ đếm tiền của cô rất nhanh.

Ông chủ nhìn chằm chằm cô, che đậy đi sự sợ hãi trong mắt.

Sợ Trình Dao phát hiện có gì đó không ổn.

Đúng vậy.

Trong đống tiền của ông ta có lẫn tờ tiền giả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau