Trọng Sinh Về Trước Thiên Tai, Ta Tích Đầy Vật Tư Đi Chạy Nạn
Chương 22:
Dù sao thì một tháng nữa, thiên tai sẽ đến.
Đừng nói là 20 lượng, 200 lượng nàng cũng trả được.
Thấy Tần Lăng Hàm tỏ ra tự tin, Ngọc Lộ gật đầu đáp: "Vâng, em biết rồi."
Nói rồi, nàng ấy rời khỏi tửu lâu.
Thức ăn, thuốc men, quần áo, những thứ này không thể tùy tiện vứt trong không gian, còn phải đặt làm một vài cái giá nữa.
Tần Lăng Hàm nghĩ vậy, bèn bảo người đánh xe dừng xe ở tiệm đồ gỗ.
Biển hiệu trên cửa tiệm được làm rất tinh xảo, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể thấy tay nghề của người thợ làm ra biển hiệu này rất tốt.
Bên trong tiệm, trên các giá bày được sắp xếp ngay ngắn từng món đồ bằng gỗ.
Tần Lăng Hàm tùy tiện cầm một mộng ghép trên bàn, mộng ghép nhỏ nhắn và tinh xảo.
Thấy Tần Lăng Hàm, ông chủ buông cuốn sổ cái trên tay, bước tới, tươi cười chào đón: "Không biết khách quan muốn mua gì?"
"Ta muốn đặt làm một số giá để đồ." Tần Lăng Hàm vừa nói vừa chỉ vào giá để hàng trong tiệm, nói: "Tầm như thế này. Giá bao nhiêu? Ta cần loại chắc chắn một chút."
"Ba lượng bạc một cái." Ông chủ nói.
"Làm cho ta bốn mươi cái." Tần Lăng Hàm suy nghĩ một chút rồi nói.
Bây giờ kho của nàng rộng 50 mét vuông, có thể đặt được khoảng mười mấy cái giá, còn lại đợi sau này mở rộng thêm thì sẽ đặt vào.
Tiệm đồ gỗ này khá nổi tiếng nên thường có các tiệm khác đến đặt làm giá để đồ, có những tiệm đặt một lúc vài chục đến cả trăm cái nên ông chủ cũng không thấy lạ.
"Tổng cộng là 120 lượng bạc." Ông chủ nói.
Tần Lăng Hàm gật đầu, sảng khoái trả tiền đặt cọc, bảo ông chủ hôm nay cứ đưa trước năm cái giá đến tửu lâu, còn lại ba ngày sau hãy đưa đến.
Sau đó, Tần Lăng Hàm lại đến tiệm đồ sắt.
Nàng lấy cớ là bổ sung đồ nấu ăn cho tửu lâu, đặt làm mười bộ nồi niêu xoong chảo, dao thái, dao chặt, dao lọc cá các loại, tổng cộng là 1100 văn tiền, đưa đến tửu lâu.
Tần Lăng Hàm suy nghĩ một chút, lại bỏ ra 300 văn tiền đặt làm một trăm cái que châm lửa.
Cũng hẹn ba ngày sau đưa đến tửu lâu.
Trở lại xe ngựa, Tần Lăng Hàm nghĩ, những thứ để đối phó với thời tiết cực nóng đã chuẩn bị gần xong, hiện tại, chỉ còn thiếu một thứ quan trọng nhất, đó chính là đá lạnh.
Bây giờ không gian trong nhà gỗ hoàn toàn tĩnh lặng, cho dù có bỏ đá lạnh vào cũng không tan chảy, nếu bây giờ có thể mua một ít về tích trữ thì đến thời kỳ cực nóng, có những khối đá lạnh này, hẳn sẽ dễ chịu hơn nhiều.
Nàng bảo người đánh xe đánh xe đến tiệm bán đá lớn nhất Thương Châu: "Tiệm đá Thẩm gia."
"Ông chủ, ta muốn..."
Vừa bước vào tiệm, lời của Tần Lăng Hàm còn chưa nói hết, đã bị một giọng nói quen thuộc cắt ngang: "Ông chủ, mua đá."
Đừng nói là 20 lượng, 200 lượng nàng cũng trả được.
Thấy Tần Lăng Hàm tỏ ra tự tin, Ngọc Lộ gật đầu đáp: "Vâng, em biết rồi."
Nói rồi, nàng ấy rời khỏi tửu lâu.
Thức ăn, thuốc men, quần áo, những thứ này không thể tùy tiện vứt trong không gian, còn phải đặt làm một vài cái giá nữa.
Tần Lăng Hàm nghĩ vậy, bèn bảo người đánh xe dừng xe ở tiệm đồ gỗ.
Biển hiệu trên cửa tiệm được làm rất tinh xảo, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể thấy tay nghề của người thợ làm ra biển hiệu này rất tốt.
Bên trong tiệm, trên các giá bày được sắp xếp ngay ngắn từng món đồ bằng gỗ.
Tần Lăng Hàm tùy tiện cầm một mộng ghép trên bàn, mộng ghép nhỏ nhắn và tinh xảo.
Thấy Tần Lăng Hàm, ông chủ buông cuốn sổ cái trên tay, bước tới, tươi cười chào đón: "Không biết khách quan muốn mua gì?"
"Ta muốn đặt làm một số giá để đồ." Tần Lăng Hàm vừa nói vừa chỉ vào giá để hàng trong tiệm, nói: "Tầm như thế này. Giá bao nhiêu? Ta cần loại chắc chắn một chút."
"Ba lượng bạc một cái." Ông chủ nói.
"Làm cho ta bốn mươi cái." Tần Lăng Hàm suy nghĩ một chút rồi nói.
Bây giờ kho của nàng rộng 50 mét vuông, có thể đặt được khoảng mười mấy cái giá, còn lại đợi sau này mở rộng thêm thì sẽ đặt vào.
Tiệm đồ gỗ này khá nổi tiếng nên thường có các tiệm khác đến đặt làm giá để đồ, có những tiệm đặt một lúc vài chục đến cả trăm cái nên ông chủ cũng không thấy lạ.
"Tổng cộng là 120 lượng bạc." Ông chủ nói.
Tần Lăng Hàm gật đầu, sảng khoái trả tiền đặt cọc, bảo ông chủ hôm nay cứ đưa trước năm cái giá đến tửu lâu, còn lại ba ngày sau hãy đưa đến.
Sau đó, Tần Lăng Hàm lại đến tiệm đồ sắt.
Nàng lấy cớ là bổ sung đồ nấu ăn cho tửu lâu, đặt làm mười bộ nồi niêu xoong chảo, dao thái, dao chặt, dao lọc cá các loại, tổng cộng là 1100 văn tiền, đưa đến tửu lâu.
Tần Lăng Hàm suy nghĩ một chút, lại bỏ ra 300 văn tiền đặt làm một trăm cái que châm lửa.
Cũng hẹn ba ngày sau đưa đến tửu lâu.
Trở lại xe ngựa, Tần Lăng Hàm nghĩ, những thứ để đối phó với thời tiết cực nóng đã chuẩn bị gần xong, hiện tại, chỉ còn thiếu một thứ quan trọng nhất, đó chính là đá lạnh.
Bây giờ không gian trong nhà gỗ hoàn toàn tĩnh lặng, cho dù có bỏ đá lạnh vào cũng không tan chảy, nếu bây giờ có thể mua một ít về tích trữ thì đến thời kỳ cực nóng, có những khối đá lạnh này, hẳn sẽ dễ chịu hơn nhiều.
Nàng bảo người đánh xe đánh xe đến tiệm bán đá lớn nhất Thương Châu: "Tiệm đá Thẩm gia."
"Ông chủ, ta muốn..."
Vừa bước vào tiệm, lời của Tần Lăng Hàm còn chưa nói hết, đã bị một giọng nói quen thuộc cắt ngang: "Ông chủ, mua đá."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất