Trúc Mã Lại Mặc Váy Của Tôi

Chương 43: Chia Tay

Trước Sau
Nghỉ ngơi một buổi sáng, chiều cả hai đã lên kế hoạch sẽ đi thăm quan Thành phố York và Nhà thờ Liverpool, hai địa điểm du lịch nổi tiếng của Anh quốc.

Đầu giờ chiều Tinh Tinh thay đồ vui vẻ kéo Tử Sâm bắt taxi đến nhà thờ Liverpool, họ sẽ tham quan ở đây trước rồi quay lại thành phố York vì địa điểm này gần nhà hơn. Đến nơi đã là 2 giờ chiều, như mọi khi lần này Tinh Tinh cũng chụp rất nhiều ảnh, bao gồm ảnh nhà thờ và ảnh chụp cùng Tử Sâm, rất nhanh họ lại chuyển đến địa điểm mới, thành phố York về đêm rất đẹp, lúc này là 4 giờ chiều du khách đã đến đây rất đông. Có một câu nói rằng: “ Lịch sử của thành phố York chính là lịch sử của nước Anh”.

York là thành phố 2000 năm tuổi và lâu đời nhất đất nước Anh. Nép mình bên hai dòng sông Ouse và Foss, York dường như ôm trọn những gì đẹp nhất, từ lâu đài cổ tích đến hình ảnh non nước đầy say mê của một thế giới tuyệt đẹp. Tinh Tinh cùng Tử Sâm ngồi bên đường cạnh dòng sông Foss hóng gió ngắm cảnh, xung quanh họ cũng có rất nhiều người ngồi, ánh chiều tà chiếu lên dòng sông thật thơ mộng, cảnh đẹp sinh tình khiến các cặp đôi không ngần ngại trao nhau những nụ hôn nồng cháy.

Tinh Tinh ngại ngùng nhìn Tử Sâm, bên cạnh họ là một cặp đôi hôn nhau thắm thiết phát ra những âm thanh ái muội, Tinh Tinh da mặt mỏng, cô sợ Tử Sâm mà hôn cô ở đây mọi người nhìn sẽ rất xấu hổ, thấy anh đang nhìn mình Tinh Tinh vội quay mặt qua hướng khác.

Biết Tinh Tinh hay xấu hổ Tử Sâm cũng không có động tĩnh gì, chỉ nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Tinh Tinh, hai người cứ vậy ngồi đến khi trời tối mới bắt taxi ra về. Đến nhà vừa vào đến cửa còn chưa kịp tháo giày Tinh Tinh đã bị Tử Sâm ép vào cửa, anh rất nhanh đã cúi xuống hôn lên môi cô, việc mà anh đã muốn làm lúc còn ở York.

Tinh Tinh bị hôn bất ngờ có hơi hoang mang, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần vòng tay ôm lấy eo Tử Sâm đáp lại nụ hôn của anh. Nụ hôn kéo dài từ cửa đến sofa, từ sofa đến phòng ngủ, quần áo cũng theo đó rơi xuống, đến khi cả hai ngã xuống giường đã không còn vật nào cản trở trên người.



Hai tâm hồn cháy bỏng cùng nhau trải qua đêm dài, Tử Sâm như chú lạc đà trên sa mạc đi nhiều ngày mới tìm được nguồn nước thoả sức uống, Tinh Tinh bị anh khi dễ hết lần này đến lần khác. Không giống như những lần trước làm nhiều cô sẽ than mệt mỏi, lần này Tinh Tinh đều chiều theo ham muốn của Tử Sâm vì cô biết có thể qua một hai hôm nữa mối quan hệ của họ sẽ chẳng còn như hiện tại.

Nóng bỏng qua đi Tinh Tinh không còn chút sức lực nào nằm trong lòng Tử Sâm, bọn họ hôm nay cũng không dùng biện pháp tránh thai, nhưng Tinh Tinh biết sẽ chẳng có phép màu nào mang một thiên thần nhỏ đến bên cô và Tử Sâm cả, nghĩ đến lại khiến Tinh Tinh muốn khóc, nhìn lên Tử Sâm đang nhắm mắt ngủ cô chỉ biết xin lỗi anh thật nhiều.

Tử Sâm ở hết ngày hôm sau dẫn Tinh Tinh đi chơi rồi quay lại Trung Quốc, công việc của anh rất nhiều chỉ có thể bớt một hai ngày qua thăm Tinh Tinh. Ba ngày ở cạnh nhau hạnh phúc Tinh Tinh không thể mở miệng nói chia tay, cô còn không biết trả lời sao nếu anh hỏi lý do, vậy lên nhân lúc Tử Sâm lên máy bay Tinh Tinh đã lấy điện thoại nhắn tin cho anh.

Người ta hay bảo lời tỏ tình và lời chia tay không nên nói qua điện thoại mà phải gặp mặt trực tiếp, nhưng Tinh Tinh lại không có can đảm làm như vậy, đôi tay mảnh khảnh gõ nhẹ lên bàn phím, từng câu từng chữ hoà cũng nước mắt được viết ra.

* Tử Sâm, cảm ơn anh những ngày qua đã ở bên em khiến em vui vẻ và hạnh phúc, nhưng hiện tại em nghĩ chúng ta nên dừng lại, đây không phải là suy nghĩ bộc phát mà em đã dành ba tháng để ra quyết định này. Anh sẽ thắc mắc lý do tại sao em chia tay phải không, đơn giản là trước giờ vốn dĩ em không yêu anh, em chỉ muốn cho anh biết cảm giác bị bỏ rơi là như nào, như cách anh bỏ rơi em mấy năm trước, hiện tại cũng đã tới lúc rồi. Tử Sâm, không hẹn gặp lại *

Bàn tay thiếu nữ run run ấn lên phím gửi, thông báo tin nhắn gửi thành công cũng đem tâm trạng của Tinh Tinh đạt đến cực điểm, cô buông điện thoại oà khóc như một đứa trẻ, tình yêu của cô cứ vậy ra đi cùng dòng tin nhắn kia, không biết lúc anh đọc được sẽ phản ứng ra sao, có trách cô bạc tình vô tâm hay không. Tốt nhất là trách móc, hận cô cũng được, như vậy anh mới có thể dứt khoát buông bỏ cô tìm một người mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau