Chương 46: Lý Do Thực Sự
Tử Sâm để vali cạnh cửa sau đó ngồi xuống ghế đối diện ông Dylan và bà Mạn Đình, Liam cũng đi lại ngồi xuống cạnh Tử Sâm. Bà Mạn Đình rót trà đẩy qua mời Tử Sâm, anh gật đầu cảm ơn bà sau đó nói tiếp.
“ Công việc bận quá đến bây giờ con mới ghé thăm chú dì được, xin hai người thứ lỗi “
“ Công việc quan trọng dì không trách con “
“ Dạ, Tinh Tinh đâu dì, từ lúc con vô cũng chưa thấy cô ấy “
“ Nó ở trên lầu, để dì gọi nó xuống gặp con “
“ Tinh Tinh không muốn gặp anh, hai người đã chia tay rồi còn gì “, Liam ngăn bà Mạn Đình lại nhìn Tử Sâm nói
“ Chia tay…hai đứa chia tay rồi “, trong một ngày bà Mạn Đình nhận được hai bất ngờ, vì muốn xác nhận lại bà tập trung nhìn Tử Sâm như sợ sẽ bỏ qua câu nào của anh vậy.
“ Là Tinh Tinh giận dỗi con thôi chứ con không muốn chia tay, hiện tai con qua đây để gặp cô ấy nói rõ mọi chuyện, cô ấy ở trên lầu phải không, vậy con xin phép cho chúng con nói chuyện riêng một chút có được không ạ “
“ Được… được…con lên đi, nó ở phòng thứ hai bên phải đấy “, bà Mạn Đình chỉ phòng cho Tử Sâm, anh liền đứng dậy đi lên tầng, đứng trước cửa phòng Tinh Tinh gõ nhẹ hai cái.
Tinh Tinh ở trong phòng nghe tiếng gõ tưởng bà Mạn Đình lên cô liền đi ra mở cửa. Cánh cửa mở ra ngược lại khiến Tinh Tinh bất ngờ, cô lùi lại một bước giọng run run:
“ Sao…sao lại là anh “
“ Sao không thể là anh “, Tử Sâm đẩy cửa bước vào sau đó tiện tay khoá lại.
“ Anh đến đây làm gì, chúng ta kết thúc rồi “, một tuần nay hai người không liên lạc, Tinh Tinh nghĩ những lời cô nói đã khiến Tử Sâm tổn thương nên mới không liên lạc với cô, vậy mà không nghĩ tới anh lại trực tiếp đến đây.
“ Em tự nhiên nói chia tay lại còn chặn anh, em nghĩ anh không đến đây thì liên lạc với em kiểu gì, anh muốn nghe lý do em muốn chia tay, một tuần qua chắc em nghĩ được lý do rồi chứ “, Tử Sâm vừa tiến lại gần Tinh Tinh vừa nói. Cô theo bản năng lùi dần về sau, cho đến khi chạm vào thành giường cứ vậy ngồi xuống, Tử Sâm cũng tiến lại gần chống tay hai bên hông Tinh Tinh đem cô giam ở giữa.
Tinh Tinh hoảng sợ ngả người về sau, đúng rồi là cô chặn anh thì sao có thể liên lạc, cô quên mất chuyện này, Tinh Tinh thấy Tử Sâm chỉ tội mình ngôn từ cũng lộn xộn:“ Em…lý do…em nói…nói cho anh rồi mà “
“ Em nghĩ anh dễ lừa vậy à, một là em nói sự thật còn hai là để anh xuống hỏi mẹ em “, Tinh Tinh bị Tử Sâm dồn vào thế khó, cô sợ anh biết lại càng sợ bà Mạn Đình sẽ biết hơn, Tinh Tinh không muốn bà vì cô mà đau lòng, sau một hồi suy xét cô quyết định nói sự thật.
“ Em nói “, Tinh Tinh biết mình vẫn rất yêu Tử Sâm cũng rất muốn biết anh sẽ nghĩ như nào nếu biết chuyện. Tử Sâm vẫn giữ nguyên tư thế không nói gì chỉ nhìn Tinh Tinh đợi cô nói tiếp.
“ Em…sau vụ tai nạn lần trước bác sĩ chẩn đoán có thể em sẽ không mang thai được nữa “, mọi lần khi nhắc đến bệnh tình của mình Tinh Tinh đều khóc thì lần này dường như cô đã chấp nhận được sự thật, từng câu chữ được nói ra rất nhẹ nhàng bình thản. Tử Sâm nghe xong hơi bất ngờ nhưng không để lộ ra ngoài, anh chỉ cảm thấy thương Tinh Tinh nhiều hơn trách mình lúc cô đau buồn nhất lại không ở bên cạnh cô.
“ Vậy là vì lý do này em mới chia tay “
“ Đúng vậy “
“ Em cho rằng anh sẽ vì việc em không thể có con mà bỏ em “
“ Không, chính vì em biết anh sẽ không bỏ em nên mới chọn chia tay, anh cũng biết ông nội của anh muốn gì khi chấp nhận cho chúng ta quen nhau mà, em không muốn anh vì em mà thành người con người cháu bất hiếu với lại… “
Tinh Tinh chưa nói hết câu đã bị nụ hôn của Tử Sâm chặn lại, anh dịu dàng hôn lên môi cô nhấm nháp tự vị mà mình nhớ nhung một tuần qua, cô bị vậy nhưng vẫn nghĩ cho anh khiến anh rất cảm động, giờ phút này anh không muốn nghe thêm một câu nói nào nữa, dù có chuyện gì xảy ra thì Tử Sâm cũng chỉ muốn ở cạnh Tinh Tinh, người con gái khiến anh yêu như muốn chết đi sống lại.
Trong phòng tình chàng ý thiếp thì bên ngoài cửa đang có ba cái đầu chụm sát lại nghe lén. Vốn dĩ lúc đầu khi Tử Sâm lên tầng chỉ có mình Liam đi theo, nghe tiếng cửa khoá lại hắn sợ Tinh Tinh sẽ tha thứ cho Tử Sâm lên đứng ngoài nghe lén. Một lúc sau vì thấy lâu lên bà Mạn Đình cũng lên tầng xem sao mới bắt gặp Liam, thấy hắn ra hiệu im lặng thì bà cũng không lên tiếng, đứng một hồi cũng gia nhập hội với Liam. Ông Dylan lên cuối cùng thấy hai người vậy cũng đứng nghe theo.
Vì hiệu ứng cách âm của cửa cũng không được tốt nên hầu như cuộc trò chuyện của cả hai đều bị nghe hết. Liam tức giận nắm chặt tay, hắn đã làm đến vậy rồi mà vẫn không chia cắt được hai người họ, có phải hắn nên bỏ cuộc không. Bà Mạn Đình thì trái lại rất vui vẻ, chỉ cần Tinh Tinh quay lại với Tử Sâm thì Liam cũng sẽ không làm gì được, bà và ông Dylan cũng sẽ không phải khó xử, nhưng khi nãy Tinh Tinh nói nó có thể sẽ không mang thai được có phải hay không bà nghe nhầm. Lúc Tinh Tinh xuất viện Liam không có nói như vậy, có vẻ việc này bà phải nói chuyện riêng với Liam rồi.
“ Công việc bận quá đến bây giờ con mới ghé thăm chú dì được, xin hai người thứ lỗi “
“ Công việc quan trọng dì không trách con “
“ Dạ, Tinh Tinh đâu dì, từ lúc con vô cũng chưa thấy cô ấy “
“ Nó ở trên lầu, để dì gọi nó xuống gặp con “
“ Tinh Tinh không muốn gặp anh, hai người đã chia tay rồi còn gì “, Liam ngăn bà Mạn Đình lại nhìn Tử Sâm nói
“ Chia tay…hai đứa chia tay rồi “, trong một ngày bà Mạn Đình nhận được hai bất ngờ, vì muốn xác nhận lại bà tập trung nhìn Tử Sâm như sợ sẽ bỏ qua câu nào của anh vậy.
“ Là Tinh Tinh giận dỗi con thôi chứ con không muốn chia tay, hiện tai con qua đây để gặp cô ấy nói rõ mọi chuyện, cô ấy ở trên lầu phải không, vậy con xin phép cho chúng con nói chuyện riêng một chút có được không ạ “
“ Được… được…con lên đi, nó ở phòng thứ hai bên phải đấy “, bà Mạn Đình chỉ phòng cho Tử Sâm, anh liền đứng dậy đi lên tầng, đứng trước cửa phòng Tinh Tinh gõ nhẹ hai cái.
Tinh Tinh ở trong phòng nghe tiếng gõ tưởng bà Mạn Đình lên cô liền đi ra mở cửa. Cánh cửa mở ra ngược lại khiến Tinh Tinh bất ngờ, cô lùi lại một bước giọng run run:
“ Sao…sao lại là anh “
“ Sao không thể là anh “, Tử Sâm đẩy cửa bước vào sau đó tiện tay khoá lại.
“ Anh đến đây làm gì, chúng ta kết thúc rồi “, một tuần nay hai người không liên lạc, Tinh Tinh nghĩ những lời cô nói đã khiến Tử Sâm tổn thương nên mới không liên lạc với cô, vậy mà không nghĩ tới anh lại trực tiếp đến đây.
“ Em tự nhiên nói chia tay lại còn chặn anh, em nghĩ anh không đến đây thì liên lạc với em kiểu gì, anh muốn nghe lý do em muốn chia tay, một tuần qua chắc em nghĩ được lý do rồi chứ “, Tử Sâm vừa tiến lại gần Tinh Tinh vừa nói. Cô theo bản năng lùi dần về sau, cho đến khi chạm vào thành giường cứ vậy ngồi xuống, Tử Sâm cũng tiến lại gần chống tay hai bên hông Tinh Tinh đem cô giam ở giữa.
Tinh Tinh hoảng sợ ngả người về sau, đúng rồi là cô chặn anh thì sao có thể liên lạc, cô quên mất chuyện này, Tinh Tinh thấy Tử Sâm chỉ tội mình ngôn từ cũng lộn xộn:“ Em…lý do…em nói…nói cho anh rồi mà “
“ Em nghĩ anh dễ lừa vậy à, một là em nói sự thật còn hai là để anh xuống hỏi mẹ em “, Tinh Tinh bị Tử Sâm dồn vào thế khó, cô sợ anh biết lại càng sợ bà Mạn Đình sẽ biết hơn, Tinh Tinh không muốn bà vì cô mà đau lòng, sau một hồi suy xét cô quyết định nói sự thật.
“ Em nói “, Tinh Tinh biết mình vẫn rất yêu Tử Sâm cũng rất muốn biết anh sẽ nghĩ như nào nếu biết chuyện. Tử Sâm vẫn giữ nguyên tư thế không nói gì chỉ nhìn Tinh Tinh đợi cô nói tiếp.
“ Em…sau vụ tai nạn lần trước bác sĩ chẩn đoán có thể em sẽ không mang thai được nữa “, mọi lần khi nhắc đến bệnh tình của mình Tinh Tinh đều khóc thì lần này dường như cô đã chấp nhận được sự thật, từng câu chữ được nói ra rất nhẹ nhàng bình thản. Tử Sâm nghe xong hơi bất ngờ nhưng không để lộ ra ngoài, anh chỉ cảm thấy thương Tinh Tinh nhiều hơn trách mình lúc cô đau buồn nhất lại không ở bên cạnh cô.
“ Vậy là vì lý do này em mới chia tay “
“ Đúng vậy “
“ Em cho rằng anh sẽ vì việc em không thể có con mà bỏ em “
“ Không, chính vì em biết anh sẽ không bỏ em nên mới chọn chia tay, anh cũng biết ông nội của anh muốn gì khi chấp nhận cho chúng ta quen nhau mà, em không muốn anh vì em mà thành người con người cháu bất hiếu với lại… “
Tinh Tinh chưa nói hết câu đã bị nụ hôn của Tử Sâm chặn lại, anh dịu dàng hôn lên môi cô nhấm nháp tự vị mà mình nhớ nhung một tuần qua, cô bị vậy nhưng vẫn nghĩ cho anh khiến anh rất cảm động, giờ phút này anh không muốn nghe thêm một câu nói nào nữa, dù có chuyện gì xảy ra thì Tử Sâm cũng chỉ muốn ở cạnh Tinh Tinh, người con gái khiến anh yêu như muốn chết đi sống lại.
Trong phòng tình chàng ý thiếp thì bên ngoài cửa đang có ba cái đầu chụm sát lại nghe lén. Vốn dĩ lúc đầu khi Tử Sâm lên tầng chỉ có mình Liam đi theo, nghe tiếng cửa khoá lại hắn sợ Tinh Tinh sẽ tha thứ cho Tử Sâm lên đứng ngoài nghe lén. Một lúc sau vì thấy lâu lên bà Mạn Đình cũng lên tầng xem sao mới bắt gặp Liam, thấy hắn ra hiệu im lặng thì bà cũng không lên tiếng, đứng một hồi cũng gia nhập hội với Liam. Ông Dylan lên cuối cùng thấy hai người vậy cũng đứng nghe theo.
Vì hiệu ứng cách âm của cửa cũng không được tốt nên hầu như cuộc trò chuyện của cả hai đều bị nghe hết. Liam tức giận nắm chặt tay, hắn đã làm đến vậy rồi mà vẫn không chia cắt được hai người họ, có phải hắn nên bỏ cuộc không. Bà Mạn Đình thì trái lại rất vui vẻ, chỉ cần Tinh Tinh quay lại với Tử Sâm thì Liam cũng sẽ không làm gì được, bà và ông Dylan cũng sẽ không phải khó xử, nhưng khi nãy Tinh Tinh nói nó có thể sẽ không mang thai được có phải hay không bà nghe nhầm. Lúc Tinh Tinh xuất viện Liam không có nói như vậy, có vẻ việc này bà phải nói chuyện riêng với Liam rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất