Trùng Sinh Chi Độc Sủng Hiền Hậu
Chương 19: Hôn ước đã định
Hoàng đế có hơi chần chờ, nói :" Mặc Khiêm, việc này không phải trò đùa, không thể nói bậy !".
Triệu Mặc Khiêm cũng không nói thêm gì, chính là vẻ mặt kiên định, tiếp tịc nói với hoàng đế, nói :" Phụ hoàng, xin hãy thành toàn cho nhi thần ! ".
Với hoàng đế mà nói, chỉ cần Triệu Mặc Khiêm không phải kết hôn cùng trưởng nữ Lâm gia tướng quân phủ là được, về phần chỉ yêu nam nhân....Việc này nếu không phải là giat, thật ra cũng là chuyện tốt, nghĩ đến đây, hoàng đế giật mình, không khỏi lại đứng lên, mặc dù trên mặt không hiện ra điều gì nhưng người thông minh đều nhìn ra được một ít manh mối.
Một Hiền cương không có con nối dòng thì cho dù hắn nắm binh quyền trong tay cũng không gây được uy hϊếp gì .
" Mặc Khiêm, đứng lên đã, việc này không thể nóng lòng nhất thời, để trẫm bảo thái y viện xem cho ngươi rồi nói sau " hoàng đế trầm tư như thế có thể nghĩ việc này là giả, thấy Triệu Mặc Khiêm mặt đày máu tươi trên mặt liền lộ ra vẻ xấu hổ, tự mình giúp đỡ Triệu Mặc Khiêm một phen, vẻ mặt ôn hòa nói :" Ngươi nếu thật sự thích tiểu tứ Lâm gia, chỉ để hắn vào phủ hầu hạ bên người ngươi thì trẫm....trẫm sẽ không ngăn ".
Khi hoàng đế nói lời này thì trên mặt lộ ra một vẻ ngượng nghịu , nhìn thoáng qua Lâm Thương Hải, lại nói :" Lâm ái khanh, nhi tử của trẫm muốn lấy tiểu tứ của ngươi, ngươi có đồng ý không ?"
Sắc mặt Lâm Thương Hải phi thường phấn khích, thấy Triệu Mặc Khiêm quỳ xuống lại đến Lâm Tịch Cận làm cho tâm tình của ông cũng nhảy bậc nhiều lần, cũng không nghĩ chính là loại này, ông nghẹn một lúc lâu mới nói :" Thần....không dám "
" Lâm ái khanh, không dám là không đáp ứng sao? " hoàng đế bất mãn nói :" Vừa rồi chúng ta nói muốn nhìn người có tâm ý với nhau, khó có được nhi tử ta thích tiểu tứ nhà ngươi, trẫm đã đồng ý, ngươi còn có gì không hài lòng ? Hay là Hiền vương không xứng với nhi tử của ngươi ?".
Không nghĩ tới hoàng đế đối với Hiền vương kiên kị sâu như thế, Lâm Thương Hải cảm thấy chấn động, đã vậy thì hắn làm sao mà không rõ ý tứ của hoàng đế, vội nói :" Được Hiền vương nâng đỡ, là nhi tử có phúc !".
" Ân! "
Hoàng đế vừa lòng gật đầu, Lâm Tịch Cận cũng luống cuống, y chưa lý giải được rõ ràng cái gì, vận mệnh của mình cứ như vậy mà bị sẵn, y đang muốn mở miệng, một bên Triệu Mặc Khiêm lại quỳ xuống, vẻ mặt kiên định :" Phụ hoàng, nhi thần thực thích tiểu Tịch, nhi thần....nhi thần không muốn ủy khuất y, xin phụ hoàng tứ hôn ! ".
Đây là lần thứ hai Triệu Mặc Khiêm xin hoàng đế tứ hôn, mọi người không khỏi cảm thán, Lâm Tịch Cận chỉ cảm thấy trước mắt mình lóng lánh ánh kim suýt nữa thì té xỉu, quả nhiên không nên ăn loạn cái gì, y biết lúc này y không thể nói chuyện được, bởi vì nơi này không cần ý kiến của y.
" Mặc Khiêm à, Ngươi.....ngươi có tội gì đâu ?"
Quả nhiên nét mặt hoàng đế thương tiếc mà thở dài một hơi, trầm ngâm một lúc sau, chậm rãi gật đầu.
Đến đây, việc tứ hôn cứ như vậy mà ban xuống, còn lại chỉ còn một đạo thánh chỉ đưa xuống, Lâm Tịch Cận cứ như vậy mà thành thân.
Gả cho Hiền vương tư thế oai hùng, có vô số tiểu thư quan gia ngưỡng mộ hắn trong lòng, cho duf là Lâm Ngọc Hồng cùng Lâm Ngọc Châu hai tỷ muội này trong lòng đều có chút tâm tư, chính là hôm nay hoàng đế rất tức giận, sự tình huyên náo rất nghiêm trọng, nhưng thật ta đã tạm thời áp chế ý niệm trong lòng các nàng, không dám dị nghị điều gì.
Lâm Tịch Cận nhất thời lâm vào trong mộng, đầu óc ong ong, trong lúc nhất thời không nghĩ ra điều gì, cái gì cũng không muốn nghĩ, y lẳng lặng ngồi, tâm nói động động đi.
Lúc này lãi thái giám cúi người bên tai hoàng đế nói điều gì, sau hoàng đế lại gật đầu một chút, một thái y trẻ tuổi liền đến bên người Triệu Mặc Khiêm giúp hắn trị thương,
Thương cũng không nghiêm trọng, nhưng lại có nhiều máu, nhìn qua thập phần đáng sợ, lại xứng với một thân đầy khí chất lạnh lẽo, lúc này Triệu Mặc Khiêm đi tới nhưng không lại gần người nào.
"Tiểu Tịch, lại đây! "
Ánh mắt thâm thúy, lẳng lặng nhìn Lâm Tịch Cận, mang theo một ý vị không cho cự tuyệt, sau ba giây do dự, y rốt cuộc mờ mịt đi qua, ngồi xuống bên cạnh hắn, xung quanh truyền đến một trận hít khí lạnh, y cũng không sao cả .
Đối mặt với đủ loại ánh mắt khác thường, Lâm Thương Hải cảm thấy cực kì mất mặt, hoàng đế đã sớm ám chỉ qua thứ tử này phải lập gia đình nhưng khi sự việc xảy ra ông lại hận không thrẻ đem nét mặt già nua của mình chọn xuống, tướng quân phủ sao lại sinh ra kẻ thấp hèn như vậy ?.
Nữ nhi của ông, một người được gả cho Hiền vương là một chuyện tốt nhất trên đời trừ bỏ thứ tử luôn sống ở viện người hầu này.
Sự tình của Lâm Tịch Cận đã định, vận mệnh liền sinh ra biến hóa. Nhị hoàng tử sẽ chọn lựa giữa Lâm Ngọc Châu cùng Lâm Ngọc Hồng.
Lúc này, Đại hoàng tử Triệu Thanh Thần bỗng nhiên đứng ra hướng hoàng đế nói :" Phụ hoàng, nhi thần trước đó đã may mắn được bái Đông Quách tiên sinh làm sư phụ , ít ngày nữa sẽ cùng người xuống phía nam học tập một phen, theo đó mà trãi nghiệm và quan sát dân tình, mong phụ hoàng thành toàn ".
Triệu Mặc Khiêm cũng không nói thêm gì, chính là vẻ mặt kiên định, tiếp tịc nói với hoàng đế, nói :" Phụ hoàng, xin hãy thành toàn cho nhi thần ! ".
Với hoàng đế mà nói, chỉ cần Triệu Mặc Khiêm không phải kết hôn cùng trưởng nữ Lâm gia tướng quân phủ là được, về phần chỉ yêu nam nhân....Việc này nếu không phải là giat, thật ra cũng là chuyện tốt, nghĩ đến đây, hoàng đế giật mình, không khỏi lại đứng lên, mặc dù trên mặt không hiện ra điều gì nhưng người thông minh đều nhìn ra được một ít manh mối.
Một Hiền cương không có con nối dòng thì cho dù hắn nắm binh quyền trong tay cũng không gây được uy hϊếp gì .
" Mặc Khiêm, đứng lên đã, việc này không thể nóng lòng nhất thời, để trẫm bảo thái y viện xem cho ngươi rồi nói sau " hoàng đế trầm tư như thế có thể nghĩ việc này là giả, thấy Triệu Mặc Khiêm mặt đày máu tươi trên mặt liền lộ ra vẻ xấu hổ, tự mình giúp đỡ Triệu Mặc Khiêm một phen, vẻ mặt ôn hòa nói :" Ngươi nếu thật sự thích tiểu tứ Lâm gia, chỉ để hắn vào phủ hầu hạ bên người ngươi thì trẫm....trẫm sẽ không ngăn ".
Khi hoàng đế nói lời này thì trên mặt lộ ra một vẻ ngượng nghịu , nhìn thoáng qua Lâm Thương Hải, lại nói :" Lâm ái khanh, nhi tử của trẫm muốn lấy tiểu tứ của ngươi, ngươi có đồng ý không ?"
Sắc mặt Lâm Thương Hải phi thường phấn khích, thấy Triệu Mặc Khiêm quỳ xuống lại đến Lâm Tịch Cận làm cho tâm tình của ông cũng nhảy bậc nhiều lần, cũng không nghĩ chính là loại này, ông nghẹn một lúc lâu mới nói :" Thần....không dám "
" Lâm ái khanh, không dám là không đáp ứng sao? " hoàng đế bất mãn nói :" Vừa rồi chúng ta nói muốn nhìn người có tâm ý với nhau, khó có được nhi tử ta thích tiểu tứ nhà ngươi, trẫm đã đồng ý, ngươi còn có gì không hài lòng ? Hay là Hiền vương không xứng với nhi tử của ngươi ?".
Không nghĩ tới hoàng đế đối với Hiền vương kiên kị sâu như thế, Lâm Thương Hải cảm thấy chấn động, đã vậy thì hắn làm sao mà không rõ ý tứ của hoàng đế, vội nói :" Được Hiền vương nâng đỡ, là nhi tử có phúc !".
" Ân! "
Hoàng đế vừa lòng gật đầu, Lâm Tịch Cận cũng luống cuống, y chưa lý giải được rõ ràng cái gì, vận mệnh của mình cứ như vậy mà bị sẵn, y đang muốn mở miệng, một bên Triệu Mặc Khiêm lại quỳ xuống, vẻ mặt kiên định :" Phụ hoàng, nhi thần thực thích tiểu Tịch, nhi thần....nhi thần không muốn ủy khuất y, xin phụ hoàng tứ hôn ! ".
Đây là lần thứ hai Triệu Mặc Khiêm xin hoàng đế tứ hôn, mọi người không khỏi cảm thán, Lâm Tịch Cận chỉ cảm thấy trước mắt mình lóng lánh ánh kim suýt nữa thì té xỉu, quả nhiên không nên ăn loạn cái gì, y biết lúc này y không thể nói chuyện được, bởi vì nơi này không cần ý kiến của y.
" Mặc Khiêm à, Ngươi.....ngươi có tội gì đâu ?"
Quả nhiên nét mặt hoàng đế thương tiếc mà thở dài một hơi, trầm ngâm một lúc sau, chậm rãi gật đầu.
Đến đây, việc tứ hôn cứ như vậy mà ban xuống, còn lại chỉ còn một đạo thánh chỉ đưa xuống, Lâm Tịch Cận cứ như vậy mà thành thân.
Gả cho Hiền vương tư thế oai hùng, có vô số tiểu thư quan gia ngưỡng mộ hắn trong lòng, cho duf là Lâm Ngọc Hồng cùng Lâm Ngọc Châu hai tỷ muội này trong lòng đều có chút tâm tư, chính là hôm nay hoàng đế rất tức giận, sự tình huyên náo rất nghiêm trọng, nhưng thật ta đã tạm thời áp chế ý niệm trong lòng các nàng, không dám dị nghị điều gì.
Lâm Tịch Cận nhất thời lâm vào trong mộng, đầu óc ong ong, trong lúc nhất thời không nghĩ ra điều gì, cái gì cũng không muốn nghĩ, y lẳng lặng ngồi, tâm nói động động đi.
Lúc này lãi thái giám cúi người bên tai hoàng đế nói điều gì, sau hoàng đế lại gật đầu một chút, một thái y trẻ tuổi liền đến bên người Triệu Mặc Khiêm giúp hắn trị thương,
Thương cũng không nghiêm trọng, nhưng lại có nhiều máu, nhìn qua thập phần đáng sợ, lại xứng với một thân đầy khí chất lạnh lẽo, lúc này Triệu Mặc Khiêm đi tới nhưng không lại gần người nào.
"Tiểu Tịch, lại đây! "
Ánh mắt thâm thúy, lẳng lặng nhìn Lâm Tịch Cận, mang theo một ý vị không cho cự tuyệt, sau ba giây do dự, y rốt cuộc mờ mịt đi qua, ngồi xuống bên cạnh hắn, xung quanh truyền đến một trận hít khí lạnh, y cũng không sao cả .
Đối mặt với đủ loại ánh mắt khác thường, Lâm Thương Hải cảm thấy cực kì mất mặt, hoàng đế đã sớm ám chỉ qua thứ tử này phải lập gia đình nhưng khi sự việc xảy ra ông lại hận không thrẻ đem nét mặt già nua của mình chọn xuống, tướng quân phủ sao lại sinh ra kẻ thấp hèn như vậy ?.
Nữ nhi của ông, một người được gả cho Hiền vương là một chuyện tốt nhất trên đời trừ bỏ thứ tử luôn sống ở viện người hầu này.
Sự tình của Lâm Tịch Cận đã định, vận mệnh liền sinh ra biến hóa. Nhị hoàng tử sẽ chọn lựa giữa Lâm Ngọc Châu cùng Lâm Ngọc Hồng.
Lúc này, Đại hoàng tử Triệu Thanh Thần bỗng nhiên đứng ra hướng hoàng đế nói :" Phụ hoàng, nhi thần trước đó đã may mắn được bái Đông Quách tiên sinh làm sư phụ , ít ngày nữa sẽ cùng người xuống phía nam học tập một phen, theo đó mà trãi nghiệm và quan sát dân tình, mong phụ hoàng thành toàn ".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất