Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân

Chương 38: Bảng Thành Tích

Trước Sau
Quả thật cái gì càng quá hoàn hảo không có lỗ hỏng thì sẽ càng khiến người ta nghi ngờ hơn. Mạc Vỹ và Niên Bạch Hiên cùng hai người còn lại đều có cùng suy nghĩ này. Thông tin của hai giáo quan mới đều không có lỗ hỏng, sao lại có chuyện như vậy, rõ ràng đây là điều không bình thường

"Chuyện này cứ để tôi, trở về Cảnh gia tra một chút liền rõ"

Cảnh Hàn xung phong điều tra, ba người kia đương nhiên sẽ không ngăn cản, dù sao thì tin tức của Cảnh Hàn có độ chính xác cao hơn là bọn họ tự điều tra

Tư Ái Lạc suy nghĩ gì đó liền nhìn sang Niên Bạch Hiên

"Niên Bạch Hiên nếu như cậu còn người thân thật sự thì sao, có dự tính gì không"

Bất ngờ bị Tư Ái Lạc hỏi, Niên Bạch Hiên không biết nên trả lời như thế nào, cậu chưa từng nghĩ đến chuyện này, hơn nữa kiếp trước cũng không hề xảy ra chuyện giống như vậy, hỏi cậu cậu làm sao có thể biết được

"Tư Ái Lạc cậu có cảm thấy câu hỏi này khó xử cho cậu ấy hay không"

Mạc Vỹ nhắc nhở, hắn không thấy câu hỏi này thích hợp chỗ nào cả, Tư Ái Lạc biết bản thân đã quá phận, vội vàng xin lỗi

"Bạch Hiên, xin lỗi cậu, tôi không cố ý chỉ là muốn hỏi suy nghĩ của cậu một chút"

Tư Ái Lạc thật ra lo sợ, lo sợ nếu như Niên Bạch Hiên tìm được người thân vậy cậu vẫn xem hắn là người thân không, hắn sợ cậu sẽ cùng người thân rời đi

Niên Bạch Hiên biết Tư Ái Lạc không có ý gì xấu nhưng cậu bây giờ không biết nên nói như thế nào, cũng không xác định được người kia có thật sự có quan hệ gì với cậu hay không, cậu sợ rằng có người đang ở phía sau âm thầm lợi dụng để tính kế mà thôi

"Chuyện này tôi chưa nghĩ tới, chắc là để sau này hẳn nói, dù gì hiện tại ngoài Tinh cầu Sinny ra cũng không thể đi nơi khác được"

Lời này của Niên Bạch Hiên là thật, cậu nếu như rời khỏi tinh cầu Sinny liền không có thân phận nào cả, sẽ là một người không thuộc vệ tinh cầu, có thể vào danh sách trở thành tinh tặc, cho nên Niên Bạch Hiên cũng chưa từng nghĩ đến chuyện rời đi. Kiếp trước cậu bất đắc dĩ rời đi, đến tinh cầu Ani được cấp cho một thân phận mới có thể ở đó



Mạc Vỹ nghe vậy liền có chút xót cho cậu, Tư Ái Lạc cũng cảm thấy bản thân vô dụng, vì không thể để Niên Bạch Hiên trở thành một công dân chính thức trên tinh cầu Sinny được, nếu cậu rời khỏi tinh cầu Sinny mà không có người giám hộ bên cạnh liền sẽ bị xóa tên ra khỏi tinh cầu, trở thành tinh tặc

Đây là quy định chung cho tất cả những đứa trẻ không có thông tin của người nhà. Những đứa trẻ bị bỏ rơi không rõ lai lịch, mặc dù Tư Ái Lạc đã cố gắng dùng chức quyền của cha hắn để có thể cho Niên Bạch Hiên trở thành công dân chính thức của tinh cầu Sinny nhưng cũng vô vọng, cậu vẫn không được công nhận là công dân chính thức của tinh cầu, không thuộc bất cứ tinh cầu nào trong dãy ngân hà này

Ở một nơi khác trong trường học, hai vị giáo quan mới đến bây giờ đang đi cùng với nhau

"Đã lâu không quay lại nơi này, có chút quen thuộc"

Trường Tấn An nói, Bạch Thần nhìn hắn mà không hiểu

"Trước đây anh học ở nơi này sao"

Trường Tấn An gật đầu, đúng vậy, trước đây anh học ở đây, đây là trường cũ của anh, muốn đi xem bảng thành tích của anh không, nó vẫn còn được lưu giữ đấy, còn được đặt ở vị trí vô cùng bắt mắt"

Bạch Thần gật đầu đồng ý, cậu cũng tò mò về trường cũ của Trường Tấn An cũng như những thành tích mà

Trường Tấn An đã từng nói cho cậu

Hai người đứng trước một màn hình vô cùng lớn, trên đó ghi lại hình ảnh của tất cả các học sinh xuất sắc nhất trong các khóa học các năm, chỉ có thành tích của Trường Tấn An là không có hình ảnh mà thôi

"Hình của anh đâu sao lại không có"

Bạch Thần tò mò hỏi

"Lúc đó chưa kịp tốt nghiệp, chỉ khi tốt nghiệp mới có hình ảnh còn chưa tốt nghiệp chỉ có thể ghi lại thành tích, anh chưa kịp tốt nghiệp đã ra chiến trường, chính vì vậy mà không có hình của anh trên đó, nhưng có phải thành tích của anh rất giỏi không"



Bạch Thần gật đầu, quả thật thành tích của Trường Tấn An rất giỏi, thật sự giỏi, Bạch Thần cũng hiểu vì sao mà

Trường Tấn An lại luôn tự tin như vậy, nếu cậu giỏi như anh, cậu cũng sẽ tự tin không kém chỉ là cậu không giỏi bằng anh mà thôi dù gì anh của là E cơ mà

Trở lại với bốn người Mạc Vỹ, trời đã không sớm, bọn họ ai cũng nên về phòng người đó, Cảnh Hàn thì không về phòng mà lại đi đâu đó, Tư Ái Lạc cũng lười quản, trước khi rời đi Tư Ái Lạc vẫn dặn dò Niên Bạch Hiên cẩn thận, phải nhớ mang theo thuốc ức chế, không được tháo vòng cổ ra vì bây giờ cậu đang ở cùng một alpha trội

Tư Ái Lạc dặn dò kỹ càng mới rời đi, Mạc Vỹ tự hỏi Tư Ái Lạc đang làm chuyện vô ích à, hắn ta cũng là alpha vậy mà kêu Niên Bạch Hiên đề phòng alpha trả khác nào kêu cậu đề phòng chính mình, Mạc Vỹ chỉ cười sự ngu ngốc của Tư Ái Lạc mà thôi

Đêm nay đã có giường rồi cho nên Mạc Vỹ không ngủ cùng với Niên Bạch Hiên nữa, cậu cũng vẫn trướ khi ngủ lén tiêm thuốc vào người nhưng không biết tại sao khi vừa nhắm mắt cậu lại được đưa đến một không gian khác.

Trước mặt cậu là hình ảnh một nhà ba người, một cậu nhóc đang xoa xoa bụng một omega trong giống cậu vô cùng, bên cạnh là một alpha hai người họ trong rất hạnh phúc. Nam alpha bế lấy cậu nhóc kia rồi nói

"Đây là em trai của con đấy có biết không, sau này nhất định phải yêu thương em trai"

Omega bên cạnh liền đánh người kia một cái

"Là con trai hay gái còn chưa biết, ở đó mà em trai, lỡ đâu là em gái thì sao"

Alpha thấy vậy liền cười

"Trai hay gái không quan trọng, quan trọng là em sinh cho ta một omega đáng yêu là được, nhà chúng ta đã có hai alpha rồi, cần thêm một bé omega bé bé xinh xinh để cho con trai chúng ta và ta cưng chiều nào"

Omega nghe vậy liền cười xoa xoa bụng của bản thân. Niên Bạch Hiên nhìn một màn này cảm thấy rất hạnh phúc

Nhưng không gian lại lần nữa thay đổi cậu được đưa đến nơi có ngôi mộ lần nữa, lần này cậu không nhìn thấy omega kia mà chỉ nhìn thấy cậu bé lúc nãy, cậu bé liên tục khóc lớn, trách móc cha thất hứa với cậu, trách cha vì sao không cùng cậu yêu thương em trai, trách cha bỏ lại cậu cùng ba nhỏ và em trai mà rời đi, cậu bé khóc đến ngất đi, Niên Bạch Hiên chỉ có thể bất lực nhìn không thể làm gì

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau