Trùng Sinh Trở Thành Lão Bà Của Tướng Quân

Chương 42: Không Muốn Liên Luy.

Trước Sau
Niên Bạch Hiên đợi Mạc Vỹ đến, Mạc Vỹ vừa đến hai người liền xuất phát rời khỏi trường

"Cậu biết anh ấy ở đâu sao"

Mạc Vỹ gật đầu đáp lại câu hỏi của Niên Bạch Hiên

"Tôi biết, trước đây anh ấy từng nhắc đến, có thể đến đó tìm thử"

Mạc Vỹ không nói gì chỉ im lặng đưa Niên Bạch Hiên đi

Hai người đến bên ngoài thành phố, Mạc Vỹ nhìn toà nhà trước mắt, người kia ở địa phương này sao

"Anh ấy ở đây sao"

Mạc Vỹ hỏi, Niên Bạch Hiên gật đầu, cậu là dựa theo địa chỉ mà người kia để lại để tìm đến nơi này, không thể sai được

Mạc Vỹ gật đầu, hai người tiến vào bên trong

"Ở tầng sáu"

Mạc Vỹ liền nhấn nút, hai người lên tầng sáu, tòà nhà này cũng không tính là quá tốt nhưng không đến nỗi tệ, dù sao thì phía quân y sẽ không đối xử tệ với các omega

Niên Bạch Hiên dựa theo số phòng mà tìm, đứng trước một cánh cửa, cậu khẽ nhấn chuông, bên trong im lặng không động tĩnh, Niên Bạch Hiên khẽ lên tiếng, cậu biết ở đây có hệ thống truyền âm, bên trong nhà sẽ nghe được

"Phàm Ân anh có ở trong đó không, Niên Bạch Hiên đây"

Quả thật bên trong cửa liền có động tĩnh, người mở cửa ra là Phàm Ân. Phàm Ân nhìn thấy Niên Bạch Hiên và cả



Mạc Vỹ liền có chút nhíu mày nhưng vẫn để hai người vào bên trong

Bên trong Phàm Ân đang sắp xếp đồ đạc dường như có ý định rời đi

"Anh định đi đâu vậy"

"Chắc là các cậu cũng đã biết chuyện, anh không thể ở lại nơi này, hơn nữa cũng không muốn làm người khác vướng bận, nếu như điều tra xuống có thể liên luy đến cậu Bạch Hiên à"

Phàm Ân nói, quả thật Phàm Ân cũng không muốn liên luy. Niên Bạch Hiên vì nếu bên trên điều tra chuyện này sẽ biết đến hồ sơ mà lẫn những xét nghiệm của anh, nếu như vậy thân phận omega của Niên Bạch Hiên sẽ bị phát hiện, anh biết cậu rất giỏi, không thể lãng phí trở thành một omega ở trong tay người khác được, cũng không giống những omega khác yếu đuối chỉ cần alpha, cậu giỏi hơn những alpha rất nhiều

"Anh không muốn cùng cậu ta nói chuyện sao, có thể sẽ tìm ra được cách tốt hơn là lẫn trốn như vậy, sớm muộn họ cũng tìm được anh, anh là bác sĩ, anh biết rõ nếu như không có pheromone của alpha, đứa trẻ sẽ chết mà anh cũng khó giữ mạng"

Niên Bạch Hiên nói, cậu từng thấy một trường hợp ở tinh cầu Ani, khi một omega không có alpha bạn đời hợp phát bên cạnh nhưng lại mang thai, kết quả đứa trẻ trong bụng lẫn omega đó đều không thể sống được, đứa trẻ thiếu pheromone của alpha dẫn đến phải hấp thu pheromone của omega, kết quả pheromone của omega đó cạn kiệt không thể cung cấp cho đứa trẻ, cả hai cứ thế mà chết dần đi

"Anh đương nhiên biết chuyện này, anh tự có biện pháp giải quyết, hai người trở về trường đi, cũng đừng cho cậu ta biết đã gặp anh"

Phàm Ân nói xong lại muốn đuổi hai người đi

Đúng lúc này bên ngoài có tiếng động, Mạc Vỹ lập tức cảnh giác, ra hiệu với Niên Bạch Hiên, cậu cũng đề phòng, bảo hộ Phàm Ân ở phía sau

Có nhiều tiếng chân như vậy, không cần đoán cũng biết là người bên phía quân y và bên bảo vệ quyền lợi omega đến

Mạc Vỹ ra hiệu với Niên Bạch Hiên kêu cậu đưa Phàm Ân đi trước, một mình hắn sẽ xử lí chỗ này

Nhưng nơi này là tầng sáu, muốn ra ngoài cũng không dễ, Niên Bạch Hiên có chút đau đầu, cũng may là phía bên ngoài có lan can, có thể trèo xuống tầng dưới, lúc nãy cậu có quan sát, đa số các hộ đều trống, cậu có thể mang

Phàm Ân leo xuống tầng dưới sau đó dùng thang bộ rời đi

Niên Bạch Hiên liền kéo Phàm Ân ra cửa, sau đó bản thân cậu trèo xuống dưới trước rồi đỡ Phàm Ân xuống, hai người tiếp đất an toàn, ra hiệu với Mạc Vỹ phía trên, Mạc Vỹ lúc này mới an tâm đối phó với những người bên ngoài nhưng hắn biết nếu chuyện này đến tai cha hắn hắn sẽ lần nữa bị trừng phạt nhưng vì chuyện này cũng có liên quan đến bí mật của Niên Bạch Hiên, hắn chấp nhận bảo vệ bí mật của cậu



Lúc đám người xông vào, bên trong đều tối, Mạc Vỹ cũng may vì bản thân đã mang theo súng điện ở trường, mỗi viên đạn bắn ra đều tích điện có thể khiến những người kia tê liệt một khoảng thời gian

Hắn đã sớm đổ nước ở cửa, chỉ cần người bước vào liền nhắm vào vũng nước mà bắn, đám người nhanh chóng bị dòng điện làm cho tê liệt

Mạc Vỹ lập tức phóng ra ngoài theo con đường lúc nãy mà Niên Bạch Hiên và Phàm Ân đi nhưng hắn lại chọn dùng thang máy thay vì thang bộ để có thể tạm thời đánh lạc hướng đám người kia

Quả thật đám người kia liền chạy xuống bằng thang bộ, chạy đến tầng cuối cùng để đợi trước nhưng thang máy bất ngờ dừng ở tầng hai, sau đó một tiếng kính vỡ thật lớn, một thân ảnh lao ra khỏi cửa sổ tầng hai từ một căn hộ, tất cả mọi người đều sốc, nhưng bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua

Niên Bạch Hiên nhìn khung cảnh này không khỏi lo lắng, cậu nhớ lại thương tích trên người Mạc Vỹ vẫn chưa khỏi, nếu như tiếp tục như vậy e là sẽ không xong nhưng bây giờ cậu không thể chạy đến giúp hắn được, ở trong tầng ba tòà nhà một căn hộ cậu nhìn hắn đang hết sức chạy, cậu biết hắn là vì muốn dẫn dụ đám người kia rời đi để cậu và Phàm Ân có thể đi bằng đường khác

Đúng lúc này một chiếc xe chạy tới, là Cảnh Hàn, hắn biết hai người trốn khỏi trường, có thể Niên Bạch Hiên biết chỗ ở của Phàm Ân cho nên đi theo, nhìn thấy một màn này liền giải cứu cho Mạc Vỹ, Mạc Vỹ leo được lên xe, cả người những vết thương cũ bắt đầu rỉ máu

Niên Bạch Hiên cùng Phàm Ân đi đến tầng hầm lấy xe, bọn họ cũng chưa rời đi vội, nếu lúc này đi sẽ bị người bên trên phát hiện, cạu và Phàm Ân trốn trong xe, cũng may là nơi này có khá nhiều xe cũ cho nên không ai để ý đến

"Cậu là lo cho Mạc Vỹ sao"

"Anh nhìn ra sao"

Niên Bạch Hiên hỏi

Phàm Ân liền cười, anh làm sao không nhìn ra, ngay từ lần đầu tiên anh đã nhìn ra được Niên Bạch Hiên rất để ý đền Mạc Vỹ, khi nãy nhìn ánh mắt lo lắng của cậu cũng đủ hiểu rồi

"Mạc Vỹ là người tốt, cậu có mắt nhìn"

Phàm Ân nói vậy khiến Niên Bạch Hiên không khỏi nhịn cười, thật ra Cảnh Hàn cũng không tệ, cậu cũng không rõ hai người này rốt cuộc là sự tình như thế nào nhưng cậu có thể nhìn ra được tên Cảnh Hàn kia rất xem trọng

Phàm Ân, lúc nãy Mạc Vỹ cũng có nói với cậu Cảnh Hàn đã liên lạc với Cảnh tướng để nói hẹn ở Cảnh gia, ý muốn đưa Phàm Ân trở về nói chuyện, Cảnh Hàn muốn chịu trách nhiệm

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau