Trùng Sinh Trở Về: Phu Nhân Lại Càng Hung Dữ

Chương 40: Sinh Nhật Vui Vẻ

Trước Sau
Cô không khỏi nhớ tới cuộc điện thoại kia, có thể để cho Thẩm Tây Quyết khẩn trương như vậy, nhất định là người rất quan trọng đối với anh.

Kiếp trước mặc dù cô có biết đến sự tồn tại của người này nhưng lại chưa bao giờ để tâm tới.

Bởi vì lúc trước căn bản cô không thèm để ý.

Nhưng bây giờ, cô vô cùng vô cùng để ý, có thể để cho Thẩm Tây Quyết không quay đầu lại vứt cô sang một bên, rốt cuộc là ai?

Thẩm Tây Quyết đi chính là đến đêm cũng chưa về.

Nam Tịch từ trong lúc mơ màng tỉnh lại, nhìn căn phòng trống trải, hơi bực bội vuốt tóc, sau đó cô đứng dậy rửa mặt thay quần áo đến công ty.

Công ty hành động rất nhanh, hôm qua vừa thông báo tin tức, hôm nay đã định xong ngày quay. Nam Tịch biết được ngày xuất phát liền sững sờ, không nghĩ tới ngày xuất phát lại cách sinh nhật của Thẩm Tây Quyết gần như vậy.

Cô ngây người, không nghe rõ lời của tổng thanh tra, chờ lấy lại tinh thần thì tổng thanh tra đã nói: "Trong bốn người các cô, Tô Thiên Ngữ là người có nhân khí cao, tài nguyên cũng tương đối nhiều. Cho nên, lần này vị trí C cân nhắc sẽ cho Thiên Ngữ."

Đối với việc này, những người còn lại đều không có ý kiến nhưng Tô Thiên Ngữ lại lên tiếng.

"Tổng thanh tra, em rất cảm ơn chị đã hậu ái, nhưng em cảm thấy Nam Tịch càng thích hợp đảm nhiệm vị trí C hơn."

Triệu Kỳ nghe đến đó lại không vui, mặt của cô ta lập tức âm trầm xuống, nhịn không được nói: "Dựa vào cái gì chứ?"

Cô ta định phàn nàn lại bị ánh mắt của tổng thanh tra bóp chết, ý nói ở đây không có chỗ cho cô lên tiếng.



Tổng thanh tra ra hiệu: "Nói lý do."

Ánh mắt Tô Thiên Ngữ bắn về phía Nam Tịch, trên mặt lộ ra chân thành: "Trước mắt trong bốn người chúng em thì chỉ có Nam Tịch là diễn viên mới. Mà bộ phim vừa rồi cho thấy nhân khí của cô ấy cũng không tệ, rất nhiều fan hâm mộ đều chờ mong cô ấy có thể xuất hiện nhiều hơn."

Ánh mắt Nam Tịch dần híp lại.

Tô Thiên Ngữ không ở phía sau đâm cô một đao thì đã không tệ rồi, làm gì có chuyện đẩy một hội tốt như vậy đến cho cô.

Chỉ sợ đây lại là cái bẫy giăng ra chờ cô nhảy xuống.

Tổng thanh tra nghe những lời của Tô Thiên Ngữ thì trầm ngâm một lát, sau đó nói: "Thiên Ngữ nói cũng có lý, vậy thì làm như vậy đi. Nam Tịch, nắm chắc cơ hội lần này."

...

Ngày mai chính là ngày xuất phát.

Nam Tịch lật lịch ra, hôm nay bên trên có dùng bút đỏ vẽ một hình trái tim, là sinh nhật của Thẩm Tây Quyết.

Cô muốn trực tiếp gửi lời chúc mừng đến anh, nhưng từ ngày Thẩm Tây Quyết rời đi đó, anh đã hai ngày không về nhà rồi.

Thẩm Tây Quyết ngồi trong quán bar, màu sắc của ánh đèn cũng không có cách nào làm giảm đi nửa phần lãnh ý trên người anh.



Hai ngày hai đêm không ngủ, con ngươi hiện tia máu, môi mỏng mím chặt.

Lúc anh nâng chai rượu lên thì bên cạnh một bàn tay đưa ra ngăn lại, "Đừng uống nữa."

Thẩm Tây Quyết đẩy tay anh ấy ra tay, cầm chai rượu lên ngửa đầu lên uống.

K ngồi ở trên ghế salon, khuôn mặt tuấn mỹ không có một tia cảm xúc, ánh mắt sắc bén nhìn anh một cái, không ngăn cản.

Trong phòng bao tràn ngập mùi rượu, Thẩm Tây Quyết đặt chai rượu lên bàn vang lên tiếng rõ ràng.

K quá hiểu tình trạng hiện tại của Thẩm Tây Quyết, mỗi năm cứ đến ngày này là khoảng thời gian thống khổ nhất của anh.

Thẩm Tây Quyết ngửa đầu về sau, đầu lưỡi chống đỡ hàm trên.

Năm đó một màn kia giống như là một bộ phim vĩnh viễn không ngừng phát hình ảnh, một lần một lần tại trong óc của anh ——

Cô bé nằm trong vùng máu tươi đó.

Bên cạnh cô bé còn có chiếc bánh gato vỡ nát.

Sự cố phát sinh lúc đó, anh tận mắt nhìn thấy cô từ cửa hàng bánh ngọt mang một chiếc bánh gato ra ngoài, kết quả một giây sau, cô ở trước mặt anh bị một chiếc xe màu đen đụng bay!

Anh chạy như bay đến bên cạnh cô, cô dùng chút hơi thở cuối cùng, nói với anh: "Sinh nhật… vui vẻ."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau