Trùng Sinh Trở Về: Phu Nhân Lại Càng Hung Dữ
Chương 48: Thẩm Tây Quyết Tới
Thời điểm Nam Tịch tính toán với hung thủ, một chiếc siêu xe chạy gào thét về hướng ngọn núi ở thôn nhỏ này đi tới.
Thẩm Tây Quyết cắn chặt hàm răng, bên tai tràn đầy thanh âm gào thét Nam Tịch mất tích, tin tức có lẽ đã chết rồi.
Sớm biết như thế, anh sẽ không để cô tham gia chương trình này! Thẩm Tây Quyết hung hăng rút cà vạt, giật bay nút áo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng lồng ngực rắn chắc.
Lốp xe ma sát với mặt đất, bụi bay tứ tung.
Đường núi nhỏ nên xe không tiến vào được, Thẩm Tây Quyết liền vứt xe lại một mình lên núi.
Nhà sản xuất từ trong quán trọ đi ra, liền bắt gặp Thẩm Tây Quyết đang đi tới, trên tóc của anh dính đầy lá cây, áo sơ mi bị giật rách, ống quần bên trên đều là đất.
Nhà sản xuất hơi sững sờ, hỏi: "Thẩm tổng, sao ngài lại tới đây?"
"Nam Tịch đâu?" Thẩm Tây Quyết nắm chặt cổ áo của ông ta, một đôi mắt đen hằn tơ máu.
Nhà sản xuất chỉ vào trong khách sạn nói: "Nam Tịch ở bên trong, cô ấy không có..."
Lời còn chưa dứt, Thẩm Tây Quyết đã vọt vào trong quán trọ.
Nhà sản xuất sửa sang lại chỗ cổ áo bị anh túm lấy, nhìn bóng lưng của anh yên lặng đem nửa câu nói sau nuốt vào trong bụng.
Kỳ thật ông ta muốn nói cho Thẩm Tây Quyết, vợ ngài mười lăm phút trước khởi tử hoàn sinh, còn bảo tôi phối hợp với cô diễn một màn kịch.
Sau đó, ba người kia bị dọa điên rồi, có đến hai người sợ tè ra quần.
Cửa phòng Nam Tịch mở ra.
Đột nhiên có người xông tới dọa cho Nam Tịch giật nảy mình, cô ngước mắt nhìn lại, vừa nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, liền bị người đó cẩn trọng ôm vào trong ngực.
"Sao anh lại tới đây?" Nam Tịch nghi ngờ hỏi.
Thẩm Tây Quyết nghe vậy thì thân thể cứng đờ, buông cô ra xem xét.
Chỉ thấy khuôn mặt cô trắng bệch, phối hợp với màu đen của đôi môi lại có mấy phần dọa người, toàn thân ướt sũng giống như là trong nước mới vớt ra.
Nhưng vừa rồi thời điểm ôm cô, lại rõ ràng có thể cảm giác được trên nhiệt độ người, anh chần chờ nói: "Anh nhận điện thoại, bọn họ nói em xảy ra chuyện! Em bây giờ đến cùng là..."
Là người hay là quỷ? Ánh mắt anh có chút lóe lên, nhìn chằm chằm mặt của cô.
Cái bộ dạng này, so với nữ quỷ trong phim ma còn muốn dọa người hơn.
Nam Tịch kịp phản ứng, nhếch miệng cười nói: "Em đương nhiên không chết!"
Cho nên… Anh là cho là cô xảy ra chuyện, sau đó từ địa phương xa như vậy chạy đến sao?
Thẩm Tây Quyết có thể đến, cô rất vui vẻ.
Sau đó Nam Tịch ý thức được, mình bây giờ còn vẽ lấy một khuôn mặt đặc biệt xấu xí.
Hỏng bét, Thẩm Tây Quyết giống như sợ quỷ vậy!
"Ông xã, em đi tẩy trang trước."
Nam Tịch nói xong liền bụm mặt vọt vào phòng tắm.
Thẩm Tây Quyết ngơ ngác, nhịp tim cuồng nhiệt không cách nào bình phục.
Không đầy một lát ——
"Ai nha!"
Một tiếng kinh hô từ trong phòng tắm truyền đến.
Thần kinh Thẩm Tây Quyết bỗng nhiên căng cứng, lập tức chạy vào phòng tắm, đẩy cửa ra...
Thẩm Tây Quyết cắn chặt hàm răng, bên tai tràn đầy thanh âm gào thét Nam Tịch mất tích, tin tức có lẽ đã chết rồi.
Sớm biết như thế, anh sẽ không để cô tham gia chương trình này! Thẩm Tây Quyết hung hăng rút cà vạt, giật bay nút áo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng lồng ngực rắn chắc.
Lốp xe ma sát với mặt đất, bụi bay tứ tung.
Đường núi nhỏ nên xe không tiến vào được, Thẩm Tây Quyết liền vứt xe lại một mình lên núi.
Nhà sản xuất từ trong quán trọ đi ra, liền bắt gặp Thẩm Tây Quyết đang đi tới, trên tóc của anh dính đầy lá cây, áo sơ mi bị giật rách, ống quần bên trên đều là đất.
Nhà sản xuất hơi sững sờ, hỏi: "Thẩm tổng, sao ngài lại tới đây?"
"Nam Tịch đâu?" Thẩm Tây Quyết nắm chặt cổ áo của ông ta, một đôi mắt đen hằn tơ máu.
Nhà sản xuất chỉ vào trong khách sạn nói: "Nam Tịch ở bên trong, cô ấy không có..."
Lời còn chưa dứt, Thẩm Tây Quyết đã vọt vào trong quán trọ.
Nhà sản xuất sửa sang lại chỗ cổ áo bị anh túm lấy, nhìn bóng lưng của anh yên lặng đem nửa câu nói sau nuốt vào trong bụng.
Kỳ thật ông ta muốn nói cho Thẩm Tây Quyết, vợ ngài mười lăm phút trước khởi tử hoàn sinh, còn bảo tôi phối hợp với cô diễn một màn kịch.
Sau đó, ba người kia bị dọa điên rồi, có đến hai người sợ tè ra quần.
Cửa phòng Nam Tịch mở ra.
Đột nhiên có người xông tới dọa cho Nam Tịch giật nảy mình, cô ngước mắt nhìn lại, vừa nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, liền bị người đó cẩn trọng ôm vào trong ngực.
"Sao anh lại tới đây?" Nam Tịch nghi ngờ hỏi.
Thẩm Tây Quyết nghe vậy thì thân thể cứng đờ, buông cô ra xem xét.
Chỉ thấy khuôn mặt cô trắng bệch, phối hợp với màu đen của đôi môi lại có mấy phần dọa người, toàn thân ướt sũng giống như là trong nước mới vớt ra.
Nhưng vừa rồi thời điểm ôm cô, lại rõ ràng có thể cảm giác được trên nhiệt độ người, anh chần chờ nói: "Anh nhận điện thoại, bọn họ nói em xảy ra chuyện! Em bây giờ đến cùng là..."
Là người hay là quỷ? Ánh mắt anh có chút lóe lên, nhìn chằm chằm mặt của cô.
Cái bộ dạng này, so với nữ quỷ trong phim ma còn muốn dọa người hơn.
Nam Tịch kịp phản ứng, nhếch miệng cười nói: "Em đương nhiên không chết!"
Cho nên… Anh là cho là cô xảy ra chuyện, sau đó từ địa phương xa như vậy chạy đến sao?
Thẩm Tây Quyết có thể đến, cô rất vui vẻ.
Sau đó Nam Tịch ý thức được, mình bây giờ còn vẽ lấy một khuôn mặt đặc biệt xấu xí.
Hỏng bét, Thẩm Tây Quyết giống như sợ quỷ vậy!
"Ông xã, em đi tẩy trang trước."
Nam Tịch nói xong liền bụm mặt vọt vào phòng tắm.
Thẩm Tây Quyết ngơ ngác, nhịp tim cuồng nhiệt không cách nào bình phục.
Không đầy một lát ——
"Ai nha!"
Một tiếng kinh hô từ trong phòng tắm truyền đến.
Thần kinh Thẩm Tây Quyết bỗng nhiên căng cứng, lập tức chạy vào phòng tắm, đẩy cửa ra...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất