Trùng Sinh Vị Lai Chi Sinh Bao Tử
Chương 83: Ngoại truyện 4: hoa nhiên
Xuống xe huyền phù, ánh mắt Hoa Nhiên phức tạp nhìn tòa phòng nhỏ ở cách đó không xa kia.
Cẩn thận tới gần phòng nhỏ, hắn nghe được bên trong truyền đến từng trận tiếng cười vui vẻ, trong mơ hồ còn nghe được tiếng của trẻ con truyền đến.
“Mẫu phụ, con cao hơn Hoa Hoa rồi nè, cho nên con là người lớn rồi nha.” Một tiểu á thú khoảng bốn năm tuổi đang lôi kéo một con cẩu cẩu diện mạo uy vũ khoa tay múa chân, vui vẻ nói với nó.
Bên cạnh á thú nhân ôn hòa sờ sờ đầu của bé, “Ừ, Niên Niên nhà chúng ta đã là người lớn rồi, còn lớn hơn mẫu phụ nữa.”
Phía sau hai á thú đứng một thú nhân hơi lớn tuổi, lúc này, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn bọn họ.
Khóe môi hơi nhếch lên, Hoa Nhiên xoay người rời đi, hiện tại cha mẹ đều thực hạnh phúc, hắn an tâm rồi.
Á thú đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hoa Nhiên vừa đứng, “Vừa rồi em có cảm giác dường như Nhiên Nhiên đã trở về.” Trong giọng nói lộ ra một chút kích động.
Thú nhân lắc lắc đầu, đế quốc không thể nào thả Hoa Nhiên rời đi, đi qua ôm lấy vai á thú, vỗ nhè nhẹ vài cái, cũng không có lên tiếng an ủi.
Bỏ ra tay thú nhân, á thú nhấc chân liền đuổi theo, “Sẽ không sai, nhất định là Nhiên Nhiên đã trở về.” Vừa đuổi theo vừa la lớn: “Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên, là mẫu phụ đây, Nhiên Nhiên…”
Hoa Nhiên dừng lại, có chút không dám tin nhìn á thú chạy nhanh về phía hắn, vừa rồi hắn đứng ở một nơi thực bí mật, sao có thể bị mẫu phụ phát hiện hắn trở về?
Á thú đuổi tới ôm lấy cổ Hoa Nhiên, thở dốc khóc ròng nói: “Thằng nhóc chết tiệt này, trở về cũng không vào nhà, lại muốn đi đâu? Có biết mẫu phụ lo lắng lắm không…”
Hoa Nhiên không nói được một lời, tuỳ mẫu phụ oán giận khóc lóc kể lể, nghe nghe một lúc, đôi mắt cũng đỏ lên, liền ngay cả khoé miệng vẫn luôn cong lên cũng đã mím thành một đường thẳng.
“Mẫu… Mẫu phụ…” Mẫu phụ vẫn thương con sao? Hoa Nhiên rất muốn hỏi vấn đề này, thế nhưng hắn không dám hỏi.
“Oa…” Nghe được Hoa Nhiên kêu mẫu phụ, á thú nhân nhất thời khóc lớn lên, “Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên của mẫu phụ.”
Hoa Nhiên rốt cuộc nhịn không được nước mắt chảy xuống, nghẹn ngào kêu lên: “Mẫu phụ.”
… …
“Đây là trái cây khi còn bé con thích nhất này, mau ăn đi.” Á thú nhân đặt mâm đựng trái cây trước mặt Hoa Nhiên, sau đó ngồi ở một bên nhìn hắn, “Ăn ngon không?”
Gật đầu, kích động qua đi, Hoa Nhiên đột nhiên không biết nói gì nữa, từ sau khi hắn bị dòng chính tiếp đi, ngoại trừ gọi quang não cũng chưa từng trở về lần nào, bây giờ ngồi cùng phụ mẫu, hắn thật sự không biết nói cái gì cho phải.
“Anh hai.” Một tiếng nói thanh thúy đánh mất chút không khí xấu hổ trong phòng.
Hoa Nhiên cười cười, ôm lấy tiểu á thú để bé ngồi lên đùi của mình, có chút ngạc nhiên hỏi: “Mẫu phụ sinh em khi nào, sao con lại không biết?”
Đâu chỉ không biết, là không có chút tin tức được không? Hơn nữa, với tuổi này của mẫu phụ, là làm sao sinh?
“Con nói Niên Niên?” Hoa mẫu phụ từ ái sờ sờ đầu Hoa Niên, “Nó là con trai của chú con, chú con là ký thân tộc nhân, cho nên… Hiện tại Niên Niên là con trai của mẫu phụ và phụ thân, là em trai của con.”
Nghe được ký thân tộc nhân, ánh mắt Hoa Nhiên tối sầm lại, hắn làm hiến tế phẩm, đương nhiên phải có người quan sát nuôi dưỡng, chú làm thân thích nhà Hoa Nhiên vả lại là hàng xóm, đúng là người được tuyển tốt nhất.
“Anh ơi.” Tiểu á thú ôm cổ Hoa Nhiên, nhỏ giọng kêu lên, bé thực thích người anh trai cười rộ lên thực thoải mái này.
“Ừ, em kêu Niên Niên sao?” Hoa Nhiên không có trách tội người chú khi còn bé rất thương hắn kia, dù sao ông ấy cũng là người bị hại, ngay cả linh hồn đều bị ký thân tộc nhân cắn nuốt sạch sẽ.
Về phần Hoa Niên, hắn liền càng sẽ không trách, chỉ là một đứa bé, nó biết cái gì.
Bất quá? Chú là ký thân tộc nhân, vậy Niên Niên cũng nên có huyết mạch của ký thân tộc nhân, sao đế quốc không mang bé đi.
“Dạ, em là Niên Niên, Niên Niên thích anh nhất.” Hoa Niên nghiêng đầu nhỏ, đỏ mặt nói.
“Anh cũng thích Niên Niên, vừa rồi Niên Niên đang so chiều cao với Hoa Hoa, Hoa Hoa là ai? Anh có thể biết không?” Hoa Nhiên sờ sờ đầu nhỏ của Hoa Niên.
“Dạ, em cùng Hoa Hoa cao bằng nhau, Hoa Hoa là cẩu cẩu rất lợi hại, em đi tìm Hoa Hoa đến làm quen với anh.” Anh trai xinh đẹp cũng thích Hoa Hoa, thật tốt quá.
Hoa thú phụ nhìn bóng dáng vui vẻ của Hoa Niên đi xa, nói: “Có cái gì không thể hỏi trước mặt Niên Niên?”
“Niên Niên… Hẳn là cũng chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân, sao lại không bị mang đi.” Phải biết rằng, hiện tại Phong Trạch Khiêm, Phong Trạch Ngọc, Mông Yên, đều bị giam cầm tại đế quốc, đời này sợ là đều không thể rời đi.
Hoa thú phụ cười cười, “Việc Niên Niên có chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân, cấp trên cũng biết, cũng làm đăng ký, cũng làm…” Hoa thú phụ nói đến đây, dừng một chút, “Làm phẫu thuật tuyệt dục rồi, cho nên để ở nhà cũng không sao cả.”
Kỳ thực hiện tại giá trị dựng dục của á thú không cao, phần lớn chỉ có xác suất mấy phần ngàn, tốt một chút bất quá một hai phần trăm, cho nên có làm phẫu thuật tuyệt dục hay không, cũng không có gì khác nhau.
Bất quá cho dù như vậy, Hoa Nhiên nghe xong vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu, sai lầm của bậc cha chú, cư nhiên muốn đời sau đến gánh vác hậu quả, làm một á thú nhân lại không có năng lực sinh dục, về sau tóm lại là không đồng dạng như vậy.
“Con sẽ chăm sóc em trai.” Hoa Nhiên vô cùng trịnh trọng nói.
“Tốt tốt, về sau một nhà bốn người chúng ta sẽ sống thật vui vẻ.” Hoa mẫu phụ mới mặc kệ cái gì ký thân tộc nhân hay không ký thân tộc nhân, chỉ cần bọn nhỏ đều vui vẻ khỏe mạnh, những chuyện khác không là gì.
“Dạ, về sau cả nhà chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau.” Hoa Nhiên giương lên khóe miệng, từ trước tới nay, đây là lần đầu tiên hắn cười vui vẻ như vậy.
Cẩn thận tới gần phòng nhỏ, hắn nghe được bên trong truyền đến từng trận tiếng cười vui vẻ, trong mơ hồ còn nghe được tiếng của trẻ con truyền đến.
“Mẫu phụ, con cao hơn Hoa Hoa rồi nè, cho nên con là người lớn rồi nha.” Một tiểu á thú khoảng bốn năm tuổi đang lôi kéo một con cẩu cẩu diện mạo uy vũ khoa tay múa chân, vui vẻ nói với nó.
Bên cạnh á thú nhân ôn hòa sờ sờ đầu của bé, “Ừ, Niên Niên nhà chúng ta đã là người lớn rồi, còn lớn hơn mẫu phụ nữa.”
Phía sau hai á thú đứng một thú nhân hơi lớn tuổi, lúc này, trong mắt tràn đầy ý cười nhìn bọn họ.
Khóe môi hơi nhếch lên, Hoa Nhiên xoay người rời đi, hiện tại cha mẹ đều thực hạnh phúc, hắn an tâm rồi.
Á thú đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hoa Nhiên vừa đứng, “Vừa rồi em có cảm giác dường như Nhiên Nhiên đã trở về.” Trong giọng nói lộ ra một chút kích động.
Thú nhân lắc lắc đầu, đế quốc không thể nào thả Hoa Nhiên rời đi, đi qua ôm lấy vai á thú, vỗ nhè nhẹ vài cái, cũng không có lên tiếng an ủi.
Bỏ ra tay thú nhân, á thú nhấc chân liền đuổi theo, “Sẽ không sai, nhất định là Nhiên Nhiên đã trở về.” Vừa đuổi theo vừa la lớn: “Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên, là mẫu phụ đây, Nhiên Nhiên…”
Hoa Nhiên dừng lại, có chút không dám tin nhìn á thú chạy nhanh về phía hắn, vừa rồi hắn đứng ở một nơi thực bí mật, sao có thể bị mẫu phụ phát hiện hắn trở về?
Á thú đuổi tới ôm lấy cổ Hoa Nhiên, thở dốc khóc ròng nói: “Thằng nhóc chết tiệt này, trở về cũng không vào nhà, lại muốn đi đâu? Có biết mẫu phụ lo lắng lắm không…”
Hoa Nhiên không nói được một lời, tuỳ mẫu phụ oán giận khóc lóc kể lể, nghe nghe một lúc, đôi mắt cũng đỏ lên, liền ngay cả khoé miệng vẫn luôn cong lên cũng đã mím thành một đường thẳng.
“Mẫu… Mẫu phụ…” Mẫu phụ vẫn thương con sao? Hoa Nhiên rất muốn hỏi vấn đề này, thế nhưng hắn không dám hỏi.
“Oa…” Nghe được Hoa Nhiên kêu mẫu phụ, á thú nhân nhất thời khóc lớn lên, “Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên của mẫu phụ.”
Hoa Nhiên rốt cuộc nhịn không được nước mắt chảy xuống, nghẹn ngào kêu lên: “Mẫu phụ.”
… …
“Đây là trái cây khi còn bé con thích nhất này, mau ăn đi.” Á thú nhân đặt mâm đựng trái cây trước mặt Hoa Nhiên, sau đó ngồi ở một bên nhìn hắn, “Ăn ngon không?”
Gật đầu, kích động qua đi, Hoa Nhiên đột nhiên không biết nói gì nữa, từ sau khi hắn bị dòng chính tiếp đi, ngoại trừ gọi quang não cũng chưa từng trở về lần nào, bây giờ ngồi cùng phụ mẫu, hắn thật sự không biết nói cái gì cho phải.
“Anh hai.” Một tiếng nói thanh thúy đánh mất chút không khí xấu hổ trong phòng.
Hoa Nhiên cười cười, ôm lấy tiểu á thú để bé ngồi lên đùi của mình, có chút ngạc nhiên hỏi: “Mẫu phụ sinh em khi nào, sao con lại không biết?”
Đâu chỉ không biết, là không có chút tin tức được không? Hơn nữa, với tuổi này của mẫu phụ, là làm sao sinh?
“Con nói Niên Niên?” Hoa mẫu phụ từ ái sờ sờ đầu Hoa Niên, “Nó là con trai của chú con, chú con là ký thân tộc nhân, cho nên… Hiện tại Niên Niên là con trai của mẫu phụ và phụ thân, là em trai của con.”
Nghe được ký thân tộc nhân, ánh mắt Hoa Nhiên tối sầm lại, hắn làm hiến tế phẩm, đương nhiên phải có người quan sát nuôi dưỡng, chú làm thân thích nhà Hoa Nhiên vả lại là hàng xóm, đúng là người được tuyển tốt nhất.
“Anh ơi.” Tiểu á thú ôm cổ Hoa Nhiên, nhỏ giọng kêu lên, bé thực thích người anh trai cười rộ lên thực thoải mái này.
“Ừ, em kêu Niên Niên sao?” Hoa Nhiên không có trách tội người chú khi còn bé rất thương hắn kia, dù sao ông ấy cũng là người bị hại, ngay cả linh hồn đều bị ký thân tộc nhân cắn nuốt sạch sẽ.
Về phần Hoa Niên, hắn liền càng sẽ không trách, chỉ là một đứa bé, nó biết cái gì.
Bất quá? Chú là ký thân tộc nhân, vậy Niên Niên cũng nên có huyết mạch của ký thân tộc nhân, sao đế quốc không mang bé đi.
“Dạ, em là Niên Niên, Niên Niên thích anh nhất.” Hoa Niên nghiêng đầu nhỏ, đỏ mặt nói.
“Anh cũng thích Niên Niên, vừa rồi Niên Niên đang so chiều cao với Hoa Hoa, Hoa Hoa là ai? Anh có thể biết không?” Hoa Nhiên sờ sờ đầu nhỏ của Hoa Niên.
“Dạ, em cùng Hoa Hoa cao bằng nhau, Hoa Hoa là cẩu cẩu rất lợi hại, em đi tìm Hoa Hoa đến làm quen với anh.” Anh trai xinh đẹp cũng thích Hoa Hoa, thật tốt quá.
Hoa thú phụ nhìn bóng dáng vui vẻ của Hoa Niên đi xa, nói: “Có cái gì không thể hỏi trước mặt Niên Niên?”
“Niên Niên… Hẳn là cũng chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân, sao lại không bị mang đi.” Phải biết rằng, hiện tại Phong Trạch Khiêm, Phong Trạch Ngọc, Mông Yên, đều bị giam cầm tại đế quốc, đời này sợ là đều không thể rời đi.
Hoa thú phụ cười cười, “Việc Niên Niên có chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân, cấp trên cũng biết, cũng làm đăng ký, cũng làm…” Hoa thú phụ nói đến đây, dừng một chút, “Làm phẫu thuật tuyệt dục rồi, cho nên để ở nhà cũng không sao cả.”
Kỳ thực hiện tại giá trị dựng dục của á thú không cao, phần lớn chỉ có xác suất mấy phần ngàn, tốt một chút bất quá một hai phần trăm, cho nên có làm phẫu thuật tuyệt dục hay không, cũng không có gì khác nhau.
Bất quá cho dù như vậy, Hoa Nhiên nghe xong vẫn cảm thấy trong lòng khó chịu, sai lầm của bậc cha chú, cư nhiên muốn đời sau đến gánh vác hậu quả, làm một á thú nhân lại không có năng lực sinh dục, về sau tóm lại là không đồng dạng như vậy.
“Con sẽ chăm sóc em trai.” Hoa Nhiên vô cùng trịnh trọng nói.
“Tốt tốt, về sau một nhà bốn người chúng ta sẽ sống thật vui vẻ.” Hoa mẫu phụ mới mặc kệ cái gì ký thân tộc nhân hay không ký thân tộc nhân, chỉ cần bọn nhỏ đều vui vẻ khỏe mạnh, những chuyện khác không là gì.
“Dạ, về sau cả nhà chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau.” Hoa Nhiên giương lên khóe miệng, từ trước tới nay, đây là lần đầu tiên hắn cười vui vẻ như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất