Trước Khi Lưu Đày, Quý Phi Yêu Kiều Dọn Sạch Hoàng Cung
Chương 49:
Sau khi mở chức năng tìm kiếm kho báu trong không gian, toàn bộ cơ thể nàng đều được ẩn đi, từ ngoại ô đi về trấn Phù Dung, nàng như đi vào chốn không người, vô cùng thuận lợi! Trấn Phù Dung lớn hơn trấn Duyên Khê nhiều, vì vậy huyện nha cũng lớn nhưng việc tìm phòng giam giữ Hà Viễn vẫn rất dễ dàng, vì hiện tại hắn ta đang nổi tiếng khắp nơi! Hà Viễn bị giam ở phòng trong cùng, lý do rất đơn giản, vì quá hôi thối nên cai ngục muốn hắn ta tránh xa một chút!
Lâm Hiểu Nguyệt đi đến bên cạnh Hà Viễn, phát hiện hắn ta vẫn đang hôn mê nhưng để tránh đánh thức hắn ta, Lâm Hiểu Nguyệt quay lại không gian tìm một ít thuốc mê ra cho hắn ta uống, sau đó lại dùng chân đá thử, đảm bảo hắn ta không tỉnh lại, Lâm Hiểu Nguyệt mới ngồi xổm xuống, đất bắt đầu lục soát trên người hắn ta.
Những văn thư lưu đày vốn do Khương Bách giữ nhưng kể từ khi Khương Bách xảy ra chuyện, Hà Viễn đã giấu trên người mình, Lâm Hiểu Nguyệt không mất nhiều thời gian đã tìm thấy.
Nàng mở ra xem kỹ, bên trong không chỉ có văn thư lưu đày của nàng mà còn có những văn thư của đám người đã chạy trốn, ngoài ra còn có một số công văn và lệnh bài chứng minh danh tính của Khương Bách và Hà Viễn, có những thứ này, nhiều nhất huyện thái gia chỉ đánh hắn ta một trận, để chưởng quầy của Hồi Xuân Đường hả giận là được, nếu nhiều hơn nữa thì huyện thái gia cũng không có gan.
Nhưng nếu những thứ này đều không còn thì sao? Vậy thì hắn ta lấy gì để chứng minh mình là nha dịch đến từ kinh thành? Dù sao thì những tên tội phạm bị lưu đày đã trốn hết rồi, Hà Viễn sớm đã không thể thanh minh được, thà bị áp giải về kinh thành xử tử còn hơn chết ở đây, như vậy nàng và những tên tội phạm bị lưu đày kia đều được bình an! Vì vậy, nàng cất hết mọi thứ vào trong không gian, còn mười đồng vàng nàng lại nhét vào trong ngực Hà Viễn.
Hà Viễn, ta đã tiêu rất nhiều tiền cho huynh, bây giờ lấy mạng huynh để đổi lấy tự do của ta, chúng ta cũng coi như đã thanh toán xong, trên đường xuống hoàng tuyền, còn có Khương Bách đi cùng huynh, huynh sẽ không cô đơn đâu.
Lâm Hiểu Nguyệt đi đến bên cạnh Hà Viễn, phát hiện hắn ta vẫn đang hôn mê nhưng để tránh đánh thức hắn ta, Lâm Hiểu Nguyệt quay lại không gian tìm một ít thuốc mê ra cho hắn ta uống, sau đó lại dùng chân đá thử, đảm bảo hắn ta không tỉnh lại, Lâm Hiểu Nguyệt mới ngồi xổm xuống, đất bắt đầu lục soát trên người hắn ta.
Những văn thư lưu đày vốn do Khương Bách giữ nhưng kể từ khi Khương Bách xảy ra chuyện, Hà Viễn đã giấu trên người mình, Lâm Hiểu Nguyệt không mất nhiều thời gian đã tìm thấy.
Nàng mở ra xem kỹ, bên trong không chỉ có văn thư lưu đày của nàng mà còn có những văn thư của đám người đã chạy trốn, ngoài ra còn có một số công văn và lệnh bài chứng minh danh tính của Khương Bách và Hà Viễn, có những thứ này, nhiều nhất huyện thái gia chỉ đánh hắn ta một trận, để chưởng quầy của Hồi Xuân Đường hả giận là được, nếu nhiều hơn nữa thì huyện thái gia cũng không có gan.
Nhưng nếu những thứ này đều không còn thì sao? Vậy thì hắn ta lấy gì để chứng minh mình là nha dịch đến từ kinh thành? Dù sao thì những tên tội phạm bị lưu đày đã trốn hết rồi, Hà Viễn sớm đã không thể thanh minh được, thà bị áp giải về kinh thành xử tử còn hơn chết ở đây, như vậy nàng và những tên tội phạm bị lưu đày kia đều được bình an! Vì vậy, nàng cất hết mọi thứ vào trong không gian, còn mười đồng vàng nàng lại nhét vào trong ngực Hà Viễn.
Hà Viễn, ta đã tiêu rất nhiều tiền cho huynh, bây giờ lấy mạng huynh để đổi lấy tự do của ta, chúng ta cũng coi như đã thanh toán xong, trên đường xuống hoàng tuyền, còn có Khương Bách đi cùng huynh, huynh sẽ không cô đơn đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất