Trước Khi Lưu Đày, Thê Tử Bị Bỏ Rơi Dọn Sạch Phủ Tướng Quân Đi Chạy Nạn!!

Chương 21:

Trước Sau
"Á!" Lời vừa dứt, người đã biến mất trước mặt mọi người.

"Ai, là ai đá ta, là ai bóp ta..."

Mặc thị không muốn xung đột, nên khi họ vào cửa bà đã nghĩ đến kết quả như vậy.

Thấy hai đứa cháu trai kiêu căng, bà không muốn chấp nhặt với chúng nhưng không ngờ lại thấy con dâu đá một cước ra ngoài.

Cú đá này thật hả hê!

A! Tim bà đập thình thịch!

Đã lâu rồi bà không có cảm giác như vậy, vẫn luôn cố gắng đóng vai người con dâu, thê tử, mẫu thân hiền lương thục đức.

Giờ đây bà đã dần dần xóa bỏ bản tính yêu ghét rõ ràng của mình, con dâu trước mắt lại làm những điều mà bà không dám làm.

"Đại tẩu... ưm!"

Mặc Hiểu Ngọc bên cạnh nhìn rõ mồn một, là đại tẩu đá vào người Cảnh Văn.

Nàng ta nghĩ trong lòng tuyệt đối không thể để nương gánh tội thay, nhưng vừa định hét lên thì bị nương bịt miệng, không nói ra tiếng.

Tô Cẩn cố tình đứng dậy một cách khoa trương, kéo Cảnh Văn ra khỏi đám đông, nàng hét lên: "Có chuyện gì vậy, ở đây đông người sao lại hấp tấp thế, mọi người chú ý một chút, các ngươi xem có phải làm đệ đệ của ta vấp ngã không!"

Cảnh Văn bị lời nói của đại tẩu Tô Cẩn đánh lạc hướng, đột nhiên có chút đần độn, vừa vào nhà hai mắt tối đen thật sự không để ý.



"Ta, ta còn bị người bóp..."

"Cảnh Văn, ngươi nghĩ xem, có phải vết thương ban ngày của ngươi bị va vào không, có phải là ảo giác không?"

Cảnh Văn đứng tại chỗ ngây người, có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mặc lão phu nhân đứng ở cửa, nhìn vào trong vốn đã không rõ, cũng không tiện phán đoán lời nói của họ.

Kim Lăng Tuyết lúc này lên tiếng tìm cảm giác tồn tại: "Tô Cẩn, thấy lão phu nhân đến rồi thì mau thức thời một chút, chẳng lẽ ngươi muốn để lão phu nhân canh cửa cho các ngươi sao, lương tâm ngươi không đau à?"

"Kim Lăng Tuyết, đây là lần đầu tiên ta thấy lời ngươi nói hợp tình hợp lý, nếu ngươi nhân từ nghĩa hiệp như vậy, chi bằng các ngươi nhường chỗ cho tổ mẫu đi!"

"Dựa vào đâu?" Kim Lăng Tuyết vừa mở miệng chắc chắn sẽ bị Tô Cẩn đáp trả, nhưng nàng ta lại không biết xấu hổ, cứ muốn đối đầu với nàng.

"Dựa vào việc ngươi cũng gọi tổ mẫu một tiếng lão phu nhân, ngươi ăn mặc dùng đồ đều là của phủ tướng quân chúng ta, giờ vừa hay là lúc thể hiện ân tình báo đáp phủ tướng quân báo đáp tổ mẫu, ta đang nhìn đây?"

Kim Lăng Tuyết bị Tô Cẩn chiếu tướng bằng một quân, trong nháy mắt có chút tiến thoái lưỡng nan.

Tô Cẩn: Muốn dùng đạo đức trói buộc ta, giờ xem ngươi làm thế nào?

Lúc này, tam thúc vẫn luôn không nói gì liền lên tiếng hòa giải: "Tam tức (cháu dâu), Lăng Tuyết có lòng đó nhưng Hiểu Li đi một ngày, đột nhiên có chút đau đầu mới ngủ trên người biểu tỷ, Cảnh Vũ cũng ngủ rồi, hai mẹ con họ lúc này không tiện di chuyển."

Ý tứ trong lời nói là họ không muốn nhường chỗ. Tam thúc thật sự ích kỷ, chỉ cho cho một nhà ba người của mình, ngay cả mẫu thân già cả ruột thịt cũng không quan tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau