Trước Khi Lưu Đày, Thê Tử Bị Bỏ Rơi Dọn Sạch Phủ Tướng Quân Đi Chạy Nạn!!
Chương 35:
Nguy hiểm gì có thể khiến chúng bỏ chạy tập thể?
"Là bầy sói!"
Lý Tiểu thuận miệng lặp lại lời của Tô Cẩn.
Lúc này, đám nha dịch bên cạnh nghe Lý Tiểu nói thì có chút hoang mang.
Bọn họ nghe nói một hai con thì không đáng sợ, một bầy sói dù là quy mô nhỏ cũng có năm sáu chục con, huống chi tình hình hiện tại không ổn.
Mọi người tụ tập lại, nếu thật sự gặp phải bầy sói, bọn họ tay không tấc sắt, không có khả năng chiến thắng!
"Cai đầu mục, phải làm sao?" Mọi người bắt đầu tìm Cai đầu mục xin cách giải quyết, khiến cho cả đội bắt đầu hoảng loạn.
Những người phạm tội bị lưu đày nghe Tô Cẩn nói, có người còn hoài nghi: "Một nữ rử có hiểu biết gì không, có thật không vậy, đừng có dọa chúng ta!"
Thật sự là không thấy quan tài không đổ lệ, Tô Cẩn không có cách nào giải thích, hai tiếng vừa rồi là tiếng sói đầu đàn tập hợp bầy.
Trước kia nàng thường xuyên đi lại trong rừng núi, cũng hiểu biết một số quy luật sinh tồn của động vật.
Lúc này, Mặc lão phu nhân đột nhiên lấy ra uy nghiêm của mình, giận dữ nói: "Tô Cẩn, mau trở về, đừng ở đây nói bậy, làm cho lòng người hoang mang."
Mặc lão phu nhân từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nào biết được thế giới bên ngoài này, trong lòng bà ta nghĩ nhất định không thể để đứa con dâu bại gia này liên lụy đến cả Mặc gia.
Mặc lão phu nhân muốn dùng uy nghiêm của mình để trấn áp nàng, không ngờ người đầu tiên lên tiếng lại là Cai đầu mục.
"Ngươi nói, chúng ta chống lại thế nào?"
"Đốn cây, làm đuốc, sau đó đốt lửa xung quanh..."
"Không được không được, nữ nhân biết cái gì, như vậy chẳng phải là vây chúng ta trong đống lửa, lỡ như..."
"Tất cả các loài vật đều sợ lửa, không có chuyện gì đâu, tin ta thì hãy hành động ngay, phải nhanh lên!"
Tô Cẩn cắt ngang lời Lý Tiểu, người này quá phiền phức và lắm lời, nếu không phải vì hắn là nha dịch, nàng thật muốn tiến lên tát hắn hai cái.
Cai đầu mục là một người thủ lĩnh có nhiều kinh nghiệm, lời của Tô Cẩn, hắn ta cũng từng nghe từ những người thợ săn có kinh nghiệm nói qua.
Nhiệm vụ lần này của hắn ta rất gian nan, số người lại đông, không thể chủ quan được, nếu như trước đây chết một hai tên tù nhân thì không sao, lần này là cả trăm người cùng đi, hắn ta không dám khinh suất.
"Nghe lời nàng ta, Lý Tiểu, ngươi dẫn người đi bẻ cành cây, chặt cây thế nào cũng được, mau chóng đốt lửa lên, mở khóa xiềng cho nam nhân, nam nhân cầm công cụ chặt cành cây, nữ nhân làm đuốc, hành động nhanh lên!"
Trong lúc Cai đầu mục nói chuyện, rõ ràng cảm thấy tiếng sói hú ngày càng nhiều.
Những phụ nhân trong đội vốn quen sống sung sướng nhàn hạ đều nhìn Tô Cẩn bằng ánh mắt khác thường.
Lúc này, Mặc lão phu nhân cũng vô cùng tức giận, đều tại nàng không có chuyện gì lại đi gây chuyện.
Mọi người đã đi cả một ngày đường, chỉ trông chờ vào việc tối ngủ để nghỉ ngơi, nàng lại bày trò này, khi nhìn nàng, ánh mắt của bà ta càng thêm độc địa.
"Là bầy sói!"
Lý Tiểu thuận miệng lặp lại lời của Tô Cẩn.
Lúc này, đám nha dịch bên cạnh nghe Lý Tiểu nói thì có chút hoang mang.
Bọn họ nghe nói một hai con thì không đáng sợ, một bầy sói dù là quy mô nhỏ cũng có năm sáu chục con, huống chi tình hình hiện tại không ổn.
Mọi người tụ tập lại, nếu thật sự gặp phải bầy sói, bọn họ tay không tấc sắt, không có khả năng chiến thắng!
"Cai đầu mục, phải làm sao?" Mọi người bắt đầu tìm Cai đầu mục xin cách giải quyết, khiến cho cả đội bắt đầu hoảng loạn.
Những người phạm tội bị lưu đày nghe Tô Cẩn nói, có người còn hoài nghi: "Một nữ rử có hiểu biết gì không, có thật không vậy, đừng có dọa chúng ta!"
Thật sự là không thấy quan tài không đổ lệ, Tô Cẩn không có cách nào giải thích, hai tiếng vừa rồi là tiếng sói đầu đàn tập hợp bầy.
Trước kia nàng thường xuyên đi lại trong rừng núi, cũng hiểu biết một số quy luật sinh tồn của động vật.
Lúc này, Mặc lão phu nhân đột nhiên lấy ra uy nghiêm của mình, giận dữ nói: "Tô Cẩn, mau trở về, đừng ở đây nói bậy, làm cho lòng người hoang mang."
Mặc lão phu nhân từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, nào biết được thế giới bên ngoài này, trong lòng bà ta nghĩ nhất định không thể để đứa con dâu bại gia này liên lụy đến cả Mặc gia.
Mặc lão phu nhân muốn dùng uy nghiêm của mình để trấn áp nàng, không ngờ người đầu tiên lên tiếng lại là Cai đầu mục.
"Ngươi nói, chúng ta chống lại thế nào?"
"Đốn cây, làm đuốc, sau đó đốt lửa xung quanh..."
"Không được không được, nữ nhân biết cái gì, như vậy chẳng phải là vây chúng ta trong đống lửa, lỡ như..."
"Tất cả các loài vật đều sợ lửa, không có chuyện gì đâu, tin ta thì hãy hành động ngay, phải nhanh lên!"
Tô Cẩn cắt ngang lời Lý Tiểu, người này quá phiền phức và lắm lời, nếu không phải vì hắn là nha dịch, nàng thật muốn tiến lên tát hắn hai cái.
Cai đầu mục là một người thủ lĩnh có nhiều kinh nghiệm, lời của Tô Cẩn, hắn ta cũng từng nghe từ những người thợ săn có kinh nghiệm nói qua.
Nhiệm vụ lần này của hắn ta rất gian nan, số người lại đông, không thể chủ quan được, nếu như trước đây chết một hai tên tù nhân thì không sao, lần này là cả trăm người cùng đi, hắn ta không dám khinh suất.
"Nghe lời nàng ta, Lý Tiểu, ngươi dẫn người đi bẻ cành cây, chặt cây thế nào cũng được, mau chóng đốt lửa lên, mở khóa xiềng cho nam nhân, nam nhân cầm công cụ chặt cành cây, nữ nhân làm đuốc, hành động nhanh lên!"
Trong lúc Cai đầu mục nói chuyện, rõ ràng cảm thấy tiếng sói hú ngày càng nhiều.
Những phụ nhân trong đội vốn quen sống sung sướng nhàn hạ đều nhìn Tô Cẩn bằng ánh mắt khác thường.
Lúc này, Mặc lão phu nhân cũng vô cùng tức giận, đều tại nàng không có chuyện gì lại đi gây chuyện.
Mọi người đã đi cả một ngày đường, chỉ trông chờ vào việc tối ngủ để nghỉ ngơi, nàng lại bày trò này, khi nhìn nàng, ánh mắt của bà ta càng thêm độc địa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất