Trước Ngày Công Khai, Lão Công Mất Trí Nhớ
Chương 98: Hiện trường tranh sủng
Từng chiếc xe đều dừng dưới tán cây cối râm mát, thời gian này ra ngoài còn rất nắng, đầu Lý Quân và Khương Hành đều đội mũ lưỡi trai.
Khương Hành vốn dĩ cũng khá trầm mặc, cảm xúc hôm nay dao động quá lớn, hiện tại còn chưa nghĩ ra dùng phương thức gì tốt để đối mặt với Lý Tấn, cũng có thể là hắn quá để ý một chút? Bị Lý Tấn dọa qua một lần, hiện tại trong lòng vẫn là lo sợ bất an.
Nhưng nghĩ tới hắn đã cầu hôn Lý Quân, đối phương còn đồng ý rồi, lại vui vẻ không ít.
Tổ tiết mục dựa vào ý tưởng của Lý Tấn, an bài con đường căng gió cho bọn họ, may mà hiện tại là tuần cuối cùng, trải qua ba tuần đầu đã có hiểu biết về địa hình, cơ bản đều nắm giữ các tuyến đường xung quanh, con đường nào ít xe ít người còn có phong cảnh đều vừa nhìn là biết. Hôm nay an bài tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng tới quay chụp của chương trình, cũng không ảnh hưởng tới các lão đại chơi bời.
Khách mời của tuần này đã sớm bị thay đổi toàn bộ vào tuần trước, Vương đạo diễn cũng coi như có thể chịu đựng được chuyện này, đến lúc này không còn rụng tóc trên diện rộng nữa, hẳn là một đạo diễn đoan chính ít có của giới giải trí.
Lý Quân hỏi Khương Hành: "Có thích cái xe này không?"
Khương Hành và Lý Quân ngồi chung một chiếc xe, chỉ có hai chỗ ngồi, đây cũng là nguyên nhân Lý Quân lựa chọn chiếc xe này, chính là hi vọng người khác không tới quấy rầy bọn họ.
Tổ tiết mục đã được chủ xe đồng ý, lắp một cái camera trên xe, nhân viên công tác khi lắp camera đều nơm nớp lo sợ, sợ làm xước xe gì đó, sau đó bắt bọn họ bồi thường, bán bọn họ đi cũng không đủ tiền bồi thường.
Một ổ này toàn là các thiếu gia giới phú hào, không một ai là có thể đắc tội được.
Sự xuất hiện của bọn họ cũng chân chính khiến tổ tiết mục ý thực được, Lý Quân thật sự đến từ gia đình phú hào đáng sợ, hai ngày trước còn chưa rõ ràng như vậy, sau khi Lý Quân dùng tư thái lưu loát ngồi lên xe anh cả, mọi người liền có loại cảm giác mãnh liệt này.
Trên mặt Lý Quân hoàn toàn không có vẻ hâm mộ hưng phấn như dân chúng bình thường đối mặt với siêu xe thể thao, khi anh đi lên liền cảm giác giống như lái xe bình thường, thái độ tự nhiên khiến ngươi không thể với tới.
Khương Hành cũng là người nhìn quen cảnh tượng hoành tráng, chính hắn cũng có mấy chiếc xe, chỉ là ngày thường do công việc, ít lái thôi, cũng không có ý nghĩa gì đặc biệt.
Nói với Lý Quân: "Rất không tồi." Hắn biết chiếc xe này là của Lý Tấn.
Lý Quân: "Em vừa mới hỏi anh cả muốn một chiếc xe anh ấy đã đặt 1 năm nay, tháng sau tới, nếu anh thích thì đưa cho anh."
Khương Hành: "Em nói đưa liền đưa như vậy, anh cả có thể lập tức tới thu hồi hay không."
Lý Quân cười nói: "Anh ấy sẽ chỉ có thể khó chịu, sẽ không thu lại." Anh cả khó chịu chính là mục đích của anh.
Khương Hành: "Tình cảm anh em của các em thật tốt."
Lý Quân gật gật đầu, tình cảm anh em của bọn họ đúng là tốt, đại khái là có liên quan rất lớn với hoàn cảnh đặc thù của gia đình bọn họ.
Hiện tại là lúc mang Khương Hành ra ngoài chơi, Lý Quân cũng không quấy rầy tâm trạng tốt của hắn.
Lý Quân vẫy vẫy tay với Lý Tấn đi phía sau xe anh: "Anh cả, xuất phát!"
Lý Tấn ở phía sau vung bàn tay lên: "Đi!"
Nhà bọn họ, người biết chơi nhất phải kể tới Lý Tấn, ý đồ xấu nhiều nhất cũng là Lý Tấn, cũng là người thú vị nhất trong nhà bọn họ, điều tiết không khí trong nhà đều phải dựa vào hắn, nói cách khác, chính là anh cả anh tương đối sa điêu, nếu không cũng sẽ không vừa ra trận liền khiến Khương Hành sợ tới mức đem đầu đụng đến mất trí nhớ. Nhưng, như vậy mới là phong cách của anh cả, Lý Quân cũng sẽ không biểu đạt bất mãn với hắn, dù sao anh cả anh đã cho một chiếc xe coi như quà nhận lỗi với Khương Hành rồi.
Nhưng mà, cũng coi như là trong họa có phúc, Lý Quân hiện tại trực tiếp công khai quan hệ với Khương Hành, người trong nhà có lẽ cái gì cần biết đều đã biết, anh cả anh hai trực tiếp bỏ lại công việc chạy tới chương trình vây xem, ba anh không lý do gì không biết.
Xe thể thao chạy như bay trên cao tốc, lần đầu tiên Khương Hành phát hiện Lý Quân còn có thể đem xe thể thao chạy tới tộc độ này, động tác hành vân như nước chảy, vừa nhìn liền biết đã lái xe không ít.
Lý Quân nhìn ra nghi hoặc của hắn: "Trước kia em có từng chơi đua xe một thời gian, sau đó cảm thấy không có sức liền không chơi."
Khương Hành: "Anh đã nói rồi sao em lại lái đến thuận tay như vậy, em còn có cái gì không biết không?" Tiểu Quân nhà hắn quả thực giống như một hòm báu vật không đáy, cho dù đào thế nào cũng không thấy hết.
Lý Quân cười cười: "Anh đột nhiên hỏi em như vậy, em thật đúng là không nghĩ ra, về sau có rất nhiều thời gian, anh sẽ biết."
Nghe những lời này khiến Khương Hành cảm thấy cực kỳ an tâm, tương lai bọn họ còn có thể ở bên nhau thời gian rất dài.
Lý Quân nói: "Nếu không phải anh bị bệnh, em cũng có thể mang anh đi một vòng qua đèo quốc lộ, rất có cảm giác."
Khương Hành xoa xoa ngực: "Vậy có phải may mà anh còn đang bị bệnh không."
Lý Quân cười ra tiếng, kỳ thật lần trước đi ăn đồ chay đã thể nghiệm qua cảm giác một vòng xóc nảy, mình thế mà còn say xe.
Đi một hơi thông suốt trên đường cao tốc, cũng không phải ngày lễ tết, Lý Quân lái rất là thoải mái.
Trên đường bọn họ đi, nhìn thấy rất nhiều phong cảnh không tồi, có nơi kiến trúc đặc sắc, cũng có một mảnh ruộng lúa lớn còn chưa thu hoạch, vàng óng, đặc biệt xinh đẹp, Khương Hành liên tiếp chụp ảnh bên ngoài cửa sổ.
"Quên mang máy ảnh của anh theo rồi." Trước kia hắn ra ngoài đều sẽ mang theo máy ảnh, lúc này đại khái trong tiềm thức biết Lý Quân không thích chụp ảnh, liền không mang, không hề nghĩ ngợi nói: "Về sau anh chỉ chụp ảnh cho em nhé."
Lý Quân nói: "Được"
Khương Hành: "Vì sao em không thích chụp ảnh?" Hắn vẫn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Lý Quân.
Lý Quân nói: "Vì mẹ em, chuyện này về sau em sẽ kể cho anh nghe." Trên xe còn có camera, anh không muốn đem người mẹ đã qua đời của mình công bố với mọi người.
Nếu Khương Hành nhớ ra phần lớn ký ức, cũng biết mẹ của Lý Quân đã qua đời.
Hắn xem qua thông tin, biết Lý phú hào cưới ba người vợ, một người là mẹ ruột của Lý Tấn và Lý Ngạn, cũng là tiểu thư lá ngọc cành vàng của tập đoàn Lục thị, nhưng hai bên vì tính cách không hợp, từ rất nhiều năm trước đã kết thúc đoạn hôn nhân này. Lý phú hào cưới người vợ thứ hai cũng không công khai ra bên ngoài, nhưng sau đó lại đưa tin nói vợ của ông ở bên ông vài năm sau đó chết bệnh. Hiện tại Lý phú hào cưới người vợ thứ ba, nghe nói hai người ở bên nhau cũng rất ân ái, khi bọn họ kết hôn còn lên qua thời sự, chiếm cứ đầu đề tiết mục Giải trí.
Người vợ thứ hai của Lý phú hào rất thần bí, không điều tra được nửa điểm tin tức, Lý Quân tự nhiên cũng rất thần bí, hai người anh trai khi thành niên vẫn luôn xuất hiện trên truyền thông, mà anh lại nửa điểm tin tức cũng không truyền ra, thậm chí không có ai biết Lý phú hào còn có một người con trai, Khương Hành cũng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, người bên gối của mình lại đến từ một gia đình như vậy.
Khương Hành: "Anh đột nhiên nhớ ra, lúc trước khi em còn có phòng bị với anh, liền tùy tiện vẽ ra một hoàn cảnh gia đình, còn nhớ không?"
Lý Quân: "Nhớ chứ, lúc ấy thật đúng là không thân với anh, em liền đem bối cảnh của nam chính bộ phim đang đóng dùng ở trên người em, nhưng mà bối cảnh thái quá như vậy anh thế mà cũng tin.""
Khương Hành hồi tưởng lại khóe miệng mỉm cười: "Ba gia đình ở bệnh viện bế sai đứa nhỏ, còn ở ba gia đình khác nhau, nhân vật chính đầu tiên là sinh sống ở một gia đình bình thường, sau đó được gia đình giàu có tìm tới, cuối cùng mới phát hiện, thì ra bản thân là con của gia đình nghèo khó."
Lý Quân cười khẽ: "Đúng vậy, kỳ thực, giả thiết về nam chính này cũng không tồi, cũng không biết vì sao anh lại tin."
Khương Hành: "Bởi vì em diễn quá giống, hơn nữa lúc ấy anh còn cảm thấy em thật đáng thương."
Lý Quân: "Cũng phải, nếu không phải em trực tiếp nói cho anh, anh vẫn còn luôn chẳng hay biết gì."
Khương Hành: "Sao sau này lại muốn nói cho anh?"
Lý Quân: "Vì em cũng cảm thấy anh thật đáng thương."
Khương Hành: "......" Anh em nhà họ Lý bọn em đều là một đám xấu đến chảy mỡ!
Kỳ thực cũng không lừa bao lâu, sau khi hai người ở bên nhau, Lý Quân đã đem những gì cần nói nói hết, chỉ không nói cho Khương Hành ba anh là chủ tịch tập đoàn Lý thị thôi, hai người anh của anh đều từng người có công ty riêng của mình, một đám đều trâu bò rầm rầm.
Hiện tại Khương Hành vẫn còn cảm thấy giống như đang nằm mơ, cảm giác không quá chân thực.
Trước kia tốt xấu cũng cảm thấy mình rất có tiền, rất giàu có, hiện tại so sánh ra, chính là như muối bỏ bể không đáng để nhắc tới.
Nhưng, cũng may mình cũng không phải kẻ nghèo hèn, ít nhất cũng có thể tự nuôi sống bản thân! Cũng vẫn có chút hi vọng, dù sao Tiểu Quân nhà hắn vẫn luôn hướng về hắn, hắn bị anh cả bắt nạt, còn đi giúp hắn đòi bồi thường.
Nghĩ tới điều này lại cảm thấy ngọt không chịu được, đòi xe anh cả cũng thực đáng yêu.
Khương Hành nhìn chằm chằm sườn mặt Lý Quân, âm thầm hạ quyết tâm phải càng yêu anh.
Mục tiêu của bọn họ không xa lắm, đi xe chỉ mất một tiếng, sau khi tới nơi còn chưa tới ba giờ rưỡi chiều.
Nơi này là doanh địa chuyên môn cho khách du lịch tự túc đóng trại.
Mới vừa tiến vào đã có thể cảm nhận được sự khác biệt của nơi này, nơi này có thể nướng, có thể nằm võng nhàn nhã một buổi trưa, còn có thể câu cá bên hồ, trong doanh địa phục vụ cũng cực kỳ đúng chỗ, các loại cửa hàng bổ sung năng lượng, còn có phòng nghỉ ngơi lâm thời cho khách, còn có thể thuê lều trại lớn lớn bé bé.
Nhưng rất nhiều lữ khách tới nơi này đều sẽ tự mang lều trại, trừ khi là tay mới không có chuẩn bị sẵn sàng mới có thể đi thuê lều trại.
Tổ tiết mục trước tiên đã chào hỏi qua với người phụ trách doanh địa bên này, bọn họ muốn ở bên này mượn một chỗ để tiến hành quay chụp.
Khách mời và khách nhân buổi chiều có thể du ngoạn ở đây, chuẩn bị buổi chiều nướng BBQ.
Lý Quân làm khách mời, sau khi hưởng thụ đặc quyền xong vẫn phải tiến hành quay chụp, tất cả người nhà đều tới hỗ trợ, như thế nào cũng phải lợi dụng cho tốt!
Vương đạo diễn vẫn là Vương đạo diễn, từ đầu tới đuôi hắn đều không thay đổi, khi chương trình cần điểm sáng, hôm nay tới một chuỗi đều là điểm sáng, hắn muốn lợi dụng bọn họ tới mức tận cùng, về sau có lẽ không bao giờ còn có cơ hội như này nữa, hắn không thể bỏ qua.
Từng chiếc xe thể thao tiến vào bãi đỗ xe của doanh địa, không ít lữ khách vừa tới doanh địa nghỉ ngơi đều nhìn chăm chú, giống như xem triển lãm xe hơi cao cấp, tận đến khi nhìn thấy một đám nhân viên công tác khiêng camera phía sau, bọn họ mới phản ứng lại, có lẽ chỉ là quay chụp quảng cáo.
Còn có người nhận ra người ngồi ở chiếc xe thể thao đầu tiên là Khương Hành, không ngừng quay chụp bọn hắn, vốn dĩ còn muốn tiến lên xin chụp ảnh chung, nhưng bị nhân viên công tác ngăn lại, trên người Khương Hành còn có chỗ không khỏe, sợ hắn và fan tiếp xúc lại xảy ra vấn đề gì.
Người phụ trách doanh địa đã chia xong khu vực quay chụp cho tổ tiết mục, địa điểm cũng đủ lớn, vừa không ảnh hưởng tới khách mời du ngoạn vừa không bị những người khác ảnh hưởng.
Mọi người đi vào địa điểm tập hợp.
Đi vào chương trình Lý Tấn lại có ý nghĩ vẫn là phải theo tổ tiết mục an bài, thật lâu rồi chưa có loại cảm giác này, giống như thời học sinh đi du lịch, cảm thấy cực kỳ hứng thú với an bài của tổ tiết mục, có em trai ở đây, cũng không có gì để bất mãn, hắn tới chương trình chính là vì em trai hắn, cùng với bạn trai của em trai hắn, tận sức chia cách bọn họ, hơn nữa độc chiếm vị trí bên người em trai.
Có anh cả ở đây, cần bạn trai làm gì, hơn nữa bạn trai anh ngốc như vậy, cần tới có ích lợi gì.
Vương đạo diễn đang định bắt đầu phân tổ cho bọn họ, Lý Tấn liền đi đầu đưa ra thỉnh cầu của mình với hắn: "Vương đạo diễn, có thể phân tôi và em trai tôi cùng một tổ không?"
Vương đạo diễn cười tủm tỉm mà đưa ra cái thùng rút thăm một thời gian rồi chưa được xuất hiện trước màn ảnh: "Không được đâu, phải xem ông trời an bài, quyết định bằng rút thăm, đây là truyền thông của chương trình chúng tôi." Từ trước tới giờ không ngờ tới cái thùng rút thăm bị ghét bỏ một thời gian này, hiện tại lại là bùa cứu mạng của hắn.
Lục Húc nói: "Không bằng sắp xếp tôi với Tiểu Quân."
Mục Tu Vũ: "Sắp xếp tôi đi, tôi còn có thể xem bệnh cho bạn trai cậu ấy."
Lý Tấn: "Các cậu tránh ra, Tiểu Quân là em trai tôi, không phải của các cậu."
Lục Húc nói: "Xí, Tiểu Quân khi còn nhỏ còn nói muốn cưới tôi đấy."
Đường Tụng: "Tiểu Quân từng ngủ chung một cái giường với tôi, một tuần!"
Lan Tân Hoằng: "Các cậu đều không bằng tôi, hai bọn tôi từ hồi học mẫu giáo, cấp 1, cấp 2, cấp 3 đều cùng một trường, tôi là học trưởng của cậu ấy!"
Lý Quân lôi kéo ống tay áo Khương Hành: "Đều là quỷ ấu trĩ, đừng để ý đến bọn họ."
Khương Hành nghe bọn hắn tranh sủng lẫn nhau, mặt cũng không khốc nổi, giống như mọi người, ý cười trên mặt chưa hề tắt, nhỏ giọng nói: "Bọn họ đối xử với em đều rất tốt."
Lý Quân nhẹ giọng nói: "Bởi vì lúc ấy mẹ em mất, bọn họ mỗi ngày đều tìm mọi cách chọc em vui vẻ."
...............
Tiểu kịch trường:
Khương Hành: Quốc khánh được nghỉ bảy ngày, phải nghỉ ngơi cho thật tốt!
Lý Quân: Ừ, đi chỗ nào nghỉ phép?
Khương Hành: [ đem Lý Quân khiêng vào phòng ] trên giường!
Lý Quân:......[ vẫn là đừng nghỉ đi. ]
Khương Hành vốn dĩ cũng khá trầm mặc, cảm xúc hôm nay dao động quá lớn, hiện tại còn chưa nghĩ ra dùng phương thức gì tốt để đối mặt với Lý Tấn, cũng có thể là hắn quá để ý một chút? Bị Lý Tấn dọa qua một lần, hiện tại trong lòng vẫn là lo sợ bất an.
Nhưng nghĩ tới hắn đã cầu hôn Lý Quân, đối phương còn đồng ý rồi, lại vui vẻ không ít.
Tổ tiết mục dựa vào ý tưởng của Lý Tấn, an bài con đường căng gió cho bọn họ, may mà hiện tại là tuần cuối cùng, trải qua ba tuần đầu đã có hiểu biết về địa hình, cơ bản đều nắm giữ các tuyến đường xung quanh, con đường nào ít xe ít người còn có phong cảnh đều vừa nhìn là biết. Hôm nay an bài tuyệt đối sẽ không ảnh hưởng tới quay chụp của chương trình, cũng không ảnh hưởng tới các lão đại chơi bời.
Khách mời của tuần này đã sớm bị thay đổi toàn bộ vào tuần trước, Vương đạo diễn cũng coi như có thể chịu đựng được chuyện này, đến lúc này không còn rụng tóc trên diện rộng nữa, hẳn là một đạo diễn đoan chính ít có của giới giải trí.
Lý Quân hỏi Khương Hành: "Có thích cái xe này không?"
Khương Hành và Lý Quân ngồi chung một chiếc xe, chỉ có hai chỗ ngồi, đây cũng là nguyên nhân Lý Quân lựa chọn chiếc xe này, chính là hi vọng người khác không tới quấy rầy bọn họ.
Tổ tiết mục đã được chủ xe đồng ý, lắp một cái camera trên xe, nhân viên công tác khi lắp camera đều nơm nớp lo sợ, sợ làm xước xe gì đó, sau đó bắt bọn họ bồi thường, bán bọn họ đi cũng không đủ tiền bồi thường.
Một ổ này toàn là các thiếu gia giới phú hào, không một ai là có thể đắc tội được.
Sự xuất hiện của bọn họ cũng chân chính khiến tổ tiết mục ý thực được, Lý Quân thật sự đến từ gia đình phú hào đáng sợ, hai ngày trước còn chưa rõ ràng như vậy, sau khi Lý Quân dùng tư thái lưu loát ngồi lên xe anh cả, mọi người liền có loại cảm giác mãnh liệt này.
Trên mặt Lý Quân hoàn toàn không có vẻ hâm mộ hưng phấn như dân chúng bình thường đối mặt với siêu xe thể thao, khi anh đi lên liền cảm giác giống như lái xe bình thường, thái độ tự nhiên khiến ngươi không thể với tới.
Khương Hành cũng là người nhìn quen cảnh tượng hoành tráng, chính hắn cũng có mấy chiếc xe, chỉ là ngày thường do công việc, ít lái thôi, cũng không có ý nghĩa gì đặc biệt.
Nói với Lý Quân: "Rất không tồi." Hắn biết chiếc xe này là của Lý Tấn.
Lý Quân: "Em vừa mới hỏi anh cả muốn một chiếc xe anh ấy đã đặt 1 năm nay, tháng sau tới, nếu anh thích thì đưa cho anh."
Khương Hành: "Em nói đưa liền đưa như vậy, anh cả có thể lập tức tới thu hồi hay không."
Lý Quân cười nói: "Anh ấy sẽ chỉ có thể khó chịu, sẽ không thu lại." Anh cả khó chịu chính là mục đích của anh.
Khương Hành: "Tình cảm anh em của các em thật tốt."
Lý Quân gật gật đầu, tình cảm anh em của bọn họ đúng là tốt, đại khái là có liên quan rất lớn với hoàn cảnh đặc thù của gia đình bọn họ.
Hiện tại là lúc mang Khương Hành ra ngoài chơi, Lý Quân cũng không quấy rầy tâm trạng tốt của hắn.
Lý Quân vẫy vẫy tay với Lý Tấn đi phía sau xe anh: "Anh cả, xuất phát!"
Lý Tấn ở phía sau vung bàn tay lên: "Đi!"
Nhà bọn họ, người biết chơi nhất phải kể tới Lý Tấn, ý đồ xấu nhiều nhất cũng là Lý Tấn, cũng là người thú vị nhất trong nhà bọn họ, điều tiết không khí trong nhà đều phải dựa vào hắn, nói cách khác, chính là anh cả anh tương đối sa điêu, nếu không cũng sẽ không vừa ra trận liền khiến Khương Hành sợ tới mức đem đầu đụng đến mất trí nhớ. Nhưng, như vậy mới là phong cách của anh cả, Lý Quân cũng sẽ không biểu đạt bất mãn với hắn, dù sao anh cả anh đã cho một chiếc xe coi như quà nhận lỗi với Khương Hành rồi.
Nhưng mà, cũng coi như là trong họa có phúc, Lý Quân hiện tại trực tiếp công khai quan hệ với Khương Hành, người trong nhà có lẽ cái gì cần biết đều đã biết, anh cả anh hai trực tiếp bỏ lại công việc chạy tới chương trình vây xem, ba anh không lý do gì không biết.
Xe thể thao chạy như bay trên cao tốc, lần đầu tiên Khương Hành phát hiện Lý Quân còn có thể đem xe thể thao chạy tới tộc độ này, động tác hành vân như nước chảy, vừa nhìn liền biết đã lái xe không ít.
Lý Quân nhìn ra nghi hoặc của hắn: "Trước kia em có từng chơi đua xe một thời gian, sau đó cảm thấy không có sức liền không chơi."
Khương Hành: "Anh đã nói rồi sao em lại lái đến thuận tay như vậy, em còn có cái gì không biết không?" Tiểu Quân nhà hắn quả thực giống như một hòm báu vật không đáy, cho dù đào thế nào cũng không thấy hết.
Lý Quân cười cười: "Anh đột nhiên hỏi em như vậy, em thật đúng là không nghĩ ra, về sau có rất nhiều thời gian, anh sẽ biết."
Nghe những lời này khiến Khương Hành cảm thấy cực kỳ an tâm, tương lai bọn họ còn có thể ở bên nhau thời gian rất dài.
Lý Quân nói: "Nếu không phải anh bị bệnh, em cũng có thể mang anh đi một vòng qua đèo quốc lộ, rất có cảm giác."
Khương Hành xoa xoa ngực: "Vậy có phải may mà anh còn đang bị bệnh không."
Lý Quân cười ra tiếng, kỳ thật lần trước đi ăn đồ chay đã thể nghiệm qua cảm giác một vòng xóc nảy, mình thế mà còn say xe.
Đi một hơi thông suốt trên đường cao tốc, cũng không phải ngày lễ tết, Lý Quân lái rất là thoải mái.
Trên đường bọn họ đi, nhìn thấy rất nhiều phong cảnh không tồi, có nơi kiến trúc đặc sắc, cũng có một mảnh ruộng lúa lớn còn chưa thu hoạch, vàng óng, đặc biệt xinh đẹp, Khương Hành liên tiếp chụp ảnh bên ngoài cửa sổ.
"Quên mang máy ảnh của anh theo rồi." Trước kia hắn ra ngoài đều sẽ mang theo máy ảnh, lúc này đại khái trong tiềm thức biết Lý Quân không thích chụp ảnh, liền không mang, không hề nghĩ ngợi nói: "Về sau anh chỉ chụp ảnh cho em nhé."
Lý Quân nói: "Được"
Khương Hành: "Vì sao em không thích chụp ảnh?" Hắn vẫn có rất nhiều vấn đề muốn hỏi Lý Quân.
Lý Quân nói: "Vì mẹ em, chuyện này về sau em sẽ kể cho anh nghe." Trên xe còn có camera, anh không muốn đem người mẹ đã qua đời của mình công bố với mọi người.
Nếu Khương Hành nhớ ra phần lớn ký ức, cũng biết mẹ của Lý Quân đã qua đời.
Hắn xem qua thông tin, biết Lý phú hào cưới ba người vợ, một người là mẹ ruột của Lý Tấn và Lý Ngạn, cũng là tiểu thư lá ngọc cành vàng của tập đoàn Lục thị, nhưng hai bên vì tính cách không hợp, từ rất nhiều năm trước đã kết thúc đoạn hôn nhân này. Lý phú hào cưới người vợ thứ hai cũng không công khai ra bên ngoài, nhưng sau đó lại đưa tin nói vợ của ông ở bên ông vài năm sau đó chết bệnh. Hiện tại Lý phú hào cưới người vợ thứ ba, nghe nói hai người ở bên nhau cũng rất ân ái, khi bọn họ kết hôn còn lên qua thời sự, chiếm cứ đầu đề tiết mục Giải trí.
Người vợ thứ hai của Lý phú hào rất thần bí, không điều tra được nửa điểm tin tức, Lý Quân tự nhiên cũng rất thần bí, hai người anh trai khi thành niên vẫn luôn xuất hiện trên truyền thông, mà anh lại nửa điểm tin tức cũng không truyền ra, thậm chí không có ai biết Lý phú hào còn có một người con trai, Khương Hành cũng chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, người bên gối của mình lại đến từ một gia đình như vậy.
Khương Hành: "Anh đột nhiên nhớ ra, lúc trước khi em còn có phòng bị với anh, liền tùy tiện vẽ ra một hoàn cảnh gia đình, còn nhớ không?"
Lý Quân: "Nhớ chứ, lúc ấy thật đúng là không thân với anh, em liền đem bối cảnh của nam chính bộ phim đang đóng dùng ở trên người em, nhưng mà bối cảnh thái quá như vậy anh thế mà cũng tin.""
Khương Hành hồi tưởng lại khóe miệng mỉm cười: "Ba gia đình ở bệnh viện bế sai đứa nhỏ, còn ở ba gia đình khác nhau, nhân vật chính đầu tiên là sinh sống ở một gia đình bình thường, sau đó được gia đình giàu có tìm tới, cuối cùng mới phát hiện, thì ra bản thân là con của gia đình nghèo khó."
Lý Quân cười khẽ: "Đúng vậy, kỳ thực, giả thiết về nam chính này cũng không tồi, cũng không biết vì sao anh lại tin."
Khương Hành: "Bởi vì em diễn quá giống, hơn nữa lúc ấy anh còn cảm thấy em thật đáng thương."
Lý Quân: "Cũng phải, nếu không phải em trực tiếp nói cho anh, anh vẫn còn luôn chẳng hay biết gì."
Khương Hành: "Sao sau này lại muốn nói cho anh?"
Lý Quân: "Vì em cũng cảm thấy anh thật đáng thương."
Khương Hành: "......" Anh em nhà họ Lý bọn em đều là một đám xấu đến chảy mỡ!
Kỳ thực cũng không lừa bao lâu, sau khi hai người ở bên nhau, Lý Quân đã đem những gì cần nói nói hết, chỉ không nói cho Khương Hành ba anh là chủ tịch tập đoàn Lý thị thôi, hai người anh của anh đều từng người có công ty riêng của mình, một đám đều trâu bò rầm rầm.
Hiện tại Khương Hành vẫn còn cảm thấy giống như đang nằm mơ, cảm giác không quá chân thực.
Trước kia tốt xấu cũng cảm thấy mình rất có tiền, rất giàu có, hiện tại so sánh ra, chính là như muối bỏ bể không đáng để nhắc tới.
Nhưng, cũng may mình cũng không phải kẻ nghèo hèn, ít nhất cũng có thể tự nuôi sống bản thân! Cũng vẫn có chút hi vọng, dù sao Tiểu Quân nhà hắn vẫn luôn hướng về hắn, hắn bị anh cả bắt nạt, còn đi giúp hắn đòi bồi thường.
Nghĩ tới điều này lại cảm thấy ngọt không chịu được, đòi xe anh cả cũng thực đáng yêu.
Khương Hành nhìn chằm chằm sườn mặt Lý Quân, âm thầm hạ quyết tâm phải càng yêu anh.
Mục tiêu của bọn họ không xa lắm, đi xe chỉ mất một tiếng, sau khi tới nơi còn chưa tới ba giờ rưỡi chiều.
Nơi này là doanh địa chuyên môn cho khách du lịch tự túc đóng trại.
Mới vừa tiến vào đã có thể cảm nhận được sự khác biệt của nơi này, nơi này có thể nướng, có thể nằm võng nhàn nhã một buổi trưa, còn có thể câu cá bên hồ, trong doanh địa phục vụ cũng cực kỳ đúng chỗ, các loại cửa hàng bổ sung năng lượng, còn có phòng nghỉ ngơi lâm thời cho khách, còn có thể thuê lều trại lớn lớn bé bé.
Nhưng rất nhiều lữ khách tới nơi này đều sẽ tự mang lều trại, trừ khi là tay mới không có chuẩn bị sẵn sàng mới có thể đi thuê lều trại.
Tổ tiết mục trước tiên đã chào hỏi qua với người phụ trách doanh địa bên này, bọn họ muốn ở bên này mượn một chỗ để tiến hành quay chụp.
Khách mời và khách nhân buổi chiều có thể du ngoạn ở đây, chuẩn bị buổi chiều nướng BBQ.
Lý Quân làm khách mời, sau khi hưởng thụ đặc quyền xong vẫn phải tiến hành quay chụp, tất cả người nhà đều tới hỗ trợ, như thế nào cũng phải lợi dụng cho tốt!
Vương đạo diễn vẫn là Vương đạo diễn, từ đầu tới đuôi hắn đều không thay đổi, khi chương trình cần điểm sáng, hôm nay tới một chuỗi đều là điểm sáng, hắn muốn lợi dụng bọn họ tới mức tận cùng, về sau có lẽ không bao giờ còn có cơ hội như này nữa, hắn không thể bỏ qua.
Từng chiếc xe thể thao tiến vào bãi đỗ xe của doanh địa, không ít lữ khách vừa tới doanh địa nghỉ ngơi đều nhìn chăm chú, giống như xem triển lãm xe hơi cao cấp, tận đến khi nhìn thấy một đám nhân viên công tác khiêng camera phía sau, bọn họ mới phản ứng lại, có lẽ chỉ là quay chụp quảng cáo.
Còn có người nhận ra người ngồi ở chiếc xe thể thao đầu tiên là Khương Hành, không ngừng quay chụp bọn hắn, vốn dĩ còn muốn tiến lên xin chụp ảnh chung, nhưng bị nhân viên công tác ngăn lại, trên người Khương Hành còn có chỗ không khỏe, sợ hắn và fan tiếp xúc lại xảy ra vấn đề gì.
Người phụ trách doanh địa đã chia xong khu vực quay chụp cho tổ tiết mục, địa điểm cũng đủ lớn, vừa không ảnh hưởng tới khách mời du ngoạn vừa không bị những người khác ảnh hưởng.
Mọi người đi vào địa điểm tập hợp.
Đi vào chương trình Lý Tấn lại có ý nghĩ vẫn là phải theo tổ tiết mục an bài, thật lâu rồi chưa có loại cảm giác này, giống như thời học sinh đi du lịch, cảm thấy cực kỳ hứng thú với an bài của tổ tiết mục, có em trai ở đây, cũng không có gì để bất mãn, hắn tới chương trình chính là vì em trai hắn, cùng với bạn trai của em trai hắn, tận sức chia cách bọn họ, hơn nữa độc chiếm vị trí bên người em trai.
Có anh cả ở đây, cần bạn trai làm gì, hơn nữa bạn trai anh ngốc như vậy, cần tới có ích lợi gì.
Vương đạo diễn đang định bắt đầu phân tổ cho bọn họ, Lý Tấn liền đi đầu đưa ra thỉnh cầu của mình với hắn: "Vương đạo diễn, có thể phân tôi và em trai tôi cùng một tổ không?"
Vương đạo diễn cười tủm tỉm mà đưa ra cái thùng rút thăm một thời gian rồi chưa được xuất hiện trước màn ảnh: "Không được đâu, phải xem ông trời an bài, quyết định bằng rút thăm, đây là truyền thông của chương trình chúng tôi." Từ trước tới giờ không ngờ tới cái thùng rút thăm bị ghét bỏ một thời gian này, hiện tại lại là bùa cứu mạng của hắn.
Lục Húc nói: "Không bằng sắp xếp tôi với Tiểu Quân."
Mục Tu Vũ: "Sắp xếp tôi đi, tôi còn có thể xem bệnh cho bạn trai cậu ấy."
Lý Tấn: "Các cậu tránh ra, Tiểu Quân là em trai tôi, không phải của các cậu."
Lục Húc nói: "Xí, Tiểu Quân khi còn nhỏ còn nói muốn cưới tôi đấy."
Đường Tụng: "Tiểu Quân từng ngủ chung một cái giường với tôi, một tuần!"
Lan Tân Hoằng: "Các cậu đều không bằng tôi, hai bọn tôi từ hồi học mẫu giáo, cấp 1, cấp 2, cấp 3 đều cùng một trường, tôi là học trưởng của cậu ấy!"
Lý Quân lôi kéo ống tay áo Khương Hành: "Đều là quỷ ấu trĩ, đừng để ý đến bọn họ."
Khương Hành nghe bọn hắn tranh sủng lẫn nhau, mặt cũng không khốc nổi, giống như mọi người, ý cười trên mặt chưa hề tắt, nhỏ giọng nói: "Bọn họ đối xử với em đều rất tốt."
Lý Quân nhẹ giọng nói: "Bởi vì lúc ấy mẹ em mất, bọn họ mỗi ngày đều tìm mọi cách chọc em vui vẻ."
...............
Tiểu kịch trường:
Khương Hành: Quốc khánh được nghỉ bảy ngày, phải nghỉ ngơi cho thật tốt!
Lý Quân: Ừ, đi chỗ nào nghỉ phép?
Khương Hành: [ đem Lý Quân khiêng vào phòng ] trên giường!
Lý Quân:......[ vẫn là đừng nghỉ đi. ]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất