Chương 32
Ngày hôm sau, Hạ Đình Vãn hẹn Chu Ngưỡng ở một nhà hàng chuyên món Quảng Đông để biết thêm về “Trên đường”.
Đã khá lâu rồi y không gặp Chu Ngưỡng. Khi vừa xảy ra tai nạn, Chu Ngưỡng có đến thăm y vài lần, nhưng sau đó hầu hết chỉ liên lạc qua wechat.
Tiếp đó cũng vì chuyện ly dị không muốn đi làm nên y mới né tránh Chu Ngưỡng hơn một tháng, lại bị hắn hung dữ quở trách một trận. Thật ra Hạ Đình Vãn cũng biết Chu Ngưỡng giận mình là chuyện cực kỳ bình thường.
Chu Ngưỡng vẫn như cũ, vẫn đeo một cặp kính gọng vàng, khuôn mặt nhã nhặn lịch sự, nhưng hắn lại mê tập gym, qua lớp áo sơ mi có thể thấy được cơ bắp rắn chắc.
Trước đây khi đến Hương Sơn tìm Hạ Đình Vãn, Chu Ngưỡng vẫn có chủ đề và tiếng nói chung với Tô Ngôn. Trong nhà Tô Ngôn có thêm một phòng tập thể dục to đùng, chỉ cần rảnh rỗi là anh sẽ vào đó tập tành một hai tiếng. Có điều Tô Ngôn không cố chấp luyện cơ to bắp dày, chỉ quan tâm tới đường cong thôi.
Hạ Đình Vãn chẳng thèm để ý tới mấy thứ này. Y trời sinh tứ chi thon dài mảnh mai, không thích cơ bắp cho lắm, thế nên vẫn cứ vui vẻ làm một con heo lười. Bình thường Tô Ngôn chỉ cần bắt y đi chạy bộ y đều hận không thể giả chết cho xong chuyện.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy y thật sự là một ngôi sao không biết kiềm chế.
Không chỉ hút thuốc uống rượu, y còn thức đêm liên tục, hơn nữa cũng chẳng kiêng khem món rán cay chua, mấy thứ đồ junk-food cũng đều ăn tuốt tuột. Nếu không phải vì lần tai nạn này thì khuôn mặt y vẫn có thể duy trì được như vóc dáng. Hoặc cái này cũng coi như là phần thưởng ông trời ban cho ở mức độ nào đó đi.
“Đến đây để tôi nhìn xem thế nào.”
Chu Ngưỡng ngồi xuống rồi nói với Hạ Đình Vãn. Hắn nheo mắt tỉ mỉ quan sát vết sẹo trên má phải của y: “Mấy lần chữa trị gần đây đều đi đúng không?”
“Có đi.” Trong khoảng thời gian này Hạ Đình Vãn vẫn ngoan ngoãn nghe lời Chu Ngưỡng mà đi xóa sẹo. Khi đợt trị liệu laser đầu tiên kết thúc, bằng mắt thường cũng có thể thấy vết sẹo đã nhạt đi nhiều, không còn dữ tợn gai mắt như mới đầu nữa.
“Ừm, nhìn cũng không tệ lắm.” Cuối cùng Chu Ngưỡng cũng gật đầu: “Mấy hôm nữa bảo chuyên gia trang điểm thử che phủ cho cậu xem hiệu quả thế nào, chắc cũng không quá tệ.”
Hạ Đình Vãn thầm thở phào nhẹ nhõm. Chu Ngưỡng vốn rất xoi mói, nếu hắn đã nói vậy thì chắc hẳn đã khá lắm rồi.
“Lại nói đến chuyện chương trình. “Trên đường” là chương trình quan trọng trong năm nay của đài TBN, thuộc show thực tế du lịch. Trong đó có năm MC chính thức, mỗi mùa mười tập, cứ hai tập sẽ quay ở một địa điểm. Hành trình cụ thể hoàn toàn do các MC phối hợp với nhau, sẽ có những địa điểm ở nước ngoài, nhưng chương trình không cho mang theo trợ lý và phiên dịch, có vấn đề gì đều phải cố gắng tuân theo nguyên tắc để cho nhóm MC tự mình giải quyết. Nói tóm lại, doanh số của chương trình phụ thuộc vào việc ghi lại thái độ và dáng vẻ chân thật của các ngôi sao trong chuyến đi, mà xét trên phương diện nào đó thì đó cũng là ghi lại cuộc sống thực của họ.”
Tốc độ nói của Chu Ngưỡng rất nhanh, hình như hắn cũng nhận ra Hạ Đình Vãn không thể nhanh chóng nhớ hết tất cả những chi tiết nhỏ như vậy, bèn nói: “Lát nữa tôi sẽ chuyển tư liệu cho cậu, hôm nay tôi chỉ nói trọng điểm thôi.”
Thật ra nghe đến đó Hạ Đình Vãn đã hơi khẩn trương.
Sau khi ở cùng Tô Ngôn, kinh nghiệm đi du lịch của y vẫn rất phong phú.
Dù Tô Ngôn có nhiều trợ lý, thế nhưng mỗi lần ra ngoài du lịch với Hạ Đình Vãn anh vẫn luôn muốn cùng y lập kế hoạch cho chuyến đi, đặt vé đặt khách sạn.
Tiếc là y quá lười, mà Tô Ngôn lại quá tri kỷ, dần dà y không còn nhọc lòng lên kế hoạch bất cứ chuyện gì nữa. Y muốn cái gì, muốn chơi gì, muốn ăn gì Tô Ngôn luôn có thể thu xếp thoải mái. Tô Ngôn du học ở châu Âu nhiều năm và nói giọng Anh rất lưu loát, lúc đi nước ngoài Hạ Đình Vãn càng không cần giao tiếp bằng tiếng anh.
Bây giờ nghe thấy Chu Ngưỡng nói nội dung tiết mục, Hạ Đình Vãn mới nhận ra mình hoàn toàn không biết gì về mấy thứ này cả, thậm chí đã có thể tưởng tượng ra những tình huống xấu hổ mình có thể gặp phải.
“Lúc trước TBN vẫn sản xuất những show thực tế có tính thi đấu khiêu chiến khẩn trương, lần này lại muốn đổi sang kiểu tạp kỹ chậm rãi, thế nên chu kỳ ghi hình và tiết mục không còn giống lúc trước nữa. Các tiết mục trước đều là quay xong xuôi cả một quý, cắt ghép hoàn chỉnh đâu vào đấy rồi mới phát sóng. Lần này TBN định sáng tạo một chút – ngay cả việc quay phim và phát sóng cũng chung nhịp điệu chậm rãi như chương trình này. Cho nên ngoại trừ ban đầu sẽ quay xong bốn tập, còn lại sau đó cách hai tuần sẽ đi du lịch – cũng chính là một lần quay chương trình. Việc cắt nối sẽ hoàn thành trong hai tuần, sau đó đồng thời phát sóng, có thể nói đây là một hình thức rất mới mẻ. Sở dĩ quay như vậy là muốn thêm phần đặc sắc cho cuộc sống thực của minh tinh. Sinh hoạt chân thực của các MC sẽ đan cài cùng với việc ghi lại chương trình du lịch, trong chuyến đi sẽ để lộ ra mọi mặt trong cuộc sống. Họ cũng có thể thảo luận về các ý kiến của công chúng về chương trình phát sóng trước đó. Đình Vãn – Cậu đang nghe đấy chứ?”
Chu Ngưỡng thấy Hạ Đình Vãn có hơi thất thần, bèn ngừng lại hỏi.
“Đang nghe.” Hạ Đình Vãn vẫn đang đắm chìm trong nỗi lo âu, tuy hơi lơ mơ nhưng y vẫn vô thức gật đầu.
“Cậu cũng biết là mọi người ai cũng muốn có một lịch trình ghi hình hoàn chỉnh, như vậy mới có thể sắp xếp thời gian. Chương trình có kiểu quay chụp phân mảnh như thế này khiến cho rất nhiều ứng cử viên lý tưởng không thể điều chỉnh được thời gian, vì thế mới trống một vị trí. Có điều tổ tiết mục bên đó lại sắp xếp thời gian ghi hình rất nghiêm ngặt, mười tập ghi hình này nhất định phải ghi hình cho hoàn chỉnh, không thể đi được giữa chừng lại nói bận chuyện khác. Tuyệt đối không được xin nghỉ. Cậu thấy có được không?”
“Cái này hẳn không có vấn đề gì đâu.”
Hạ Đình Vãn suy nghĩ một chút, những ngôi sao khác có lẽ còn có lịch trình công việc khá căng, nhưng trước mắt y lại không có, ngoại trừ chăm sóc Doãn Ninh y không nghĩ ra mình còn chuyện gì khác có thể xung đột với ghi hình.
“Tốt lắm. Còn một việc nữa tôi cảm thấy nên cho cậu biết trước khi quyết định có tham gia hay không.” Chu Ngưỡng xoa xoa cằm trầm ngâm một hồi mới nói: “Hai MC trong chương trình này cậu đều biết – Hình Nhạc, và cả Lý Khải Văn.”
Hạ Đình Vãn vốn đang cúi đầu uống ngụm trà để bình ổn tâm trạng lo âu của mình, thế nhưng vừa nghe đến hai cái tên này, suýt chút nữa y đã phụt thẳng ngụm nước trà.
Hình Nhạc cũng được, thế nhưng Lý Khải Văn…
Lý Khải Văn là người mẫu con lai hai năm trước bị phóng viên chụp lại khi đang hôn môi Hạ Đình Vãn.
Đã khá lâu rồi y không gặp Chu Ngưỡng. Khi vừa xảy ra tai nạn, Chu Ngưỡng có đến thăm y vài lần, nhưng sau đó hầu hết chỉ liên lạc qua wechat.
Tiếp đó cũng vì chuyện ly dị không muốn đi làm nên y mới né tránh Chu Ngưỡng hơn một tháng, lại bị hắn hung dữ quở trách một trận. Thật ra Hạ Đình Vãn cũng biết Chu Ngưỡng giận mình là chuyện cực kỳ bình thường.
Chu Ngưỡng vẫn như cũ, vẫn đeo một cặp kính gọng vàng, khuôn mặt nhã nhặn lịch sự, nhưng hắn lại mê tập gym, qua lớp áo sơ mi có thể thấy được cơ bắp rắn chắc.
Trước đây khi đến Hương Sơn tìm Hạ Đình Vãn, Chu Ngưỡng vẫn có chủ đề và tiếng nói chung với Tô Ngôn. Trong nhà Tô Ngôn có thêm một phòng tập thể dục to đùng, chỉ cần rảnh rỗi là anh sẽ vào đó tập tành một hai tiếng. Có điều Tô Ngôn không cố chấp luyện cơ to bắp dày, chỉ quan tâm tới đường cong thôi.
Hạ Đình Vãn chẳng thèm để ý tới mấy thứ này. Y trời sinh tứ chi thon dài mảnh mai, không thích cơ bắp cho lắm, thế nên vẫn cứ vui vẻ làm một con heo lười. Bình thường Tô Ngôn chỉ cần bắt y đi chạy bộ y đều hận không thể giả chết cho xong chuyện.
Bây giờ nghĩ lại mới thấy y thật sự là một ngôi sao không biết kiềm chế.
Không chỉ hút thuốc uống rượu, y còn thức đêm liên tục, hơn nữa cũng chẳng kiêng khem món rán cay chua, mấy thứ đồ junk-food cũng đều ăn tuốt tuột. Nếu không phải vì lần tai nạn này thì khuôn mặt y vẫn có thể duy trì được như vóc dáng. Hoặc cái này cũng coi như là phần thưởng ông trời ban cho ở mức độ nào đó đi.
“Đến đây để tôi nhìn xem thế nào.”
Chu Ngưỡng ngồi xuống rồi nói với Hạ Đình Vãn. Hắn nheo mắt tỉ mỉ quan sát vết sẹo trên má phải của y: “Mấy lần chữa trị gần đây đều đi đúng không?”
“Có đi.” Trong khoảng thời gian này Hạ Đình Vãn vẫn ngoan ngoãn nghe lời Chu Ngưỡng mà đi xóa sẹo. Khi đợt trị liệu laser đầu tiên kết thúc, bằng mắt thường cũng có thể thấy vết sẹo đã nhạt đi nhiều, không còn dữ tợn gai mắt như mới đầu nữa.
“Ừm, nhìn cũng không tệ lắm.” Cuối cùng Chu Ngưỡng cũng gật đầu: “Mấy hôm nữa bảo chuyên gia trang điểm thử che phủ cho cậu xem hiệu quả thế nào, chắc cũng không quá tệ.”
Hạ Đình Vãn thầm thở phào nhẹ nhõm. Chu Ngưỡng vốn rất xoi mói, nếu hắn đã nói vậy thì chắc hẳn đã khá lắm rồi.
“Lại nói đến chuyện chương trình. “Trên đường” là chương trình quan trọng trong năm nay của đài TBN, thuộc show thực tế du lịch. Trong đó có năm MC chính thức, mỗi mùa mười tập, cứ hai tập sẽ quay ở một địa điểm. Hành trình cụ thể hoàn toàn do các MC phối hợp với nhau, sẽ có những địa điểm ở nước ngoài, nhưng chương trình không cho mang theo trợ lý và phiên dịch, có vấn đề gì đều phải cố gắng tuân theo nguyên tắc để cho nhóm MC tự mình giải quyết. Nói tóm lại, doanh số của chương trình phụ thuộc vào việc ghi lại thái độ và dáng vẻ chân thật của các ngôi sao trong chuyến đi, mà xét trên phương diện nào đó thì đó cũng là ghi lại cuộc sống thực của họ.”
Tốc độ nói của Chu Ngưỡng rất nhanh, hình như hắn cũng nhận ra Hạ Đình Vãn không thể nhanh chóng nhớ hết tất cả những chi tiết nhỏ như vậy, bèn nói: “Lát nữa tôi sẽ chuyển tư liệu cho cậu, hôm nay tôi chỉ nói trọng điểm thôi.”
Thật ra nghe đến đó Hạ Đình Vãn đã hơi khẩn trương.
Sau khi ở cùng Tô Ngôn, kinh nghiệm đi du lịch của y vẫn rất phong phú.
Dù Tô Ngôn có nhiều trợ lý, thế nhưng mỗi lần ra ngoài du lịch với Hạ Đình Vãn anh vẫn luôn muốn cùng y lập kế hoạch cho chuyến đi, đặt vé đặt khách sạn.
Tiếc là y quá lười, mà Tô Ngôn lại quá tri kỷ, dần dà y không còn nhọc lòng lên kế hoạch bất cứ chuyện gì nữa. Y muốn cái gì, muốn chơi gì, muốn ăn gì Tô Ngôn luôn có thể thu xếp thoải mái. Tô Ngôn du học ở châu Âu nhiều năm và nói giọng Anh rất lưu loát, lúc đi nước ngoài Hạ Đình Vãn càng không cần giao tiếp bằng tiếng anh.
Bây giờ nghe thấy Chu Ngưỡng nói nội dung tiết mục, Hạ Đình Vãn mới nhận ra mình hoàn toàn không biết gì về mấy thứ này cả, thậm chí đã có thể tưởng tượng ra những tình huống xấu hổ mình có thể gặp phải.
“Lúc trước TBN vẫn sản xuất những show thực tế có tính thi đấu khiêu chiến khẩn trương, lần này lại muốn đổi sang kiểu tạp kỹ chậm rãi, thế nên chu kỳ ghi hình và tiết mục không còn giống lúc trước nữa. Các tiết mục trước đều là quay xong xuôi cả một quý, cắt ghép hoàn chỉnh đâu vào đấy rồi mới phát sóng. Lần này TBN định sáng tạo một chút – ngay cả việc quay phim và phát sóng cũng chung nhịp điệu chậm rãi như chương trình này. Cho nên ngoại trừ ban đầu sẽ quay xong bốn tập, còn lại sau đó cách hai tuần sẽ đi du lịch – cũng chính là một lần quay chương trình. Việc cắt nối sẽ hoàn thành trong hai tuần, sau đó đồng thời phát sóng, có thể nói đây là một hình thức rất mới mẻ. Sở dĩ quay như vậy là muốn thêm phần đặc sắc cho cuộc sống thực của minh tinh. Sinh hoạt chân thực của các MC sẽ đan cài cùng với việc ghi lại chương trình du lịch, trong chuyến đi sẽ để lộ ra mọi mặt trong cuộc sống. Họ cũng có thể thảo luận về các ý kiến của công chúng về chương trình phát sóng trước đó. Đình Vãn – Cậu đang nghe đấy chứ?”
Chu Ngưỡng thấy Hạ Đình Vãn có hơi thất thần, bèn ngừng lại hỏi.
“Đang nghe.” Hạ Đình Vãn vẫn đang đắm chìm trong nỗi lo âu, tuy hơi lơ mơ nhưng y vẫn vô thức gật đầu.
“Cậu cũng biết là mọi người ai cũng muốn có một lịch trình ghi hình hoàn chỉnh, như vậy mới có thể sắp xếp thời gian. Chương trình có kiểu quay chụp phân mảnh như thế này khiến cho rất nhiều ứng cử viên lý tưởng không thể điều chỉnh được thời gian, vì thế mới trống một vị trí. Có điều tổ tiết mục bên đó lại sắp xếp thời gian ghi hình rất nghiêm ngặt, mười tập ghi hình này nhất định phải ghi hình cho hoàn chỉnh, không thể đi được giữa chừng lại nói bận chuyện khác. Tuyệt đối không được xin nghỉ. Cậu thấy có được không?”
“Cái này hẳn không có vấn đề gì đâu.”
Hạ Đình Vãn suy nghĩ một chút, những ngôi sao khác có lẽ còn có lịch trình công việc khá căng, nhưng trước mắt y lại không có, ngoại trừ chăm sóc Doãn Ninh y không nghĩ ra mình còn chuyện gì khác có thể xung đột với ghi hình.
“Tốt lắm. Còn một việc nữa tôi cảm thấy nên cho cậu biết trước khi quyết định có tham gia hay không.” Chu Ngưỡng xoa xoa cằm trầm ngâm một hồi mới nói: “Hai MC trong chương trình này cậu đều biết – Hình Nhạc, và cả Lý Khải Văn.”
Hạ Đình Vãn vốn đang cúi đầu uống ngụm trà để bình ổn tâm trạng lo âu của mình, thế nhưng vừa nghe đến hai cái tên này, suýt chút nữa y đã phụt thẳng ngụm nước trà.
Hình Nhạc cũng được, thế nhưng Lý Khải Văn…
Lý Khải Văn là người mẫu con lai hai năm trước bị phóng viên chụp lại khi đang hôn môi Hạ Đình Vãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất