Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du
Chương 15: Tình Hình Nhà Họ Tô 2
Kinh doanh xưởng may mấy năm, tất nhiên là cha mẹ Tô cũng có chút tiền, nhưng mà mấy năm nay giá nhà không ngừng tăng lên. Ngôi nhà mà bọn họ đang ở mới mua được mấy năm, hiện giờ vẫn còn đang trong thời gian trả nợ.
Tiền mua nhà đã tiêu mất hơn nửa số tiền tiết kiệm, sau đó thân thể Tô Khải Hạo xảy ra vấn đề, nửa số tiền còn lại lập tức đổ hết lên người hắn.
Hiện giờ cũng chỉ có một mình cha Tô ra ngoài làm việc kiếm tiền, mẹ Tô ở nhà chăm sóc Tô Khải Hạo. Nhà họ Tô bây giờ mặc dù không sa sút tới mức nợ nần chồng chất, thế nhưng trong tay bọn họ cũng không có bao nhiêu tiền.
Tô Khải Hạo nhìn mẹ mình, trong lòng nghĩ thầm: “Hiện giờ vẫn chưa nhận được lương, chờ đến khi cầm được tiền trong tay thì nói với cha mẹ một chút, xem có thể giúp được gì cho cha mẹ hay không.”
Tới ngày 12 hắn sẽ nhận được 150.000, Tô Khải Hạo không có ý định giữ số tiền này lại, lương tháng 10 thế này chỉ là một khoản nhỏ mà thôi.
Hiện giờ, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đang vào giai đoạn được yêu thích nhất, số lượng người mua không ngừng gia tăng, thù lao tháng 11 của hắn chắc chắn không phải một con số nhỏ!
...
Thời gian sau đó, Tô Khải Hạo vẫn ở nhà, điên cuồng cập nhật!
Thực ra thì với thân thể này của hắn thì có muốn đi ra ngoài cũng không được.
Mà [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lúc này cũng đã đạt tới 50.000 lượt lưu truyện, số lượng người mua lên tới 20.000!
[Tôi thực sự không muốn trùng sinh] nhanh chóng leo len top 5 danh sách bán chạy nhất!
Tiểu thuyết càng có xếp hạng cao thì càng nhận được nhiều lượt tiếp cận, thành tích nghịch thiên của truyện này cũng tạo ra một cơn dư chấn không nhỏ trong trang web tiếng Trung Bác Đằng.
“Cái gì? Hôm nay đăng có 5000 chứ à? Lướt một cái đã đọc xong rồi!”
“Không đăng 10.000 chữ thì gọi gì là cập nhật chứ?”
“Không đọc, đọc một tí là hết, cụt cả hứng!”
“Đều là sách trùng sinh, sao không sang nhà hàng xóm mà nhìn người ta đi! Nhìn xem một ngày người ta đăng thêm bao nhiêu chữ?”
Lúc này, bên dưới những quyển tiểu thuyết có thành tích không tệ đều la liệt những bình luận kiểu như thế này.
Hiện tại, trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, hầu hết các tác giả đều cập nhật từ 6000 đến 8000 chữ mỗi ngày, rất ít người cập nhật 10.000 chữ trở lên.
Độc giả cũng đã quen với chuyện này.
Nhưng mà hiện tại, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] mỗi ngày cập nhật tận 50.000 chữ, mấu chốt là chất lượng nội dung càng ngày càng cao, mọi người đọc vô cùng thoải mái.
Sau khi đọc quyển này xong, bọn họ nhìn sang những quyển khác, mỗi ngày chỉ có mấy ngàn chữ, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu.
Có thể nói, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] trực tiếp làm khuấy đảo thị trường cập nhật của trang web tiếng Trung Bác Đằng!
Đông đảo tác giả đều cảm thấy rất bất đắc dĩ.
“Tôi chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày có chuyện như thế này xảy ra, tôi đã đăng mỗi ngày 12.000 chữ rồi, thế mà độc giả vẫn chưa hài lòng, nói đăng ít quá.”
“Tác giả Hạo Nhiên Chính Khí này quá biến thái rồi, một ngày đăng 50.000 chữ! Cậu ta là người máy à?”
“Tôi đã từng thử rồi, tôi gõ chữ từ sáu giờ sáng, gõ một mạch đến mười một giờ đêm, thế mà còn chưa đến nổi 40.000 chữ, cả người mệt mỏi vô cùng, đầu óc trống rỗng. Nếu một ngày tầm 20.000 chữ thì tôi còn có thể cố gắng được, chữ nếu 50.000 chữ thì thà giết tôi luôn đi.”
“Tôi cũng vậy, ngoại trừ thời gian ăn cơm thì tôi hầu như đều đang gõ chữ, nhưng mà tôi thậm chí còn không dám bảo đảm một ngày có thể gõ được 20.000 chữ.”
“Chẳng lẽ Hạo Nhiên Chính Khí không cần phải suy nghĩ à?”
Lúc này, trong nhóm KK, các vị tác giả đang điên cuồng trút hận.
Trên thực tế, gõ chữ chỉ là một phần, mấu chốt chính là nội dung. Một khi tác giả bị bí ý tưởng thì một ngày không rặn nổi 1000 chữ cũng là chuyện rất bình thường.
Bọn họ hầu hết đều là những tác giả lâu năm, một ngày viết tầm 10.000 chữ vẫn có thể, nhưng viết nhiều quá chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chất lượng nội dung.
Nhưng mà tác giả của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lại đăng một ngày 50.000 chữ, chất lượng càng ngày càng tốt lên, hoàn toàn không có dấu hiệu giảm xuống, đúng là một tên quái thai.
Nếu như nhìn kỹ ID của những tác giả đang phàn nàn kia thì đều là những tác giả đại thần!
...
“Hạo Nhiên, tôi có một group tác giả trang web tiếng Trung Bác Đằng, để tôi kéo cậu vào.”
Biên tập viên Tiểu Nha gửi tin nhắn cho Tô Khải Hạo.
Tô Khải Hạo nhìn một chút, nói: “Được.”
Người đọc tiểu thuyết khá nhiều, mỗi cuốn sách có độc giả khác nhau, quen biết các tác giả khác cũng tương đương với việc tích lũy quan hệ, tất nhiên Tô Khải Hạo sẽ không từ chối.
Những tác giả có quan hệ tốt với nhau còn thường xuyên hỗ trợ đẩy chương cho nhau, đây là một chuyện tốt.
“Ồ, có người mới vào nhóm.”
“Người mới đổi tên đi, ghi là tên truyện cộng tên tác giả.”
Mấy tác giả đại thần đang tám chuyện thì lại thấy có người với gia nhập, lập tức tạm dừng phẫn nộ.
Tô Khải Hạo: “Chào mọi người, tôi là tác giả [Hạo Nhiên Chính Khí] của tiểu thuyết [Tôi thực sự không muốn trùng sinh]”
Tin tức vừa gửi đi, mọi người trong nhóm KK lập tức như bùng nổ.
Tiền mua nhà đã tiêu mất hơn nửa số tiền tiết kiệm, sau đó thân thể Tô Khải Hạo xảy ra vấn đề, nửa số tiền còn lại lập tức đổ hết lên người hắn.
Hiện giờ cũng chỉ có một mình cha Tô ra ngoài làm việc kiếm tiền, mẹ Tô ở nhà chăm sóc Tô Khải Hạo. Nhà họ Tô bây giờ mặc dù không sa sút tới mức nợ nần chồng chất, thế nhưng trong tay bọn họ cũng không có bao nhiêu tiền.
Tô Khải Hạo nhìn mẹ mình, trong lòng nghĩ thầm: “Hiện giờ vẫn chưa nhận được lương, chờ đến khi cầm được tiền trong tay thì nói với cha mẹ một chút, xem có thể giúp được gì cho cha mẹ hay không.”
Tới ngày 12 hắn sẽ nhận được 150.000, Tô Khải Hạo không có ý định giữ số tiền này lại, lương tháng 10 thế này chỉ là một khoản nhỏ mà thôi.
Hiện giờ, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đang vào giai đoạn được yêu thích nhất, số lượng người mua không ngừng gia tăng, thù lao tháng 11 của hắn chắc chắn không phải một con số nhỏ!
...
Thời gian sau đó, Tô Khải Hạo vẫn ở nhà, điên cuồng cập nhật!
Thực ra thì với thân thể này của hắn thì có muốn đi ra ngoài cũng không được.
Mà [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lúc này cũng đã đạt tới 50.000 lượt lưu truyện, số lượng người mua lên tới 20.000!
[Tôi thực sự không muốn trùng sinh] nhanh chóng leo len top 5 danh sách bán chạy nhất!
Tiểu thuyết càng có xếp hạng cao thì càng nhận được nhiều lượt tiếp cận, thành tích nghịch thiên của truyện này cũng tạo ra một cơn dư chấn không nhỏ trong trang web tiếng Trung Bác Đằng.
“Cái gì? Hôm nay đăng có 5000 chứ à? Lướt một cái đã đọc xong rồi!”
“Không đăng 10.000 chữ thì gọi gì là cập nhật chứ?”
“Không đọc, đọc một tí là hết, cụt cả hứng!”
“Đều là sách trùng sinh, sao không sang nhà hàng xóm mà nhìn người ta đi! Nhìn xem một ngày người ta đăng thêm bao nhiêu chữ?”
Lúc này, bên dưới những quyển tiểu thuyết có thành tích không tệ đều la liệt những bình luận kiểu như thế này.
Hiện tại, trên trang web tiếng Trung Bác Đằng, hầu hết các tác giả đều cập nhật từ 6000 đến 8000 chữ mỗi ngày, rất ít người cập nhật 10.000 chữ trở lên.
Độc giả cũng đã quen với chuyện này.
Nhưng mà hiện tại, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] mỗi ngày cập nhật tận 50.000 chữ, mấu chốt là chất lượng nội dung càng ngày càng cao, mọi người đọc vô cùng thoải mái.
Sau khi đọc quyển này xong, bọn họ nhìn sang những quyển khác, mỗi ngày chỉ có mấy ngàn chữ, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng khó chịu.
Có thể nói, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] trực tiếp làm khuấy đảo thị trường cập nhật của trang web tiếng Trung Bác Đằng!
Đông đảo tác giả đều cảm thấy rất bất đắc dĩ.
“Tôi chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có một ngày có chuyện như thế này xảy ra, tôi đã đăng mỗi ngày 12.000 chữ rồi, thế mà độc giả vẫn chưa hài lòng, nói đăng ít quá.”
“Tác giả Hạo Nhiên Chính Khí này quá biến thái rồi, một ngày đăng 50.000 chữ! Cậu ta là người máy à?”
“Tôi đã từng thử rồi, tôi gõ chữ từ sáu giờ sáng, gõ một mạch đến mười một giờ đêm, thế mà còn chưa đến nổi 40.000 chữ, cả người mệt mỏi vô cùng, đầu óc trống rỗng. Nếu một ngày tầm 20.000 chữ thì tôi còn có thể cố gắng được, chữ nếu 50.000 chữ thì thà giết tôi luôn đi.”
“Tôi cũng vậy, ngoại trừ thời gian ăn cơm thì tôi hầu như đều đang gõ chữ, nhưng mà tôi thậm chí còn không dám bảo đảm một ngày có thể gõ được 20.000 chữ.”
“Chẳng lẽ Hạo Nhiên Chính Khí không cần phải suy nghĩ à?”
Lúc này, trong nhóm KK, các vị tác giả đang điên cuồng trút hận.
Trên thực tế, gõ chữ chỉ là một phần, mấu chốt chính là nội dung. Một khi tác giả bị bí ý tưởng thì một ngày không rặn nổi 1000 chữ cũng là chuyện rất bình thường.
Bọn họ hầu hết đều là những tác giả lâu năm, một ngày viết tầm 10.000 chữ vẫn có thể, nhưng viết nhiều quá chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chất lượng nội dung.
Nhưng mà tác giả của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] lại đăng một ngày 50.000 chữ, chất lượng càng ngày càng tốt lên, hoàn toàn không có dấu hiệu giảm xuống, đúng là một tên quái thai.
Nếu như nhìn kỹ ID của những tác giả đang phàn nàn kia thì đều là những tác giả đại thần!
...
“Hạo Nhiên, tôi có một group tác giả trang web tiếng Trung Bác Đằng, để tôi kéo cậu vào.”
Biên tập viên Tiểu Nha gửi tin nhắn cho Tô Khải Hạo.
Tô Khải Hạo nhìn một chút, nói: “Được.”
Người đọc tiểu thuyết khá nhiều, mỗi cuốn sách có độc giả khác nhau, quen biết các tác giả khác cũng tương đương với việc tích lũy quan hệ, tất nhiên Tô Khải Hạo sẽ không từ chối.
Những tác giả có quan hệ tốt với nhau còn thường xuyên hỗ trợ đẩy chương cho nhau, đây là một chuyện tốt.
“Ồ, có người mới vào nhóm.”
“Người mới đổi tên đi, ghi là tên truyện cộng tên tác giả.”
Mấy tác giả đại thần đang tám chuyện thì lại thấy có người với gia nhập, lập tức tạm dừng phẫn nộ.
Tô Khải Hạo: “Chào mọi người, tôi là tác giả [Hạo Nhiên Chính Khí] của tiểu thuyết [Tôi thực sự không muốn trùng sinh]”
Tin tức vừa gửi đi, mọi người trong nhóm KK lập tức như bùng nổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất