Trường Sinh Trong Cuốn Tiểu Thuyết Võng Du
Chương 7: Ký Kết
Sau khi thiết lập cập nhật tự động, Tô Khải Hạo không quan tâm nữa, bắt đầu chuyên tâm chuyển giọng nói thành văn bản.
Chẳng mấy chốc đã một tiếng trôi qua, Tô Khải Hạo cảm thấy đầu mình hơi choáng váng, thân thể có chút khó chịu.
“Nghỉ ngơi một chút!”
Hắn nhìn mười lăm ngàn chữ mình vừa mới lưu, dự định chờ nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục cập nhật.
Cảm giác toàn thân mềm nhũn quá khó chịu, nhưng lúc này Tô Khải Hạo biết nguyên nhân là do hệ thống, bản thân hắn hoàn toàn không có vấn đề.
Thế nên, chờ nghỉ ngơi xong thì hắn lại tiếp tục chuẩn bị bản thảo.
Bởi vì cửa phòng đang đóng, nên mẹ Tô cũng không quấy rầy hắn.
Đây là không gian riêng tư của Tô Khải Hạo, cha Tô và mẹ Tô đều tôn trọng hắn, có chuyện gì cũng sẽ gõ cửa trước rồi mới đi vào.
Cứ như vậy, một ngày nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc đã tới tám giờ tối.
“Phù! Hôm nay không viết nữa!"
Lúc này Tô Khải Hạo cảm thấy toàn thân rất khó chịu, cuối cùng hắn cũng dừng công việc hôm nay. Hắn nhìn lại bản thảo mà mình tích lũy được, cả ngày hôm nay hắn đã viết được hơn tám mươi ngàn chữ rồi!
Đóng tài liệu lại, Tô Khải Hạo mở phần thông tin tác giả ra xem, lúc này có tám người lưu truyện, mười hai người ấn vào xem truyện.
Mặc dù nội dung của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] theo Tô Khải Hạo mà nói là hoàn toàn không chê vào đâu được, nhưng dù sao truyện cũng vừa mới đăng, không được nhiều người chú ý tới.
Tô Khải Hạo lại là tác giả mới, không quen biết những tác giả khác, thế nên không ai giúp hắn giới thiệu truyện, ít người đọc là chuyện bình thường.
Trang web tiếng Trung Bác Đằng rất nghiêm ngặt trong việc xem xét dữ liệu và hiếm khi có bất kỳ dữ liệu sai lệch nào, thế nên có mười hai người ấn mở mà đã có chín lượt lưu truyện như thế là không tệ rồi.
Ba người còn lại chưa hẳn là không thích quyển tiểu thuyết này, khả năng là họ cảm thấy mới đăng nên chưa muốn lưu vào trong tủ truyện.
Nhìn lượt chuyển đổi như vậy, Tô Khải Hạo càng thêm tự tin vào tác phẩm này.
Hắn nhìn khu vực bình luận, lúc này đã có được hai bình luận rồi.
“Tác giả viết hay lắm.”
“Ồ? Tác giả này hôm qua vừa mới công bố truyện mà hôm nay đã cập nhật hơn mười ngàn từ rồi? Tôi rất thích.”
Tô Khải Hạo bấm vào avatar của hai người bình luận, đều là những người dùng có trả phí.
Đúng lúc này, Lâm Hi Vũ lại gửi tin nhắn đến.
“Anh Khải Hạo, bây giờ em và bạn cùng phòng đang đi ăn thịt nướng.”
Tô Khải Hạo nhìn thoáng qua, trả lời: "Uống rượu không?"
Chưa đến mấy giây sau, đã có tin tức trả lời.
“Không, bọn em đều gọi nước ngọt thôi.”
"Ừm, nếu như bọn họ muốn uống rượu thì em cứ nói thẳng là mình không thể uống. nếu như nhất định phải uống thì cứ làm theo cách lúc trước anh dạy em.”
“Em biết rồi, anh Khải Hạo.”
Tô Khải Hạo tùy ý nói chuyện với Lâm Hi Vũ.
Trên người hắn phát sinh biến cố như vậy, hắn tất nhiên cũng hiểu ra được tình người ấm lạnh. Lâm Hi Vũ một mực làm bạn bên cạnh hắn, nhưng trong lòng Tô Khải Hạo vẫn chỉ coi Lâm Hi Vũ là em gái mình, hoàn toàn không tồn tại tình cảm trai gái.
...
Ngày hôm sau, Tô Khải Hạo lại đăng thêm mười lăm ngàn từ nữa, lúc này Thẩm Ấu Sở cũng đã xuất hiện rồi.
Đến thời điểm này, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã có 73 lượt xem, 63 lượt lưu truyện.
Nhưng mà vẫn không có bất cứ tin tức ký kết nào được gửi tới.
“Giá trị danh vọng của mình tăng lên rồi?”
Tô Khải Hạo nhìn một chút thông tin cá nhân của mình.
“Ký chủ: Tô Khải Hạo”
"Giá trị danh vọng: 89 "
“Ô biểu tượng đã mở: Trang web tiếng Trung Qidian.”
Lúc này, số lượng người xem mới là 73, thế mà giá trị danh vọng đã là 89.
Căn cứ theo phán đoán của Tô Khải Hạo thì Giá trị danh vọng này không những ở trên trang web này, mà còn ở những trang web khác nữa.
Mặc dù trang web tiếng Trung Bác Đằng có một vài biện pháp phòng trộm, nhưng cũng không thể phòng hoàn toàn, thế nên vẫn có những nơi khác có thể reup.
“Viết tiếp.”
Sau khi lên lịch đăng thêm vài chương, Tô Khải Hạo lại tiếp tục phấn đấu.
...
Tiểu Nha là một biên tập viên của tổ ba trang web tiếng Trung Bác Đằng, phụ trách ký kết.
Cô ấy đã làm việc tại trang web tiếng Trung Bác Đằng nhiều năm rồi, dưới tay cũng có một số tác giả có thành tích không tệ, thậm chí còn có năm vị tác giả đại thần.
Nhưng mà hiện tại, trong năm vị tác giả đại thần kia thì chỉ có một vị có thành tích không tệ lắm, bốn người còn lại đều khá bình thường.
Không ai có thể đảm bảo tiểu thuyết mà mình viết ra sẽ được độc giả yêu thích, có rất nhiều trường hợp viết quyển đầu tiên thì hot, nhưng những quyển tiếp theo lại bình thường.
“Haizz, hiện giờ trong tay mình chỉ có bốn quyển tiểu thuyết chất lượng, nếu như cứ tiếp tục như thế này thì tài nguyên của mình sẽ càng ngày càng ít mất.” Tiểu Nha bất đắc dĩ.
Làm một biên tập viên lâu năm, tài nguyên trong tay cô cũng khá nhiều, thế nhưng mấy tháng nay bởi vì hiệu suất đề cử quá kém nên cho dù có bốn quyển chất lượng thì cũng không thể kéo lên bao nhiêu.
“Tiểu Ô, hâm mộ cô thật đấy, vừa ký kết một tác phẩm đã thành công.”
Tiểu Nha nhìn cô gái ngồi đối diện mình, không nhịn được hâm mộ nói.
Tiểu Ô cũng trong tổ biên tập của cô, nhưng mà thành tích của những tác phẩm mà Tiểu Ô phụ trách tốt hơn của cô rất nhiều. Tiểu Ô vừa ký kết với một người mới, ngày mùng 1 tiểu thuyết công bố thì đến mùng 10 đã có tận 5000 đơn đặt trước, hoàn toàn bùng nổ!
“May mắn thôi mà.” Biên tập viên Tiểu Ô cười.
Hai người nói chuyện thêm vài câu, sau đó Tiểu Nha tiếp tục nhìn những tác phẩm trước mắt.
Những tác phẩm này đều dài trên 30.000 từ, khi mỗi tác giả mới viết một tiểu thuyết quá 30.000 từ thì biên tập sẽ đọc thử một chút, nếu như cảm thấy không tệ thì sẽ ký kết.
Chỉ khi nào ký hợp đồng thì mới có thể đặt Vip.
“Ồ? Quyển này viết không tệ, nội dung và số từ cũng khá thu hút.”
Lúc này, Tiểu Nha đang xem [Tôi thực sự không muốn trùng sinh].
Sau khi xem xong, Tiểu Nha lập tức bắt tay vào gửi đơn xin ký kết hợp đồng.
Mắt nhìn của Tiểu Nha không tệ, những quyển sách có thể thu hút cô nhất định cũng không tệ.
Sau khi gửi tin nhắn xong, cô bắt đầu xem xét những tác phẩm khác.
Lúc này cô cũng chỉ nghĩ là [Tôi không muốn trùng sinh] cũng không tệ, rất có tiềm lực, nhưng chỉ là nghĩ như vậy mà thôi.
Không ngờ sau này lại thực sự thành thật.
Mà ở bên kia, Tô Khải Hạo đang định nghỉ ngơi một chút thì lại nhận được tin nhắn.
“Xin chào tác giả, tác phẩm [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] của bạn đã thông qua xét duyệt, đạt tới tiêu chuẩn ký kết. Trong quá trình ký kết, vui lòng không đổi tên tác giả và tác phẩm, nếu như cần đổi, vui lòng liên hệ với biên tập viên. Lúc kết bạn với biên tập viên, mời ghi chú rõ ràng tên sách và tên tác giả.”
“Biên tập viên Bác Đằng: Tiểu Nha”
“Phương thức liên lạc KK: xxxxxx”
Chẳng mấy chốc đã một tiếng trôi qua, Tô Khải Hạo cảm thấy đầu mình hơi choáng váng, thân thể có chút khó chịu.
“Nghỉ ngơi một chút!”
Hắn nhìn mười lăm ngàn chữ mình vừa mới lưu, dự định chờ nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục cập nhật.
Cảm giác toàn thân mềm nhũn quá khó chịu, nhưng lúc này Tô Khải Hạo biết nguyên nhân là do hệ thống, bản thân hắn hoàn toàn không có vấn đề.
Thế nên, chờ nghỉ ngơi xong thì hắn lại tiếp tục chuẩn bị bản thảo.
Bởi vì cửa phòng đang đóng, nên mẹ Tô cũng không quấy rầy hắn.
Đây là không gian riêng tư của Tô Khải Hạo, cha Tô và mẹ Tô đều tôn trọng hắn, có chuyện gì cũng sẽ gõ cửa trước rồi mới đi vào.
Cứ như vậy, một ngày nhanh chóng trôi qua, chẳng mấy chốc đã tới tám giờ tối.
“Phù! Hôm nay không viết nữa!"
Lúc này Tô Khải Hạo cảm thấy toàn thân rất khó chịu, cuối cùng hắn cũng dừng công việc hôm nay. Hắn nhìn lại bản thảo mà mình tích lũy được, cả ngày hôm nay hắn đã viết được hơn tám mươi ngàn chữ rồi!
Đóng tài liệu lại, Tô Khải Hạo mở phần thông tin tác giả ra xem, lúc này có tám người lưu truyện, mười hai người ấn vào xem truyện.
Mặc dù nội dung của [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] theo Tô Khải Hạo mà nói là hoàn toàn không chê vào đâu được, nhưng dù sao truyện cũng vừa mới đăng, không được nhiều người chú ý tới.
Tô Khải Hạo lại là tác giả mới, không quen biết những tác giả khác, thế nên không ai giúp hắn giới thiệu truyện, ít người đọc là chuyện bình thường.
Trang web tiếng Trung Bác Đằng rất nghiêm ngặt trong việc xem xét dữ liệu và hiếm khi có bất kỳ dữ liệu sai lệch nào, thế nên có mười hai người ấn mở mà đã có chín lượt lưu truyện như thế là không tệ rồi.
Ba người còn lại chưa hẳn là không thích quyển tiểu thuyết này, khả năng là họ cảm thấy mới đăng nên chưa muốn lưu vào trong tủ truyện.
Nhìn lượt chuyển đổi như vậy, Tô Khải Hạo càng thêm tự tin vào tác phẩm này.
Hắn nhìn khu vực bình luận, lúc này đã có được hai bình luận rồi.
“Tác giả viết hay lắm.”
“Ồ? Tác giả này hôm qua vừa mới công bố truyện mà hôm nay đã cập nhật hơn mười ngàn từ rồi? Tôi rất thích.”
Tô Khải Hạo bấm vào avatar của hai người bình luận, đều là những người dùng có trả phí.
Đúng lúc này, Lâm Hi Vũ lại gửi tin nhắn đến.
“Anh Khải Hạo, bây giờ em và bạn cùng phòng đang đi ăn thịt nướng.”
Tô Khải Hạo nhìn thoáng qua, trả lời: "Uống rượu không?"
Chưa đến mấy giây sau, đã có tin tức trả lời.
“Không, bọn em đều gọi nước ngọt thôi.”
"Ừm, nếu như bọn họ muốn uống rượu thì em cứ nói thẳng là mình không thể uống. nếu như nhất định phải uống thì cứ làm theo cách lúc trước anh dạy em.”
“Em biết rồi, anh Khải Hạo.”
Tô Khải Hạo tùy ý nói chuyện với Lâm Hi Vũ.
Trên người hắn phát sinh biến cố như vậy, hắn tất nhiên cũng hiểu ra được tình người ấm lạnh. Lâm Hi Vũ một mực làm bạn bên cạnh hắn, nhưng trong lòng Tô Khải Hạo vẫn chỉ coi Lâm Hi Vũ là em gái mình, hoàn toàn không tồn tại tình cảm trai gái.
...
Ngày hôm sau, Tô Khải Hạo lại đăng thêm mười lăm ngàn từ nữa, lúc này Thẩm Ấu Sở cũng đã xuất hiện rồi.
Đến thời điểm này, [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] đã có 73 lượt xem, 63 lượt lưu truyện.
Nhưng mà vẫn không có bất cứ tin tức ký kết nào được gửi tới.
“Giá trị danh vọng của mình tăng lên rồi?”
Tô Khải Hạo nhìn một chút thông tin cá nhân của mình.
“Ký chủ: Tô Khải Hạo”
"Giá trị danh vọng: 89 "
“Ô biểu tượng đã mở: Trang web tiếng Trung Qidian.”
Lúc này, số lượng người xem mới là 73, thế mà giá trị danh vọng đã là 89.
Căn cứ theo phán đoán của Tô Khải Hạo thì Giá trị danh vọng này không những ở trên trang web này, mà còn ở những trang web khác nữa.
Mặc dù trang web tiếng Trung Bác Đằng có một vài biện pháp phòng trộm, nhưng cũng không thể phòng hoàn toàn, thế nên vẫn có những nơi khác có thể reup.
“Viết tiếp.”
Sau khi lên lịch đăng thêm vài chương, Tô Khải Hạo lại tiếp tục phấn đấu.
...
Tiểu Nha là một biên tập viên của tổ ba trang web tiếng Trung Bác Đằng, phụ trách ký kết.
Cô ấy đã làm việc tại trang web tiếng Trung Bác Đằng nhiều năm rồi, dưới tay cũng có một số tác giả có thành tích không tệ, thậm chí còn có năm vị tác giả đại thần.
Nhưng mà hiện tại, trong năm vị tác giả đại thần kia thì chỉ có một vị có thành tích không tệ lắm, bốn người còn lại đều khá bình thường.
Không ai có thể đảm bảo tiểu thuyết mà mình viết ra sẽ được độc giả yêu thích, có rất nhiều trường hợp viết quyển đầu tiên thì hot, nhưng những quyển tiếp theo lại bình thường.
“Haizz, hiện giờ trong tay mình chỉ có bốn quyển tiểu thuyết chất lượng, nếu như cứ tiếp tục như thế này thì tài nguyên của mình sẽ càng ngày càng ít mất.” Tiểu Nha bất đắc dĩ.
Làm một biên tập viên lâu năm, tài nguyên trong tay cô cũng khá nhiều, thế nhưng mấy tháng nay bởi vì hiệu suất đề cử quá kém nên cho dù có bốn quyển chất lượng thì cũng không thể kéo lên bao nhiêu.
“Tiểu Ô, hâm mộ cô thật đấy, vừa ký kết một tác phẩm đã thành công.”
Tiểu Nha nhìn cô gái ngồi đối diện mình, không nhịn được hâm mộ nói.
Tiểu Ô cũng trong tổ biên tập của cô, nhưng mà thành tích của những tác phẩm mà Tiểu Ô phụ trách tốt hơn của cô rất nhiều. Tiểu Ô vừa ký kết với một người mới, ngày mùng 1 tiểu thuyết công bố thì đến mùng 10 đã có tận 5000 đơn đặt trước, hoàn toàn bùng nổ!
“May mắn thôi mà.” Biên tập viên Tiểu Ô cười.
Hai người nói chuyện thêm vài câu, sau đó Tiểu Nha tiếp tục nhìn những tác phẩm trước mắt.
Những tác phẩm này đều dài trên 30.000 từ, khi mỗi tác giả mới viết một tiểu thuyết quá 30.000 từ thì biên tập sẽ đọc thử một chút, nếu như cảm thấy không tệ thì sẽ ký kết.
Chỉ khi nào ký hợp đồng thì mới có thể đặt Vip.
“Ồ? Quyển này viết không tệ, nội dung và số từ cũng khá thu hút.”
Lúc này, Tiểu Nha đang xem [Tôi thực sự không muốn trùng sinh].
Sau khi xem xong, Tiểu Nha lập tức bắt tay vào gửi đơn xin ký kết hợp đồng.
Mắt nhìn của Tiểu Nha không tệ, những quyển sách có thể thu hút cô nhất định cũng không tệ.
Sau khi gửi tin nhắn xong, cô bắt đầu xem xét những tác phẩm khác.
Lúc này cô cũng chỉ nghĩ là [Tôi không muốn trùng sinh] cũng không tệ, rất có tiềm lực, nhưng chỉ là nghĩ như vậy mà thôi.
Không ngờ sau này lại thực sự thành thật.
Mà ở bên kia, Tô Khải Hạo đang định nghỉ ngơi một chút thì lại nhận được tin nhắn.
“Xin chào tác giả, tác phẩm [Tôi thực sự không muốn trùng sinh] của bạn đã thông qua xét duyệt, đạt tới tiêu chuẩn ký kết. Trong quá trình ký kết, vui lòng không đổi tên tác giả và tác phẩm, nếu như cần đổi, vui lòng liên hệ với biên tập viên. Lúc kết bạn với biên tập viên, mời ghi chú rõ ràng tên sách và tên tác giả.”
“Biên tập viên Bác Đằng: Tiểu Nha”
“Phương thức liên lạc KK: xxxxxx”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất