Chương 7
【Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( bảy)
Harry ở dưới ánh mắt chăm chú của bà Pomfrey đạt được mười lăm phút thăm hỏi, cậu nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở bên cạnh giường của Snape, "Lily?"
Lily và Snape cùng nhìn về phía Harry, Lily nói: "Ít nhiều có cậu Harry, bằng không có khả năng Severus sẽ bị thương."
Harry ôm một đống lớn đồ ăn vặt đi đến, "Không có gì đâu Lily, Severus là bạn của chúng ta."
Sắc mặt của Snape khá hơn nhiều và môi của hắn cũng dần dần khôi phục huyết sắc, Harry cầm lấy một cái chocolate ếch nhét vào trong miệng của hắn rồi cười tủm tỉm nói: "Bổ sung năng lượng."
Lily hẹn bạn cùng phòng đi thư viện, xác định tình huống thân thể của Snape xong thì cô nàng tạm biệt với hai người họ rồi rời đi.
Harry tự giác ngồi xuống trên giường bệnh của Snape, hỏi: "Severus, hai ngày này tại sao không có nhìn thấy cậu ở Đại Sảnh Đường vậy?"
Mái tóc dài hơi dầu mỡ của Snape rũ ở hai bên má, Harry thấy không rõ vẻ mặt của hắn, một lát sau Snape mới mở miệng nói: "Có lẽ cậu đi quá trễ, tôi rời đi tương đối sớm."
Harry, người mỗi lần đều đến vào lúc sắp hết giờ ăn ở Đại Sảnh Đường bừng tỉnh đại ngộ, "Trách không được, lần sau mình sẽ tranh thủ đi Đại Sảnh Đường sớm một chút."
Harry nhìn khuôn mặt ốm yếu tái nhợt của Snape sắc mặt vàng như ánh nến do suy dinh dưỡng, thở dài rồi nói: "Severus, cậu quá gầy, cậu nên ăn nhiều một chút."
Snape ngẩng đầu lên nhìn Harry, trong đôi mắt màu đen kia của hắn có tia sáng lấp lánh, Harry cảm thấy nó hơi giống hắc diệu thạch vì vậy cậu thuận miệng nói ra, "Severus, có người từng nói qua đôi mắt của cậu rất xinh đẹp không?"
Không nghe thấy được câu trả lời Harry hô một tiếng, "Severus?"
Snape giống như vừa mới hoàn hồn lại vậy, giọng nói trầm thấp của hắn vang lên, "Tôi đã biết Harry, ngòi ra tôi cảm thấy cậu cũng béo hơn tôi chút nào."
"Không có người nào từng khen đôi mắt của tôi, cậu là người đầu tiên."
"Nhưng tôi cảm thấy đôi mắt của cậu mới là xinh đẹp nhất, giống như hồ nước xanh biếc, rất đẹp."
Harry mỉm cười cong đôi mắt lên, cậu cảm giác gương mặt của mình đều nhiễm độ ấm, "Cảm ơn cậu Severus."
"Trò Potter, đã mười phút rồi người bệnh cần nghỉ ngơi!" Giọng nói của bà Pomfrey vang lên ở bên tai Harry, Harry lập tức nhảy xuống từ trên giường của Snape.
Cậu thè lưỡi với cậu bé ở trên giường, nói: "Severus nghỉ ngơi thật tốt nha, ngày mai gặp lại."
Giọng nói duy nhất trong Bệnh Thất biến mất, trong căn phòng lại lần nữa yên tĩnh trở lại, Snape nhìn đồ ăn vặt rải rác ở trên tủ đầu giường và khóe miệng cong lên một độ cung nhỏ.
Sau khi Harry ra khỏi Bệnh Thất thì một đường đi thẳng đến Đại Sảnh Đường, ngoại trừ Remus thì ba người đã ngồi ở trên bàn dài, Harry đi qua chỗ họ và ngồi xuống James lập tức đem bánh cá chiên để vào trong đĩa của em trai.
"Remus có nói khi nào thì cậu ấy trở về không?" Harry hỏi.
James chưa đặt dao nĩa xuống và nói, "Không có."
"Được rồi." Harry nhún nhún vai và bắt đầu cắt bánh cá ở trên đĩa.
Bữa tối ở Hogwarts vẫn rất phong phú như cũ, bàn dài nhà Gryffindor vĩnh viễn náo nhiệt như vậy trái lại bàn dài nhà Slytherin vẫn luôn rất yên tĩnh, yên yên tĩnh tĩnh ngay ngắn trật tự, giống như ở trước mặt bọn họ là một phần bài thi chứ không phải là đồ ăn thơm ngon.
Harry chọc chọc siro ở trên bánh, nhớ lại cảnh Snape thường xuyên trầm mặc ngồi ở trên bàn dài nhà Slytherin, cậu chậm rì rì mở miệng nói: "Bộ Slytherin nói chuyện khi ăn cơm thì sẽ bị con mực to lớn ăn họ sao?"
Peter bị sặc đến ho khan, Sirius không khống chế được lực đạo mà tát một cái ở trên đùi của James, James nhe răng trợn mắt trừng đầu sỏ gây tội.
Harry không rõ nguyên nhân liếc mắt nhìn ba người họ, "Suy đoán hợp lý sao, các cậu nhìn xem bọn họ ở trên bàn cơm cũng không trò chuyện bất kỳ chuyện gì, chuyện này cũng quá nhàm chán đi."
"Nếu Severus cũng ở Gryffindor thì tốt rồi." Harry lẩm bẩm một câu.
"Em nói cái gì Harry?" James hỏi một câu.
"Không có gì."
......
Sáng sớm thứ sáu Remus quay trở lại ký túc xá, bốn người bọn họ phát hiện tinh thần của Remus uể oải nên khuyên bảo cậu ấy xin nghỉ nhưng không được, nhóm năm người Gryffindor lại lần nữa hợp thể xuất hiện ở trên Đại Sảnh Đường.
Lần này Harry rốt cuộc nhìn thấy Snape đang ngồi ở góc, ở Harry nhìn xem thì thấy sắc mặt của Snape không tệ lắm, bà Pomfrey quả nhiên chăm sóc cậu ấy rất tốt Harry vừa lòng mà ngồi xuống hưởng thụ bữa sáng.
Hôm nay chỉ có hai tiết độc dược, lớp học độc dược ở dưới mặt đất nên lạnh hơn rất nhiều so với các phòng học khác.
Giáo sư độc dược là Slughorn, ông có bộ râu giống con hải cẩu và một cái bụng bự, Harry nghe nói ông ấy chỉ thích những học sinh tài giỏi và làm như không hề nhìn thấy những học sinh bình thường.
Ở khi giáo sư Slughorn không hề bủn xỉn chút nào mà khen vài học sinh Slytherin, Harry bĩu môi dời đi ánh mắt đang nhìn chằm chằm bục giảng của mình đi.
Bọn học sinh nhà Slytherin đều có mặt mày hồng hào, ngoại trừ Snape đang ngồi ở góc. Harry nhận ra hắn giống như luôn ngồi ở trong một góc, phân ranh giới rõ ràng với các học sinh Slytherin khác và không hề giao thoa với bọn họ.
Biểu cảm của Snape rất chuyên chú, Harry cảm thấy ánh mắt Snape nhìn chằm chằm nồi quặng có thể gọi là tham lam. Mỗi khi Harry muốn ăn thêm mấy miếng bánh bí đỏ thì đều sẽ lộ ra biểu cảm như vậy.
Có lẽ Severus thích môn độc dược? Harry nghĩ đến, rốt cuộc Slughorn là viện trưởng của bọn họ mà ông ấy lại quá mức bất công đối với học sinh học viện nhà mình.
Tiết học hôm nay giáo sư Slughorn yêu cầu mọi người điều chế một loại thuốc trị mụn ghẻ đơn giản, bọn họ cần hai người một tổ để hoàn thành bài tập.
Harry phát hiện tỷ số học sinh năm nhất của Slytherin và Gryffindor đều là số lẻ, việc này có ý nghĩa là có một tổ được tạo thành từ học sinh của hai học viện.
Snape ngồi ở góc không hề ngoài ý muốn chút nào khi bị Slytherin bài trừ ra bên ngoài, Harry đương nhiên là ôm nồi quặng đi về phía Snape. Trong lúc đó cậu phớt lờ James đang bất lực, Sirius muốn nói lại thôi, Remus khó hiểu và Peter khiếp sợ, đương nhiên cũng thành công ngăn cản Lily đang muốn đứng dậy.
Harry ngồi xuống bên cạnh Snape, hỏi: "Severus, mình có thể chung nhóm với cậu được không?"
"Tôi cảm thấy cậu không có cho tôi con đường sống để từ chối, Harry." Giọng điệu của Snape nghe có vẻ hơi bất đắc dĩ.
Slughorn đem những việc cần chú ý nói một lần, lại nghiêm túc cường điệu nói: "Bọn nhỏ, nếu các trò không muốn tiết độc dược đầu tiên bị hỏa táng ở trong nồi quặng của mình mà nói, thì phải chú ý khi bỏ con nhím thì phải đem nồi quặng dời ra khỏi ngọn lửa." Nói xong ông vung đũa phép lên và cái tủ lớn chứa đầy tài liệu độc dược pử bên phải phòng học tự động mở ra, "Tài liệu các trò cần đều ở nơi đó, hiện tại các trò có thể bắt đầu rồi."
Harry xung phong nhận việc tiến lên lấy tài liệu, Snape thì dựng nồi quặng lên.
"Cây gai, răng nọc của rắn, râu của con sên và gai nhím, tất cả đều ở chỗ này, Severus." Harry đem một đống tài liệu độc dược đặt ở trên bàn, "Để mình xử lý tài liệu đi."
Snape ừ một tiếng tỏ vẻ đồng ý, Harry cầm lấy răng nọc của rắn và bắt đầu nghiền nát nó, cho đến khi nghiền nó thành bột phấn thì mới dừng lại.
Harry đem cây gai đưa cho Snape và cậu phát hiện Snape vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm nồi quặng thậm chí không cần cúi đầu đọc sách thì cũng biết bước tiếp theo nên làm như thế nào, "Severus, cậu rất thích độc dược sao?"
"Ừ." Snape hàm hồ ừ một tiếng, Harry phát hiện khi điều chế độc dược Snape hình như không thích bị quấy rầy, vì vậy cậu nhắm miệng lại và bắt đầu yên tĩnh xử lý tài liệu độc dược.
Slughorn đi qua đi lại ở trong phòng học, khi thì nhận xét vài câu và ông khen ngợi thiên phú của Lily và cũng cho Gryffindor thêm hai điểm, Harry nhìn thấy khuôn mặt Lily đỏ giống như tóc của cô nàng vậy.
Cho đến khi vị giáo sư độc dược này đi tới trước bàn của Harry và Snape, ông kêu lên: "Thật là một cách điều chế vô cùng hoàn hảo" Slughorn nói với những người khác: "Phương pháp Severus chưng nấu con sên vô cùng hoàn mỹ, Slytherin thêm năm điểm."
Harry phát hiện sắc mặt tái nhợt của Snape dần dần trở nên có huyết sắc, chờ đến sau khi Slughorn rời đi cậu tiến lên nhỏ giọng khen nói: "Cậu rất tuyệt vời Severus."
Khuôn mặt của Snape càng đỏ hơn, Harry phát hiện khóe miệng của hắn nhếch lên một độ cung rất nhỏ.
Chờ đến khi tan học, Slughorn căn cứ tỉ lệ nước thuốc mà cho điểm mọi người, không hề nghi ngờ Snape và Harry thêm mười điểm cho học viện của mình, Lily cũng giống như vậy.
Bọn họ đi lên cầu thang rời khỏi phòng học ở dưới mặt đất, Harry nhớ đến hẹn ước thư viện không hoàn thành kia nên cậu hỏi: "Severus, buổi chiều cậu muốn cùng đi thư viện không?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Harry cảm thấy mỹ mãn mà trở lại bên người anh trai.
James tức giận nói: "Bỏ được trở lại?"
"Anh như vậy rất giống một người vợ u oán." Harry vô tình mở miệng.
Sirius vui sướng gật đầu khi người gặp họa, "Vẫn là bị vứt bỏ cái loại này."
Remus vỗ bả vai James an ủi nói: "Không có không xong như vậy, nhiều lắm thì giống như là người vợ tra hỏi người chồng ngoại tình."
Peter gãi đầu vô cùng nghi hoặc hỏi: "Chuyện này cùng người vợ bị vứt bỏ có gì khác nhau sao?"
Bốn người cậu nhìn mình mình nhìn cậu sau đó mỉm cười ha ha, James hô lớn: "Các cậu thôi đi, đây là mình quan tâm em trai của mình!"
Đúng hai giờ Harry xuất hiện ở trong thư viện, Snape ngồi ở vị trí cũ, Harry ngựa quen đường cũ mà ngồi xuống ở bên cạnh.
Snape đang đọc một cuốn sách ngoại khóa, Harry nhìn ra được là một quyển sách về phòng ngự phép thuật hắc ám. Nhưng nó cũng không giống như thứ mà hiện tại bọn họ cần tiếp xúc, Harry cảm thấy cái kia rất cao thâm, cậu có chút xem không hiểu.
Vì vậy cậu chọc Snape một chút, nhỏ giọng đặt câu hỏi: "Severus, cậu xem hiểu không?"
Không quá hiểu rõ vấn đề này có ý nghĩa ở đâu Snape cũng nhỏ giọng trả lời: "Xem không hiểu nói tôi xem nó làm gì?"
Harry cảm giác có chút bị nhục, cậu lựa chọn đi tìm một quyển sách về phòng ngự phép thuật hắc ám mà cậu có thể xem hiểu để học tập, ít nhất không thể thua bạn tốt quá nhiều.
Nói làm thì làm Harry lập tức đứng dậy đi đến kệ sách để tìm kiếm, cậu không chú ý đến phía sau Snape đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cậu.
Ôm sách trở về vị trí ngồi thì Harry nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang ngồi ở đối diện, "Lily?"
Bà Pince cảnh cáo mà nhìn Harry một cái, Harry lập tức làm hành động kéo khóa miệng lại tỏ vẻ chính mình sẽ không nói chuyện.
Harry rón ra rón rén ngồi xuống, "Lily, chừng nào thì cậu tới đây?"
Lily nhỏ giọng trả lời nói: "Vừa tới không bao lâu Harry, chúng ta vẫn bảo trì yên tĩnh đi."
Bắt đầu từ hôm nay, James phát hiện em trai nhà mình ngoại trừ đi học ăn cơm và ngủ thì thường xuyên không thấy bóng người. Mà ở thư viện Hogwarts thì có thêm một tổ hợp kỳ quái, nhóm ba người gồm hai Gryffindor và một Slytherin.
Harry ở dưới ánh mắt chăm chú của bà Pomfrey đạt được mười lăm phút thăm hỏi, cậu nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc ở bên cạnh giường của Snape, "Lily?"
Lily và Snape cùng nhìn về phía Harry, Lily nói: "Ít nhiều có cậu Harry, bằng không có khả năng Severus sẽ bị thương."
Harry ôm một đống lớn đồ ăn vặt đi đến, "Không có gì đâu Lily, Severus là bạn của chúng ta."
Sắc mặt của Snape khá hơn nhiều và môi của hắn cũng dần dần khôi phục huyết sắc, Harry cầm lấy một cái chocolate ếch nhét vào trong miệng của hắn rồi cười tủm tỉm nói: "Bổ sung năng lượng."
Lily hẹn bạn cùng phòng đi thư viện, xác định tình huống thân thể của Snape xong thì cô nàng tạm biệt với hai người họ rồi rời đi.
Harry tự giác ngồi xuống trên giường bệnh của Snape, hỏi: "Severus, hai ngày này tại sao không có nhìn thấy cậu ở Đại Sảnh Đường vậy?"
Mái tóc dài hơi dầu mỡ của Snape rũ ở hai bên má, Harry thấy không rõ vẻ mặt của hắn, một lát sau Snape mới mở miệng nói: "Có lẽ cậu đi quá trễ, tôi rời đi tương đối sớm."
Harry, người mỗi lần đều đến vào lúc sắp hết giờ ăn ở Đại Sảnh Đường bừng tỉnh đại ngộ, "Trách không được, lần sau mình sẽ tranh thủ đi Đại Sảnh Đường sớm một chút."
Harry nhìn khuôn mặt ốm yếu tái nhợt của Snape sắc mặt vàng như ánh nến do suy dinh dưỡng, thở dài rồi nói: "Severus, cậu quá gầy, cậu nên ăn nhiều một chút."
Snape ngẩng đầu lên nhìn Harry, trong đôi mắt màu đen kia của hắn có tia sáng lấp lánh, Harry cảm thấy nó hơi giống hắc diệu thạch vì vậy cậu thuận miệng nói ra, "Severus, có người từng nói qua đôi mắt của cậu rất xinh đẹp không?"
Không nghe thấy được câu trả lời Harry hô một tiếng, "Severus?"
Snape giống như vừa mới hoàn hồn lại vậy, giọng nói trầm thấp của hắn vang lên, "Tôi đã biết Harry, ngòi ra tôi cảm thấy cậu cũng béo hơn tôi chút nào."
"Không có người nào từng khen đôi mắt của tôi, cậu là người đầu tiên."
"Nhưng tôi cảm thấy đôi mắt của cậu mới là xinh đẹp nhất, giống như hồ nước xanh biếc, rất đẹp."
Harry mỉm cười cong đôi mắt lên, cậu cảm giác gương mặt của mình đều nhiễm độ ấm, "Cảm ơn cậu Severus."
"Trò Potter, đã mười phút rồi người bệnh cần nghỉ ngơi!" Giọng nói của bà Pomfrey vang lên ở bên tai Harry, Harry lập tức nhảy xuống từ trên giường của Snape.
Cậu thè lưỡi với cậu bé ở trên giường, nói: "Severus nghỉ ngơi thật tốt nha, ngày mai gặp lại."
Giọng nói duy nhất trong Bệnh Thất biến mất, trong căn phòng lại lần nữa yên tĩnh trở lại, Snape nhìn đồ ăn vặt rải rác ở trên tủ đầu giường và khóe miệng cong lên một độ cung nhỏ.
Sau khi Harry ra khỏi Bệnh Thất thì một đường đi thẳng đến Đại Sảnh Đường, ngoại trừ Remus thì ba người đã ngồi ở trên bàn dài, Harry đi qua chỗ họ và ngồi xuống James lập tức đem bánh cá chiên để vào trong đĩa của em trai.
"Remus có nói khi nào thì cậu ấy trở về không?" Harry hỏi.
James chưa đặt dao nĩa xuống và nói, "Không có."
"Được rồi." Harry nhún nhún vai và bắt đầu cắt bánh cá ở trên đĩa.
Bữa tối ở Hogwarts vẫn rất phong phú như cũ, bàn dài nhà Gryffindor vĩnh viễn náo nhiệt như vậy trái lại bàn dài nhà Slytherin vẫn luôn rất yên tĩnh, yên yên tĩnh tĩnh ngay ngắn trật tự, giống như ở trước mặt bọn họ là một phần bài thi chứ không phải là đồ ăn thơm ngon.
Harry chọc chọc siro ở trên bánh, nhớ lại cảnh Snape thường xuyên trầm mặc ngồi ở trên bàn dài nhà Slytherin, cậu chậm rì rì mở miệng nói: "Bộ Slytherin nói chuyện khi ăn cơm thì sẽ bị con mực to lớn ăn họ sao?"
Peter bị sặc đến ho khan, Sirius không khống chế được lực đạo mà tát một cái ở trên đùi của James, James nhe răng trợn mắt trừng đầu sỏ gây tội.
Harry không rõ nguyên nhân liếc mắt nhìn ba người họ, "Suy đoán hợp lý sao, các cậu nhìn xem bọn họ ở trên bàn cơm cũng không trò chuyện bất kỳ chuyện gì, chuyện này cũng quá nhàm chán đi."
"Nếu Severus cũng ở Gryffindor thì tốt rồi." Harry lẩm bẩm một câu.
"Em nói cái gì Harry?" James hỏi một câu.
"Không có gì."
......
Sáng sớm thứ sáu Remus quay trở lại ký túc xá, bốn người bọn họ phát hiện tinh thần của Remus uể oải nên khuyên bảo cậu ấy xin nghỉ nhưng không được, nhóm năm người Gryffindor lại lần nữa hợp thể xuất hiện ở trên Đại Sảnh Đường.
Lần này Harry rốt cuộc nhìn thấy Snape đang ngồi ở góc, ở Harry nhìn xem thì thấy sắc mặt của Snape không tệ lắm, bà Pomfrey quả nhiên chăm sóc cậu ấy rất tốt Harry vừa lòng mà ngồi xuống hưởng thụ bữa sáng.
Hôm nay chỉ có hai tiết độc dược, lớp học độc dược ở dưới mặt đất nên lạnh hơn rất nhiều so với các phòng học khác.
Giáo sư độc dược là Slughorn, ông có bộ râu giống con hải cẩu và một cái bụng bự, Harry nghe nói ông ấy chỉ thích những học sinh tài giỏi và làm như không hề nhìn thấy những học sinh bình thường.
Ở khi giáo sư Slughorn không hề bủn xỉn chút nào mà khen vài học sinh Slytherin, Harry bĩu môi dời đi ánh mắt đang nhìn chằm chằm bục giảng của mình đi.
Bọn học sinh nhà Slytherin đều có mặt mày hồng hào, ngoại trừ Snape đang ngồi ở góc. Harry nhận ra hắn giống như luôn ngồi ở trong một góc, phân ranh giới rõ ràng với các học sinh Slytherin khác và không hề giao thoa với bọn họ.
Biểu cảm của Snape rất chuyên chú, Harry cảm thấy ánh mắt Snape nhìn chằm chằm nồi quặng có thể gọi là tham lam. Mỗi khi Harry muốn ăn thêm mấy miếng bánh bí đỏ thì đều sẽ lộ ra biểu cảm như vậy.
Có lẽ Severus thích môn độc dược? Harry nghĩ đến, rốt cuộc Slughorn là viện trưởng của bọn họ mà ông ấy lại quá mức bất công đối với học sinh học viện nhà mình.
Tiết học hôm nay giáo sư Slughorn yêu cầu mọi người điều chế một loại thuốc trị mụn ghẻ đơn giản, bọn họ cần hai người một tổ để hoàn thành bài tập.
Harry phát hiện tỷ số học sinh năm nhất của Slytherin và Gryffindor đều là số lẻ, việc này có ý nghĩa là có một tổ được tạo thành từ học sinh của hai học viện.
Snape ngồi ở góc không hề ngoài ý muốn chút nào khi bị Slytherin bài trừ ra bên ngoài, Harry đương nhiên là ôm nồi quặng đi về phía Snape. Trong lúc đó cậu phớt lờ James đang bất lực, Sirius muốn nói lại thôi, Remus khó hiểu và Peter khiếp sợ, đương nhiên cũng thành công ngăn cản Lily đang muốn đứng dậy.
Harry ngồi xuống bên cạnh Snape, hỏi: "Severus, mình có thể chung nhóm với cậu được không?"
"Tôi cảm thấy cậu không có cho tôi con đường sống để từ chối, Harry." Giọng điệu của Snape nghe có vẻ hơi bất đắc dĩ.
Slughorn đem những việc cần chú ý nói một lần, lại nghiêm túc cường điệu nói: "Bọn nhỏ, nếu các trò không muốn tiết độc dược đầu tiên bị hỏa táng ở trong nồi quặng của mình mà nói, thì phải chú ý khi bỏ con nhím thì phải đem nồi quặng dời ra khỏi ngọn lửa." Nói xong ông vung đũa phép lên và cái tủ lớn chứa đầy tài liệu độc dược pử bên phải phòng học tự động mở ra, "Tài liệu các trò cần đều ở nơi đó, hiện tại các trò có thể bắt đầu rồi."
Harry xung phong nhận việc tiến lên lấy tài liệu, Snape thì dựng nồi quặng lên.
"Cây gai, răng nọc của rắn, râu của con sên và gai nhím, tất cả đều ở chỗ này, Severus." Harry đem một đống tài liệu độc dược đặt ở trên bàn, "Để mình xử lý tài liệu đi."
Snape ừ một tiếng tỏ vẻ đồng ý, Harry cầm lấy răng nọc của rắn và bắt đầu nghiền nát nó, cho đến khi nghiền nó thành bột phấn thì mới dừng lại.
Harry đem cây gai đưa cho Snape và cậu phát hiện Snape vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm nồi quặng thậm chí không cần cúi đầu đọc sách thì cũng biết bước tiếp theo nên làm như thế nào, "Severus, cậu rất thích độc dược sao?"
"Ừ." Snape hàm hồ ừ một tiếng, Harry phát hiện khi điều chế độc dược Snape hình như không thích bị quấy rầy, vì vậy cậu nhắm miệng lại và bắt đầu yên tĩnh xử lý tài liệu độc dược.
Slughorn đi qua đi lại ở trong phòng học, khi thì nhận xét vài câu và ông khen ngợi thiên phú của Lily và cũng cho Gryffindor thêm hai điểm, Harry nhìn thấy khuôn mặt Lily đỏ giống như tóc của cô nàng vậy.
Cho đến khi vị giáo sư độc dược này đi tới trước bàn của Harry và Snape, ông kêu lên: "Thật là một cách điều chế vô cùng hoàn hảo" Slughorn nói với những người khác: "Phương pháp Severus chưng nấu con sên vô cùng hoàn mỹ, Slytherin thêm năm điểm."
Harry phát hiện sắc mặt tái nhợt của Snape dần dần trở nên có huyết sắc, chờ đến sau khi Slughorn rời đi cậu tiến lên nhỏ giọng khen nói: "Cậu rất tuyệt vời Severus."
Khuôn mặt của Snape càng đỏ hơn, Harry phát hiện khóe miệng của hắn nhếch lên một độ cung rất nhỏ.
Chờ đến khi tan học, Slughorn căn cứ tỉ lệ nước thuốc mà cho điểm mọi người, không hề nghi ngờ Snape và Harry thêm mười điểm cho học viện của mình, Lily cũng giống như vậy.
Bọn họ đi lên cầu thang rời khỏi phòng học ở dưới mặt đất, Harry nhớ đến hẹn ước thư viện không hoàn thành kia nên cậu hỏi: "Severus, buổi chiều cậu muốn cùng đi thư viện không?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, Harry cảm thấy mỹ mãn mà trở lại bên người anh trai.
James tức giận nói: "Bỏ được trở lại?"
"Anh như vậy rất giống một người vợ u oán." Harry vô tình mở miệng.
Sirius vui sướng gật đầu khi người gặp họa, "Vẫn là bị vứt bỏ cái loại này."
Remus vỗ bả vai James an ủi nói: "Không có không xong như vậy, nhiều lắm thì giống như là người vợ tra hỏi người chồng ngoại tình."
Peter gãi đầu vô cùng nghi hoặc hỏi: "Chuyện này cùng người vợ bị vứt bỏ có gì khác nhau sao?"
Bốn người cậu nhìn mình mình nhìn cậu sau đó mỉm cười ha ha, James hô lớn: "Các cậu thôi đi, đây là mình quan tâm em trai của mình!"
Đúng hai giờ Harry xuất hiện ở trong thư viện, Snape ngồi ở vị trí cũ, Harry ngựa quen đường cũ mà ngồi xuống ở bên cạnh.
Snape đang đọc một cuốn sách ngoại khóa, Harry nhìn ra được là một quyển sách về phòng ngự phép thuật hắc ám. Nhưng nó cũng không giống như thứ mà hiện tại bọn họ cần tiếp xúc, Harry cảm thấy cái kia rất cao thâm, cậu có chút xem không hiểu.
Vì vậy cậu chọc Snape một chút, nhỏ giọng đặt câu hỏi: "Severus, cậu xem hiểu không?"
Không quá hiểu rõ vấn đề này có ý nghĩa ở đâu Snape cũng nhỏ giọng trả lời: "Xem không hiểu nói tôi xem nó làm gì?"
Harry cảm giác có chút bị nhục, cậu lựa chọn đi tìm một quyển sách về phòng ngự phép thuật hắc ám mà cậu có thể xem hiểu để học tập, ít nhất không thể thua bạn tốt quá nhiều.
Nói làm thì làm Harry lập tức đứng dậy đi đến kệ sách để tìm kiếm, cậu không chú ý đến phía sau Snape đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn cậu.
Ôm sách trở về vị trí ngồi thì Harry nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang ngồi ở đối diện, "Lily?"
Bà Pince cảnh cáo mà nhìn Harry một cái, Harry lập tức làm hành động kéo khóa miệng lại tỏ vẻ chính mình sẽ không nói chuyện.
Harry rón ra rón rén ngồi xuống, "Lily, chừng nào thì cậu tới đây?"
Lily nhỏ giọng trả lời nói: "Vừa tới không bao lâu Harry, chúng ta vẫn bảo trì yên tĩnh đi."
Bắt đầu từ hôm nay, James phát hiện em trai nhà mình ngoại trừ đi học ăn cơm và ngủ thì thường xuyên không thấy bóng người. Mà ở thư viện Hogwarts thì có thêm một tổ hợp kỳ quái, nhóm ba người gồm hai Gryffindor và một Slytherin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất