Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội
Chương 163: Ước ao
Trước khi giải vô địch thế giới ở Magic City bắt đầu, nhất ca nhất tỷ của bốn nội dung trượt băng nghệ thuật dồn dập tiến lên tiếp nhận chỉ tiêu.
Đơn nam và trượt băng đôi, phấn đấu không rơi khỏi hai vị trí đầu trong giải vô địch thế giới năm nay, mà khiêu vũ trên băng và đơn nữ thì phấn đấu lọt vào top 10.
Bởi vì thi đấu ở sân nhà, biểu hiện đó là tuyệt đối không kéo khố, nếu không thì sẽ ném đi thể diện của chính mình.
Trương Giác không có chút áp lực nào gật đầu, không cần biết lãnh đạo giao cho cậu cái chỉ tiêu gì thì cậu cũng muốn đoạt lấy huy chương vàng. Nhóm huấn luyện viên thì lại làm công tác tư tưởng cho cậu trước khi xuất phát, đừng có mà khoe khoang những cú nhảy chưa được tập luyện ổn định, cũng không nên cảm thấy không phá kỷ lục thế giới chính là thất bại, dù sao thì đoàn trọng tài của giải vô địch thế giới rất là xa hoa.
Thi đấu còn chưa bắt đầu, danh sách trọng tài cho giải vô địch thế giới ở Magic City đã được công bố, điều này trực tiếp gây ra một trận động đất lớn cho toàn bộ giới trượt băng nghệ thuật.
Không gì khác, đội hình này quá thần.
Giang Triều Thăng lần này phụ trách chấm điểm cho khiêu vũ trên băng, cho nên tạm thời không đề cập tới, bên phía đơn nam, người mà mọi người quen thuộc là Lukin thì đừng nói tới, phong cách chấm điểm nghiêm ngặt của ông cũng phải khiến các vận động viên Nga là người nhà của ông cũng phải rùng mình, mà những người có tỳ vết trong kỹ thuật khi nhìn thấy ông thì hận không thể đi đường vòng.
Ngoài trừ ông, còn có nữ sĩ Amano Yumemi đến từ Nhật Bản, nữ sĩ Amamo đã là trọng tài từ những năm 1990, mà trong Thế vận hội mùa đông Nagano, bà đã chấm điểm cho nhất tỷ nhà mình cô cùng tiêu chuẩn, vì vậy cuối cùng nhất tỷ Nhật Bản đã dùng số điểm vi diệu đứng hạng thứ 5.
Ừm, hệ thống tính điểm của trượt băng nghệ thuật hồi đó vẫn là 6.0, hệ thống tính điểm này dựa vào nhiều đánh giá chủ quan của trọng tài hơn là hệ thống tính điểm hiện tại, có thể ra tay cũng nhiều hơn, phàm là tiểu lão thái kia chấm điểm cho người nhà mình du di một chút thì Nhật Bản lẽ ra đã giành được huy chương đồng đơn nữ tại Nagano.
Sau khi xem danh sách trọng tài, các cổ động viên kỳ cựu theo dõi giải vô địch thế giới lần này đã dồn dập bật ngón cái bội phục dành cho ban tổ chức.
Quá ngon, người khác tìm trọng tài đều là những trọng tài rộng rãi đối với tuyển thủ nhà mình, chỉ có đám người này là tìm đến những lão cổ hủ chuyên bới lông tìm vết.
Có người hâm mộ trượt băng đánh giá: Năm nay Thôn Thỏ đã thành lập một đoàn trọng tài cấp thần, bất kỳ yêu ma quỷ quái nào thì khi đứng trước mặt bọn họ cũng phải run lẩy bẩy.
Chẳng hạn như một sư đệ của Hayato Terakami, khi biết tin nữ sĩ Amano tham gia thì trưng ra vẻ mặt đau khổ.
"Thôn Thỏ có đang nghiêm túc không vậy? Họ thế nhưng gọi Amano qua sao, bọn họ cho là những ngày tháng của đơn nam rất dễ dàng sao?"
Cậu bạn nhỏ cũng có luyện bốn vòng, tập trung vào 4S, nhưng số vòng có chút không đủ, trong giải đấu toàn quốc thì đã bị lão thái thái Amano triệt đến nước mắt lưng tròng, cuối cùng 4S kia vẫn bị rơi xuống thành 3S, khiến điểm cơ bản giảm hơn tận 6 điểm.
Nhìn trọng tài hệ Bắc Mỹ của người ta, khi nhất tỷ Oliver thử nghiệm nhảy 3A trong một giải đấu trong nước, bởi vì năng lực xoay người không đủ, chỉ mới xoay được hai vòng rưỡi đã ngã trên băng, kết quả nhóm trọng tài Đại Nga vẫn cứ là phán định cô gái này là nhảy 3A, sau khi ngã sấp xuống thì trừ 3 điểm GOE, lại trừ thêm 1 điểm từ cú ngã, cũng còn được 4.5 điểm.
Điểm cơ bản của 2A chỉ có 3.3 điểm, nếu như ấn theo quy tắc mà trừ, nhất tỷ bọn họ nhất định sẽ không còn điểm nào hết.
Hayato Terakami nhàn nhạt nói: "Chỉ cần kỹ thuật tiêu chuẩn, đương nhiên sẽ không sợ các trọng tài công chính nghiêm ngặt kia, nếu Thôn Thỏ dám mời những người này, đương nhiên là cũng vì có lòng tin đối với vận động viên của mình."
Hoặc là nói, trên thế giới ngoại trừ Thôn Thỏ, nhà ai khi đăng cai giải vô địch thế giới mà có thể giữ được khí phách "Vận động viên nhà tôi trượt không tốt thì bị trừ điểm cũng xứng đán, chúng tôi sẽ không bơm nước cho anh ấy (cô ấy) đâu" chứ?
Sự tự tin này cũng là do các vận động viên ban cho, càng chính là xuất phát từ trong xương, trong lòng Hayato Terakami vẫn rất bội phục, thời điểm hắn và Ilya quyết đấu kịch liệt, hắn cũng đã phải chịu những thiệt thòi ngầm của trọng tài Nga, giờ nhìn thấy thiên đoàn trọng tài tại giải vô địch thế giới ở Magic City, hắn còn cảm thấy thoải mái trong lòng.
Xem ra thị trường Thôn Thỏ thực sự rất lớn, cho nên mới để cho Liên đoàn trượt băng quốc tế bóp mũi mình công nhận một nhóm người như vậy làm trọng tài, mà cái thị trường này được sinh ra từ sự tồn tại của sức mạnh và vẻ đẹp của Tama-chan, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, tầm quan trọng của khuôn mặt đẹp trai của cậu đối với môn trượt băng nghệ thuật đã nằm ngoài dự đoán của mọi người .
Ạch, dù sao thì hắn, Tama-chan và Ilya đều là những vận động viên có kỹ thuật vững vàng không sợ ánh mắt quyết liệt của trọng tài, các đàn em của bọn họ cũng nên sớm trải nghiệm một trận bị tách nước như vậy từ lâu, cứ luôn được trọng tài làm cho ăn quen, bầu không khí đều sẽ hỏng mất.
Hayato Terakami quay đầu lại hỏi: "Keiko, lần tranh tài này, em sẽ thực hiện 3A sao?"
Shiro Keiko nhún vai: "Đương nhiên không phải, vốn là độ hoàn thành của chiêu đó không cao, chỉ là bởi vì Oliver có 3A, nhưng nếu cô ta có thể tiếp băng, thì cho dù số vòng hụt mất 200 độ thì trọng tài cũng sẽ phán định cú 3A đó, cho nên em mới quyết định cứng cựa hơn, nhưng bây giờ nhóm trọng tài đều là những người rất quyền lực, cho nên em cũng không muốn làm khó cặp chân với tấm eo của mình đâu."
Cô gái nhỏ xoay xoay eo mình một chút, thoạt nhìn tâm tình còn rất tốt, ừm, đây cũng là một người không sợ trọng tài khắc nghiệt.
Trên xe buýt Thôn Thỏ, Trương Giác cũng quay đầu lại hỏi Từ Xước: "Những bước nhảy của em khôi phục đến mức nào rồi?"
Từ Xước nắm tay: "3F+3T đã khôi phục !"
Ở nội dung đơn nữ, việc khôi phục một cú nhảy liên tục 33 cao cấp, thậm chí tính ổn định cao hơn nữa, việc lọt vào top 10 thế giới không phải là vấn đề lớn.
Trương Tuấn Bảo vỗ vai huấn luyện viên hiện tại của đội tuyển tỉnh H, Minh Gia, Minh Gia cũng giơ ngón cái đáp trả, bọn họ đều biết sẽ phải khó khăn như thế nào khi một cô gái có mật độ xương không cao phải thực hiện cú nhảy liên tục 33, không chỉ có vận động viên phải trả giá rất nhiều về việc này, mà ngay cả huấn luyện viên cũng phải đổ rất nhiều tâm huyết.
Hai người hàn huyên vài câu.
Minh Gia: "Ôi trời, tóc tôi bị rụng thiệt nhiều, lúc thường anh thường dùng gì để dưỡng tóc thế? Tôi thấy trong ban huấn luyện của Trương Giác thì anh là người có tóc tai nhiều nhất, mà anh còn lớn hơn Thẩm Lưu đến mấy tuổi lận, cũng phải sắp bốn mươi rồi đó sao."
Trương Tuấn Bảo: "Hả? Tôi không có dưỡng tóc gì? Còn nữa, cái gì mà sắp bốn mươi chứ? Mới 35 tuổi mà đã cho là sắp 40 sao?"
Hai người tan rã trong không vui, một người ngồi tại vị trí cũ, một người khác cọ cọ bên người Thẩm Lưu.
Thẩm Lưu tổng kết lại cuộc nói chuyện của hai người.
"Rõ ràng là không nên nói chuyện tóc tai với sư huynh mà."
Đây không phải tự rước lấy nhục sao.
Bọn họ còn hàn huyên một chút về động tác chân, Trương Giác đã sớm phát hiện Từ Xước đã tiến bộ rất lớn trong mùa giải này, khi ở phân trạm Trung Quốc, cô là đơn nữ duy nhất được đánh giá là có động tác chân cấp 4, sau đó hỏi ra mới biết lúc bình thường khi cô không thể tập nhảy thì chính là cùng với tổ hợp khiêu vũ trên băng tập trượt.
Ừm, có thể hiểu rằng các khóa huấn luyện của cô ấy khác với những người khác, bên nội dung đơn nam, điển hình là Trương Giác thì tập trung vào nhảy, nhưng Từ Xước nhảy quá nhiều sẽ gây ra việc tăng gánh nặng về thể chất, cho nên có ít bài nhảy hơn, tương tự bài tập trượt sẽ tăng lên.
Trương Giác: "Cấp độ bốn của tôi còn chưa ổn định, có đôi lúc động tác chân bị trượt đến mức bó chân, vẫn là phải luyện thêm, thế nhưng một ngày chỉ có 24 giờ, thật không đủ dùng."
Từ Xước ước ao nói: "Em thà rằng chuyên tâm nhảy giống anh, nhảy bốn vòng thật là chói mắt mà."
Trước đây khi cô chưa dậy thì, cô cũng đã từng khiêu chiến cú nhảy bốn vòng, mặc dù cách số vòng đầy đủ còn 200 độ, nhưng nó cũng khiên cho cô có thể ảo tưởng rằng "Tôi có thể làm được", nhưng hiện tại thì ngay cả ba vòng rưỡi cô cũng không thể trông cậy vào.
Sau khi xuống xe buýt, Trương Giác mới vừa bước vào cửa khách sạn, thì thấy Hayato Terakami vẫy vẫy tay với cậu.
"Này, Tama-chan, hắc!"
Trương Giác chạy chậm qua đập tay với hắn một cái: "Ôi chao!"
Hai người đập tay một trận, phảng phất giống như là trẻ con còn chưa tốt nghiệp mẫu giáo, Keiko nhìn bọn họ mà phát nôn: "Có chừng có mực một chút đi, phóng viên Komura đang chụp hình kia kìa."
Trương Giác và Hayato Terakami trăm miệng một lời: "Cứ để cho anh ta chụp."
Từ Xước đi tới vươn tay: "Keiko-chan, chào!"
Keiko lập tức vươn tay: "Ôi chao!"
Sau đó bọn họ đến bữa tiệc, trên thực tế việc các vận động viên có mối quan hệ tốt tụ tập ăn uống trước khi trận đấu bắt đầu là điều bình thường, đi chơi cùng nhau cũng rất bình thường, Trương Giác trước đây không đi nhiều, là vì điều đầu tiên sau khi cậu ra nước ngoài chính là chỉnh lại việc lệch múi giờ, có lúc là vì trạng thái không tốt, cậu cần ít nhất từ hai đến ba ngày để thích ứng, giải trí đương nhiên cũng ít đi.
Nhưng tranh tài ở Magic City, vấn đề lệch múi giờ sẽ không tồn tại nữa, mọi người tổng hợp lại, lần này Nhật Bản là xa hoa nhất, trực tiếp bao một gian phòng lớn, rồi dứt khoát tập trung tại chỗ đó.
Các thành viên của bữa tiệc đều là tuyển thủ trượt băng đơn, bên phía đơn nam này có Trương Giác, Hayato Terakami, Ilya và David, đều là đại lão đời mới, đơn nữ có Keiko, Từ Xước, Serena và Katerina.
Thực ra Choi Jeong Su ban đầu cũng định tới, nhưng hắn bị Yoon Mi Jeong kéo ra ngoài cùng nhau chơi đùa, mà Alex (nhất ca Pháp) thì bị Juventus (nhất ca Cộng hòa Séc) kéo đi, nghe nói là Juventus sắp làm đám cười rồi, hắn hi vọng Alex làm phù rễ cho hắn.
Tất cả họ đều mang theo trái cây và sữa chua Hy Lạp, sữa đậu nành ít béo và những thứ tương tự như đồ uống và đồ ăn vặt, không có rượu hay thực phẩm tràn lan, các vận động viên phàm là có chút tự chủ thì sẽ không động vào những thứ đó, cho dù là một dân tộc chiến đấu như Ilya thì cũng sẽ kiềm chế bản thân mình.
Sau đó David đề nghị bọn họ có thể chơi gọi đồ uống, là một trò chơi trợ hứng uống sữa chua, Trương Giác cho là bọn họ muốn chơi theo kiểu Trung Quốc, vì vậy cũng gật đầu nói được đó được đó, nhưng trên thực tế nhóm vận động viên nước ngoài này nhìn nhận cái trò chơi trợ hứng này hoàn toàn khác với những gì cậu nghĩ.
Trò chơi của bọn họ là "Tôi chưa bao giờ", có nghĩa là nếu một người nói "Tôi chưa bao giờ uống rượu", nếu như những người khác đã làm qua những gì mà người đó đã nói, thì phải tự phạt một ly sữa chua.
Một đám người trẻ tuổi hoặc co quắp trên ghế sô pha, hoặc là trực tiếp ngồi xếp bằng trên đất, sau khi rút thăm, Trương Giác xếp hạng nhất, cậu ho khan một tiếng.
"Được rồi, vậy thì tớ mở màn."
Cậu cầm chai sữa chua lên suy nghĩ một chút, nói rằng: "Tôi chưa bao giờ nói qua chuyện yêu đương."
Độc thân hai kiếp.
Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của cậu, tại hiện trường chỉ có David và Serena uống sữa chua, những người khác không hề có động tĩnh gì, chuyện này có nghĩa là trong vấn đề FA từ khi sinh ra, những người khác thế nhưng đều giống như cậu.
Tất cả mọi người mang theo vẻ mặt kinh ngạc hai mặt nhìn nhau.
Ilya trừng Hayato Terakami: Được lắm, thằng nhóc như cậu trước đây còn nói người lạnh băng như tôi khẳng định sẽ không tìm được cô gái nào yêu thích, kết quả chẳng phải cậu cũng độc thân đó sao!
Hayato Terakami trừng lại: Bổn đại gia chính là độc thân đó, rồi sao!
Bọn họ mang theo vẻ mặt hằn học biểu thị: "Tôi không phải là không có ai yêu, chỉ là không muốn nói về nó mà thôi!"
Sau có thậm chí còn nhiều chuyện được xả ra, chẳng hạn như tôi chưa bao giờ hút thuốc, tôi chưa bao giờ xem phim x, tôi chưa bao giờ thi trượt...
Ác nhất vẫn là David, hắn thế như nói một câu "Tôi chưa bao giờ mặc quần áo phụ nữ", ngoại trừ hắn thì tất cả đơn nam đều uống một ly sữa chua.
Sau đó Keiko liền dùng một ánh mắt rực lửa nhìn Trương Giác và Hayato Terakami, cô duỗi tay ra, muốn bọn họ giao ra bức ảnh.
Hayato Terakami xấu hổ kêu lên: "Anh chỉ là lúc học tiểu học diễn Bạch Tuyết trong khuôn viên trường thôi mà, lúc đó không cẩn thận chọn phải vai công chúa, loại chuyện mất mặt này sao anh còn giữ lại ảnh chứ!"
Trương Giác vui vẻ nói: "Ôi chao thật là trùng hợp! Năm đó tớ mặc đồ con gái là vì diễn vai hoàng hậu ác độc trong Bạch Tuyết đó!"
Trương Giác diễn hoàng hậu?
Mọi người im lặng, người này khi còn bé dễ thương như thế nào thì mọi người đều biết, một manh vật như vậy khi mà đứng trước gương nói "Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta", dưới đài còn không phải là một đám người cười như mẹ hiền sao?
Hơn nữa cái tên này còn có thể là bán manh rất nhiều trước đó, cho nên rất hào phóng móc điện thoại di động ra cho bọn họ nhìn thấy bức ảnh khi còn nhỏ của mình.
Cậu rất tự hào cho biết: "Khi còn nhỏ tớ rất là xinh đó nha, chỉ cần mặc váy vô là sẽ bị nhầm với bé gái đẹp, còn có con trai cho kẹo ăn đó."
Keiko cười ha ha: "Đừng nói đến con trai, ngay cả con gái cũng thích cậu, lần trước khi được huấn luyện viên dẫn đi chào cô Amano, đồ trang trí trên chùm chìa khóa của bà ấy chính là cá sấu nhỏ nha, hơn nữa tớ có thể khẳng định đó là hàng xịn."
Trương Giác khiếp sợ: "Thiệt hay giả? Trước đó khi tớ đến quầy hàng trong khách sạn mua nước, tớ có gặp nữ sĩ Amano, bà ấy thiệt gầy, mà lại nói tiếng Anh kiểu Nhật nên nhân viên nghe không hiểu, tớ liền tiến lên hỗ trợ làm phiên dịch, kết quả sau khi bà ấy thấy tớ thì hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ đi ."
Cậu còn cho rằng nhân duyên giữa mình và trọng tài rất tệ, ngoại trừ nữ sĩ Salana nổi tiếng với gu thẩm mỹ cao và thích ngoại hình của câu thì cũng chỉ có lão đại thúc Lukin là chịu nói chuyện với cậu, trong trận chung kết lần trước, vị đại thúc kia còn đến chụp ảnh chung với cậu, nói rất nhiều điều, tổng kết lại chính là kỹ thuật của cậu chính là ánh sáng chính đạo, phải tiếp tục duy trì.
Keiko nghĩ thầm, đây không phải là do sắp bắt đầu thi đấu, lão thái thái người ta muốn tránh hiềm nghi sao, bà đối với những vận động viên Nhật Bản khác còn trưng vẻ mặt thúi hơn, nhưng có thể không phải là bà không thích bọn họ.
Trương Giác sợ rằng không biết, trong mắt những vị trọng tài nổi tiếng công chính nghiêm minh kia, cậu chính là một vận động viên xuất sắc cấp sách giáo khoa với kỹ thuật lương tâm.
Magic City cố ý mời một nhóm người như vậy đến, trên thực tế cũng là đảm bảo một hoàn cảnh chấm điểm tốt nhất cho Trương Giác mà vẫn đảm bảo sự công bằng.
Trượt băng nghệ thuật Thôn Thỏ có ít giao thiệp và mối liên hệ với ISU, có thể làm đến bước này, chắc chắn những nhà lãnh đạo trong Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ cũng đã phải tốn rất nhiều tâm tình, Tama-chan quả nhiên là bảo bối được cả thôn phủng trong lòng bàn tay mà.
Thân là nhất tỷ chậu rửa chân, Keiko đã từng bị kìm kẹp và thường xuyên phải tham gia nhiều buổi biểu diễn thương mại trong mùa giải nghỉ ngơi, bị công ty đại diện cầm bó lớn nhét vô, trong lòng cô thở dài.
-
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường
Hiệu ứng cánh bướm do Trương Giác —— Keiko bị chấn thương.
Trong thời không khi Trương Giác không dấn thân vào con đường trượt băng nghệ thuật, không có thiên đoàn trọng tài cấp thần trong giải vô địch thế giới ở Magic City, để đối đầu với Oliver, Keiko không thể không mang chấn thương ép buộc mình nhảy 3A còn chưa ổn định, dẫn đến việc chấn thương tăng thêm, cũng để lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc đời sự nghiệp.
Về phần hiện tại, thiên đoàn trọng tài sẽ không lưu tình với bất cứ người nào, những vận động viên giỏi sẽ thở phào nhẹ nhõm, dù sao bọn họ cũng đủ số vòng, kỹ thuật quy phạm, dưới tình huống chấm điểm công chính, bọn họ ai cũng không sợ.
Đơn nam và trượt băng đôi, phấn đấu không rơi khỏi hai vị trí đầu trong giải vô địch thế giới năm nay, mà khiêu vũ trên băng và đơn nữ thì phấn đấu lọt vào top 10.
Bởi vì thi đấu ở sân nhà, biểu hiện đó là tuyệt đối không kéo khố, nếu không thì sẽ ném đi thể diện của chính mình.
Trương Giác không có chút áp lực nào gật đầu, không cần biết lãnh đạo giao cho cậu cái chỉ tiêu gì thì cậu cũng muốn đoạt lấy huy chương vàng. Nhóm huấn luyện viên thì lại làm công tác tư tưởng cho cậu trước khi xuất phát, đừng có mà khoe khoang những cú nhảy chưa được tập luyện ổn định, cũng không nên cảm thấy không phá kỷ lục thế giới chính là thất bại, dù sao thì đoàn trọng tài của giải vô địch thế giới rất là xa hoa.
Thi đấu còn chưa bắt đầu, danh sách trọng tài cho giải vô địch thế giới ở Magic City đã được công bố, điều này trực tiếp gây ra một trận động đất lớn cho toàn bộ giới trượt băng nghệ thuật.
Không gì khác, đội hình này quá thần.
Giang Triều Thăng lần này phụ trách chấm điểm cho khiêu vũ trên băng, cho nên tạm thời không đề cập tới, bên phía đơn nam, người mà mọi người quen thuộc là Lukin thì đừng nói tới, phong cách chấm điểm nghiêm ngặt của ông cũng phải khiến các vận động viên Nga là người nhà của ông cũng phải rùng mình, mà những người có tỳ vết trong kỹ thuật khi nhìn thấy ông thì hận không thể đi đường vòng.
Ngoài trừ ông, còn có nữ sĩ Amano Yumemi đến từ Nhật Bản, nữ sĩ Amamo đã là trọng tài từ những năm 1990, mà trong Thế vận hội mùa đông Nagano, bà đã chấm điểm cho nhất tỷ nhà mình cô cùng tiêu chuẩn, vì vậy cuối cùng nhất tỷ Nhật Bản đã dùng số điểm vi diệu đứng hạng thứ 5.
Ừm, hệ thống tính điểm của trượt băng nghệ thuật hồi đó vẫn là 6.0, hệ thống tính điểm này dựa vào nhiều đánh giá chủ quan của trọng tài hơn là hệ thống tính điểm hiện tại, có thể ra tay cũng nhiều hơn, phàm là tiểu lão thái kia chấm điểm cho người nhà mình du di một chút thì Nhật Bản lẽ ra đã giành được huy chương đồng đơn nữ tại Nagano.
Sau khi xem danh sách trọng tài, các cổ động viên kỳ cựu theo dõi giải vô địch thế giới lần này đã dồn dập bật ngón cái bội phục dành cho ban tổ chức.
Quá ngon, người khác tìm trọng tài đều là những trọng tài rộng rãi đối với tuyển thủ nhà mình, chỉ có đám người này là tìm đến những lão cổ hủ chuyên bới lông tìm vết.
Có người hâm mộ trượt băng đánh giá: Năm nay Thôn Thỏ đã thành lập một đoàn trọng tài cấp thần, bất kỳ yêu ma quỷ quái nào thì khi đứng trước mặt bọn họ cũng phải run lẩy bẩy.
Chẳng hạn như một sư đệ của Hayato Terakami, khi biết tin nữ sĩ Amano tham gia thì trưng ra vẻ mặt đau khổ.
"Thôn Thỏ có đang nghiêm túc không vậy? Họ thế nhưng gọi Amano qua sao, bọn họ cho là những ngày tháng của đơn nam rất dễ dàng sao?"
Cậu bạn nhỏ cũng có luyện bốn vòng, tập trung vào 4S, nhưng số vòng có chút không đủ, trong giải đấu toàn quốc thì đã bị lão thái thái Amano triệt đến nước mắt lưng tròng, cuối cùng 4S kia vẫn bị rơi xuống thành 3S, khiến điểm cơ bản giảm hơn tận 6 điểm.
Nhìn trọng tài hệ Bắc Mỹ của người ta, khi nhất tỷ Oliver thử nghiệm nhảy 3A trong một giải đấu trong nước, bởi vì năng lực xoay người không đủ, chỉ mới xoay được hai vòng rưỡi đã ngã trên băng, kết quả nhóm trọng tài Đại Nga vẫn cứ là phán định cô gái này là nhảy 3A, sau khi ngã sấp xuống thì trừ 3 điểm GOE, lại trừ thêm 1 điểm từ cú ngã, cũng còn được 4.5 điểm.
Điểm cơ bản của 2A chỉ có 3.3 điểm, nếu như ấn theo quy tắc mà trừ, nhất tỷ bọn họ nhất định sẽ không còn điểm nào hết.
Hayato Terakami nhàn nhạt nói: "Chỉ cần kỹ thuật tiêu chuẩn, đương nhiên sẽ không sợ các trọng tài công chính nghiêm ngặt kia, nếu Thôn Thỏ dám mời những người này, đương nhiên là cũng vì có lòng tin đối với vận động viên của mình."
Hoặc là nói, trên thế giới ngoại trừ Thôn Thỏ, nhà ai khi đăng cai giải vô địch thế giới mà có thể giữ được khí phách "Vận động viên nhà tôi trượt không tốt thì bị trừ điểm cũng xứng đán, chúng tôi sẽ không bơm nước cho anh ấy (cô ấy) đâu" chứ?
Sự tự tin này cũng là do các vận động viên ban cho, càng chính là xuất phát từ trong xương, trong lòng Hayato Terakami vẫn rất bội phục, thời điểm hắn và Ilya quyết đấu kịch liệt, hắn cũng đã phải chịu những thiệt thòi ngầm của trọng tài Nga, giờ nhìn thấy thiên đoàn trọng tài tại giải vô địch thế giới ở Magic City, hắn còn cảm thấy thoải mái trong lòng.
Xem ra thị trường Thôn Thỏ thực sự rất lớn, cho nên mới để cho Liên đoàn trượt băng quốc tế bóp mũi mình công nhận một nhóm người như vậy làm trọng tài, mà cái thị trường này được sinh ra từ sự tồn tại của sức mạnh và vẻ đẹp của Tama-chan, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, tầm quan trọng của khuôn mặt đẹp trai của cậu đối với môn trượt băng nghệ thuật đã nằm ngoài dự đoán của mọi người .
Ạch, dù sao thì hắn, Tama-chan và Ilya đều là những vận động viên có kỹ thuật vững vàng không sợ ánh mắt quyết liệt của trọng tài, các đàn em của bọn họ cũng nên sớm trải nghiệm một trận bị tách nước như vậy từ lâu, cứ luôn được trọng tài làm cho ăn quen, bầu không khí đều sẽ hỏng mất.
Hayato Terakami quay đầu lại hỏi: "Keiko, lần tranh tài này, em sẽ thực hiện 3A sao?"
Shiro Keiko nhún vai: "Đương nhiên không phải, vốn là độ hoàn thành của chiêu đó không cao, chỉ là bởi vì Oliver có 3A, nhưng nếu cô ta có thể tiếp băng, thì cho dù số vòng hụt mất 200 độ thì trọng tài cũng sẽ phán định cú 3A đó, cho nên em mới quyết định cứng cựa hơn, nhưng bây giờ nhóm trọng tài đều là những người rất quyền lực, cho nên em cũng không muốn làm khó cặp chân với tấm eo của mình đâu."
Cô gái nhỏ xoay xoay eo mình một chút, thoạt nhìn tâm tình còn rất tốt, ừm, đây cũng là một người không sợ trọng tài khắc nghiệt.
Trên xe buýt Thôn Thỏ, Trương Giác cũng quay đầu lại hỏi Từ Xước: "Những bước nhảy của em khôi phục đến mức nào rồi?"
Từ Xước nắm tay: "3F+3T đã khôi phục !"
Ở nội dung đơn nữ, việc khôi phục một cú nhảy liên tục 33 cao cấp, thậm chí tính ổn định cao hơn nữa, việc lọt vào top 10 thế giới không phải là vấn đề lớn.
Trương Tuấn Bảo vỗ vai huấn luyện viên hiện tại của đội tuyển tỉnh H, Minh Gia, Minh Gia cũng giơ ngón cái đáp trả, bọn họ đều biết sẽ phải khó khăn như thế nào khi một cô gái có mật độ xương không cao phải thực hiện cú nhảy liên tục 33, không chỉ có vận động viên phải trả giá rất nhiều về việc này, mà ngay cả huấn luyện viên cũng phải đổ rất nhiều tâm huyết.
Hai người hàn huyên vài câu.
Minh Gia: "Ôi trời, tóc tôi bị rụng thiệt nhiều, lúc thường anh thường dùng gì để dưỡng tóc thế? Tôi thấy trong ban huấn luyện của Trương Giác thì anh là người có tóc tai nhiều nhất, mà anh còn lớn hơn Thẩm Lưu đến mấy tuổi lận, cũng phải sắp bốn mươi rồi đó sao."
Trương Tuấn Bảo: "Hả? Tôi không có dưỡng tóc gì? Còn nữa, cái gì mà sắp bốn mươi chứ? Mới 35 tuổi mà đã cho là sắp 40 sao?"
Hai người tan rã trong không vui, một người ngồi tại vị trí cũ, một người khác cọ cọ bên người Thẩm Lưu.
Thẩm Lưu tổng kết lại cuộc nói chuyện của hai người.
"Rõ ràng là không nên nói chuyện tóc tai với sư huynh mà."
Đây không phải tự rước lấy nhục sao.
Bọn họ còn hàn huyên một chút về động tác chân, Trương Giác đã sớm phát hiện Từ Xước đã tiến bộ rất lớn trong mùa giải này, khi ở phân trạm Trung Quốc, cô là đơn nữ duy nhất được đánh giá là có động tác chân cấp 4, sau đó hỏi ra mới biết lúc bình thường khi cô không thể tập nhảy thì chính là cùng với tổ hợp khiêu vũ trên băng tập trượt.
Ừm, có thể hiểu rằng các khóa huấn luyện của cô ấy khác với những người khác, bên nội dung đơn nam, điển hình là Trương Giác thì tập trung vào nhảy, nhưng Từ Xước nhảy quá nhiều sẽ gây ra việc tăng gánh nặng về thể chất, cho nên có ít bài nhảy hơn, tương tự bài tập trượt sẽ tăng lên.
Trương Giác: "Cấp độ bốn của tôi còn chưa ổn định, có đôi lúc động tác chân bị trượt đến mức bó chân, vẫn là phải luyện thêm, thế nhưng một ngày chỉ có 24 giờ, thật không đủ dùng."
Từ Xước ước ao nói: "Em thà rằng chuyên tâm nhảy giống anh, nhảy bốn vòng thật là chói mắt mà."
Trước đây khi cô chưa dậy thì, cô cũng đã từng khiêu chiến cú nhảy bốn vòng, mặc dù cách số vòng đầy đủ còn 200 độ, nhưng nó cũng khiên cho cô có thể ảo tưởng rằng "Tôi có thể làm được", nhưng hiện tại thì ngay cả ba vòng rưỡi cô cũng không thể trông cậy vào.
Sau khi xuống xe buýt, Trương Giác mới vừa bước vào cửa khách sạn, thì thấy Hayato Terakami vẫy vẫy tay với cậu.
"Này, Tama-chan, hắc!"
Trương Giác chạy chậm qua đập tay với hắn một cái: "Ôi chao!"
Hai người đập tay một trận, phảng phất giống như là trẻ con còn chưa tốt nghiệp mẫu giáo, Keiko nhìn bọn họ mà phát nôn: "Có chừng có mực một chút đi, phóng viên Komura đang chụp hình kia kìa."
Trương Giác và Hayato Terakami trăm miệng một lời: "Cứ để cho anh ta chụp."
Từ Xước đi tới vươn tay: "Keiko-chan, chào!"
Keiko lập tức vươn tay: "Ôi chao!"
Sau đó bọn họ đến bữa tiệc, trên thực tế việc các vận động viên có mối quan hệ tốt tụ tập ăn uống trước khi trận đấu bắt đầu là điều bình thường, đi chơi cùng nhau cũng rất bình thường, Trương Giác trước đây không đi nhiều, là vì điều đầu tiên sau khi cậu ra nước ngoài chính là chỉnh lại việc lệch múi giờ, có lúc là vì trạng thái không tốt, cậu cần ít nhất từ hai đến ba ngày để thích ứng, giải trí đương nhiên cũng ít đi.
Nhưng tranh tài ở Magic City, vấn đề lệch múi giờ sẽ không tồn tại nữa, mọi người tổng hợp lại, lần này Nhật Bản là xa hoa nhất, trực tiếp bao một gian phòng lớn, rồi dứt khoát tập trung tại chỗ đó.
Các thành viên của bữa tiệc đều là tuyển thủ trượt băng đơn, bên phía đơn nam này có Trương Giác, Hayato Terakami, Ilya và David, đều là đại lão đời mới, đơn nữ có Keiko, Từ Xước, Serena và Katerina.
Thực ra Choi Jeong Su ban đầu cũng định tới, nhưng hắn bị Yoon Mi Jeong kéo ra ngoài cùng nhau chơi đùa, mà Alex (nhất ca Pháp) thì bị Juventus (nhất ca Cộng hòa Séc) kéo đi, nghe nói là Juventus sắp làm đám cười rồi, hắn hi vọng Alex làm phù rễ cho hắn.
Tất cả họ đều mang theo trái cây và sữa chua Hy Lạp, sữa đậu nành ít béo và những thứ tương tự như đồ uống và đồ ăn vặt, không có rượu hay thực phẩm tràn lan, các vận động viên phàm là có chút tự chủ thì sẽ không động vào những thứ đó, cho dù là một dân tộc chiến đấu như Ilya thì cũng sẽ kiềm chế bản thân mình.
Sau đó David đề nghị bọn họ có thể chơi gọi đồ uống, là một trò chơi trợ hứng uống sữa chua, Trương Giác cho là bọn họ muốn chơi theo kiểu Trung Quốc, vì vậy cũng gật đầu nói được đó được đó, nhưng trên thực tế nhóm vận động viên nước ngoài này nhìn nhận cái trò chơi trợ hứng này hoàn toàn khác với những gì cậu nghĩ.
Trò chơi của bọn họ là "Tôi chưa bao giờ", có nghĩa là nếu một người nói "Tôi chưa bao giờ uống rượu", nếu như những người khác đã làm qua những gì mà người đó đã nói, thì phải tự phạt một ly sữa chua.
Một đám người trẻ tuổi hoặc co quắp trên ghế sô pha, hoặc là trực tiếp ngồi xếp bằng trên đất, sau khi rút thăm, Trương Giác xếp hạng nhất, cậu ho khan một tiếng.
"Được rồi, vậy thì tớ mở màn."
Cậu cầm chai sữa chua lên suy nghĩ một chút, nói rằng: "Tôi chưa bao giờ nói qua chuyện yêu đương."
Độc thân hai kiếp.
Sau đó trong ánh mắt kinh ngạc của cậu, tại hiện trường chỉ có David và Serena uống sữa chua, những người khác không hề có động tĩnh gì, chuyện này có nghĩa là trong vấn đề FA từ khi sinh ra, những người khác thế nhưng đều giống như cậu.
Tất cả mọi người mang theo vẻ mặt kinh ngạc hai mặt nhìn nhau.
Ilya trừng Hayato Terakami: Được lắm, thằng nhóc như cậu trước đây còn nói người lạnh băng như tôi khẳng định sẽ không tìm được cô gái nào yêu thích, kết quả chẳng phải cậu cũng độc thân đó sao!
Hayato Terakami trừng lại: Bổn đại gia chính là độc thân đó, rồi sao!
Bọn họ mang theo vẻ mặt hằn học biểu thị: "Tôi không phải là không có ai yêu, chỉ là không muốn nói về nó mà thôi!"
Sau có thậm chí còn nhiều chuyện được xả ra, chẳng hạn như tôi chưa bao giờ hút thuốc, tôi chưa bao giờ xem phim x, tôi chưa bao giờ thi trượt...
Ác nhất vẫn là David, hắn thế như nói một câu "Tôi chưa bao giờ mặc quần áo phụ nữ", ngoại trừ hắn thì tất cả đơn nam đều uống một ly sữa chua.
Sau đó Keiko liền dùng một ánh mắt rực lửa nhìn Trương Giác và Hayato Terakami, cô duỗi tay ra, muốn bọn họ giao ra bức ảnh.
Hayato Terakami xấu hổ kêu lên: "Anh chỉ là lúc học tiểu học diễn Bạch Tuyết trong khuôn viên trường thôi mà, lúc đó không cẩn thận chọn phải vai công chúa, loại chuyện mất mặt này sao anh còn giữ lại ảnh chứ!"
Trương Giác vui vẻ nói: "Ôi chao thật là trùng hợp! Năm đó tớ mặc đồ con gái là vì diễn vai hoàng hậu ác độc trong Bạch Tuyết đó!"
Trương Giác diễn hoàng hậu?
Mọi người im lặng, người này khi còn bé dễ thương như thế nào thì mọi người đều biết, một manh vật như vậy khi mà đứng trước gương nói "Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta", dưới đài còn không phải là một đám người cười như mẹ hiền sao?
Hơn nữa cái tên này còn có thể là bán manh rất nhiều trước đó, cho nên rất hào phóng móc điện thoại di động ra cho bọn họ nhìn thấy bức ảnh khi còn nhỏ của mình.
Cậu rất tự hào cho biết: "Khi còn nhỏ tớ rất là xinh đó nha, chỉ cần mặc váy vô là sẽ bị nhầm với bé gái đẹp, còn có con trai cho kẹo ăn đó."
Keiko cười ha ha: "Đừng nói đến con trai, ngay cả con gái cũng thích cậu, lần trước khi được huấn luyện viên dẫn đi chào cô Amano, đồ trang trí trên chùm chìa khóa của bà ấy chính là cá sấu nhỏ nha, hơn nữa tớ có thể khẳng định đó là hàng xịn."
Trương Giác khiếp sợ: "Thiệt hay giả? Trước đó khi tớ đến quầy hàng trong khách sạn mua nước, tớ có gặp nữ sĩ Amano, bà ấy thiệt gầy, mà lại nói tiếng Anh kiểu Nhật nên nhân viên nghe không hiểu, tớ liền tiến lên hỗ trợ làm phiên dịch, kết quả sau khi bà ấy thấy tớ thì hừ lạnh một tiếng, quay đầu bỏ đi ."
Cậu còn cho rằng nhân duyên giữa mình và trọng tài rất tệ, ngoại trừ nữ sĩ Salana nổi tiếng với gu thẩm mỹ cao và thích ngoại hình của câu thì cũng chỉ có lão đại thúc Lukin là chịu nói chuyện với cậu, trong trận chung kết lần trước, vị đại thúc kia còn đến chụp ảnh chung với cậu, nói rất nhiều điều, tổng kết lại chính là kỹ thuật của cậu chính là ánh sáng chính đạo, phải tiếp tục duy trì.
Keiko nghĩ thầm, đây không phải là do sắp bắt đầu thi đấu, lão thái thái người ta muốn tránh hiềm nghi sao, bà đối với những vận động viên Nhật Bản khác còn trưng vẻ mặt thúi hơn, nhưng có thể không phải là bà không thích bọn họ.
Trương Giác sợ rằng không biết, trong mắt những vị trọng tài nổi tiếng công chính nghiêm minh kia, cậu chính là một vận động viên xuất sắc cấp sách giáo khoa với kỹ thuật lương tâm.
Magic City cố ý mời một nhóm người như vậy đến, trên thực tế cũng là đảm bảo một hoàn cảnh chấm điểm tốt nhất cho Trương Giác mà vẫn đảm bảo sự công bằng.
Trượt băng nghệ thuật Thôn Thỏ có ít giao thiệp và mối liên hệ với ISU, có thể làm đến bước này, chắc chắn những nhà lãnh đạo trong Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ cũng đã phải tốn rất nhiều tâm tình, Tama-chan quả nhiên là bảo bối được cả thôn phủng trong lòng bàn tay mà.
Thân là nhất tỷ chậu rửa chân, Keiko đã từng bị kìm kẹp và thường xuyên phải tham gia nhiều buổi biểu diễn thương mại trong mùa giải nghỉ ngơi, bị công ty đại diện cầm bó lớn nhét vô, trong lòng cô thở dài.
-
Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường
Hiệu ứng cánh bướm do Trương Giác —— Keiko bị chấn thương.
Trong thời không khi Trương Giác không dấn thân vào con đường trượt băng nghệ thuật, không có thiên đoàn trọng tài cấp thần trong giải vô địch thế giới ở Magic City, để đối đầu với Oliver, Keiko không thể không mang chấn thương ép buộc mình nhảy 3A còn chưa ổn định, dẫn đến việc chấn thương tăng thêm, cũng để lại ảnh hưởng nghiêm trọng đến cuộc đời sự nghiệp.
Về phần hiện tại, thiên đoàn trọng tài sẽ không lưu tình với bất cứ người nào, những vận động viên giỏi sẽ thở phào nhẹ nhõm, dù sao bọn họ cũng đủ số vòng, kỹ thuật quy phạm, dưới tình huống chấm điểm công chính, bọn họ ai cũng không sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất