Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 165: Phất tay

Trước Sau
"Đài truyền hình trung ương, đài truyền hình trung ương, đây là giải vô địch trượt băng nghệ thuật thế giới năm 2015 tại Màic City, những gì đang diễn ra là nhóm thi đấu cuối cùng của nội dung trượt băng đôi, chúng ta có thể nhìn thấy Hoàng Oanh và Quan Lâm của nước ta đang có trạng thái rất tốt."

Nhiều người hâm mộ trượt băng chú ý đến tổ hợp tuyển thủ này trong nửa đầu mùa giải đã tỏ ra rất phấn khích.

Không khoa trương khi nói rằng, năm nay ‌không chỉ có Trương Giác tạo ra náo động lớn tại trận chung kết, trượt đến vị trí phong thần, mà tổ hợp Hoàng Quan cũng không kém cạnh bao nhiêu, đặc biệt là sự lựa chọn ca khúc năm nay của họ, so với sự nhất quán trong việc "Lựa chọn ca khúc và không bao giờ bị lật xe" của Trương Giác còn thần kỳ hơn.

Bài thi ngắn của họ là ca khúc《 Boyfriend 》của Justin Bieber.

Nói chung, đừng thấy Hoàng Oanh chèo cp nào là cp bị lật xe, nhưng thực tế người nào gặp cp của bọn họ cũng bay lên, hai thiếu nam thiếu nữ khoác trên mình bộ trang phục biểu diễn mang phong cách thời thượng thanh xuân đứng trên băng, hiện ra một câu chuyện tràn ngập vị thức ăn cho chó.

Theo như lời của Trương Giác chính là: "Bài thi ngắn của hai người năm nay, chó nhìn cũng phải chảy nước miếng."

Ship cp là thao tác phổ biến trong trượt băng nghệ thuật, năm đó tổ hợp GG giành cú đúp Olympic của Erros cũng được rất người fan hâm mộ ship cp, mà trước mắt tổ hợp Hoàng Oanh Quang Lâm cũng tiêu thụ một lượng lớn thức ăn cho chó trong làng trượt băng nghệ thuật.

Huấn luyện viên Mã nhìn bóng lưng của họ mà đầy mặt vui mừng: "Thật khó cho Hoàng Oanh khi phải ở hậu trường lâu như thế, sau khi vào trận nhì trạng thái của con bé thật tốt."

Trương Tuấn Bảo: Đây chính là một trái tim lớn khác sao?

Trước đây, việc lựa chọn ca khúc của các tuyển thủ Thôn Thỏ có thể được chia thành hai loại, hoặc là tỏ lòng thành kính với các vị tiền bối, hoặc là trượt《 Madama Butterfly 》,《 Turandot 》 hoặc các bản nhạc phương Đông khác mà người phương Tây có thể chấp nhận.

Nhưng mấy năm gần đây‌, mọi người đã nới lỏng việc chọn ca khúc, một số vận động viên trẻ sẽ trực tiếp lựa chọn nhạc phim mà họ yêu thích, bởi vì có câu chuyện của bộ phim làm nền tảng, cho nên trong phương diện tìm cảm xúc sẽ dễ dàng hơn, còn có thể dứt khoát đem âm nhạc trong anime mà mình yêu thích lên đấu trường.

Mà việc những bản tình ca nổi tiếng gia nhập vào đại gia đình trượt băng nghệ thuật là chuyện rất đương nhiên.

Mặc dù Trương Giác là kiểu người dũng cảm sáng tạo, nhưng trong mùa giải mở màn cho việc lựa chọn ca khúc có lời này, cậu là một trong những vận động viên hàng đầu hiếm hoi hoàn toàn không lựa chọn dòng nhạc có giọng hát.

Cậu chống cằm, lẩm bẩm: "Thoạt nhìn cũng hay ho đó chớ, hay là vào mùa giải tiếp theo mình cũng lựa chọn nhạc có giọng hát đi ta?"

Nếu không thì viết một ca khúc tiếng Anh cho ban nhạc Chu Tước hay Địa Long thử xem?

Cách đó không xa truyền đến một tiếng nhạc, Trương Giác quay đầu, nhìn thấy Hayato Terakami và Keiko đang chơi game bằng điện thoại di động.

Cậu đi đến hỏi: "Nhạc nền của trò chơi này nghe quen quen, Hayato, đây là nhạc nền cho tiết mục của cậu đúng không?"

Hayato Terakami nhấc tay: "Ừm, năm nay bản nhạc thi đấu của tớ chính là xuất phát từ trò chơi này, đoạn này là phối nhạc hàng ngày của Honmaru, chính là phần tương đối êm diệu trong ca khúc thi đấu của tớ, cho nên trước khi trận đấu bắt đầu tớ chơi game một chút để tìm lại cảm giác."

Bởi vì hắn yêu thích trượt trên nền nhạc truyền thống của nước mình, cho nên loại âm nhạc trong game mang phong cách cổ điển Nhật Bản đã trở thành lựa chọn hàng đầu của hắn.

Trương Giác quay đầu hỏi Keiko: "Keiko cũng chơi trò chơi này sao?"

Keiko liên tục xua tay: "Tớ không rảnh để chơi game nha, Hayato mới là mọt game đó, chỉ là tớ là người có số may, cho nên giúp Hayato rút thẻ mà thôi‌."

Hayato Terakami lộ ra biểu tình bi thương: "Tất cả những con dao cấp bậc năm hoa trong lều dao của tớ đều được rút ra nhờ sự trợ giúp của em ấy."

Keiko thì lại nói: "Bởi vì hồi trước tớ đã bị người ta chụp một bức ảnh hỗ trợ rút thẻ, người khac còn cho rằng tớ là một fan hâm mộ của trò chơi này, kết quả hiện tại công ty game còn‌ tìm tới cửa, bảo là muốn là một bộ anime dựa trên trò chơi này, kêu tớ đi làm đại sứ quảng bá đại ngôn, mà, cũng coi như là chuyện tốt đi."

Bởi vì bề ngoài xuất sắc cùng với thành tích chân thực, Keiko thành công lọt vào bảng xếp hạng nữ nghệ sĩ nổi tiếng Nhật Bản của năm nay, thậm chí còn xếp vị trí thứ tư, có thể thấy được độ nổi tiếng cao như thế nào.



Hayato Terakami nghe vậy lộ ra biểu tình quỷ dị: "Nhưng mà bọn họ muốn em mặc quần áo cos phù thủy vũ trụ, còn hát những bán manh trước một đám otaku."

Keiko bật ngón cái: "Chỉ là bán manh mà thôi ‌nha, đối với em thì không thành vấn đề! Hơn nữa em đã bắt đầu học thanh nhạc rồi! Chỉ cần có thời gian thì sẽ đi karaoke tập hát nha!"

Hayato Terakami: "Em không cảm thấy cái để đám otaku kia hét vào mặt em cổ vũ là rất ngu sao?"

Keiko liếc mắt với hắn một cái: "Anh đang nói cái gì thế, cổ vũ chính là phong cách giải trí của bọn họ, cos bán manh chính là phong cách kiếm tiền của em, em nghèo như vậy, có thể kiếm tiền là chuyện tốt rồi!"

Mặc dù cô không nghèo chút nào, nhưng đối với Keiko-chan, người đang phải chịu áp lực cuộc sống và nghĩ rằng cô ấy có trách nhiệm hỗ trợ gia đình, cô cho rằng để kiếm tiền, cô có thể lịch sự và thân thiện với các quan chức trượt băng nghệ thuật Nhật Bản cố tình gây sự, cũng có thể xoay trái xoay phải trong tầm tay của nhà tài trơ, cho nên cô đối với việc bán manh với otaku là không thành vấn đề.

Cũng là vì cuộc sống thôi.

Cô thực tế đến mức khiến Trương Giác cũng phải sản sinh cảm giác cộng hưởng mạnh mẽ với cô ấy: "Đúng vậy, cuộc sống là quan trọng nhất ."

Hayato Terakami: "... Hai người rõ ràng là những vận động viên đỉnh cao ở những nội dung đơn nam và đơn nữ, vị trí của bản thân trong xã hội cũng rất trâu bò, Keiko thì thôi đi, chẳng lẽ Tama-chan không phải là máu trên đầu quả tim của Liên đoàn trượt băng nước cậu sao?"

Trương Giác thở dài: "Coi như là máu trên đầu quả tim, thì cũng phải còng lưng trả góp tiền mua nhà nhà."

Đời trước cậu sợ nghèo mà.

Đáng tiếc số mệnh của cậu đã chú định là không được chơi bất kỳ game rút bài nào, dù sao kể từ khi trọng sinh‌, cậu luôn thấy vận may của mình đang trong trạng thái quỷ dị, ngay cả Tần Tuyết Quân ở phương diện này cũng không sánh bằng cậu, nếu không thì Trương Giác rất muốn hỏi xem cái trò chơi đao kiếm này có cần một soái ca cos một thanh kiếm suất khí không.

Cậu thực sự tình nguyện cos, nếu như trò chơi mà cậu thích ra mắt đúng thời hạn vào ba năm sau, Trương Giác cũng sẽ nhờ Bạch Tiểu Trân đi hỏi một chút có cần người phát ngôn hay không.

Trong khi bọn họ tán gẫu, bài thi ngắn trượt băng đôi kết thúc, Hoàng Oanh, Quan Lâm tạm thời xếp vị trí đầu tiên.

Sau khi cuộc tranh tài của các vận động viên kết thúc‌ là có thể lấy một bảng điểm nhò, trên đó ghi chi tiết về điểm số mà bọn họ giành được, Trương Giác đến gần nhìn một chút, phát hiện ‌bọn họ mặc dù có thể dùng lợi thế 4 điểm giành được ngôi đầu bảng, chủ yếu là tại phương diện GOE chiếm cứ cực lớn.

Hoàng Oanh lắc lắc bảng điểm nhỏ của mình: "Dù sao thì chất lượng giơ cao cao của tụi tớ là tốt nhất trên thế giới, hơn nữa lực cánh tay của Lâm ca rất lớn, lần này cú quăng nhảy của tụi tớ cũng là cao nhất."

Quan Lâm xoa đầu cô: "Thực ra thì lúc quăng 3F thì trục tâm có không được thẳng, cũng may lúc tiếp băng em cứu về được, không hổ là bạn nữ đồng hành số một thế giới."

Hoàng Oanh nghe vậy ngẩng cao đầu, hai tay chống nạnh ưỡn ngực.

Trương Giác nắm lấy một lọn tóc nhỏ trên trái, cảm thán: "Chấm điểm công bằng là tốt rồi."

"Đúng vậy đó."

Các đồng đội tốt của cậu cũng dồn dập gật đầu, phái thực lực thích nhất kiểu chấm điểm này nhất, vừa vặn, đội tuyển quốc gia Thôn Thỏ cũng là một nhóm phái thực lực.

Đến phiên bắt đầu thi đấu nội dung đơn nam, trên sân có không ít fan thu lại biểu ngữ cổ động phiên bản Q của Quan Lâm nâng tiểu Hoàng Oanh, sau đó ‌lấy ra biểu ngữ rạp chiếu phim của Trương Giác.

Trần Tư Giai cùng với bạn học của mình mở tấm biểu ngữ ra, cô mới phát hiện trên tấm biểu ngữ không chỉ có Trương Giác mặc trang phục biểu diễn Moulin rouge được vẽ bằng tay, bên cạnh còn có năm ký tự lớn —— Trương Giác đại mỹ nhân.

Mà cô gái ở bên cạnh bọn họ giơ một tấm biểu ngữ là một chú cá sấu anime khoác trên mình trang phục biểu diễn là cây sinh mệnh, bên cạnh là bốn chữ lớn —— mặt đẹp dáng chuẩn.

Trần Tư Giai lộ vẻ mặt nghi ngờ hỏi cô bạn của mình: "Các cậu có thương lượng trước đó à?"



Cô bạn mờ mịt lắc đầu: "Không có đâu, tớ vẫn luôn ngụp lặn trong tổ chức, thời gian login cũng không nhiều, trước đó cũng không nói với bất kỳ ai tớ làm biểu ngữ kiểu gì."

Sau đó bọn họ nhìn thấy Trương Giác vén mành lên, bước ra từ lối đi tuyển thủ, trên người cậu khoác một chiếc áo khoác thể thao màu đỏ và trắng, trước ngực là một lá cờ đỏ, một tay đút túi, một cái tay khác cầm quả chuối, những khán giả mắt sắc nhìn thấy người này cắn xuống một phát, để lại một vòng tròn màu đỏ trên thịt chuối.

Cô ban học thở dài: "Ai nha, son môi của cậu ấy phai màu rồi."

Trương Giác cũng bị huấn luyện viên nhắc nhở về vấn đề này, cậu bối rối một chút, sau đó người này trực tiếp dùng ngón trỏ cắt đứt quả chuối, sau đó lấy ra một tờ giấy dùng sức chà xát lên miệng mấy cái, được rồi, màu đỏ còn lại trên miệng cũng mất luôn, rồi có một cô gái mang khẩu trang nằm úp sấp lên lan can hét lên mấy câu, đem một thỏi son tint ném qua.

Kanoko: "Tama-chan, dùng son tint này của tớ nè, màu sắc và độ bóng cho miệng giống với cậu đó, hơn nữa không phai màu!"

Trương Giác cảm kích phất tay với cô: "Arigatou, Kanoko-chan."

Loại gậy chống của huấn luyện viên Lộc là loại có thể gấp lại, lúc mở ra là một chiếc ghế đấu hình tam giác, ông mở chiếc ghế đẩu ra rồi để Trương Giác ngồi lên, ông cậu thì cẩn thận son môi cho cậu.

Thẩm Lưu nhắc nhở: "Không được ăn cái gì nữa, muốn ăn thì thi đấu xong rồi ăn."

Trương Giác: "Ồ."

Sau khi cuộc tranh tài của nhóm áp chót kết thúc‌, người xếp hạng thứ nhất chính là nhất ca người Pháp Alex, hắn đã hoàn thành được cú nhảy 4T và 4lz trong thi đấu, mặc dù bị ngã 4lz một cách đáng tiếc, nhưng bởi vì đã đủ số vòng, cho nên sau khi trừ điểm GOE và điểm bị ngã‌, hắn vẫn còn 8.6 điểm.

Trương Giác trước khi lên đấu trường xòe lòng bàn tay ra với hắn: "Cú nhảy mới của cậu rất tuyệt."

Alex cùng cậu high five: "Bởi vì tớ không cam lòng thua cậu mà."

Trình tự xuất hiện nhóm đơn nam cuối cùng tại giải vô địch thế giới là: Trương Giác (Trung Quốc), Rojas (Tây Ban Nha), David (Bỉ), Ilya Nnga), Kelsen (Canada), Hayato Terakami (Nhật Bản).

Trong đó Rojas là người đứng thứ bảy trong bảng xếp hạng điểm Grand Prix trước đó, tiếc rằng hắn đã bỏ lỡ trận chung kết do chênh lệch 2 điểm, đồng thời hắn cũng là nhất ca của Barcelona, Tây Ban Nha, nơi tổ chức trận chung kết là người cuối cùng được mời tham gia chương trình biểu diễn trượt băng nghệ thuật.

Hắn là một thiếu niên 19 tuổi, nghe đâu cũng là một công tử con nhà giàu mới lên cấp trong giới, sự nhiệt tình khi tán gái không thua gì McQueen, nhưng bởi vì thành tích và ngoại hình không bằng McQueen, cũng không có EQ cao, phong độ thân sĩ hỗ trợ, cho nên độ nổi tiếng cũng không cao.

Cô bạn của Trần Tư Giai nhiều chuyện với cô: "Nghe đâu cậu ta là một người song tính luyến, cậu ta còn tán tỉnh thần cá sấu của chúng ta khi tham gia banquet trận chung kết, nhưng vì lúc đó thần cá sấu bị một người phụ nữ của một nhãn hiệu thời trang quấn lấy nói chuyện, cho nên mới không có để ý tới cậu ấy, sau đó còn là Katerina chạy tới giải cứu cậu ấy đó."

Trần Tư Giai bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Cho nên cái người phụ nữ của nhãn hiệu thời trang đó chính là người ở trên Twitter công khai khinh bỉ trang phục biểu diễn của Katerina quê mùa đúng không?"

Cô bạn học đau xót gật đầu: "Đúng vậy, nguyên nhân của việc này được nhắc đến trong tài khoản của Serena, thần cá sấu của chúng ta thực sự là họa thủy mà."

Trần Tư Giai che miệng cười, trong lòng cô nghĩ, đứa nhỏ kia không phải là họa thủy đâu, có lẽ bởi vì hồi cấp 2 Trương Giác quá dễ thương đến động lòng người‌, trong lòng cô, Trương Giác vĩnh viễn là một chú cá sấu nhỏ khả ái đáng yêu.

Đơn nam nhóm cuối cùng dồn dập tháo đồ bảo vệ lưỡi dao, bắt đầu ra sân, giọng nữ giới thiệu tiết mục lần lượt đọc tên và quốc gia của họ, mỗi một cái tên được nói ra được rất nhiều người hâm mộ trượt băng hoan hô.

Mãi cho đến khi Trương Giác ra trận, Trần Tư Giai cũng không nhịn được đứng lên, cùng với cô bạn mình nhảy cà tưng cà tưng, tấm biểu ngữ trong tay rung động.

Trương Giác nhìn sang, sau đó ‌cậu cười phất phất tay.

---------------------------------------------

Editor: Mới tiêm ngừa covid xong, nó hành mình hai ngày nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau