Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 47: Sóng lớn

Trước Sau
Mặc dù là nhan sắc tiên nữ, nhưng bởi vì quá đẹp nên Trương Giác trong mắt người khác vừa đẹp vừa có tính công kích, khi cậu xuất hiện trong tầm mắt của một người, người có thể nhịn được khi nhìn cậu đã ít lại càng ít.

Mà tại giờ phút này, thiếu niên mặc một bộ trang phục thi đấu sáng lấp lánh và trượt trên mặt băng trắng như tuyết, không ngoa chút nào khi nói rằng, cả người cậu chính là một vật phát sáng.

Cậu nhấc một chân lên, đặt ngón trỏ và ngón giữa vào nhau, vuốt lớp váng băng trên giày trượt, sau đó quay người nhảy thứ cái 1S.

Chà, cảm giác vẫn được.

Sau sự liên thủ điều trị của các chuyên gia dinh dưỡng và bác sĩ của đội, cũng như sự huấn luyện tỉ mỉ của ban huấn luyện, trạng thái thân thể của Trương Giác hiện tại đang đạt đến giá trị đỉnh điểm trong giải vô địch thiếu niên thế giới, chính là loại cảm giác no đủ sung mãn của thân thể mà cậu chưa bao giờ cảm thấy trước đây.

Khi cậu cảm khái như vậy, Thẩm Lưu cùng Trương Tuấn Bảo liếc mắt nhìn nhau, đều cười ha ha nói cho cậu biết lúc này chưa là gì đâu, nếu như Trương Giác muốn tham gia Thế vận hội trong tương lai, Cục thể thao sẽ an bài cậu đi huấn luyện ở cao nguyên, chờ từ cao nguyên xuống rồi cậu mới hiểu được trạng thái thân thể đỉnh cao của mình là như thế nào.

Có lẽ đối với những tay già đời nếm trải qua nhiều mùa giải như bọn họ mà nói, việc thích nghi với những thăng trầm của thể trạng và điều chỉnh cơ thể đạt trạng thái đỉnh cao trước khi thi đấu là điều đã quá quen thuộc, nhưng đối với Trương Giác, đây quả thực là thời khắc có sức sống nhất trong cả hai đời của cậu.

Thân thể thiếu niên này tiềm lực vô hạn, giống như một lò năng lượng được tích hợp sẵn, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng phát khiến ngay cả chủ nhân cũng phải kinh ngạc.

Ừm, trạng thái này nên được dùng để tạo ra những điều kỳ diệu.

Nhìn động tác của Trương Giác, huấn luyện viên trưởng Tống nheo mắt lại, đẩy đẩy mắt kính: "Tiểu Thẩm, cậu nhóc là đang nhảy thử 1F hay 1S?"

Thẩm Lưu khẳng định trả lời: "Là 1S."

Huấn luyện viên trưởng Tống sờ sờ đường chân tóc: "Kia nguy rồi."

Trương Tuấn Bảo: "Tệ thật rồi."

Thẩm Lưu: "Tôi cũng cảm thấy nguy rồi."

Huấn luyện viên Mã: "Làm sao lại nguy rồi?"

Khi nghe câu hỏi của huấn luyện viên Mã, ba vị huấn luyện viên của Trương Giác đều nở một nụ cười gượng gạo ngớ ngẩn.

Dựa trên sự hiểu biết của bọn họ về Trương Giác, đứa nhỏ này luôn thử bước nhảy mà cậu ít chắc chắn nhất trước trận đấu, nếu như cậu nhảy thử 1lz, như vậy ban huấn luyện sẽ lo lắng lúc cậu nhảy 3lz sẽ bị lật xe.

Nhưng Trương Giác chưa bao giờ bị lật xe trong lần nhảy 3S, dù sao biệt danh của đứa nhỏ là nhảy bug, cho đến nay, cú nhảy mà Trương Giác bị lật xe nhiều nhất cũng chỉ có 4S .

4 vòng nhảy mà, cho dù là đơn nam đỉnh cấp cũng chỉ có tỷ lệ thành công 60%, điều này cho thấy tỷ lệ lật xe là cao bao nhiêu.

Thẩm Lưu biết rằng tiến độ hoàn thành 4S của Trương Giác thực sự rất nhanh, chỉ là bởi vì hắn đem lượng huấn luyện nhảy bốn vòng của Trương Giác ép tới quá thấp, cho nên tỷ lệ thành công 4S của Trương Giác mới có thể chậm chạp không lên nổi.

Cho nên khi nhìn thấy Trương Giác nhảy thử 1S, trong lòng ba huấn luyện viên đồng thời lo lắng một chút.

Thẩm Lưu mặt không chút cảm xúc: "Cậu nhóc rõ ràng luôn lật xe tại trượt tự do, lại còn muốn thêm độ khó, chậc!"

Trương Tuấn Bảo siết chặt nắm đấm: "Có nghĩa vẫn là bị thiếu đánh."

Mặc dù Trương Giác sớm đã là con gấu nhỏ bị huấn luyện viên đánh nhiều nhất trong đội tuyển tỉnh tỉnh H vì tính cách của cậu ba ngày không bị đánh là nhảy lên mái nhà lật ngói, mà tính tình kia của Trương Tuấn Bảo thì mọi người đều biết, hắn cuộn quyển sách thành hình ống rồi đánh mông Trương Giác, mà cái mông vốn là phần thịt dày nhất, mà hắn chỉ là lấy ống giấy đánh, Trương Giác phủi mông một cái là có thể tiếp tục đi luyện nhảy, hoàn toàn chính là bị đánh không hề đau.

Mà cậu bạn nhỏ hầu như không bị lật xe trong bài thi ngắn, trượt tự do bị lật xe nhiều lần đã pose dáng ngay từ đầu, trên khuôn mặt tinh xảo là thần sắc bình tĩnh.

Mãi đến khi âm nhạc vang lên, sau một cú xoay người, cậu làm một màn trượt hỗ trợ như Ilya.

Thẩm Lưu, Trương Tuấn Bảo, Tống Thành đồng thời ngừng thở, mà Vasily nhận ra được điều gì thần sắc biến đổi.

"Cậu nhóc sẽ không phải..."

Không thể nào, Ilya 15 tuổi nhảy bốn vòng là thất bại, mà đứa nhỏ xinh đẹp nhảy 3A vững vàng nếu như nắm lấy cơ hội này, không hẳn là không thể giành được vàng, bây giờ cậu nhóc không cần phải mạo hiểm như vậy.

Hơn nữa cậu mới 13 tuổi, ở độ tuổi này tuyệt đối không thể bắt đầu luyện tập nhảy bốn vòng, nếu không ban huấn luyện của cậu nhóc cũng quá làm loạn rồi, bọn họ không sợ đem dòng độc đinh này luyện phế sao?

Sau đó hắn thấy Trương Giác kiên quyết nhảy lấy đà .

Ilya và Hayato Terakami đồng thời mở to hai mắt, rất nhiều người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trước ngày hôm nay, bọn họ chưa từng biết đứa trẻ nhỏ nhắn này lại có thể nhảy cao như vậy.



Một số huấn luyện viên có kinh nghiệm ngay lập tức đánh giá rằng đứa trẻ này đã nhảy cao ít nhất 50 cm, này đối với một người nhảy bình thường là 40 cm như Trương Giác mà nói là một độ cao trước nay chưa từng có.

Choi Jeong Su thầm đếm trong lòng.

Một vòng, hai vòng, ba vòng, bốn vòng... Đủ số vòng, tiếp băng, tiếp băng là mấu chốt của một cú nhảy có thành công hay không!

Băng đao rầm một tiếng nện trên mặt băng, một trận băng hoa bắn tung tóe bên cạnh lưỡi dao, Trương Giác bình tĩnh uốn cong đầu gối để giảm xóc tránh tác động của băng lên các khớp, thân thể méo xệch đồng thời đầu gối uốn éo, cộng với lực của cơ mông và cơ chân càng thêm mạnh mẽ ổn định.

Yoon Mi Jeong nghe bình luận viên: "Salchow nhảy 4 vòng, tiếp băng có khuyết điểm, nhưng vận động viên đã khắc phục vô cùng đẹp đẽ, cậu ấy có một đầu gối linh hoạt hoàng kim... Chờ đã, vừa rồi là cú nhảy bốn vòng sao?"

Đúng, đây là một cái 4S, đủ số vòng, tiếp băng cũng không bị lật.

Cú nhảy này thực sự rất đáng kinh ngạc, cú nhảy bốn vòng được hoàn thành bởi một vận động viên 13 tuổi, có thể nói là hoàn toàn xứng đáng với cú nhảy bốn vòng nhỏ tuổi nhất trong lịch sử trượt băng nghệ thuật!

Vasily – vị vua nhảy bốn vòng còn đang hoạt động thở phào: "Một cú nhảy không hoàn mỹ, chỉ là mới đến trình độ hợp lệ, cú trượt ra quá căng..."

Một cú nhảy thong dong chân chính thực sự là sử dụng lưỡi dao để trượt ra một hình elip mượt mà trên mặt băng khi trượt.

"Nhưng mà, nhảy rất đẹp."

Ba người huấn luyện viên đồng thời thở phào nhẹ nhõm, Tống Thành lại túm tóc, kết quả phát hiện lại túm được mấy sợi tóc bạc, nội tâm tự nhiên sinh ra một luồng bi thương, Thẩm Lưu thì lại cùng Trương Tuấn Bảo đập tay một cái.

Trương Tuấn Bảo cảm thán: "Cũng không biết cỗ sức lực mạnh mẽ của thằng nhóc này là giống ai."

Thẩm Lưu thì lại nhắc nhở hắn: "Chờ Tiểu Ngọc xuống, nhất định phải tuốt nó một trận."

"Đương nhiên."

Dựa theo bố trí ban đầu, Trương Giác cần phải nhảy 3A+3T trước, sau đó nhảy tiếp 3A, nhưng đứa nhỏ lại nhảy một cái 2A.

Cậu đã hạ tự thấp độ khó.

Trương Giác là một thằng nhóc hổ báo một khi có thể lên độ khó cao thì tuyệt đối sẽ không hướng thấp, lần trước cậu tự hạ độ khó là do chấn thương ở thắt lưng, lần này lại sao đây? Ban huấn luyện lại thót tim.

Trở thành một huấn luyện viên của Trương Giác thực sự không phải là điều mà một người có trái tim không khỏe có thể làm được.

Nhảy bốn vòng là một động tác lớn tiêu hao rất nhiều thể lực và sức lực, khi tiếp băng, Trương Giác chỉ cảm thấy đầu gối và mắt cá chân bị tê rân do tác động của lực lượng gấp 5 đến 8 lần trọng lượng cơ thể, cú nhảy 3A trước khi khôi phục có sai lầm quá cao nên cậu mới lùi lại nhảy 2A.

Chờ đến khi thanh màu xanh hồi phục một chút, Trương Giác mới cấp tốc nhảy 3F, khiến không ít người quen biết cậu thở phào nhẹ nhõm, có thể nhảy 3F vững vàng như vậy cho thấy trạng thái sẽ không quá kém.

Mà trong xoay người đầu tiên, Trương Giác đã cho không ít người niềm vui bất ngờ khác.

Trước đây lúc xoay người đầu tiên là cậu thường dùng đề đao kiểu chim yến cộng thêm donut, lần này, sau khi Trương Giác tạo donut, cậu đã sử dụng một biến thể kiểu chim yến ít người sử dụng ——camel variation, cũng chính là cái gọi là vòng xoay lạc đà.

Cũng chính là từ lần xoay tròn này, không ít người phát hiện hình thức biểu diễn của Trương Giác lại thay đổi, không phải là kiểu hồn nhiên thích thú kiểu trẻ con mà là một loại linh động và nhẹ nhàng.

Trước đây Trương Giác luôn biểu hiện là một tiểu vương tử 13 tuổi, mà cậu bây giờ, thoạt nhìn lại giống như một đứa trẻ 13 tuổi đang chơi trên băng trong bộ quần áo của một vương tử.

Cậu thiếu niên toàn bộ hành trình đều biểu diễn cao tốc, hơn nữa cũng có một hương vị của kỹ năng chói lóa kiểu nhảy jumper thường thấy ở các vận động viên trẻ, mỗi lần nhảy đều sử dụng khả năng trì hoãn xoay người rất rõ ràng.

Loại tư thế nhảy có vẻ như là chuyển động chậm kia cho thấy sự bùng nổ và kiểm soát của vận động viên được kết hợp hoàn hảo như thế nào.

Mãi đến khi bước nhảy cuối cùng của bài thi, Trương Giác nhảy là 3S+3lo, sau cú nhảy 3S tiêu chuẩn mềm mại, cậu trực tiếp một chân tại chỗ nhảy lấy đà chuẩn bị thực hiện xong cú 3lo, kết quả sơ ý một chút, trục tâm nhảy liền méo sẹo .

Kết quả của cú nhảy này khi Trương Giác tiếp băng bằng một chân, lại giống như một người bình thường đang đu trên xà thăng bằng, hai tay mở ra, phần trên cơ thể lắc lư từ trái sang phải, cuối cùng liền dựa vào vận may hiếm hoi của mình dùng đầu gối để ổn định.

Tuy rằng phải trừ điểm GOE một chút sau sự cố, nhưng cậu cũng đã đột ngột dựa vào đầu gối tốt và trở thành người duy nhất trong ngày hôm nay không bị ngã trong trượt tự do.

Chà, Trương Giác cảm thấy màn trình diễn của mình thực sự là rất tuyệt nha.

Cậu hôn gió xong, ôm thú bông cá sấu nhỏ xuống sân băng, giống như một đứa nhỏ nghịch ngợm mới hất tung nóc nhà xong, dương dương tự đắc tìm người lớn trong nhà muốn ôm một cái, để cho bọn họ khen ngợi mình, kết quả lại phát hiện bầu không khí của ban huấn luyện không đúng cho lắm.

Kỳ quái, trước đây mỗi lần cậu kết thúc trận đấu, không phải các huấn luyện viên sẽ nghênh đón cậu như một tiểu anh hùng sao? Sao bây giờ lại mặt thối mày nghiêm thế này?

Thẩm Lưu mới khoác áo cho Trương Giác, Trương Tuấn Bảo cười ha ha, nắm lấy cổ áo của Trương Giác, một tay xách đứa nhỏ lên.



Trương Giác đột nhiên chân không chạm đất: "Này?"

Cặp cậu cháu dùng tư thế khiến người ta trợn mắt há mồm tiến vào khu kiss & cry, cảnh tượng cánh tay rắn chắc của ông cậu xách theo Trương Giác nhỏ nhắn mảnh mai vui vẻ đến lạ thường, khiến người xem không biết là nên cười hay nên lo lắng cho Trương Giác.

Mà Trương Giác mới ngồi xuống, Thẩm Lưu đã gõ một phát vào gáy cậu: "Hay ghê ha, dưới tình huống không hề bàn bạc với huấn luyện viên mà em dám thực hiện cú nhảy có tỷ lệ thành công dưới 40% trong trận đấu chính thức, em là Trương Tiểu Ngọc, không phải Trương to gan!"

Tống Thành đưa cho Trương Giác chai nước, Trương Giác nghĩ huấn luyện viên trưởng tốt như vậy, xem ra là dự định giúp cậu cầu xin, ai ngờ đâu cũng hùa theo một câu: "Thằng nhóc không phải là Trương to gan mà là Trương ngu ngốc táo bạo!"

Trước khi điểm số được phát ra, Trương Giác bị nhóm huấn luyện viên không chút khách khí giáo huấn một trận, ông cậu còn lật ngược bàn tay nhỏ của cậu lại, dạy bảo một câu rồi đánh một cái, tuy rằng không đau, thế nhưng kiss & cry là khu vực có ống kính chĩa vào.

Dạy bảo như thế dưới cái nhìn của khán giả, người bình thường đại khái đều sẽ cảm thấy đây là muốn lưu lại lịch sử đen tối cả đời.

Hayato Terakami nhìn về phía đó một lúc, lắc đầu với những đơn nam khác đang theo dõi với vẻ lo lắng: "Không có gì đâu, chỉ là Tama-chan đã tự ý thách thức nhảy nhảy bốn vòng trong trận đấu mà không được phép, cho nên bị mắng chút mà thôi, huấn luyện viên cậu ấy đều rất bảo bối cậu ấy, phỏng chừng bản kiểm điểm sau đó cũng không cần viết."

"Cậu nhóc là tự ý nhảy sao?"

Alex cau mày: "Cậu ta thật to gan, nếu như huấn luyện viên của tôi phát hiện tôi làm điều đó, phỏng chừng ngay khi rời khỏi tầm mắt của công chúng thì sẽ cởi giày da ra quất tôi một trận rồi."

Hơn nữa bị huấn luyện viên chỉnh xong, hắn còn bị đàn anh chỉnh thêm một trận nữa.

Dù sao thì nhảy bốn vòng là một động tác có độ nguy hiểm cao như vậy, hơn nữa không quản một động tác kỹ thuật khi đặt vào trận đấu chính thức sẽ có sai lầm lớn hơn, một khi nếu xảy ra chuyện gì, thi đấu thất bại không nói, còn có thể tạo thành chấn thương.

Nhưng nhóm huấn luyện viên dám dạy bảo Trương Giác như thế, tự nhiên là đã sớm biết da mặt của cậu nhóc đã dày đến mức không sợ chút chuyện này.

Quả nhiên, mắng thì mắng, nhưng khi cánh tay của đứa nhỏ tinh nghịch ôm lấy cánh tay dày cộp của cậu mình, đứa nhỏ dường như làm nũng lắc a lắc, ngẩng đầu lộ nụ cười lấy lòng, Trương Tuấn Bảo liền mắng không nổi nữa.

Cái khuôn mặt nhỏ nhắn manh manh nghịch ngợm đương nhiên rất đáng yêu nha, thế nhưng không biết vì sao, nhóm huấn luyện viên đều sinh ra một loại cảm giác, đời này trở thành huấn luyện viên của Trương Giác, khả năng thật sự là có ảo giác đời trước giết quá nhiều heo rồi.

Trên thực tế, bọn họ không biết là, trong nhiều năm sau đó, bọn họ đều không thể không một bên tại kiss & cry chia đều, một bên dạy bảo thằng nhóc nghịch ngợm, khiến không ít huấn luyện viên quốc gia khác đồng tình không thôi.

Trương Giác tuy là một chàng trai Đông Bắc cáu kỉnh bằng xương bằng thịt, mà cũng may cậu đã từng gia nhập giới giải trí, xinh đẹp và biết tự giác, rất biết cách làm sao tận dụng lợi thế về ngoại hình cùng túi da của một đứa nhỏ, thời điểm bán manh cũng rất tự nhiên.

Hơn nữa, cư xử như một đứa nhỏ làm nũng với ông cậu hết mực thương yêu mình thì mất mặt sao?

Khi Trương Giác một bên thành khẩn nhận sai, một bên suy tính có nên nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên cười ngọt ngào một cái không thì trên màn hình lớn xuất hiện điểm của cậu.

Điểm kỹ thuật: 83.6

Điểm biểu diễn: 77.69

Tổng điểm: 161.29

Cái số điểm cao này khiến Trương Giác nhìn đến sững sờ: "Ôi chao, rất cao nha."

Đặc biệt là điểm biểu diễn, quả thực phồng lên đến mức chính bản thân Trương Giác cũng không dám tin tưởng, trước đây điểm biểu diễn của cậu chưa bao giờ trên 75.

Thẩm Lưu trầm tĩnh nói cho cậu biết: "Điểm biểu diễn thường ăn theo điểm kỹ thuật, em đã nhảy bốn vòng, đánh giá của trọng tài về em khác với trước đây."

Tuy rằng với điểm biểu diễn như vậy thì các tuyển thủ Nga và Bắc Mỹ có thể dễ dàng đạt được miễn là họ sử dụng bố trí 3A kép, mà Trương Giác cuối cùng đã đứng trên một cấp độ với bọn họ.

Cộng 83 điểm cho bài thi ngắn, tổng điểm của Trương Giác đã vượt mốc 240, đạt tới 244.29 điểm, đứng thứ nhất bảng xếp hạng trong một lần ngã xuống.

Mà đằng sau tổng điểm còn có dấu hiệu WR (kỷ lục thế giới), MR (kỷ lục thi đấu)!

Bầu không khí trong khán đài trở nên cuồng nhiệt lên, dần dần, tiếng vỗ tay từ hàng ghế khán giả càng lúc càng lớn.

Dựa vào lòng dũng cảm và nghị lực dám xông pha đến những đỉnh cao hơn, cùng với một chút meo meo may mắn, Trương Giác đã phá vỡ kỷ lục tổng điểm 241.97 do Ilya thiết lập trong trận chung kết Grand Prix, cũng với số điểm này đã vượt qua người đứng đầu ban đầu là Hayato Terakami, trở thành vận động viên đơn nam châu Á đầu tiên giành chức vô địch giải thiếu niên thế giới.

Cậu bạn nhỏ cao hứng nhảy cẫng lên: "Con thắng rồi!"

Hayato Terakami nhìn thân ảnh Trương Giác, mỉm cười: "Bị cậu nhóc giành trước một bước rồi."

Thẩm Lưu mặt không hề cảm xúc: "Đúng vậy, lần này em thắng được xem như là gặp may, nếu như không ổn định được hai cú nhảy phạm sai lầm, lúc này em chỉ có thể tiếp tục lấy được huy chương đồng."

Ông cậu không chút khách khí đưa ra tiên đoán: "Nhìn cái bộ dạng này của nó, sớm muộn gì cũng có thời điểm té chổng vó."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau