Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội
Chương 48: Lên bục
Liên đoàn trượt băng Trung Quốc yêu cầu những người đủ 13 tuổi trước tháng 7 mới được thăng vào tổ thiếu niên, mà vừa vặn Trương Giác tổ chức sinh nhật là ngày 29 tháng 6.
Vô cùng chân thực bước lên bục thăng tổ.
Là vận động viên nhỏ tuổi nhất trong tổ thiếu niên năm nay, người có tâm tính toán một chút, phát hiện Trương Giác đã trở thành nhà vô địch đơn nam trẻ nhất tại giải vô địch thiếu niên thế giới đồng thời phá kỷ lục tổng điểm.
Trừ phi sau này lại xuất hiện một đơn nam khác sinh ngày 30 tháng 6, đồng thời cũng giống như Trương Giác vượt cấp đánh quái, chiến thắng đối thủ lớn tuổi hơn cậu nhận được huy chương vàng, nếu không e rằng kỷ lục này sẽ luôn nằm trong tay Trương Giác, không người nào có thể phá vỡ.
"Muốn có sinh nhật tốt, cũng muốn sức chiến đấu cao, đâu ra mà dễ dàng như vậy?"
Trương Tuấn Bảo lẩm bẩm, loại sinh nhật này là số mệnh, Trương Giác trời sinh thích hợp với trượt băng nghệ thuật, đây chính là định mệnh của ông trời cho cậu ăn bát cơm này.
Ông cậu còn không biết ông trời vì để Trương Giác ăn chén cơm này đã cầm chén đũa đuổi theo tận hai đời, chỉ cảm thấy danh hiệu "Nhà vô địch thiếu niên thế giới trẻ tuổi nhất" của đứa cháu trai mình, khỏi nói đến đơn nam, trong nội dung đơn nữ, trượt đôi hay khiêu vũ trên băng cũng chưa chắc phá vỡ được.
Nhân tiện, trong tổ ba người lõm vào được nhiều người yêu thích, Trương Giác cũng là người đầu tiên hoàn thành được cú nhảy bốn vòng, một số người hâm mộ trượt băng gọi đùa hiện tượng này là "Yisi đại chiến kịch liệt phía trước, phía sau một con cá sấu nhỏ từ từ lộ đầu trong đầm nước, manh manh bò lên đài lĩnh thưởng" .
Điều ngạc nhiên nhất chính là một đấu trường cạnh tranh không ai phục ai, nhưng không ai không phục Trương Giác giành lấy vị trí quán quân, cũng không ai cảm thấy được cậu đạp lên sai lầm của Ilya, tài năng còn thiếu của Hayato Terakami để bước lên bục cao nhất.
Điều này ngay cả bản thân Hayato Terakami và Ilya cũng cảm thấy rất kỳ quái, bọn họ đều là những bệnh nhân mắc ung thư giai đoạn cuối trong top, đây cũng là tật xấu thông thường của vận động viên, nhưng bọn họ đối với việc Trương Giác giành được giải quán quân lại chịu phục.
Chú cá sấu nhỏ đến từ phương Đông có biểu cảm vượt trội, nhưng đến tận hôm nay mới lấy được điểm biểu diễn miễn cưỡng phù hợp với trình độ của mình, kỹ thuật của cậu so với sự biểu cảm cũng không kém chút nào, tâm tính vận động động viên cũng khiến nhiều người kính nể.
Hayato Terakami dở khóc dở cười thừa nhận, tuy rằng Tama-chan thoạt nhìn như một đứa nhỏ, nhưng màn trình diễn và phẩm hạnh của cậu có gì đó khiến hắn rất ấn tượng.
Đứa nhỏ kia không chỉ dễ thương thôi, làm một vận động viên, thực lực cùng tính cách quyến rũ của cậu ấy cũng khiến hắn không cách nào chống cự.
Đối với những vận động viên tổ đơn nam khác ở đây mà nói, đây sẽ là lần đầu tiên họ được chứng kiến Trương Giác bước lên chỗ lĩnh thưởng cao nhất.
Tiểu đơn nam Kazakhstan Harhasha đứng ở vị trí thứ bảy, hắn nhìn lối vào sân băng, nghi thức trao giải sắp bắt đầu, ba người chuẩn bị lên bục lĩnh thưởng sóng vai đứng cạnh nhau, đang nói cái gì đó.
Một lúc sau, đứa nhỏ đẹp nhất châu Á kia tháo chun buộc tóc ra, quơ quơ đầu, mái tóc dài ngang vai xõa nhẹ trên vai, mặt dây chuyền bên tai vẫn đung đưa, đôi mắt đen kia lại còn lập lòe tỏa sáng hơn cả mặt dây chuyền.
Đường nét trên ngũ quan cậu tinh xảo, nhưng xinh đẹp nhất là thuộc về cặp mắt kia.
Đứa nhỏ thức thở dài nói: "Thật là đẹp a..."
Xinh đẹp như vậy tại sao không phải là con gái chứ.
Tiểu thẳng nam Harhasha lắc đầu một cái, cảm thấy một cậu bé lớn lên như thế này quả thật quá lãng phí.
Khi ống kính của đài truyền hình Nhật Bản đài quay tới khuôn mặt của Trương Giác, những lời ca ngợi đã vang lên không ngớt: "Vẻ đẹp của thiếu niên này quả thực khiến người ta chấn động cả hồn phách, không hổ là yêu tinh đến từ đế quốc băng tuyết, trái ngược với mái tóc đen dài của cậu ấy, làn da của cậu thực sự trắng như băng tuyết."
Nhưng mà nguyên nhân Trương Giác tháo dây chun buộc tóc bất quá là bởi vì da đầu quá chặc.
Sau đó trước khi Trương Giác tiến vào sân băng, ống kính vẫn luôn nhắm vào khuôn mặt của cậu bạn nhỏ.
Mãi cho đến khi loa phát thanh phát tên của cậu, bản nhạc trượt băng tự do cũng vang lên, Trương Giác tiến vào sân băng, ánh đèn tụ lại chiếu vào người cậu, một thân quần áo đều là châu quang, mái tóc đen phất ngang qua má khi cậu trượt tốc độ cao, cậu lơ đãng vén lọn tóc ra sau.
Rất nhiều người hâm mộ trượt băng địa phương đều dồn dập thán phục, khí chất của đứa nhỏ này thật giống như một minh tinh, quả thực là tiêu điểm trời sinh của ống kính.
Là tâm điểm, Trương Tiểu Ngọc bước lên thảm đỏ, nhìn bục lĩnh thưởng, hít thở sâu, khẽ quát một tiếng, chân phải nhấc lên cái bục cao nhất.
Nhìn dáng dấp của cậu như vậy, phảng phất giống như leo lên bục lĩnh thưởng tốn rất nhiều sức lực, Ilya cảm thấy đứa nhỏ này chỉ kém không xắn tay áo lên .
Nhưng tấm thảm này cũng không biết là ra làm sao, chất lượng kém cực kì, một góc của nó vướn vào băng đao của Trương Giác, vì vậy khiến cho đứa nhỏ lảo đảo một cái, thiếu chút nữa trượt chân.
"Áu!"
Trương Giác luống cuống tay chân lấy tay đẩy một cái, dùng một thân cá sấu nhỏ nằm úp sấp ngã nhào lên bục lĩnh thưởng, bên trong sân vận động nổ ra một tràng cười sảng khoái, Trương Tuấn Bảo che mặt con nít, miệng niệm đi niệm lại từ ngữ sữa bò.
Hayato Terakami một bên mỉm cười một bên nhảy xuống bục, ngồi xổm xuống kéo thảm cho cậu, Trương Giác ngoan ngoãn nói cảm ơn rồi mới đứng lên bục lĩnh thưởng.
Haiz, rõ ràng tất cả mọi người đều lĩnh thưởng, tại sao cậu lĩnh lại buồn cười như vậy chứ.
Ống kính quay đến khuôn mặt cậu, cá sấu nhỏ manh manh đột nhiên đối làm mặt quỷ trước ống kính, rồi thần tốc khôi phục vẻ mặt nghiêm túc của mình, cúi người nhận lấy bó hoa mà băng đồng tặng cho cậu.
"Kam sa ham ni ta."
Cậu dùng tiếng Hàn nhẹ giọng nói cảm ơn, đứa nhỏ trong trang phục dân tộc Hàn Quốc cười với cậu lộ ra hai chiếc răng khểnh nhỏ.
Ilya sửng sốt một chút, vội vã nói lời cảm ơn với băng đồng, mà có vẻ như băng đồng đó không hiểu hắn nói gì, cho nên khuôn mặt đầy vẻ ngơ ngác cùng tiểu đồng bọn đứng sang một bên, không chừng là đang nghĩ coi anh tiên người Nga này đang muốn nói cái gì.
Hayato Terakami không khỏi bật cười, thiếu niên Nhật Bản cho rằng hai đối thủ cùng thời với mình ngoài ý muốn rất có tài năng khôi hài, nếu như không đi trượt băng thì đi làm diễn viên hài chắc chắn sẽ rất có tiền đồ.
Đợi tấm huy chương vàng được đeo vào, tiếng ca quen thuộc vang lên.
Lá cờ đỏ chậm rãi lên đến chỗ cao nhất, Trương Giác ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn lá cờ, trong lòng nổi lên một trận cảm giác tự hào chưa từng có vì mình không bị slay trên sân khấu nhiều lần trước đây.
Có lúc cậu cơ hồ hội quên mất lý do vì sao ban đầu mình bước lên sân băng, nhưng khi nhìn thấy một màn lá cờ đỏ phất lên, cậu liền hoàn toàn không hối hận vẫn luôn trượt cho đến bây giờ, cũng không hối hận vì đã ăn quá nhiều đau khổ từ môn thể thao này.
Hayato Terakami nói với cậu: "Chúc mừng cậu đã lấy được tấm huy chương vàng giải vô địch thế giới đơn nam đầu tiên ở châu Á, thế nhưng huy chương vàng hạng A ở tổ thành niên, tôi chắc chắn sẽ lấy được."
Trương Giác nhìn hắn, bất đắc dĩ thở dài: "Ai bảo cậu lớn hơn tôi hai tuổi chứ, chuyện này phải nói là không còn cách nào khác."
Hayato Terakami: "Này, đừng nói trước mặt tôi là tôi chỉ có lợi thế về tuổi tác thôi nha."
Nếu như có một thời không không có Trương Giác, Hayato Terakami sẽ là nhà vô địch giải thiếu niên thế giới lần này, trước khi thăng tổ giành được tấm huy chương vàng sẽ khiến cho việc thăng tổ trở nên hoàn hảo, mà trong đấu trường không nói đến số mệnh, chỉ nói thực lực, Trương Giác cũng không cảm thấy bản thân mình chột dạ khi nắm được danh xưng này.
Nhưng mà nguy hiểm thiệt nha, vừa nãy thiếu chút nữa cậu đã nói "Tôi sẽ đánh bại cậu một lần nữa khi gặp ở tổ thành niên".
Trương Giác rất rõ ràng phương pháp nhảy bốn vòng của mình hiện giờ rất ỷ lại vào tốc độ quay trên không, một khi dậy thì, thân thể của cậu sẽ không mềm mại như vậy nữa, cũng không cách nào sử dụng tốc độ quay để vượt lên.
Mà nếu như không có cú nhảy bốn vòng, cậu thực sự không có niềm tin vào việc chiến thắng nhà vô địch thế giới – người sẽ hoàn thành ba kiểu nhảy bốn vòng trong tương lai, trên thực tế chỉ là hoàn thành 4S, cũng đã khiến cho Trương Giác dốc hết toàn lực của mình rồi.
Sức mạnh cơ bắp của cậu chỉ có một chút, độ cao khi nhảy cũng có hạn, cho dù tốc độ quay của cậu có cao đến đâu thì cậu cũng chỉ thực hiện được cú nhảy bốn vòng am hiểu của mình mà thôi.
Trương Giác lấy xuống tấm huy chương vàng thật vất vả mới tới tay rời khỏi đấu trường, giơ tấm thẻ lên cho ông cậu của mình.
Trương Tuấn Bảo hiểu ý cúi đầu, Trương Giác nhón chân lên đeo tấm huy chương vàng lên cổ hắn, ôm lấy hắn, nhắm hai mắt lại.
"Huấn luyện viên, trượt băng thật vui vẻ nha, con hình như thực sự rất thích trượt băng."
Trương Tuấn Bảo đem Trương Giác ôm quăng cao cao: "Nếu thích thì cứ trượt đi."
Thẩm Lưu thiếu chút nữa bị động tác bất ngờ của hắn làm cho sợ chết khiếp: "Tuấn Bảo, đừng có quăng đứa nhỏ nữa, mau thả nó xuống."
Cuối cùng Tống Thành giơ camera lên gọi: "Đến, nhìn chỗ này nè."
Trương Giác một tay ôm huấn luyện viên, Thẩm Lưu ôm bó hoa, Trương Tuấn Bảo cầm tấm huy chương vàng, ba người đồng thời nở một nụ cười xán lạn trước ống kính.
Cách đó không xa, huấn luyện viên Mã còn đang dạy bảo học trò: "Thấy không, các con nếu như không biết cố gắng thì chỉ có thể nhìn thấy đơn nam giành huy chương vàng, thân là ngôi sao tương lai của trượt đôi, các con có biết xấu hổ không? Phải cố gắng nha mấy đứa, tôn nghiêm của trượt đôi sẽ do các con chống đỡ đó..."
Khuôn mặt nhỏ của Quan Lâm và Hoàng Oanh nghiêm túc, dồn dập vỗ ngực bộ bảo đảm sang năm họ sẽ quét sạch tất cả huy chương vàng ở tổ thiếu niên, để cho đơn nam cách vạch chỉ có thể hít khói mà thôi.
Bọn họ không biết là, Trương Giác cầm huy chương vàng bị mắng ở khu kiss & cry, Hoàng Oanh cùng Quan Lâm mới tiến vào tổ thiếu niên đã giành được huy chương bạc cũng đã bị huấn luyện viên dạy bảo, điều này đã để lại ấn tượng sâu sắc cho các vận động viên trượt băng nghệ thuật nước ngoài đang theo dõi.
Dáng vẻ của huấn luyện viên Trung Quốc đều lo lắng và nghiêm khắc như vậy, rõ ràng là vận động viên đã thắng trận mà còn hung ác răn dạy bọn họ, thật không hổ là nhóm người đến từ đất nước bắt nguồn văn hóa hổ cha, hổ mẹ!
Đêm đó, Hứa Đức Lạp viết xong bài tập thì thấy ba ba vui sướng mở ti vi, chuyển sang kênh thể thao mà trước đó không ai ngó ngàng.
Trương Thanh Yến nấu sủi cảo đi ra, trên mặt cũng tràn đầy vui sướng, ngoài miệng còn nói : "Không phải đã nhận điện thoại của Tiểu Bảo rồi sao, cũng biết Tiểu Ngọc đoạt giải quán quân rồi, sao mà còn muốn xem TV nữa chứ?"
Hứa Nham ôm con trai nhỏ, gương mặt tuấn tú lộ ra nét chân chất giản dị: "Này không giống nhau đâu, Tiểu Ngọc của chúng ta là lên CCTV đó, lên CCTV có bao nhiêu khó khăn chứ, trước đây chú hai nhà anh cũng có thể thường xuyên lên đã 11..."
Nói đến đây, hắn liền dừng một chút, quay đầu nhìn màn hình, vui cười hớn hở.
"Ôi chao ôi, xem con của chúng ta kìa, dáng vẻ lên bục lĩnh thưởng thật là đáng yêu nha, dùng cả tay chân luôn."
Hứa Đức Lạp tập chơi trống jazz chơi cho cánh tay càng ngày càng to cầm một đĩa sủi cảo ăn liền ba cái, sau đó mới hàm hàm hồ hồ phản bác: "Anh trai không phải là đáng yêu, ảnh là đẹp trai mà."
Bắc Kinh, Tôn Thiên nhìn dáng vẻ lên đài lĩnh thưởng của Trương Giác, rất vui vì biểu hiện của cậu vào niềm hy vọng của cả thôn về giải vô địch thiếu niên thế giới, lại vì chiều cao của cậu lại cuốn hút một lần nữa.
Ông và Giang Triều Thăng nói thầm: "Haiz, xem ra chiều cao của thằng nhóc nghịch ngợm này là không trị được rồi, Trương Tuấn Bảo với Thẩm Lưu cũng thật là xằng bậy, vậy mà dám dạy cho đứa nhỏ nhảy bốn vòng, cũng không sợ sau này thằng nhóc sẽ không cao thêm nữa à."
Giang Triều Thăng nghiêm túc đáp: "Đúng vậy, nhảy bốn vòng là động tác khó và nguy hiểm nhất trong trượt băng nghệ thuật, điều duy nhất khiến tôi không lý giải được chính là, Thẩm Lưu là sử dụng 4T, nhưng cậu ta lại dạy Trương Giác 4S..."
Ngoại trừ Trương Giác, trong nước không có vận động viên trượt băng nghệ thuật nào thực hiện được 4S, là một huấn luyện viên trượt băng, Giang Triều Thăng không am hiểu về dạy nhảy lắm, hiện tại hắn hoài nghi một chuyện —— liệu Thẩm Lưu có đặc điểm bí quyết gì của phương pháp nhảy 4S và đưa ra những trợ giúp phù hợp cho cậu học trò nhỏ của mình không.
Hơn nữa cho đến nay, nội dung đơn nam thường dựa vào việc cải thiện nhảy cao để hoàn thành lượt nhảy bốn vòng, phương pháp nhảy phụ thuộc vào tốc độ quay của Trương Giác quả thực trước nay chưa từng có, nếu như trong tương lai có đơn nữ đột phá được cửa ải nhảy bốn vòng, nói không chừng chính là sử dụng phương pháp nhảy này.
Mà này, phương pháp nhảy này sẽ không phải là Trương Tiểu Ngọc tự mình nghĩ ra đúng không?
Nghĩ tới đây, Giang Triều Thăng hít vào một ngụm khí lạnh.
Này phải là kỳ tài ngút trời như thế nào chứ! Chẳng lẽ đơn nam trong thôn bọn họ suy thoái nhiều năm như vậy chính là vì tích góp linh khí thai nghén nên Trương Tiểu Ngọc sao?
Đất trời ngập tràn băng tuyết – trượt băng nghệ thuật – nội dung trượt đơn nam
【hot! 】 cá sấu đã giành chức vô địch thiếu niên thế giới!
1L
Tin mừng đê, vận động viên trượt băng đơn nam của nước ta Trương Giác đã hoàn thành cú nhảy 4S trong giải vô địch thiếu niên thế giới, chính thức trở thành vận động viên thứ sáu trên thế giới thực hiện được cú nhảy này, cũng phá vỡ kỷ lục tổng điểm để giành lấy chức vô địch thế giới!
2L
Bổ sung nè, tính từ sinh nhật thì cậu ấy là nhà vô địch thiếu niên thế giới trẻ nhất đó!
3L
Lúc ở hiện trường Giang Lăng, thời điểm tôi nhìn thấy cá sấu nhỏ nhảy 4S liền sợ ngây người, cái tốc độ xoay trên không trung khi nhìn tại chỗ thật là rất đáng kinh ngạc, xoay tròn giống như một cái mũi khoan vậy, trong nội dung đơn nữ cũng không có ai xoay nhanh như vậy hết!
4L
Điều khiến cho người ta bội phục nhất là khi cậu ấy suýt nữa là bị ngã khi tiếp băng, nhưng vào thời điểm mọi người cho rằng cậu ấy sẽ bị ngã thì đã ổn định lại rồi.
5L
Đúng rồi, sau khi thi đấu cậu ấy còn bị mắng, đoán chừng là khi nhìn thấy Ilya nhảy bốn vòng nên cũng dứt khoát trượt bốn vòng trong trượt tự do luôn.
6L
Thực sự là xem thi đấu trượt băng nghệ thuật nhiều năm như vậy, cá sấu thật là to gan nha, thế nhưng lần này cậu ấy nhận được tấm huy chương vàng cũng coi như là đáng giá, Savshenko cùng Terakami sang năm là thăng tổ rồi, nhân lúc trước khi bọn họ thăng tổ thì thắng bọn họ một lần, ý nghĩa của tấm huy chương vàng này vô cùng cao nha.
7L
Thật không ngờ thật không ngờ mà, hàng trăm ngàn mẫu đất khô cằn nhiều năm như vậy lại có thể mọc lên được một cây con tốt như thế, ai là người nảy ra chủ ý cho làng hoa để tóc dài thế, tôi thấy dáng vẻ lĩnh thưởng với mái tóc xõa, quả thực giống như Thiên tiên vậy.
8L
Đừng nói nữa, mẹ tui là giáo viên ngữ văn, lúc nhìn thấy chú cá sấu trên băng, trực tiếp đọc thuộc lòng《Lý Diên Niên Ca》, lúc đó tôi còn buồn bực làm thế nào mà bà – người không bao giờ chú ý đến trượt băng nghệ thuật lại biết cá sấu nhỏ đến từ phương bắc, kết quả lão nhân gia của bà trả lời một câu rằng không biết người đó đến từ phương bắc hay phương nam, chính là cảm thấy cô gái nhỏ này là một giai nhân khó tìm trên thế gian.
9L
Phốc, hay cho cái gọi là cô gái nhỏ.
10L
Con trai gì mà để tóc dài, còn xỏ lỗ tai, nhìn cứ như đàn bà, làm xấu bầu không khí.
11L
Lầu trên, Thanh triều diệt vong nhiều năm rồi .
12L
Trượt băng nghệ thuật là hạng mục nghệ thuật, hơn nữa cũng không có quy định nào nói con trai không được để tóc dài nha.
13L
Thực tế là lầu 10 xấu chịu không nổi rồi, tên đó tuyệt đối là ghen tỵ, sự chua xót trong giọng nói qua đường dây mạng tui còn ngửi thấy được mà.
14L
Chờ một lát, cá sấu nhỏ vừa làm một chuyện siêu đàn ông, mọi người nhanh xem tin tức đi, link nè.
15L
Tôi đi! Xảy ra chuyện gì?
Vô cùng chân thực bước lên bục thăng tổ.
Là vận động viên nhỏ tuổi nhất trong tổ thiếu niên năm nay, người có tâm tính toán một chút, phát hiện Trương Giác đã trở thành nhà vô địch đơn nam trẻ nhất tại giải vô địch thiếu niên thế giới đồng thời phá kỷ lục tổng điểm.
Trừ phi sau này lại xuất hiện một đơn nam khác sinh ngày 30 tháng 6, đồng thời cũng giống như Trương Giác vượt cấp đánh quái, chiến thắng đối thủ lớn tuổi hơn cậu nhận được huy chương vàng, nếu không e rằng kỷ lục này sẽ luôn nằm trong tay Trương Giác, không người nào có thể phá vỡ.
"Muốn có sinh nhật tốt, cũng muốn sức chiến đấu cao, đâu ra mà dễ dàng như vậy?"
Trương Tuấn Bảo lẩm bẩm, loại sinh nhật này là số mệnh, Trương Giác trời sinh thích hợp với trượt băng nghệ thuật, đây chính là định mệnh của ông trời cho cậu ăn bát cơm này.
Ông cậu còn không biết ông trời vì để Trương Giác ăn chén cơm này đã cầm chén đũa đuổi theo tận hai đời, chỉ cảm thấy danh hiệu "Nhà vô địch thiếu niên thế giới trẻ tuổi nhất" của đứa cháu trai mình, khỏi nói đến đơn nam, trong nội dung đơn nữ, trượt đôi hay khiêu vũ trên băng cũng chưa chắc phá vỡ được.
Nhân tiện, trong tổ ba người lõm vào được nhiều người yêu thích, Trương Giác cũng là người đầu tiên hoàn thành được cú nhảy bốn vòng, một số người hâm mộ trượt băng gọi đùa hiện tượng này là "Yisi đại chiến kịch liệt phía trước, phía sau một con cá sấu nhỏ từ từ lộ đầu trong đầm nước, manh manh bò lên đài lĩnh thưởng" .
Điều ngạc nhiên nhất chính là một đấu trường cạnh tranh không ai phục ai, nhưng không ai không phục Trương Giác giành lấy vị trí quán quân, cũng không ai cảm thấy được cậu đạp lên sai lầm của Ilya, tài năng còn thiếu của Hayato Terakami để bước lên bục cao nhất.
Điều này ngay cả bản thân Hayato Terakami và Ilya cũng cảm thấy rất kỳ quái, bọn họ đều là những bệnh nhân mắc ung thư giai đoạn cuối trong top, đây cũng là tật xấu thông thường của vận động viên, nhưng bọn họ đối với việc Trương Giác giành được giải quán quân lại chịu phục.
Chú cá sấu nhỏ đến từ phương Đông có biểu cảm vượt trội, nhưng đến tận hôm nay mới lấy được điểm biểu diễn miễn cưỡng phù hợp với trình độ của mình, kỹ thuật của cậu so với sự biểu cảm cũng không kém chút nào, tâm tính vận động động viên cũng khiến nhiều người kính nể.
Hayato Terakami dở khóc dở cười thừa nhận, tuy rằng Tama-chan thoạt nhìn như một đứa nhỏ, nhưng màn trình diễn và phẩm hạnh của cậu có gì đó khiến hắn rất ấn tượng.
Đứa nhỏ kia không chỉ dễ thương thôi, làm một vận động viên, thực lực cùng tính cách quyến rũ của cậu ấy cũng khiến hắn không cách nào chống cự.
Đối với những vận động viên tổ đơn nam khác ở đây mà nói, đây sẽ là lần đầu tiên họ được chứng kiến Trương Giác bước lên chỗ lĩnh thưởng cao nhất.
Tiểu đơn nam Kazakhstan Harhasha đứng ở vị trí thứ bảy, hắn nhìn lối vào sân băng, nghi thức trao giải sắp bắt đầu, ba người chuẩn bị lên bục lĩnh thưởng sóng vai đứng cạnh nhau, đang nói cái gì đó.
Một lúc sau, đứa nhỏ đẹp nhất châu Á kia tháo chun buộc tóc ra, quơ quơ đầu, mái tóc dài ngang vai xõa nhẹ trên vai, mặt dây chuyền bên tai vẫn đung đưa, đôi mắt đen kia lại còn lập lòe tỏa sáng hơn cả mặt dây chuyền.
Đường nét trên ngũ quan cậu tinh xảo, nhưng xinh đẹp nhất là thuộc về cặp mắt kia.
Đứa nhỏ thức thở dài nói: "Thật là đẹp a..."
Xinh đẹp như vậy tại sao không phải là con gái chứ.
Tiểu thẳng nam Harhasha lắc đầu một cái, cảm thấy một cậu bé lớn lên như thế này quả thật quá lãng phí.
Khi ống kính của đài truyền hình Nhật Bản đài quay tới khuôn mặt của Trương Giác, những lời ca ngợi đã vang lên không ngớt: "Vẻ đẹp của thiếu niên này quả thực khiến người ta chấn động cả hồn phách, không hổ là yêu tinh đến từ đế quốc băng tuyết, trái ngược với mái tóc đen dài của cậu ấy, làn da của cậu thực sự trắng như băng tuyết."
Nhưng mà nguyên nhân Trương Giác tháo dây chun buộc tóc bất quá là bởi vì da đầu quá chặc.
Sau đó trước khi Trương Giác tiến vào sân băng, ống kính vẫn luôn nhắm vào khuôn mặt của cậu bạn nhỏ.
Mãi cho đến khi loa phát thanh phát tên của cậu, bản nhạc trượt băng tự do cũng vang lên, Trương Giác tiến vào sân băng, ánh đèn tụ lại chiếu vào người cậu, một thân quần áo đều là châu quang, mái tóc đen phất ngang qua má khi cậu trượt tốc độ cao, cậu lơ đãng vén lọn tóc ra sau.
Rất nhiều người hâm mộ trượt băng địa phương đều dồn dập thán phục, khí chất của đứa nhỏ này thật giống như một minh tinh, quả thực là tiêu điểm trời sinh của ống kính.
Là tâm điểm, Trương Tiểu Ngọc bước lên thảm đỏ, nhìn bục lĩnh thưởng, hít thở sâu, khẽ quát một tiếng, chân phải nhấc lên cái bục cao nhất.
Nhìn dáng dấp của cậu như vậy, phảng phất giống như leo lên bục lĩnh thưởng tốn rất nhiều sức lực, Ilya cảm thấy đứa nhỏ này chỉ kém không xắn tay áo lên .
Nhưng tấm thảm này cũng không biết là ra làm sao, chất lượng kém cực kì, một góc của nó vướn vào băng đao của Trương Giác, vì vậy khiến cho đứa nhỏ lảo đảo một cái, thiếu chút nữa trượt chân.
"Áu!"
Trương Giác luống cuống tay chân lấy tay đẩy một cái, dùng một thân cá sấu nhỏ nằm úp sấp ngã nhào lên bục lĩnh thưởng, bên trong sân vận động nổ ra một tràng cười sảng khoái, Trương Tuấn Bảo che mặt con nít, miệng niệm đi niệm lại từ ngữ sữa bò.
Hayato Terakami một bên mỉm cười một bên nhảy xuống bục, ngồi xổm xuống kéo thảm cho cậu, Trương Giác ngoan ngoãn nói cảm ơn rồi mới đứng lên bục lĩnh thưởng.
Haiz, rõ ràng tất cả mọi người đều lĩnh thưởng, tại sao cậu lĩnh lại buồn cười như vậy chứ.
Ống kính quay đến khuôn mặt cậu, cá sấu nhỏ manh manh đột nhiên đối làm mặt quỷ trước ống kính, rồi thần tốc khôi phục vẻ mặt nghiêm túc của mình, cúi người nhận lấy bó hoa mà băng đồng tặng cho cậu.
"Kam sa ham ni ta."
Cậu dùng tiếng Hàn nhẹ giọng nói cảm ơn, đứa nhỏ trong trang phục dân tộc Hàn Quốc cười với cậu lộ ra hai chiếc răng khểnh nhỏ.
Ilya sửng sốt một chút, vội vã nói lời cảm ơn với băng đồng, mà có vẻ như băng đồng đó không hiểu hắn nói gì, cho nên khuôn mặt đầy vẻ ngơ ngác cùng tiểu đồng bọn đứng sang một bên, không chừng là đang nghĩ coi anh tiên người Nga này đang muốn nói cái gì.
Hayato Terakami không khỏi bật cười, thiếu niên Nhật Bản cho rằng hai đối thủ cùng thời với mình ngoài ý muốn rất có tài năng khôi hài, nếu như không đi trượt băng thì đi làm diễn viên hài chắc chắn sẽ rất có tiền đồ.
Đợi tấm huy chương vàng được đeo vào, tiếng ca quen thuộc vang lên.
Lá cờ đỏ chậm rãi lên đến chỗ cao nhất, Trương Giác ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn lá cờ, trong lòng nổi lên một trận cảm giác tự hào chưa từng có vì mình không bị slay trên sân khấu nhiều lần trước đây.
Có lúc cậu cơ hồ hội quên mất lý do vì sao ban đầu mình bước lên sân băng, nhưng khi nhìn thấy một màn lá cờ đỏ phất lên, cậu liền hoàn toàn không hối hận vẫn luôn trượt cho đến bây giờ, cũng không hối hận vì đã ăn quá nhiều đau khổ từ môn thể thao này.
Hayato Terakami nói với cậu: "Chúc mừng cậu đã lấy được tấm huy chương vàng giải vô địch thế giới đơn nam đầu tiên ở châu Á, thế nhưng huy chương vàng hạng A ở tổ thành niên, tôi chắc chắn sẽ lấy được."
Trương Giác nhìn hắn, bất đắc dĩ thở dài: "Ai bảo cậu lớn hơn tôi hai tuổi chứ, chuyện này phải nói là không còn cách nào khác."
Hayato Terakami: "Này, đừng nói trước mặt tôi là tôi chỉ có lợi thế về tuổi tác thôi nha."
Nếu như có một thời không không có Trương Giác, Hayato Terakami sẽ là nhà vô địch giải thiếu niên thế giới lần này, trước khi thăng tổ giành được tấm huy chương vàng sẽ khiến cho việc thăng tổ trở nên hoàn hảo, mà trong đấu trường không nói đến số mệnh, chỉ nói thực lực, Trương Giác cũng không cảm thấy bản thân mình chột dạ khi nắm được danh xưng này.
Nhưng mà nguy hiểm thiệt nha, vừa nãy thiếu chút nữa cậu đã nói "Tôi sẽ đánh bại cậu một lần nữa khi gặp ở tổ thành niên".
Trương Giác rất rõ ràng phương pháp nhảy bốn vòng của mình hiện giờ rất ỷ lại vào tốc độ quay trên không, một khi dậy thì, thân thể của cậu sẽ không mềm mại như vậy nữa, cũng không cách nào sử dụng tốc độ quay để vượt lên.
Mà nếu như không có cú nhảy bốn vòng, cậu thực sự không có niềm tin vào việc chiến thắng nhà vô địch thế giới – người sẽ hoàn thành ba kiểu nhảy bốn vòng trong tương lai, trên thực tế chỉ là hoàn thành 4S, cũng đã khiến cho Trương Giác dốc hết toàn lực của mình rồi.
Sức mạnh cơ bắp của cậu chỉ có một chút, độ cao khi nhảy cũng có hạn, cho dù tốc độ quay của cậu có cao đến đâu thì cậu cũng chỉ thực hiện được cú nhảy bốn vòng am hiểu của mình mà thôi.
Trương Giác lấy xuống tấm huy chương vàng thật vất vả mới tới tay rời khỏi đấu trường, giơ tấm thẻ lên cho ông cậu của mình.
Trương Tuấn Bảo hiểu ý cúi đầu, Trương Giác nhón chân lên đeo tấm huy chương vàng lên cổ hắn, ôm lấy hắn, nhắm hai mắt lại.
"Huấn luyện viên, trượt băng thật vui vẻ nha, con hình như thực sự rất thích trượt băng."
Trương Tuấn Bảo đem Trương Giác ôm quăng cao cao: "Nếu thích thì cứ trượt đi."
Thẩm Lưu thiếu chút nữa bị động tác bất ngờ của hắn làm cho sợ chết khiếp: "Tuấn Bảo, đừng có quăng đứa nhỏ nữa, mau thả nó xuống."
Cuối cùng Tống Thành giơ camera lên gọi: "Đến, nhìn chỗ này nè."
Trương Giác một tay ôm huấn luyện viên, Thẩm Lưu ôm bó hoa, Trương Tuấn Bảo cầm tấm huy chương vàng, ba người đồng thời nở một nụ cười xán lạn trước ống kính.
Cách đó không xa, huấn luyện viên Mã còn đang dạy bảo học trò: "Thấy không, các con nếu như không biết cố gắng thì chỉ có thể nhìn thấy đơn nam giành huy chương vàng, thân là ngôi sao tương lai của trượt đôi, các con có biết xấu hổ không? Phải cố gắng nha mấy đứa, tôn nghiêm của trượt đôi sẽ do các con chống đỡ đó..."
Khuôn mặt nhỏ của Quan Lâm và Hoàng Oanh nghiêm túc, dồn dập vỗ ngực bộ bảo đảm sang năm họ sẽ quét sạch tất cả huy chương vàng ở tổ thiếu niên, để cho đơn nam cách vạch chỉ có thể hít khói mà thôi.
Bọn họ không biết là, Trương Giác cầm huy chương vàng bị mắng ở khu kiss & cry, Hoàng Oanh cùng Quan Lâm mới tiến vào tổ thiếu niên đã giành được huy chương bạc cũng đã bị huấn luyện viên dạy bảo, điều này đã để lại ấn tượng sâu sắc cho các vận động viên trượt băng nghệ thuật nước ngoài đang theo dõi.
Dáng vẻ của huấn luyện viên Trung Quốc đều lo lắng và nghiêm khắc như vậy, rõ ràng là vận động viên đã thắng trận mà còn hung ác răn dạy bọn họ, thật không hổ là nhóm người đến từ đất nước bắt nguồn văn hóa hổ cha, hổ mẹ!
Đêm đó, Hứa Đức Lạp viết xong bài tập thì thấy ba ba vui sướng mở ti vi, chuyển sang kênh thể thao mà trước đó không ai ngó ngàng.
Trương Thanh Yến nấu sủi cảo đi ra, trên mặt cũng tràn đầy vui sướng, ngoài miệng còn nói : "Không phải đã nhận điện thoại của Tiểu Bảo rồi sao, cũng biết Tiểu Ngọc đoạt giải quán quân rồi, sao mà còn muốn xem TV nữa chứ?"
Hứa Nham ôm con trai nhỏ, gương mặt tuấn tú lộ ra nét chân chất giản dị: "Này không giống nhau đâu, Tiểu Ngọc của chúng ta là lên CCTV đó, lên CCTV có bao nhiêu khó khăn chứ, trước đây chú hai nhà anh cũng có thể thường xuyên lên đã 11..."
Nói đến đây, hắn liền dừng một chút, quay đầu nhìn màn hình, vui cười hớn hở.
"Ôi chao ôi, xem con của chúng ta kìa, dáng vẻ lên bục lĩnh thưởng thật là đáng yêu nha, dùng cả tay chân luôn."
Hứa Đức Lạp tập chơi trống jazz chơi cho cánh tay càng ngày càng to cầm một đĩa sủi cảo ăn liền ba cái, sau đó mới hàm hàm hồ hồ phản bác: "Anh trai không phải là đáng yêu, ảnh là đẹp trai mà."
Bắc Kinh, Tôn Thiên nhìn dáng vẻ lên đài lĩnh thưởng của Trương Giác, rất vui vì biểu hiện của cậu vào niềm hy vọng của cả thôn về giải vô địch thiếu niên thế giới, lại vì chiều cao của cậu lại cuốn hút một lần nữa.
Ông và Giang Triều Thăng nói thầm: "Haiz, xem ra chiều cao của thằng nhóc nghịch ngợm này là không trị được rồi, Trương Tuấn Bảo với Thẩm Lưu cũng thật là xằng bậy, vậy mà dám dạy cho đứa nhỏ nhảy bốn vòng, cũng không sợ sau này thằng nhóc sẽ không cao thêm nữa à."
Giang Triều Thăng nghiêm túc đáp: "Đúng vậy, nhảy bốn vòng là động tác khó và nguy hiểm nhất trong trượt băng nghệ thuật, điều duy nhất khiến tôi không lý giải được chính là, Thẩm Lưu là sử dụng 4T, nhưng cậu ta lại dạy Trương Giác 4S..."
Ngoại trừ Trương Giác, trong nước không có vận động viên trượt băng nghệ thuật nào thực hiện được 4S, là một huấn luyện viên trượt băng, Giang Triều Thăng không am hiểu về dạy nhảy lắm, hiện tại hắn hoài nghi một chuyện —— liệu Thẩm Lưu có đặc điểm bí quyết gì của phương pháp nhảy 4S và đưa ra những trợ giúp phù hợp cho cậu học trò nhỏ của mình không.
Hơn nữa cho đến nay, nội dung đơn nam thường dựa vào việc cải thiện nhảy cao để hoàn thành lượt nhảy bốn vòng, phương pháp nhảy phụ thuộc vào tốc độ quay của Trương Giác quả thực trước nay chưa từng có, nếu như trong tương lai có đơn nữ đột phá được cửa ải nhảy bốn vòng, nói không chừng chính là sử dụng phương pháp nhảy này.
Mà này, phương pháp nhảy này sẽ không phải là Trương Tiểu Ngọc tự mình nghĩ ra đúng không?
Nghĩ tới đây, Giang Triều Thăng hít vào một ngụm khí lạnh.
Này phải là kỳ tài ngút trời như thế nào chứ! Chẳng lẽ đơn nam trong thôn bọn họ suy thoái nhiều năm như vậy chính là vì tích góp linh khí thai nghén nên Trương Tiểu Ngọc sao?
Đất trời ngập tràn băng tuyết – trượt băng nghệ thuật – nội dung trượt đơn nam
【hot! 】 cá sấu đã giành chức vô địch thiếu niên thế giới!
1L
Tin mừng đê, vận động viên trượt băng đơn nam của nước ta Trương Giác đã hoàn thành cú nhảy 4S trong giải vô địch thiếu niên thế giới, chính thức trở thành vận động viên thứ sáu trên thế giới thực hiện được cú nhảy này, cũng phá vỡ kỷ lục tổng điểm để giành lấy chức vô địch thế giới!
2L
Bổ sung nè, tính từ sinh nhật thì cậu ấy là nhà vô địch thiếu niên thế giới trẻ nhất đó!
3L
Lúc ở hiện trường Giang Lăng, thời điểm tôi nhìn thấy cá sấu nhỏ nhảy 4S liền sợ ngây người, cái tốc độ xoay trên không trung khi nhìn tại chỗ thật là rất đáng kinh ngạc, xoay tròn giống như một cái mũi khoan vậy, trong nội dung đơn nữ cũng không có ai xoay nhanh như vậy hết!
4L
Điều khiến cho người ta bội phục nhất là khi cậu ấy suýt nữa là bị ngã khi tiếp băng, nhưng vào thời điểm mọi người cho rằng cậu ấy sẽ bị ngã thì đã ổn định lại rồi.
5L
Đúng rồi, sau khi thi đấu cậu ấy còn bị mắng, đoán chừng là khi nhìn thấy Ilya nhảy bốn vòng nên cũng dứt khoát trượt bốn vòng trong trượt tự do luôn.
6L
Thực sự là xem thi đấu trượt băng nghệ thuật nhiều năm như vậy, cá sấu thật là to gan nha, thế nhưng lần này cậu ấy nhận được tấm huy chương vàng cũng coi như là đáng giá, Savshenko cùng Terakami sang năm là thăng tổ rồi, nhân lúc trước khi bọn họ thăng tổ thì thắng bọn họ một lần, ý nghĩa của tấm huy chương vàng này vô cùng cao nha.
7L
Thật không ngờ thật không ngờ mà, hàng trăm ngàn mẫu đất khô cằn nhiều năm như vậy lại có thể mọc lên được một cây con tốt như thế, ai là người nảy ra chủ ý cho làng hoa để tóc dài thế, tôi thấy dáng vẻ lĩnh thưởng với mái tóc xõa, quả thực giống như Thiên tiên vậy.
8L
Đừng nói nữa, mẹ tui là giáo viên ngữ văn, lúc nhìn thấy chú cá sấu trên băng, trực tiếp đọc thuộc lòng《Lý Diên Niên Ca》, lúc đó tôi còn buồn bực làm thế nào mà bà – người không bao giờ chú ý đến trượt băng nghệ thuật lại biết cá sấu nhỏ đến từ phương bắc, kết quả lão nhân gia của bà trả lời một câu rằng không biết người đó đến từ phương bắc hay phương nam, chính là cảm thấy cô gái nhỏ này là một giai nhân khó tìm trên thế gian.
9L
Phốc, hay cho cái gọi là cô gái nhỏ.
10L
Con trai gì mà để tóc dài, còn xỏ lỗ tai, nhìn cứ như đàn bà, làm xấu bầu không khí.
11L
Lầu trên, Thanh triều diệt vong nhiều năm rồi .
12L
Trượt băng nghệ thuật là hạng mục nghệ thuật, hơn nữa cũng không có quy định nào nói con trai không được để tóc dài nha.
13L
Thực tế là lầu 10 xấu chịu không nổi rồi, tên đó tuyệt đối là ghen tỵ, sự chua xót trong giọng nói qua đường dây mạng tui còn ngửi thấy được mà.
14L
Chờ một lát, cá sấu nhỏ vừa làm một chuyện siêu đàn ông, mọi người nhanh xem tin tức đi, link nè.
15L
Tôi đi! Xảy ra chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất