Truyện Cổ Tích Đam Mỹ

Chương 28: HANXƠ SẮT.1

Trước Sau
Xưa có một ông vua. Quanh cung điện của vua là một khu rừng lớn trong đó có đủ các loài dã thú. Một hôm, có một người thợ săn được vua phái vào rừng để bắn một con nai, nhưng không thấy anh ta trở về vua bảo:

– Có lẽ hắn gặp tai nạn rồi.

Hôm sau, vua sai hai tên thợ săn khác vào rừng để tìm người thứ nhất, nhưng rồi cũng chẳng thấy ai về. Ngày thứ ba, vua cho triệu tất cả các thợ săn trong xứ đến bảo:

– Các ngươi hãy đi sục khắp khu rừng tìm ra kỳ được ba người mới thôi.

Đoàn người đi rồi lại cũng không thấy ai về. Cả đến đàn chó săn mà họ dắt theo cũng biến đâu hết cả. Từ hôm đó chẳng ai dám vào rừng nữa. Khu rừng càng thêm âm thầm hiu quạnh. Họa hoằn mới thấy bóng một con chim ưng, hoặc một con diều hâu bay ngang qua. Cứ thế cho mãi đến mấy năm sau mới có một người thợ săn lạ mặt đến yết kiến vua, xin chu cấp và tình nguyện vào khu rừng nguy hiểm nọ. Nhưng vua không muốn nhận lời bèn phán:

– Trong đó chẳng an toàn đâu, ta chỉ ngại nhà ngươi sẽ còn phải gặp chuyện rủi ro hơn cả mấy tên trước nữa, khó mà về thoát được.

Người thợ săn đáp:

– Tâu bệ hạ, xin cứ cho tôi thử một phen. Tôi không sợ đâu.

Người thợ săn dắt chó vào rừng. Đi mới được một lát. Chó tìm thấy vết thú. Nó muốn lần theo nhưng chưa được mấy bước đã thấy một cái đầm rất sâu chắn trước mặt, không thể nào đi tiếp được nữa. Liền đó một cánh tay trần trụi từ dưới nước ngoi lên túm lấy nó kéo xuống.

Người thợ săn giật mình, lập tức quay người chạy. Nhưng con quái vật nhanh hơn, nó túm lấy chân người thợ săn kéo chàng ngã sấp. con quái vật trồi lên từ mặt đầm, mình hắn toàn bộ màu nâu như sắt gỉ, tóc phủ qua mắt xõa xuống đến tận đầu gối. Thợ săn hoảng sợ cố gắng bò về phía trước nhưng lại bị túm chân giật ngược về sau. Móng tay sắc nhọn xé toạc áo quần. côn th\*t nhầy nhụa chà sát hai cái lên cánh mông. Bàn tay to lớn bẻ hai cánh mông ra, móng tay cào ra những vệt máu. C.ặ.c lớn xông vào bên trong lỗ thịt. con quái vật không ngừng nghỉ mà giã mạnh vào lỗ đ\*t không thương tiếc. Thợ săn bị đuj đến bụng lồi lên một khối mỗi lần con  C.ặ.c dập vào….

Thợ săn tỉnh lại, con quái vật đang xàn xạt ăn một vật thể không rõ. mặc dù hạ thể rất đau nhưng hắn vẫn khẽ khàng bò dậy chạy thoát, Thợ săn quay lại báo với nhà vua. Anh ta lấy thêm ba người nữa, đem thùng theo định tát cạn cái đầm kia. Lúc đã nhìn được suốt xuống tận đáy đầm, họ thấy con quái vật đang nằm dài ngủ say. Họ lấy thừng trói gô hắn lại rồi điệu về cung điện.

Nhân dân xôn xao kinh ngạc về người rừng. Vua cho nhốt hắn vào một cái lồng sắt đựng ở ngoài sân chầu và nghiêm cấm không ai được mở cửa lồng. Kẻ trái lệnh sẽ bị tử hình và hoàng hậu đích thân giữ chìa khóa. Từ hôm đó, mọi người lại có thể yên tâm vào rừng.

Vua có một Hoàng tử lên tám tuổi. Một hôm, Hoàng tử đương chơi bóng ngoài sân bỗng quả bóng vàng lăn vào trong cái lồng. Hoàng tử chạy theo đòi:

– Trả lại bóng cho ta đây.

Người rừng đáp:

– Hãy mở cửa cho ta rồi ta sẽ trả.

Hoàng tử nói:



– Không được, điều đó thì không được, cha ta đã có lệnh cấm.

Nói xong, Hoàng tử chạy đi. Nhưng hôm sau, Hoàng tử lại đến đòi quả bóng. Người rừng lại dỗ:

– Mở cửa cho ta.

Hoàng tử không chịu. Ngày thứ ba, giữa lúc vua đi săn vắng, Hoàng tử lại tới bảo:

– Cho dù ta có muốn cũng chẳng mở được, vì ta không có chìa khóa.

Người rừng đáp:

– Chìa khóa ở dưới gối mẹ mi ấy, vào đó mà lấy.

Hoàng tử còn nhỏ tuổi, muốn lấy lại quả bóng quá, không kịp suy nghĩ chạy vào lấy luôn chìa khóa đem ra. Mở mãi mới được cái cửa, hoàng tử lại bị kẹp một ngón tay. Cửa mở rồi, người rừng bước ra, trả cho hoàng tử quả bóng rồi đi thẳng. Chú bé hoảng sợ, kêu gọi ầm ĩ:

– Trời, người rừng ơi, đừng đi, ta sẽ bị đòn mất thôi.

Người rừng bèn quay lại, bế bổng Hoàng tử lên vai, rảo bước đi vào rừng.

Lúc vua về nhà, thấy cái lồng trống không, vội hỏi hoàng hậu xem sự thể thế nào. Hoàng hậu vẫn chưa biết chuyện mới đi tìm chìa khóa thì chìa khóa đã mất. Hoàng hậu vội lên tiếng gọi con, không thấy ai trả lời. Vua sai người ra ngoài thành tìm mà không thấy. Vua đoán biết là có chuyện gì rồi. Trong triều, không khí nặng nề buồn bã.

Lúc người rừng đã vào tới quãng rừng sâu rồi. Hắn đặt chú bé xuống đất mà bảo chú:

– Mi sẽ không được thấy lại bố mẹ nữa đâu. Tuy vậy ta sẽ giữ mi ở với ta, ta thương mi vì chính mi đã giải thoát cho ta. Mi cứ theo đúng lời ta dặn thì sẽ được đối đãi tử tế. Vàng ngọc ở đây không thiếu, ta có nhiều của cải hơn bất kỳ ai trên thế gian này.

Người rừng dọn cho chú bé một ổ rêu làm chỗ ngủ. Hôm sau, hắn dẫn chú bé đến một cái giếng và bảo:

– Này, cái giếng vàng này sáng và trong như pha lê ấy. Nhiệm vụ của mi là ngồi đây mà canh, không được để cho một thứ gì rơi xuống đó, bằng không, giếng sẽ mất thiêng. Cứ chiều chiều ta sẽ đến xem mi có làm đúng lời dặn không?  

Cậu nhóc trắng trắng mềm mềm ngồi ngoan ngoãn trên thành giếng Nhưng ngồi được hồi lâu, ngón tay bị kẹp đột nhiên đau dội lên, cậu vô tình nhúng nó xuống nước. Cậu vội rút lên thật nhanh, song ngón tay đã bị phủ toàn vàng mất rồi, chú ra sức lau mà không tài nào sạch được. Chiều tối. Hanxơ sắt – tên người rừng, đến nhìn chú bé hỏi:

– Có chuyện gì xảy ra ở giếng thế?

Chú bé đáp:



– Không, không.

cậu cố giấu ngón tay ra sau lưng cho người rừng khỏi thấy. Nhưng người rừng phát hiện:

– Mi đã nhúng ngón tay xuống nước rồi. Bây giờ ta sẽ phạt mi.

ngón tay phủ màu vàng bị Hanxơ kéo ra, cậu bé đã ngân ngấn nước  mắt. gã kéo quần để lộ cái mông trắng nõn của cậu.

\-Cắm ngón tay của mi vào trong lỗ đ\*t!

\-như… như vậy… xấu hổ lắm!

\-không thì ta sẽ ăn mi!!!

Cậu bé run run đưa ngón tay sờ sờ lỗ đ\*t hồng nhạt, nghe tiếng quát khẽ của Hanxơ liền vội vàng cắm vào trong. Dần dần gã bắt cậu nhét thêm ngón tay vào. lỗ đ\*t nhỏ đã ngậm 3 ngón tay. màu vàng phủ trên ngón tay cũng chảy ra, dính nhớp trong lỗ đ\*t. Hanxơ ra lệnh cậu rút ngón tay ra, l\* hồng nhỏ khẽ co rút phun ra dịch vàng óng ánh. Hanxơ cắm ngón tay thô to của gã vào trong mà moi móc. dần dần hoàng tử nhỏ phát ra những âm thanh kì lạ, cậu cảm thấy bên trong lỗ đ\*t như có luồng điện chạy lên. Hanxơ thích thú nhìn lỗ đ\*t ướt nhẹp mút lấy ngón tay hắn. hắn cho 3 ngón tay vào cào nhéo vách th\*t non. chân hoàng tử nhỏ mềm nhũn, toàn thân chỉ dựa vào ba ngón tay đang đào móc lỗ đ\*t cậu mà miễn cưỡng đứng thẳng. Hanxơ rút mạnh ngón tay tạo tiếng “póc” ngượng ngùng. con c.ặ.c ngoại cỡ kề vào lỗ đ\*t bị móc đến chuyển màu đỏ. đầu khấc to như quả trứng chui vào trong lỗ th\*t đã là phẳng nếp gấp thịt. hoàng tử nhỏ khóc toáng lên. lỗ th\*t không chảy máu do công đào móc và nước vàng. Hanxơ đi lại cái giếng, vốc ít nước giếng lên uống vào miệng rồi lại đè cánh môi nhỏ của hoàng tử nhỏ hôn lên. nước giếng chuyền từ khoang miệng người rừng lại mang tác dụng khác. gương mặt hoàng tử nhỏ chẳng mấy chốc đỏ bừng, màu đỏ lan hết cơ thể nhỏ của cậu. móng tay Hanxơ khẽ nhéo đầu v\* nhỏ, dương v\*t cậu  nhóc đã run run tiểu ra. cậu còn quá nhỏ để xuất tinh. Hanxơ cười rộ lên, hắn tìm được thú vui mới. hắn nắm chặt thắt lưng nhỏ, không khoan nhượng dọng thẳng con c.ặ.c to tướng vào lỗ đ\*t hoàng tử nhỏ chới với. toàn thân cậu lơ lửng trên không. chỉ có chỗ dựa là bà tay nắm chắc thắt lưng và con c.ặ.c đang dộng dồn dập vào lỗ đ\*t cậu. nước nhờn bị dọng đến văng tung tóe. cậu trợn mắt, nước mắt như suối trào ra, miệng không ngừng mở lớn la lên, nước dãi chảy xuống núm v\* đỏ rực run rẩy. ngón chân co quắp cuộn chặt. bàn tay quơ quào giữa không trung không biết bấu víu vào đâu. cơ thể non nớt không ngừng bị đụ giật nảy giữa không trung. con c.ặ.c nong thực tràng của cậu, tiến vào ruột già. khoảng khắc đầu khấc lớn tiến vào ruột già cậu hoảng sợ giãy dụa

\-làm ơn… dừng… sâu …. bể bụng mất…. tôi chết mất..á ….aaaa...hức...aa

Hanxơ nâng bụng cậu, tay nhấn vào đầu c.ặ.c lồi ra trên bụng cậu.

\-c.ặ.c ta đitj đến bụng mi rồi này. nhưng mi sẽ không chết được đâu. rồi mi sẽ nghiện cái cảm giác bị đitj do con c,ặ,c hùng vĩ của ta hỡi hoàng tử nhỏ.

\- không… huhu..hức…. ta sắp chết mất….bụng muốn thủng...ư ức… cha mẹ.. ư.. cứu con ….

Hanxơ vòng tay ôm thắt lưng cậu. một tay vòng lên nhéo núm v\* cậu. lưng cậu dán vào làn da sần sùi

\-nước giếng này là nước thần, mi chẳng thể nào mà bị đitj chết được!

nói rồi gã lại đuj tới tấp, dập vào cánh mông trắng đến đỏ rực. v\* bị bứt nhéo, bị móng tay nhọn cấu, lỗ đ\*t lại bị đitj đến thịt ruột bên trong lật ra ngoài. hoàng tử nhỏ kêu la thảm thiết, dương v\*t lại run run đái ra một lần nữa. đợi đến khi Hanxơ bắn t\*nh vào sâu bên trong ruột, lại luyến tiếc thọc mạnh vài lần mới rút ra. hắn thỏa mãn thả tay. cậu nhóc trượt xuống ngã uỵch xuống mặt đất, run rẩy co giật. dương v\*t nảy lên vài cái vắt sạch nước tiểu trong bàng quang, đồng thời lỗ đ\*t phía sau cũng phùn phụt phun ra t\*nh trùng đặc dính. lỗ đ\*t vốn dĩ hồng hào khép chặt sau khi bị đuj đitj giờ nở to không khép lại nổi, mị thịt đỏ bầm lật ra ngoài d\*m dục, từ bên trong không ngừng ọc ra dịch trắng. cậu nhóc đã ngất từ lúc nào, không còn là hoàng tử nhỏ được nâng niu mà như một con đĩ bị đuj hỏng. Hanxơ vui vẻ cảm thán tìm được món đồ chơi tốt, gã sẽ từ từ chơi cho đã !

...\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*\*...

:))) ***cứ đến mùa thi là lại dạt dài cảm hứng :) gớt nước mắt***

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau